Chương 19: Bí Mật Riêng Tư
Dưới tán cây cổ thụ xanh mướt um tùm trong công viên ngoại ô thành phố, không khí buổi sáng một ngày trong tuần dịu mát như lời thì thầm của thiên nhiên, với những cơn gió nhẹ mang theo mùi lá tươi mát và tiếng chim hót ríu rít từ các cành cao vút, tạo nên bản giao hưởng sống động giữa lòng đô thị nhộn nhịp. Công viên rộng lớn, với những lối đi lát đá sạch sẽ uốn lượn quanh hồ nước lấp lánh dưới nắng vàng nhạt dịu dàng, là thiên đường quen thuộc của những người cao tuổi như ông Lâm và ông Lý, nơi họ có thể quên đi tuổi tác để đắm chìm trong những ván cờ và câu chuyện đời thường đầy màu sắc. Hai ông ngồi đối diện nhau trên chiếc bàn gỗ cũ kỹ sứt mẻ theo năm tháng, bàn cờ tướng được trải ra với những quân cờ gỗ bóng loáng đã sờn cạnh, mỗi quân như mang theo ký ức của hàng trăm ván đấu gay cấn. Tiếng quân cờ chạm nhau “tách… tách…” vang vọng đều đặn, xen lẫn với tiếng cười khàn khàn và những câu chuyện đời thường đầy ám muội, khiến không gian quanh họ trở nên riêng tư, gần gũi đến mức bí ẩn. Ông Lâm, dáng người cao lớn nhưng hơi khập khiễng nhẹ từ vết thương chiến tranh cũ, mặc chiếc áo phông rộng thùng thình và quần đùi thoải mái lộ rõ đôi chân gân guốc, khuôn mặt rám nắng hiền từ với những nếp nhăn sâu hoắm quanh khóe mắt như những vết tích của thời gian. Ông đang tập trung cao độ vào nước đi của mình, ngón tay thô ráp cầm quân Xe, di chuyển chậm rãi trên bàn cờ như đang cân nhắc một quyết định quan trọng trong cuộc đời đầy giằng xé nội tâm. Bên kia bàn, ông Lý – người bạn hàng xóm thân thiết mới quen – với thân hình mập mạp, mái tóc bạc trắng lưa thưa, cười toe toét lộ hàm răng vàng khè vì thuốc lá và cà phê, đang phe phẩy quạt giấy để xua đi cái nóng hầm hập đang dần tràn về từ mặt trời lên cao, mồ hôi lấm tấm trên trán ông như những giọt sương dục vọng.
“Ê Lâm, mày nhớ hôm qua tao rủ mày đi kiếm gái làm ‘nghề’ không? Mày từ chối phắt, bảo ở nhà với gia đình cho lành. Tao tiếc cho mày quá, già rồi mà không biết tận hưởng, đời ngắn lắm, phải sống cho đáng chứ,” ông Lý nói, giọng khàn đặc đầy ám muội, mắt lấp lánh sự tinh quái như một lão già vẫn còn đầy lửa dục. Ông di chuyển quân Pháo một cách quyết đoán, tiếng “tách” vang lên như lời thách thức gay gắt, khiến không khí quanh bàn cờ chợt căng thẳng hơn. Ông Lâm nhíu mày, không ngẩng đầu lên khỏi bàn cờ, nhưng lòng ông thoáng bồn chồn như sóng ngầm, dục vọng âm ỉ trỗi dậy. Hình ảnh Ngọc Linh trong bộ áo ngủ mỏng manh đêm qua vẫn ám ảnh ông dữ dội – bộ ngực đầy đặn rung rinh, đôi đùi trắng mịn màng, bàn tay thon dài xóc dương vật ông cuồng nhiệt – khiến “con quái vật” dưới quần đùi thoáng giật giật, dục vọng như ngọn lửa chưa tắt sau khi được “giải tỏa” bằng những nhịp vuốt ve dâm mỹ, tinh dịch nóng hổi phun vọt đầy tay nàng mềm mại. “Thôi ông ơi, tôi già rồi, đâu còn sức mà đi lung tung. Với lại, nhà có con trai thành công, con dâu xinh đẹp, cháu nội ngoan ngoãn, tôi ở nhà cho yên ổn, tận hưởng niềm vui bên gia đình,” ông Lâm đáp, giọng trầm ấm nhưng mang chút áy náy tội lỗi, ông đẩy quân Tướng lên một cách máy móc, cố gắng tập trung vào ván cờ để xua tan những ý nghĩ cấm kỵ đang len lỏi như rắn độc trong tâm trí – hình ảnh dương vật ông cương cứng hết cỡ, dài ngoằng gân guốc, giật giật trong tay Ngọc Linh, dịch nhờn óng ánh rỉ ra, tiếng rên khẽ đầy khoái lạc của ông vẫn còn vang vọng, khiến ông phải kẹp chặt đùi để che giấu sự cương cứng đang dâng trào.
Ông Lý cười khà khà, tiếng cười vang vọng như sấm dội dưới tán cây, lắc đầu đầy thương hại: “Mày cổ hũ quá Lâm ơi, sống như mày thì phí cả đời. Hôm qua sau khi nói chuyện với mày xong, tao không đi đâu, nhưng rồi nghĩ lại, thôi kệ, đời ngắn lắm, phải tận hưởng chứ. Tao lọ mọ đi đến một tiệm cà phê ‘đèn mờ’ cách đây khoảng 5 cây số, quán lớn nhất khu này đấy ông ạ, tao đi hai năm nay rồi, an toàn tuyệt đối, không sợ công an hay gì hết, họ làm ăn chuyên nghiệp lắm.” Ông Lâm giật mình, ngẩng đầu lên đột ngột, đôi mắt sâu hun hút lộ rõ sự tò mò xen lẫn phấn khích tội lỗi, dục vọng trong ông – bị kìm nén bao năm sau khi vợ mất – giờ như được khơi dậy bởi những lời kể sống động, khiến dương vật dưới quần đùi phồng to nhẹ, nóng ran như lửa đốt. “Thế à? Ông đi đến đó làm gì? Uống… uống cà phê thật hả? Hay là…” Ông Lâm hỏi, giọng run nhẹ đầy kích thích, tay cầm quân cờ dừng lại giữa chừng, mồ hôi lấm tấm trên trán dù gió mát vẫn thổi. Không khí quanh bàn cờ đột ngột nặng nề hơn, tiếng gió rì rào qua lá cây như lời thì thầm bí mật đầy cám dỗ, và mùi đất ẩm từ hồ nước gần đó lan tỏa, tạo nên một không gian riêng tư, mờ ảo cho câu chuyện cấm kỵ đang dần hé lộ.
Ông Lý cười lớn, tiếng cười vang vọng khiến vài người đi bộ gần đó quay đầu nhìn tò mò, rồi ông chồm người về phía trước, giọng hạ thấp đầy ám muội như đang kể một bí mật quốc gia: “Ha ha, mày khờ quá Lâm ơi! Cà phê gì, đó chỉ là vỏ bọc thôi, che mắt thiên hạ và công an. Tao là khách quen nên vừa đến, họ mở cửa sau cho vào ngay, không phải chờ đợi. Còn mày thì phải có tao dẫn mới được, họ làm ăn cẩn thận lắm, chọn lọc khách hàng kỹ càng, không phải ai cũng vào được đâu, tránh rắc rối.” Ông Lâm nuốt nước bọt đánh ực, lòng nóng ran như lửa địa ngục thiêu đốt, hình dung cảnh tượng mờ ám đầy mê hoặc: một quán cà phê bình thường bên ngoài với biển hiệu neon lấp lánh, nhưng bên trong là thế giới dục vọng với ánh đèn đỏ lờ mờ quyến rũ, mùi nước hoa rẻ tiền quyện lẫn khói thuốc lá nồng nàn, tiếng nhạc du dương dâm mỹ vang vọng từ loa ẩn. “Rồi ông vào đó… làm gì tiếp? Kể chi tiết đi, đừng úp mở,” ông Lâm hỏi, giọng thì thầm đầy khao khát, mắt liếc quanh xem có ai nghe lén không, tim đập thình thịch như trống trận. Ông Lý mỉm cười nhếch mép, chồm người gần hơn nữa, hơi thở nóng hổi phả vào mặt bạn: “Vào trong, tao chọn một cô gái trẻ đẹp, chắc tầm 23 hay 24 tuổi thôi, da trắng hồng mịn màng, ngực to căng tròn như hai quả bưởi chín mọng, mông cong vút uốn éo, cười duyên dáng với hàm răng trắng bóng. Sau đó, tao với cô ta lên phòng riêng – phòng tuy không rộng nhưng sạch sẽ thơm tho, có cả nhà tắm trong phòng với nước nóng đầy đủ, gương lớn để nhìn rõ mọi góc cạnh. Tao trả tiền trước, giá phải chăng cho dịch vụ cao cấp, rồi… quan hệ luôn, cuồng nhiệt như tuổi trẻ. Cô ta phục vụ nhiệt tình hết mình: quỳ xuống bú liếm dương vật tao, lưỡi xoáy quanh đầu khấc sưng mọng, hút mạnh dịch nhờn óng ánh với tiếng ‘chụt chụt’ ướt át dâm mỹ, rồi doggy từ phía sau với mông cong vỗ vào hông tao ‘phạch phạch’, tư thế truyền thống với ngực rung rinh theo nhịp thúc, đủ kiểu khiến tao rên rỉ khoái lạc. Tao già rồi nhưng có tiền, thiếu gì gái trẻ đẹp sẵn sàng chiều chuộng. Cuối cùng, tao xuất tinh đầy vào miệng cô ta, tinh dịch trắng đục nóng hổi phun vọt như suối, sướng run người, toàn thân co giật trong cao trào tột độ.” Ông Lý kể chi tiết sống động, mắt lấp lánh hồi tưởng đầy đam mê, dục vọng lộ rõ qua nụ cười nhếch mép và hơi thở dồn dập, khiến không khí quanh bàn cờ nóng ran như lò lửa.
Ông Lâm đỏ mặt tía tai, dương vật dưới quần đùi cương cứng hết cỡ khi tưởng tượng cảnh tượng dâm đãng: cô gái trẻ quỳ trước ông Lý, miệng ngậm dương vật gân guốc, lưỡi xoáy quanh đầu khấc đỏ au, tiếng “chụt chụt” ướt át vang vọng trong phòng kín, mùi dục vọng nồng nàn lan tỏa, cơ thể cô ta uốn éo đầy khao khát, ngực rung rinh theo nhịp bú mút, rồi doggy với tiếng da thịt va chạm “phạch phạch” dữ dội, tinh dịch bắn vọt đầy miệng cô ta. “Ông… quan hệ với gái trẻ vậy à? Già rồi mà còn ham hố thế, không sợ mệt sao?” ông Lâm lắp bắp, cố che giấu sự kích thích bằng cách di chuyển quân cờ một cách vụng về, nhưng dương vật giật giật đau nhức dưới lớp vải mỏng. Ông Lý cười ám muội, mắt lóe lên sự cám dỗ: “Có sao đâu, tao có tiền mà, và sức còn dẻo dai lắm. Lần sau tao rủ mày đi cùng, thử một lần đi, sướng lắm, đảm bảo mày quên hết mệt mỏi, dục vọng bùng nổ như tuổi đôi mươi. Đi đi, tao dẫn mày, an toàn tuyệt đối.” Ông Lâm lắc đầu nguầy nguậy, nhưng lòng ông bồn chồn như sóng cuồn cuộn, dục vọng dâng trào xen lẫn xấu hổ và khao khát tội lỗi. Ông Lý chồm người gần hơn nữa, giọng thì thầm đầy khiêu khích: “Ê, con dâu mày đẹp như vậy, ở chung nhà mày không bị kích thích à? Ngực to căng tròn, mông cong vút, da trắng mịn màng, tao mà là mày thì chịu sao nổi, chắc chắn dương vật cương cứng suốt ngày.” Ông Lâm chợt chườm mắt giận dữ, giọng quát khẽ: “Ông đừng nói bậy bạ nữa! Con dâu tôi vừa xinh đẹp vừa ngoan hiền, tôi coi như con gái ruột, ông nói thêm câu nữa là tôi giận thật đấy, đừng đụng đến gia đình tôi!” Ông Lý thấy bạn khó chịu, vội im bặt, cười gượng gạo: “Thôi thôi, tao đùa thôi mà, đừng giận.” Hai ông quay lại bàn cờ, tiếng “tách… tách…” vang lên đều đặn như nhịp tim đầy giằng xé, nhưng không khí giữa họ giờ nặng nề hơn bao giờ hết, dục vọng và bí mật len lỏi như bóng tối dưới tán cây cổ thụ, chờ đợi bùng nổ trong những ngày sắp tới.
Tại Viện Nghiên Cứu quốc gia, không khí buổi chiều bận rộn với tiếng máy tính ù ù và tiếng giấy tờ lật xào xạc. Phòng làm việc của Ngọc Linh rộng rãi, với bàn gỗ bóng loáng chất đầy tài liệu nghiên cứu, màn hình máy tính sáng trưng hiển thị dữ liệu khoa học phức tạp, và mùi cà phê thoang thoảng từ cốc còn bốc khói. Ngọc Linh ngồi trước bàn, thân hình gợi cảm trong chiếc váy công sở ôm sát, lộ rõ bộ ngực đầy đặn nhấp nhô theo nhịp thở, eo thon gọn và đôi chân dài miên man bắt chéo dưới bàn. Nàng đang chăm chú vào màn hình, nhưng tâm trí không tập trung vào công việc. “Sao chồng mình lại không ghen? Thậm chí còn phấn khích khi em kể về cha chồng… Dương vật to lớn gân guốc ấy, em xóc nó đến xuất tinh, mà anh ấy còn đút mạnh hơn bao giờ hết,” nàng tự hỏi, mặt đỏ bừng, vùng kín thoáng ướt át khi hình ảnh đêm qua ùa về: bàn tay nàng nắm chặt thân cây khổng lồ, xóc lên xuống cuồng nhiệt, tinh dịch phun vọt nóng hổi, mùi tanh nồng lan tỏa, và tiếng rên khoái lạc của ông Lâm. Dục vọng trong nàng – mãnh liệt và cuồng nhiệt – giờ xen lẫn tò mò về tâm lý chồng.
Nàng mở trình duyệt, gõ vào thanh tìm kiếm: “Diễn đàn đàn ông tâm lý không ghen khi vợ tiếp xúc người khác”. Kết quả dẫn nàng đến các subreddit như r/CuckoldPsychology trên Reddit, nơi đàn ông chia sẻ trải nghiệm. Nàng đọc chăm chú, lòng dâng trào sự ngạc nhiên. Một bài post viết: “Cuckoldry takes our deep shames and insecurities and then eroticizes them. Watching a partner with someone else, being present and orchestrating… it’s about turning humiliation into pleasure.” (Cuckold biến nỗi xấu hổ và bất an thành khoái lạc tình dục. Chứng kiến vợ với người khác, thậm chí sắp xếp… là cách biến sự nhục nhã thành hưng phấn.) Nàng đọc tiếp: “Some want their wives to be pleasured in ways they can’t. It’s about wanting partners fulfilled.” (Một số đàn ông muốn vợ được thỏa mãn theo cách họ không làm được, chỉ để vợ hạnh phúc.) Một chồng chia sẻ: “I find it arousing seeing my wife with another man; no jealousy, just excitement that enhances our sex life. As long as she’s honest, it makes us closer.” (Tôi thấy kích thích khi vợ quan hệ với người khác; không ghen, chỉ phấn khích, tăng cường đời sống tình dục. Nếu vợ thành thật, chúng tôi càng gắn bó.) Ngọc Linh cắn môi, hiểu ra: “Thì ra là vậy… Tâm lý cuckold, biến sự ghen tuông thành khoái lạc, tăng hưng phấn nếu vợ thành thật. Anh ấy không ghen vì yêu em, muốn em sống thật với dục vọng.” Nàng cảm thấy nhẹ nhõm, dục vọng dâng trào khi nghĩ về Thành thúc mạnh đêm qua, hỏi em có thích dương vật cha chồng không, và em thú nhận trong cao trào: “Thích… em muốn nó đút vào…”
Bất chợt, tiếng gõ cửa “cốc cốc” vang lên giòn giã từ bên ngoài, kéo Ngọc Linh khỏi dòng suy nghĩ miên man đầy dục vọng đang lởn vởn trong đầu nàng. “Vào đi,” nàng nói, giọng dịu dàng như mật ngọt, cố giữ vẻ bình tĩnh dù tim đập nhanh hơn một nhịp. Cửa mở ra, Hà Thư bước vào với dáng vẻ phóng khoáng đầy cuốn hút, bộ váy ngắn ôm sát cơ thể bốc lửa, lộ rõ đường cong hông rộng và đôi đùi săn chắc trắng mịn, mái tóc ngắn cá tính lắc lư theo từng bước chân, toát lên sức sống mãnh liệt khiến không khí phòng làm việc chợt nóng ran. “Ê mày, hôm nay đi chơi với tao không? Bar mới mở ở quận 1, nhạc EDM hay lắm, nhảy nhót xả stress tí đi,” Hà Thư hỏi, ngồi phịch xuống ghế sofa đối diện, mắt lấp lánh tinh nghịch, chân vắt vẻo lộ rõ khe đùi gợi cảm. Ngọc Linh lắc đầu nhẹ, mỉm cười e ấp: “Hôm nay tao không đi đâu, còn đống việc phải làm cho kịp deadline, mệt phờ luôn. Với lại, tao phải đi đón Bé Chi nữa, con bé đang chờ mẹ về.” Hà Thư bĩu môi, giọng phụng phịu đầy dễ thương: “Vậy tao phải đi một mình à, buồn quá trời vậy. Nhưng mà thôi, mày ở nhà với chồng yêu dấu đi, chắc chắn vui hơn bar nhiều.” Rồi cô nàng nhướn mày, giọng tò mò xen lẫn trêu chọc: “Thế mày với cha chồng mày sao rồi? Ông ấy có bị kích thích khi thấy mày mặc đồ ngủ mỏng manh trong nhà không? Kể tao nghe đi, tao tò mò lắm!” Ngọc Linh đỏ mặt, má nóng bừng khi ký ức ùa về – đũng quần ông Lâm phồng to như cái lều khổng lồ, dương vật gân guốc cương cứng hết cỡ dưới lớp vải mỏng – khiến dục vọng trong nàng thoáng trỗi dậy, âm đạo khẽ co thắt: “Ừ… thấy đũng quần ông dựng thành lều luôn, to lớn kinh khủng. Nhưng tao chỉ muốn giúp chữa bệnh cho ông thôi, chứ không có suy nghĩ gì khác đâu.” Hà Thư cười khúc khích, tiếng cười vang vọng dâm mỹ: “Sướng rồi mày ơi, có thêm người đàn ông yêu thích thân hình mày. Ngực to căng tròn, mông cong vút thế kia, ai chịu nổi chứ. Tao mà là đàn ông, tao đè mày ra luôn ấy chứ!” Ngọc Linh cười thầm trong lòng, dục vọng dâng trào như dòng sông nóng bỏng, nhưng vẫn nói lảng: “Thôi mày, tao chỉ giúp thôi, đừng nghĩ bậy nữa.”
Đang nói chuyện rôm rả, cửa phòng lại mở ra lần nữa với tiếng “cạch” nhẹ, sếp Hùng – người đàn ông trung niên cao ráo, cơ bắp săn chắc dưới lớp áo sơ mi trắng ôm sát, khuôn mặt nghiêm nghị với cặp kính gọng vàng lấp lánh, toát lên vẻ quyền lực cuốn hút – bước vào. “Chào các cô,” ông Hùng nói, giọng trầm ấm đầy nam tính, mắt lướt qua thân hình Ngọc Linh với chút thèm khát kín đáo, dừng lại ở bộ ngực đầy đặn nhấp nhô dưới lớp áo sơ mi mỏng, khiến nàng cảm nhận rõ ánh nhìn như lửa đốt. “Tôi có tin vui về dự án nghiên cứu mới. Tiến triển rất tốt, cấp trên khen ngợi nhiều lắm, đặc biệt là Ngọc Linh, đóng góp lớn nhất tổ, ý tưởng của em sắc bén thật.” Ngọc Linh mỉm cười khiêm tốn, má ửng hồng đầy kích thích dưới ánh nhìn của sếp: “Cảm ơn sếp, cả đội cùng cố gắng mà, em chỉ làm theo hướng dẫn thôi ạ.” Ông Hùng tiếp lời, giọng đầy tự tin: “Sắp tới tôi lên chức tổng giám đốc chi nhánh, nên chức vụ hiện tại tôi đề cử Ngọc Linh thay thế, còn Hà Thư sẽ lên thay vị trí của Ngọc Linh. Tất cả là đề xuất thôi, chờ phê duyệt từ ban lãnh đạo, nhưng tôi chắc chắn 90% sẽ thành công.” Hai cô gái mừng rỡ, Hà Thư reo lên đầy phấn khích: “Tuyệt vời sếp ơi! Em yêu sếp nhất!” Ông Hùng cười lớn, mắt vẫn lén lút liếc Ngọc Linh: “Khi xong dự án, tôi tổ chức cả tổ đi du lịch nghỉ dưỡng, địa điểm bí mật, có thể là Phú Quốc hoặc Đà Nẵng, với resort 5 sao, ăn uống thoải mái. Bây giờ tập trung hoàn thành nhé, các cô giỏi lắm.” Ông bước ra, cửa đóng lại với tiếng “cạch” nhẹ, để lại không khí phòng làm việc đầy hứng khởi và dục vọng thoáng ẩn.
Hà Thư ra khỏi phòng ngay sau đó với nụ cười rạng rỡ, Ngọc Linh thu xếp đồ đạc nhanh chóng, lòng vui vẻ dâng trào với tin thăng chức sắp tới, tưởng tượng mức lương cao hơn và quyền lực mới khiến nàng phấn chấn. Nàng men theo hành lang sáng trưng dưới ánh đèn LED trắng, chào đồng nghiệp vui vẻ với nụ cười quyến rũ, nhận lại những ánh mắt ngưỡng mộ từ đàn ông xung quanh, một số thì thầm: “Ngọc Linh hôm nay đẹp quá, váy ôm sát thế kia, nhìn là muốn…” Nàng xuống tầng hầm lấy chiếc sedan trắng tinh khôi, mở cửa sau bỏ túi xách vào ghế, rồi lên ghế lái, động cơ gầm rú nhẹ nhàng khi khởi động, từ từ lái ra khỏi tòa nhà cao tầng với kính phản quang lấp lánh dưới nắng trưa. Trên đường đi, gió lùa qua cửa sổ hé mở mang theo mùi phố phường nhộn nhịp, nàng nhắn tin cho chồng: “Anh ơi, hôm nay em qua nhà mẹ đón Bé Chi nhé, em nhớ con rồi.” Thành reply ngay lập tức, giọng văn đầy quan tâm: “Anh cũng định đi đón con, nhưng em đi thì tốt rồi. Cảm ơn em yêu. Chạy xe cẩn thận nhé, về nhà anh chờ.” Ngọc Linh hạnh phúc ngập tràn, hiếm khi Thành quan tâm chu đáo vậy, khiến dục vọng cuckold trong nàng thoáng dâng cao, tưởng tượng chồng biết hết bí mật và vẫn yêu nàng say đắm.
Đến chung cư cao cấp của mẹ với kiến trúc hiện đại, Ngọc Linh đậu xe bên đường dưới hàng cây xanh mướt, xuống xe với bước chân nhẹ nhàng đầy duyên dáng, bộ váy ôm sát rung rinh theo nhịp hông. Bảo vệ chào nàng quen thuộc với nụ cười thân thiện: “Chào cô Linh, hôm nay cô đẹp quá,” nàng chào lại vui vẻ, đi vào thang máy dưới ánh mắt thèm khát của đàn ông xung quanh, tiếng bàn tán loáng thoáng vang lên: “Con gái bà Ngọc Lan đẹp thật, thân hình nóng bỏng, ngực mông thế kia, ước gì được chạm một lần.” Nàng bấm tầng 8, thang máy lên nhanh chóng với tiếng “ting” nhẹ, đến cửa nhà số 1, bấm chuông: “Con đây mẹ ơi, mở cửa đi.” Sau khi cửa nhà bà Ngọc Lan mở ra với tiếng “kẹt” nhẹ nhàng, Bé Chi – cô bé gần 3 tuổi với đôi mắt to tròn lấp lánh và mái tóc ngắn xoăn tự nhiên – chạy ùa ra, hai tay dang rộng, reo lên vui vẻ: “Mẹ ơi! Mẹ đến rồi... Con nhớ mẹ lắm!” Ngọc Linh cười hạnh phúc, lòng ấm áp tràn đầy giữa những bí mật dục vọng đang cuồn cuộn trong tim, nàng ôm con gái chặt hơn, cảm nhận hơi ấm nhỏ bé như liều thuốc xoa dịu mọi khao khát cấm kỵ.