NHỮNG CHUYỆN TÌNH CỦA TAO TỪ KHI CẤP 3 ĐẾN LÚC TRƯỞNG THÀNH CÓ GIA ĐÌNH RIÊNG

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Tạm biệt chị, tao ra về, xóm trọ mới có phong trào đá bóng và các môn thể thao, nên tao cũng thích sinh hoạt cùng, có điều bọn nó hay la cà quán trà đá hoặc quán bia thì tao không khoái lắm. Ở một mình thế nào cũng được, nhưng có em ở cùng, cơm nước xong lại chờ đợi hay để phần là tao không thích lắm, kể cả sau này ra đi làm, tao có thời gian ở cùng chị, thì hãn hữu lắm mới không ăn tối ở nhà. Người đi không bực bằng người chực nồi cơm, các cụ đã dạy rồi, hoặc tao rủ chị đi cùng, không nấu nướng gì nữa.
- Anh không muốn ở lại ăn cơm với em và bố em ah? Hay anh ngại?
- Không, ngại gì, có dịp dc kiến diện phụ huynh thì tốt mà, nhưng anh nghĩ để hôm khác, nay anh về đá bóng với xóm, khất hẹn mấy trận rồi.
Thực ra tao cũng muốn ở lại nhưng có lẽ ra về là ok hơn, dù nghe xong câu này chị xìu mặt không thoải mái nhưng kệ, tao thấy không phù hợp hôm đó thì ra về, hai đứa cũng cần có không gian riêng cho mình. Nhưng trên đường về tao vẫn lăn tăn vấn đề chị nói lúc nãy, nhưng để một hai hôm sau ntn đã, bình thản đón nhận thôi.
Mới 22 tuổi đã tính lấy vợ thì sớm quá, tao cũng rén, vì cái xóm trọ tao chứng kiến mấy vụ vợ chồng trẻ cãi nhau vì chuyện cơm áo gạo tiền này nọ, mất hay chỗ đông người, ra đụng vào chạm trong cái không gian bé tí, chả ra làm sao. Chuyện mất đoàn kết liên quan đến cơm áo gạo tiền của các vị ấy, khiến ai cũng nghĩ đến bản thân mình sau này nếu cứ loay hoay.
Nghiệm thu xong cái kho lạnh, tao qua gặp anh Khiêm, café và cám ơn anh tí quà, dù là công trình của bạn anh đầu tư, cũng chả gửi gắm gì, miễn sao được việc và hiệu quả. Ông anh cũng lịch sự và dần ghi nhận, đôi khi trả dư tửu hậu cũng chia sẻ một vài thứ và học hỏi dc khá nhiều kinh nghiệm sống. Anh Khiêm từng nói,giàu thì nó vô cùng, nhưng nếu cuộc sống ở HN này, chi tiêu có việc liên quan đến tiền triệu mà còn phải đắn đo lo lắng thì vất vả lắm.
- Anh em chú tự tin làm với anh Việt chưa?
- Có gì cũng phải nhờ anh nói qua hộ em một câu, còn công trình kia thì nó nhỏ gọn bọn em làm cũng quen tay rồi, trước kia anh em còn làm máy đá công nghiệp cho ngư dân đi biển nên cũng không có gì khó, mà cũng toàn dựng lên từ linh kiện rời, giờ nó phổ biến dần hàng công nghiệp,lắp theo module nên kiểu gì bọn em cũng làm được, thậm chí còn nhanh tiến độ hơn.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Sau lần đó, anh em tao việc cũng đều hơn, chỗ nào nhỏ lẻ tao pas qua đội ngoài, tập trung tranh thủ mùa đông cho công trình làm kho, hai tháng cuối năm, xong 4 cái bảo quản hoa quả, nhẹ nhàng đơn giản, mỗi tội tồn vốn của hai anh em, vì ở quê cũng đang hoàn thiện cải tạo nhà, trên này thì vật tư thiết bị, ông anh có mối lấy quen nhưng cũng chỉ gối đầu dc ngắn hạn đã thế lão quen mua thanh toán dứt đoạn. Vậy nên từ sau, tao tính cách khác để cũng được gối đầu thanh toán thì mới trụ được , bởi người ta cũng chỉ tạm ứng cho vật tư thay vì nhân công cũng phải kéo dài, đợi thanh toán.
Tỷ lệ ăn chia vẫn 50-50 sau hạch toán, riêng phần anh Khiêm mỗi kho 5tr cám ơn là không đổi, bới cần bền vững chỗ đi lại với nhau.
Xong phần thi cử cuối kỳ, ra tết tao nhận thực tập và làm đề tài tốt nghiệp, ngoảnh đi ngoảnh lại cũng đã gần 4 năm ở cái đất này; Tao đi lại nhiều hơn, ngấm đòn trận viêm phổi trước, khiến thời gian đó, tao ốm liên miên và còn có 53kg, mắt trũng và xạm mặt lại nhưng vì tiền nó vẫy gọi, không thể cưỡng được sức hấp dẫn của nó. Bọn tao có khi cả tuần mới gặp nhau được một lần, hàng của tao liên quan đến món điện thoại vẫn túc tắc, nhưng tao ngại đi giao ma gửi xe ôm đầu ngõ cho nhàn, của chị những thứ ăn no vác nặng là chính vì mua đông cần bán đồ mùa hè và ngược lại, lắm khi chị không đi được, tao cũng đành nhờ ông lái xe ứng tiền hàng rồi ra ngân hàng chuyển trả hoặc gửi thằng con trai ông ý mang về. Gặp chị sau những chuyến bị bắt hàng dọc đường, than vãn, động viên vỗ về cho qua những lúc khó khăn, rồi ứng tiền cho chị lấy hàng, lắm khi cũng tùm lum hết cả. Nghĩ cái hồi động tí phải ra ngân hàng nộp tài khoản rồi còn bị tính phí vì khu vực địa bàn, cũng lãng phí. Nhớ năm đó, 28 Tết tao mới xếp đồ về quê, Hương học kỳ đầu nên nó dc nghỉ sớm về trước. Điều tao thấy hài lòng và hãnh diện là căn nhà của ông bà cũng đã khang trang sáng sủa hơn, ngoài ra ông bà ở nhà buôn bán cũng có đồng ra đồng vào, chất lượng sinh hoạt cũng cải thiện nhiều, nhìn ông bà rạng rỡ, có da có thịt tao cũng vui.
 

Lamda1987

Yếu sinh lý
Bác có cuốc sống svien năng động quá. Có lẽ là do IQ cao lên học hành vẫn ổn chứ thấy chả mấy khi thấy nói về học mà vẫn ra trường vs học cao học dc. Em cũng con nhà nông mà sinh viên chỉ game vs ngủ, thuốc lá, bia rượu, còn tụt K nữa
Ko 1 mảnh tình vắt vai, toàn sex vs quay tay
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Bác có cuốc sống svien năng động quá. Có lẽ là do IQ cao lên học hành vẫn ổn chứ thấy chả mấy khi thấy nói về học mà vẫn ra trường vs học cao học dc. Em cũng con nhà nông mà sinh viên chỉ game vs ngủ, thuốc lá, bia rượu, còn tụt K nữa
Ko 1 mảnh tình vắt vai, toàn sex vs quay tay
Thời của tôi, anh em cùng trang lứa nhiều đứa nó xuất sắc lắm
Còn tôi việc học tròn vai ở mức khá, đạt trung bình môn 7,6 - 7,8 cũng không có gì vất vả.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Xuất sắc trong Giảng đường vs Tồn tại ngoài Thương trường là hai vấn đề ko nhất thiết đi đôi với nhau!
Đúng, nhưng mà đám bạn em chơi cả hồi cấp 3 lẫn chuyên nghiệp, duy nhất 2 thằng bị hỏng còn lại chúng nó ngon lành lắm.
Vấn để học hành hồi ấy của chúng nó em chỉ biết ước thôi anh.
 

Cubeyeuem

Yếu sinh lý
Mẹ chị tiến lại tính hỏi chuyện, bố chị dắt xe vào nhà, mở thêm cửa rồi bảo tao vào uống nước, từ chối nhưng cuối cùng miễn cưỡng vào cho phải phép.
- Cháu lên lâu chưa, nắng này mà sao không đi xe khách
- Cháu mới lên hồi trưa thôi bác ạ
- Nghỉ hè cháu vẫn ở hn hay có về nhà hôm nào không, người mẹ luôn luôn như vậy, vẫn những câu hỏi thân thuộc
- Tao kể lại qua loa cho hai ông bà nghe, mẹ chị gật đầu nhìn bố chị
- Thế hai đứa tranh cãi gì ah?
Tao kể lại câu chuyện trước khi hai đứa ra khỏi nhà nghỉ cho bố mẹ chị nghe, xem ý kiến họ ra sao về lần này của tao.
Chuyện hai đứa bác không ý kiến nhiều, và cũng chưa hề có ý nào cấm cản hay can thiệp, các con cũng lớn cả rồi, mẹ chị nói và gọi chị xuống phòng khách.
Bác thấy quyết tâm và sự chín chắn , tình cảm của cháu, mừng cho gia đình cháu khi có người con trai như vậy. Bác thì chỉ có ý kiến như này:
- Hai đứa quyết tâm với nhau cho sau này, thì cũng nên bình tĩnh và suy nghĩ cho chín chắn sau này không phải áy náy với nhau, rồi còn người khác nữa. Tuổi đời của hai đứa còn dài, cuộc sống còn nhiều điều phía trước phải phấn đấu, lo toan và thậm chí hi sinh. Bác cũng tâm sự với H nhiều lần và nghe nói về cháu bác rất mừng, hiếm lắm chứ không nhiều người như cháu, tuy nhiên ở cương vị làm mẹ thì bác cũng chỉ khuyên và góp ý nhất định với nó.
- Với bác thì cũng thế thôi, tuy nhiên cũng là đàn ông với nhau, việc mình chịu đựng và hi sinh phấn đấu là điều ai cũng nên làm, bác cũng ủng hộ ý chí của cháu. Còn chuyện tình cảm thì một phần nữa nó cũng còn là cái duyên.
- Hai bác dạy thì cháu cũng coi như bố mẹ cháu dạy cháu thôi, và cháu đón nhận điều này. Dù hai bác có trách hay không hài lòng thì cháu cũng xin phép bộc bạch như này
- Thứ nhất là cháu thấy bản thân cháu là người như nào, và cháu vẫn yên tâm và tự tin về mình. Xong cháu thấy là cháu không được đón nhận ở đây, hay nói khác là cháu không phù hợp với gia đình bác, với mong muốn và tiêu chí cùa hai bác cho tương lai của cô ấy. Dù rằng cháu đã cảm nhận điều này từ lần đầu gặp hai bác dưới Hn, và ngày môt rõ hơn khi nhà mình xuống Hn hôm sau Tết. Ông bà nhìn nhau khi nghe tao nói câu này.
- Bản thân cháu cũng vẫn biết vị thế của mình và cháu sẽ nỗ lực để mọi thứ của cháu sau này đỡ khó khăn hơn, đỡ bị xem nhẹ thậm chí là coi thường
- Cháu quá lời rồi
- Không, bác cho cháu nói nốt
- Dù hai bác không lên tiếng cấm cản hạn chế xong về phía cháu thì điều này cháu cảm nhận không sai được, ngoài ra khi cô ấy về từ Tết, từ việc đi thăm hỏi những đồng nghiệp mới của cô ấy cho đến lúc này thì cháu thấy là cháu và cô ấy nên chấm dứt tại đây, ngay hôm nay. Vì khi cháu vẫn một mực với cô ấy nhưng lại có một sự để ngỏ cơ hội cho người khác tham gia can thiệp vào cô ấy, nói đúng là tạo cơ hội điều kiện cho họ thì cháu thấy dừng lại là nên làm bác ạ. Cháu không vì không tự tin vào mình xong khoảng cách địa lý rồi các sự việc hàng ngày trong mấy tháng qua khi cô áy về đây đi làm, nó nằm ngoài suy nghĩ của cháu và cháu không thoải mái yên tâm. Và cá nhân cháu cho rằng cháu có quyền thể hiện sự ích kỷ hay khó chịu về điều này, ai ở vị trí của cháu chắc cũng nghĩ thế còn hành động và ăn nói thì tùy mỗi người.
- Quan trọng hơn nữa, cháu và cô ấy cũng trao đổi nhiều, xong cháu không thấy có sự quyết tâm của cô ấy trong vấn đề này, và mọi chuyện đang không được rõ ràng tách bạch.Bản thân cô ấy không thoát ra được suy nghĩ của mình và thiếu lập trường quyết đoán, từ công việc đến chuyện tình cảm. Dù rằng chúng cháu đều là trai chưa vợ gái chưa chồng, thì không có gì là vi phạm nguyên tắc đạo đức hay đời sống , xong như này, sau nhiều lần cháu để gợi ý cho cô ấy xem xét và quyết định thì vẫn không có gì thay đổi. Và cá nhân cháu thấy mình không được tôn trọng một cách nghiêm túc. Vì bên cạnh tình cảm, nó còn là lòng tin cậy lẫn nhau, và cháu đã bị lung lay thậm chí mất đi nhiều thứ này từ cô ấy, nên chúng cháu quyết định chấm dứt chuyện này bác ạ.
- Mong hai bác bỏ qua cho cháu về những gì cháu vừa nói, vì đó là suy nghĩ thật lòng và cháu cũng nên chia sẻ với hai bác, vì trước kia cháu cũng đã xin phép hai bác cho cháu được qua lại thăm hỏi gia đình mình và cô ấy, thì giờ cháu cũng xíp phép chào hai bác.
Mong là tương lai của cô ấy sẽ được mọi sự tốt đẹp, gia đình mình cũng được nhận mọi sự viên mãn như hai bác kỳ vọng mong muốn.
Cháu xin phép!
Đọc đến đoạn này em phải đăng nhập vào để có thể nói ra những câu này. Em cũng y xì như bác yêu con bé ở thạch thất tổng 8 năm từ năm nó học lớp 11 tới nó xong đại học đi làm dc 3 năm. Vẫn xuống nhà nó chơi chúc tết đều đều. Ngoài mặt bố mẹ nó luôn khiếm nhã cũng ko tỏ ra cấm cản. Nhưng sau thì luôn tạo áp lực vào con bé và mối tình đổ vỡ sau 8 năm. Em 93 nó 98. Chuyện của em nó cũng ly kỳ ko kém gì bác nhưng văn em dốt nên em ko kể
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Thề bằng 1 thế lực nào đấy t đọc 55 trang và đi tắt đến cuôi trang luôn. Th thớt hồi đi học m có đỗ thủ khoa môn văn ko :))
Tôi thi cấp 3, hai môn toán văn tổng 17,5
Toán 9 văn 8,5, hồi ấy tự nhiên lại có 2 lớp chọn toán, 1 lớp văn. Thế méo nào tôi lại rơi vào lớp Văn có 51 đứa con gái. Minh Hà mà tôi gặp ở Đà Nẵng là một trong 2 hoa khôi của lớp toán
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
biết đâu đó lại là điềm tốt cho cả hai người sau này
Đọc đến đoạn này em phải đăng nhập vào để có thể nói ra những câu này. Em cũng y xì như bác yêu con bé ở thạch thất tổng 8 năm từ năm nó học lớp 11 tới nó xong đại học đi làm dc 3 năm. Vẫn xuống nhà nó chơi chúc tết đều đều. Ngoài mặt bố mẹ nó luôn khiếm nhã cũng ko tỏ ra cấm cản. Nhưng sau thì luôn tạo áp lực vào con bé và mối tình đổ vỡ sau 8 năm. Em 93 nó 98. Chuyện của em nó cũng ly kỳ ko kém gì bác nhưng văn em dốt nên em ko kể
 

Irreguler

Thạc sĩ
Tôi thi cấp 3, hai môn toán văn tổng 17,5
Toán 9 văn 8,5, hồi ấy tự nhiên lại có 2 lớp chọn toán, 1 lớp văn. Thế méo nào tôi lại rơi vào lớp Văn có 51 đứa con gái. Minh Hà mà tôi gặp ở Đà Nẵng là một trong 2 hoa khôi của lớp toán
Thế méo nào ngược đời à, lớp Toán có hoa khôi
 
Bên trên