tatcataicong
Ham vui từ nhỏ
Vu lan theo quan niệm của phật giáo là ngày 15 âm lich tháng 7 . Tương truyền rằng Bồ Tát Mục Kiềm Liên , vào địa ngục cứu mẹ vì mẹ ngài là Bà Thanh Đề khi sống quá sân si phạm nhiều tội ác , vì vậy hằng năm cứ mùa vu lan các chùa ở VN và phật tử đều sẽ làm lễ vu lan sau khi An Cư Kết Hạ ở chùa lớn .
Vu Lan Báo Hiếu : Thực ra chuyện báo hiếu bậc sinh thành ở vn là truyền thống dân tộc , nó là kết tinh cả ngàn năm ai đi xa mà chẳng có 1 gia đình như trong lời bài hát Hương Lúa của Châu Kiệt Luân .... Dù xã hội có đày đọa ta thế nào thì vẫn luôn có 1 tòa thành gia đình bên ta , và mỗi đứa trẻ luôn có sự kết nối với người mẹ từ khi còn chưa thành hình hài .
Đừng làm mẹ khóc : Tao đỗ trường chuyên cấp 3 , bà già mang bao nhiêu kì vọng , bà ước mơ tao làm này làm kia , bà mừng lắm vì ko phải ai cũng đỗ chuyên cả , còn tao thì không , học lớp chuyên toán tao thấy mệt mỏi , không phải vì ko theo dc tụi nó mà vì tao không có hứng thú với mớ kiến thức mà t ko rõ làm gì ... xa đà vào game , xong cá độ bóng đá ... tml cùng lớp thua độ nó ko trả tiền lên tao phang nhau và đến tai bà già ... bà xin chuyển trường cho tao .... t tiếp tục xa đà vào game .... và lô đề . Khi biết t mang tiền học đi phang lô bà già suy sụp hẳn ... đó là lần đầu t thấy bà già khóc .... tim tao quặn lại .... đau .... từ đó tao bỏ lo đề và game chí thú học hành vì ko muốn bà già khóc thêm 1 lần nào nữa .
Học xong DHBK HN tao về hưng yên làm , bà già nghĩ công việc ko quá mệt nhọc nên bà ko để ý nhiều , vì bố tao đưa mấy đứa cháu từ quê ra nên bà già tao cũng tập trung công việc vì còn phụ nuôi mấy đứa cháu bên nội ... tụi nó ở quê cũng khó khăn .. giữa lúc làm việc ở hưng yên thì tao và NYC chia tay ... chuyện này làm t đau lòng ... chểnh mảng và bị tai nạn ... khi bà già lên viện bỏng HN thấy tao nằm cáng bs sợ mắt sẽ hỏng bả lại suy sụp và khóc .... đó là lần t2 . Sau tai nạn tao về quê làm rồi phấn đấu giờ thì có cty riêng có nhà có xe ... ... chăc đến lúc bà già chết t sẽ ko làm bà già khóc lần 3
p/s Nhiều đứa trên này xa đà vào bóng bánh kubet gì gì đó đã đứa nào nghĩ về bà già ở nhà không ? Đã từng mua cho bà già cái gì chưa ? hay chỉ báo nhà ? ..... Vu lan không phải là ngày cửa địa ngục mở ... mà nó là ngày báo hiếu .
Vu Lan Báo Hiếu : Thực ra chuyện báo hiếu bậc sinh thành ở vn là truyền thống dân tộc , nó là kết tinh cả ngàn năm ai đi xa mà chẳng có 1 gia đình như trong lời bài hát Hương Lúa của Châu Kiệt Luân .... Dù xã hội có đày đọa ta thế nào thì vẫn luôn có 1 tòa thành gia đình bên ta , và mỗi đứa trẻ luôn có sự kết nối với người mẹ từ khi còn chưa thành hình hài .
Đừng làm mẹ khóc : Tao đỗ trường chuyên cấp 3 , bà già mang bao nhiêu kì vọng , bà ước mơ tao làm này làm kia , bà mừng lắm vì ko phải ai cũng đỗ chuyên cả , còn tao thì không , học lớp chuyên toán tao thấy mệt mỏi , không phải vì ko theo dc tụi nó mà vì tao không có hứng thú với mớ kiến thức mà t ko rõ làm gì ... xa đà vào game , xong cá độ bóng đá ... tml cùng lớp thua độ nó ko trả tiền lên tao phang nhau và đến tai bà già ... bà xin chuyển trường cho tao .... t tiếp tục xa đà vào game .... và lô đề . Khi biết t mang tiền học đi phang lô bà già suy sụp hẳn ... đó là lần đầu t thấy bà già khóc .... tim tao quặn lại .... đau .... từ đó tao bỏ lo đề và game chí thú học hành vì ko muốn bà già khóc thêm 1 lần nào nữa .
Học xong DHBK HN tao về hưng yên làm , bà già nghĩ công việc ko quá mệt nhọc nên bà ko để ý nhiều , vì bố tao đưa mấy đứa cháu từ quê ra nên bà già tao cũng tập trung công việc vì còn phụ nuôi mấy đứa cháu bên nội ... tụi nó ở quê cũng khó khăn .. giữa lúc làm việc ở hưng yên thì tao và NYC chia tay ... chuyện này làm t đau lòng ... chểnh mảng và bị tai nạn ... khi bà già lên viện bỏng HN thấy tao nằm cáng bs sợ mắt sẽ hỏng bả lại suy sụp và khóc .... đó là lần t2 . Sau tai nạn tao về quê làm rồi phấn đấu giờ thì có cty riêng có nhà có xe ... ... chăc đến lúc bà già chết t sẽ ko làm bà già khóc lần 3



