Update.6
Tôi thực sự không có tâm trạng cập nhật bài viết và cũng không có cập nhật quan trọng nào. Bởi vì sau khi cưỡng bức mẹ tôi ngày trước, hôm nay mẹ tôi đều tránh mặt tôi và không nói chuyện với tôi nhiều. Tôi thực sự không biết phải làm gì...Sau giờ làm việc tôi không biết phải đối mặt với mẹ như thế nào. Về đến nhà, tôi trốn trong phòng. Mẹ tôi chỉ rủ tôi ra ngoài ăn khi chúng tôi đang ăn, trong suốt bữa ăn mẹ không nói gì. Mẹ tôi không mắng tôi, không đánh tôi, cũng không nhắc đến chuyện đó... hai chúng tôi im lặng ăn uống. Sau khi mẹ thu dọn bát đĩa, mẹ đi ra ngoài... Lúc đầu tôi tưởng mẹ chỉ đi dạo hoặc đến nhà một người bạn, mãi về sau 1h sáng, tôi nhắn tin cho cô ấy sao vẫn chưa về, cô ấy nói đang ở nhà đồng nghiệp và sẽ quay lại sau. Tôi không suy nghĩ nhiều nữa, ngay sau đó tôi ngủ thiếp đi. Mãi đến khoảng sáu giờ tôi mới nhắn tin hỏi thăm mẹ tôi có quay lại ăn sáng không. Sau một thời gian dài chờ đợi, bà không trả lời, nên tôi gọi. Mẹ tôi trả lời điện thoại gần như ngay lập tức sau khi chuông reo. Tôi hỏi mẹ khi nào mẹ sẽ về và liệu mẹ có về ăn sáng sáng nay không . Tôi nấu ăn. Kết quả mẹ tôi nói: “Mẹ không về, mẹ ở đồng nghiệp.” Tôi biết mẹ bỏ đi chỉ để tránh mặt tôi, Chúng tôi đang nói chuyện điện thoại và tôi muốn xin lỗi nhưng tôi do dự không dám nói ra và cũng không biết phải nói thế nào. Sau đó mẹ tôi nói, nếu con có việc gì thì đợi mẹ về rồi nói, còn bảo hôm nay mẹ đi ăn với đồng nghiệp và mẹ sẽ không về đâu...
Tôi thực sự không có tâm trạng cập nhật bài viết và cũng không có cập nhật quan trọng nào. Bởi vì sau khi cưỡng bức mẹ tôi ngày trước, hôm nay mẹ tôi đều tránh mặt tôi và không nói chuyện với tôi nhiều. Tôi thực sự không biết phải làm gì...Sau giờ làm việc tôi không biết phải đối mặt với mẹ như thế nào. Về đến nhà, tôi trốn trong phòng. Mẹ tôi chỉ rủ tôi ra ngoài ăn khi chúng tôi đang ăn, trong suốt bữa ăn mẹ không nói gì. Mẹ tôi không mắng tôi, không đánh tôi, cũng không nhắc đến chuyện đó... hai chúng tôi im lặng ăn uống. Sau khi mẹ thu dọn bát đĩa, mẹ đi ra ngoài... Lúc đầu tôi tưởng mẹ chỉ đi dạo hoặc đến nhà một người bạn, mãi về sau 1h sáng, tôi nhắn tin cho cô ấy sao vẫn chưa về, cô ấy nói đang ở nhà đồng nghiệp và sẽ quay lại sau. Tôi không suy nghĩ nhiều nữa, ngay sau đó tôi ngủ thiếp đi. Mãi đến khoảng sáu giờ tôi mới nhắn tin hỏi thăm mẹ tôi có quay lại ăn sáng không. Sau một thời gian dài chờ đợi, bà không trả lời, nên tôi gọi. Mẹ tôi trả lời điện thoại gần như ngay lập tức sau khi chuông reo. Tôi hỏi mẹ khi nào mẹ sẽ về và liệu mẹ có về ăn sáng sáng nay không . Tôi nấu ăn. Kết quả mẹ tôi nói: “Mẹ không về, mẹ ở đồng nghiệp.” Tôi biết mẹ bỏ đi chỉ để tránh mặt tôi, Chúng tôi đang nói chuyện điện thoại và tôi muốn xin lỗi nhưng tôi do dự không dám nói ra và cũng không biết phải nói thế nào. Sau đó mẹ tôi nói, nếu con có việc gì thì đợi mẹ về rồi nói, còn bảo hôm nay mẹ đi ăn với đồng nghiệp và mẹ sẽ không về đâu...




làm gì có con mẹ nào sống xa con từ bé, giờ con lớn đi làm rồi mà show cả đồ lót trước mặt vậy