Có video CHUYỆN CỦA TAO

Leebun88

Tao là gay
Chủ thớt
Uhm dân bắc. Nhưng m pải hiểu cái thời đó là năm 2008. Năm đó internet ms phát triển thôi. Băng đĩa lậu cũng rất là hạn chế. Làm sao mà kinh nghiệm như trên bài đc
Mày dân Bắc nên mày ko hiểu miền Nam, miền Tây những năm 99 - 2000 đâu, nhất là 2005 - 2010. Trong này thoáng hơn về khoản lễ nghi. Gia giáo, quản lý con cái có phần buông thả hơn. Tao có đứa bạn học hết lớp 9 xong lấy chồng, đéo hiểu sao mà công an ko hốt thằng kia.... Cũng có đứa sinh năm 90 mà con h học lớp 11. Tuy tao nghèo nhưng lại học chung lớp với bọn nhà giàu (phải gọi là địa chủ vào những năm như thế) nên ít nhiều cũng dc la liếm chút ít kinh nghiệm ăn chơi, gái gú, phim phò các kiểu.
 

danyokay1

Yếu sinh lý
Mày dân Bắc nên mày ko hiểu miền Nam, miền Tây những năm 99 - 2000 đâu, nhất là 2005 - 2010. Trong này thoáng hơn về khoản lễ nghi. Gia giáo, quản lý con cái có phần buông thả hơn. Tao có đứa bạn học hết lớp 9 xong lấy chồng, đéo hiểu sao mà công an ko hốt thằng kia.... Cũng có đứa sinh năm 90 mà con h học lớp 11. Tuy tao nghèo nhưng lại học chung lớp với bọn nhà giàu (phải gọi là địa chủ vào những năm như thế) nên ít nhiều cũng dc la liếm chút ít kinh nghiệm ăn chơi, gái gú, phim phò các kiểu.
Uhm cám ơn m. Chắc hồi đó t ở thị trấn vả lại t thấy cno mê game hơn gái nên nghĩ đều thế
 

phaitoikota??

Yếu sinh lý
Xưa tao cũng thích làm công an lắm, tính thi vào trường đại học cảnh sát nhân dân ở đường kha vạn cân, linh trung, Thủ Đức. Nhưng ông anh khuyên đừng vào công an, vất vả bỏ mẹ. Lại ko tự do. Đây là lời khuyên ok nhất mà ông anh tao từng khuyên

Yeeu

Yêu nhau bởi vì say nắng chứ ko phải vì tình dục... có lẽ tao yêu nó mất rồi.........
Tay tao lòn vào tấm lưng mềm mại của em nó sau lớp áo thun, miệng vẫn hôn chặt vào môi em, 2 lưỡi liếm mút nhau, ngọt lịm. Chắc vị ngọt của tình yêu ko tư lợi và phân biệt giàu nghèo. Tao nuốt tao liếm hết những gì trong miệng em, tao thèm thuồng như nắng hạn gặp mưa rông.
Tay quờ quạng thì ko thấy móc gài áo ngực sau lưng đâu, chỉ sờ thấy 1 dải áo. Em buông môi ra cười mỉm
- để e cởi chooooo, ngực e to nên e mặc áo có gọng cài phía trước cho dễ mặc.
Lúc đó tao ngượng vãi lolll, tuy có kinh nghiệm địt vài lần với em H nhưng ẻm toàn mặc áo cài phía sau. Tao thì có khôn ngoan về khoản đồ lót đâu.
Em dơ tay cởi cái áo thun qua đầu, nước ra trắng ngần lộ ra trước mặt tao, tóc em xoã xuống thì quyến rũ vô cùng
Cặp tuyết lê to như 2 quả dưa Long An bán ngày tết quê tao, căng tròn mọng nước bị o ép bởi chiếc áo ngực màu đen. Bọn mày tưởng tượng bọn bơm vú chưa, của em X còn to hơn..
Tao vục mặt vào hôn 2 cặp vú, mùi đàn bà tuổi thanh xuân nó thơm và quyến rũ chúng mày ạ, vú mát lạnh, lưng em đã lấm tấm mồ hôi. Em ôm đầu tao mà xoa tóc, đôi khi giữ chặt rồi ấn vào như ám chỉ a mút sướng lắm, mút nữa đi a.
Tao cũng máu dồn lên não rồi, nghiên người cởi cái áo thun polo fake bạc màu ra, tuy tao hơi ngăm ngăm đen nhưng sạch sẽ, ko quá gầy như thời mới ở quê lên rồi bắt đầu liếm, em cởi cái áo ngực ra, ôi dcm. Phải nói là kỳ quan thiên nhiên thứ 10 của nhân loại nó hiện ra trước mặt tao, như được thả ra khỏi cái lồng gò bó, cặp vú sồ ra trước mặt tao.. tao chưa bao h nghĩ và kể cả trong mơ được mơ về nó, đầu vú của con gái nó hồng hào, nhỏ nhắn xinh xinh, tao nâng bầu ngực lên và lại hôn, lại mút, lại liếm, bên này rồi lại bên kia. Em lại ôm chặt đầu tao và dí sát vào như muốn dâng trọn thanh xuân cho tao.
Em bắt đầu thở mạnh hơn, da gà da vịt bắt đầu nổi lên ở đùi tay và sau lưng, con cu của tao bây h đang lồng lộn sau lớp quần sịt và quần đùi. Em ngồi lên con cu của tao day day, tuy còn nhiều lớp quần của cả 2 chưa cởi nhưng tao vẫn cảm nhận được cái mu cao múp mụp và 2 bên mép lol e cạ vào người tao. Tao nằm ngửa ra định cởi quần thì e đã nghiêng người để giúp tao cởi ra, con cu tao bật được ra khỏi lớp quần thì khủng khiếp lắm, như con bò tót xổng chuồng, chỉ chờ chực để đâm vào người em, em cũng nhổm hông cỏi cái quần jean e đang mặc ra, bây h e chỉ còn mặc 1 cái quần lót thôi, 2 đứa lại lao vào nhau như nam châm vậy, lại hôn môi, tay tao thì bóp bóp và se se đầu vú, e thì ngồi cạ cạ lol vào cu tao.
Được 1 lúc thì em nằm xuống, tao mới dần khám phá cơ thể em, hôn nhẹ nhàng, nhẹ nhàng từ trán xuống tai rồi vú, rốn. Đang định hôn lên vùng tam giác thì em giữ tao lạ. Anh ơi đừng hôn ở dướiiiiiiiii, hôn môi em đi, vú e này, a bóp mạnh lên a, e thích quá, tao vừa hôn vừa quờ quạng 1 tay vào lol em, dcm nước lol ướt đẫm quện vào lông bết lại, nó nhiều đến nỗi ướt cả cái quần lót e đang mặc. Từ từ cởi được quần em, e cũng nâng hông lên cho tao cởi ra, tao trèo lên người e , dí chặt con cu lên mu loll e vào day nhẹ, e thở mạnh hơn, tay em bấu vào lưng tao.
Tao từ từ rà con cu vào lol e và đẩy nhẹ. E nhăn mặt la nhẹ kêu đau, tuyệt vời ông mặt trời tụi mày ạ, em còn trinh nguyên
tml kể mà làm con chim t sôi động phần nào rồi đấy , lâu lắm rồi ms thấy đc bài viết chất lượng và kích thích thế này
 

andanh21

Yếu sinh lý
Chào ae, tao xuất hiện rồi đây.
Sau bao ngày lên voi xuống chó thì nay cũng rảnh rỗi ngồi chém gió với ae đồng dâm
- dcm, tao đéo mê tín hay tâm linh gì đâu nhưng dạo này chán quá, làm đâu thua đấy. Xe thì vừa rồi dính phạt nguội, quá tải... Lọ mọ chạy vạy mãi rồi cũng ổn, tốn 1 mớ nhưng xe về tới nhà rồi cũng thấy yên tâm.
Sau cái vụ sát nhập tỉnh thì tao vất vả vl, do tao làm 2-3 công việc 1 lúc để có thêm thu nhập nuôi vợ con và trang trải cuộc sống để dễ thở hơn.....
Nhiều thằng trên đây nói cuộc sống của tao cứ bình bình, nhiều may mắn thì tao kể cho nghe cái nhọ vl vừa rồi của tao. Lỗ 20tr cái xưởng tiền chế sắt thép.
Như trước đây tụi mày cũng biết là tao dân cơ khí cũng nhận việc rồi làm, có nhiều làm nhiều, có ít làm ít. Vừa rồi có cái xưởng ván lạng (trong tao tầm 5 năm trở lại đây đang rầm rộn làm ván lạng xuất qua TQ) .

Nói chung là nhận lắp ráp máy nhà xưởng thôi, kéo điện 3 pha xuống, cũng nhỏ chứ ko lớn đâu. Kiểu cơ sở, doanh nghiệp kinh doanh thôi, lên công ty cũng chỉ là giấy tờ.
Làm cái xưởng trước rồi mới nhập máy về cho có chỗ để, phần tránh mưa gió hư hỏng, phần lúc láp ráp cho mát với tránh bụi và thất lạc phụ tùng, thiết bị.
Cắm đầu cắm cổ làm, thuê người này nọ... Nghĩ làm xong cái xưởng này với húp khu lán trại cho công nhân ở trừ đầu đuôi đi cũng bỏ túi 30 -40tr. Tầm 1 tháng hơn là xong nên cũng có động lực vl.
Hôm đấy có đám giỗ phía bên vợ, tao đưa vợ con về Tây Ninh, chiều muộn vc tao vẫn ở lại chơi rồi ăn cơm với ba mẹ cho vui rồi mới về (cách nhà có hơn 70km) nên tao cũng ko ngại.
Thế méo nào đang cơm vui vẻ thì ba vợ tao làm rơi chén cơm, người ngả ra phía sau, miệng thì méo qua 1 bên.
Chết mẹ tai biến rồi, tao quăng chén cơm rồi lật đật chạy lại cạy miệng ông ba ra phần sợ sặc cơm, phần sợ cắn vào lưỡi. Đỡ cho ba vợ nằm lại tư thế thoải mái rồi sơ cứu. Vợ tao thì sợ vừa ôm con, vừa khóc.
1 lúc ba vợ tỉnh lại, tao nói vợ lấy vài bộ quần áo cho ba vợ bỏ vào balo, giấy tờ bảo hiểm mang theo. Bế ba vợ ra xe, vợ thì ôm con nhỏ, quăng balo lên - bật đèn ưu tiên là tao chạy 1 mạch về thành phố HCM vào bệnh viện 175 ( tao lúc đéo nào cũng tỉnh táo mà sao hôm đấy tao ngu vl, ko chạy vào bv tỉnh hay bệnh viện bác sĩ Tùng gì gần nhà để được kiểm tra cấp cứu tốt hơn, chở ba vợ tai biến đi kiểu đó, lỡ ngang đường bị gì thì hối hận cả đời).
Nhiều khi cuống lên là đầu óc đéo suy nghĩ dc gì, ngu hẳn đi....
Chạy gần 2 tiếng thì qua tới bv, do chạy tối muộn nên ko bị kẹt xe, may mắn vl.... Nhưng vào bv mới khắm lọ, bv này lớn nên có nhiều khu.. Chạy ra chạy vào mấy cổng mới tới dc phòng cấp cứu. Mà khu cấp cứu đéo cho đậu xe, vợ thì ôm con nhỏ.... Tao kệ bà mấy ông bảo vệ la hét với quát tháo nhắc nhở, lấy băng ca đẩy ba vợ vào cấp cứu rồi tính tiếp, quay ra tìm vợ con rồi kiếm chỗ cho vợ con ngồi. Cứ trong ngoài rồi bác sĩ cũng tới tiếp nhận và chuẩn đoán. Cho ba vợ uống vài viên thuốc gì đấy (qua mẹ thời gian vàng rồi). Tao quay ra dặn vợ rồi chạy vội ra lái xe đi chỗ khác. Bảo vệ mắng cho 1 trận ( tao biết tao sai nên đéo dám ý kiến, có 1 mình nên chấp nhận thôi)
Loay hoay tầm 20 phút thì cũng tìm dc bãi đậu xe qua đêm cạnh cái chùa. May vl
Nhiều thằng thắc mắc tại sao bà mẹ vợ ko đi theo mà.chỉ có vc tao thôi phải ko (ông bà đang giận nhau, phần mạnh ông ông sống, mạnh bà bà đi) kiểu ko thuận hòa cho lắm nên bà mẹ vợ cũng ko đi theo.
Ôm balo rồi bắt grap quay lại bệnh viện, tìm mua đồ ăn cho vợ con, cho ba vợ. Lo ăn uống cho vợ con xong là tao đẩy xe lăn đưa ba vợ đi CT, MRI mẹ gì đấy, đi lầu nọ lầu kia. Quay lại phòng cấp cứu để ba vợ nằm nghỉ rồi ôm con dẫn vợ đi tìm nhà nghỉ cho vợ con tắm rửa nghỉ ngơi.
Quay lại bv lọ mọ cả đêm thì gần sáng cũng có kết quả, cũng may là tai biến nhẹ, còn hy vọng hồi phục dc 90%. Vợ nó cứ alo liên tục hỏi ba đỡ chưa cả đêm, nó cũng thức vì lo.
Lúc này tao mệt vl ra, chưa ăn uống, tắm rửa gì. Mắt thì mở ko lên, cay xè lại. Đi rửa mặt rồi ngó xem ba vợ ngủ chưa. Lang thang ra cổng làm ổ bánh mì, vừa gặm vừa alo cho ae tăng ca giúp chứ kiểu này ko về đi làm kịp. Phần nhận việc ở xưởng đang trong lúc máy móc về chuẩn bị ráp. Tao như ngồi trên đống lửa
Nhà vợ thì neo người, con lại nhỏ ..... Rõ chán.
...

Tới hơn 8h sáng, bác sĩ hội chuẩn lần cuối rồi cho nhận viện ở lầu 4. Tao mới thở phào nhẹ nhõm. Thông báo cho vợ rồi bàn bạc. Vợ tao ở lại chăm ba, còn tao đưa con về gửi đỡ bà nội vài hôm.....
Tạm gác lại chuyện ba vợ thì tao lao đầu vào cv sợ trễ tiến độ. Con thì quấy do thiếu hơi mẹ, bà nội thì kiểu ko kỹ như người ta nên tao bù hết đầu lên. Có ngày đéo ngủ dc tí nào, hết cty rồi ở xưởng, khuya về bế con ru con ngủ. Nó ngủ dc 1 lúc thì mình nằm thiếp đi, đặt xuống lại đòi bế.... Khóc nhiều quá lại sốt... Tao lại xin nghỉ đưa đi bv khám,
Gặp ngay lúc máy móc về chuẩn bị ráp, cty thì bảo trì, sếp lớn về kiểm tra... Tao ước gì 1 ngày nó 100h chứ ko phải 24h như mọi khi.
Dc 4 ngày thì vợ tao thông báo ba vợ dc xuất viện, về theo dõi và vật lý trị liệu tại nhà, do bị nhẹ nên dc về sớm... Nghe mừng, xem lịch đổi ca rồi lại ôm con, nào quần áo vợ, quần áo con, xe đẩy, sửa, tã bỉm chạy ngược lên SG đón rồi vòng về Tây Ninh. Tiện vợ chăm ba với chăm con luôn cho tao yên tâm còn đi làm... Chứ để ba vợ ở nhà 1 mình, mẹ vợ thì ko ngó ngàng, vc tao cũng ớn...
Thu xếp ổn thỏa xong hết bên nhà vợ rồi thì tao phải chạy về để kịp đi làm... Tầm 1 tuần hay 10 ngày qua đón vợ con là đẹp

........
Chưa kịp làm dc gì thì bên nhà tao lại báo bà Ngoại tao ốm nặng rồi (mẹ tao về chăm mấy tháng, mới vào trong đây dc 1 tháng thì lại khăn gói ra ngược lại.
Nói mẹ tao cứ chuẩn bị hành lý, tao mua vé máy bay trước... Rúc vào công ty làm ca đêm chứ nghỉ nhiều quá không được, phép năm lại chỉ còn mấy ngày.
6h sáng ra mắt nhắm mắt mở về nhà đưa mẹ tao lên sân bay....
Tụi mày thắc mắc tại sao ông anh trai tao ko đưa đi ko hay đi xe dịch vụ mà tao lại phải chạy xe.
Do bà già tao đếch dám ngồi xe ông anh tao chạy vì lão chạy rất ẩu, phần quá chiều ông anh tao, sợ ổng mệt với có chuyện gì nên tao cứ phải gồng gánh mọi thứ. Mà đi xe dịch vụ thì mẹ tao lại khó chịu, mà mẹ tao khó chịu thì đéo bao h nc với tao, có khi cả tháng (tao với mẹ tao ko hợp tính nhau) nên tao cứ phải im đi cho qua chuyện.
Lắm lúc tao nghĩ tao sống là để trả nợ đời, kiếp trước tao làm điều gì thất đức hay ác ghê gớm lắm nên kiếp này tao khổ....
Chở mẹ tao lên sân bay, lấy vé cho vào phòng chờ đợi bay thì tao về lại Bình Phước. Vừa đi vừa buồn ngủ, nguy hiểm vl, cánh tài xế hay nói gì -"giấc ngủ trắng"
Chạy về tới Bàu Bàng thì tao ngủ gật thật. May mà đi cao tốc Bàu Bàng - Mỹ Phước, lại chạy lane 60km/h do buồn ngủ.
Xoẹt....xoẹt... Xoẹt, tao giật mình thì xe tao đang cạ vào con lươn... Đạp thắng gấp, lấy lái ra ngoài,tỉnh mẹ ngủ .. ... Hoảng hồn, tim đập thình thịch, chạy 1 đoạn rồi tấp vào đường nhánh, xuống kiểm tra xe thì hên là bị xước ở bên hông bánh trước . May ko tông vào xe khác hay người. Phúc tổ nhà tao...
Tao chạy rà rà kiếm quán nước có võng, tấp xe vào gọi nước rồi ngủ như cho chết,
Đâu đó tầm 2 tiếng thì tỉnh, dậy chạy về nhà.
Cứ công ty rồi lại qua xưởng láp ráp máy... Vợ con thì tao yên tâm vì vợ tao chăm con rất kỹ, lo lắng cho con cái lắm (phúc đức của tao khi chọn đúng người)
Ổn ổn dc 1 tí thì mẹ tao gọi đt cho ae tao về gấp, bà chắc ko qua khỏi (năm nay bà tao 108 tuổi rồi) thế là 2ae tao lại bay ra, lần này tao đi xe dịch vụ đưa tận sân bay. Phần vẫn sợ hôm bữa, phần thiếu ngủ, lái xe có chuyện gì lại chết cả 2ae. Ra ngoài đó thì bà tao khỏe lại, ở lại chơi với bà 2 hôm thì 1 mình tao bay vào trước để lo công việc. (tao cũng muốn ở lại lắm, nhưng đã ký hợp đồng rồi. Chậm trễ là đền hợp đồng hoặc bị gây khó dễ khi thanh toán nên tao cũng rất sợ).
công ty ổn ổn thì đùng 1 cái ở xưởng báo mất phụ tùng, 1 góc xưởng bị xe xúc lật mất lái lao vào....
Chán đéo muốn nói, dcm nó đời - tao chửi thầm
Sao bao nhiêu việc nó ập đến 1 lúc thế nhỉ
Tới kiểm tra thì phụ tùng ko mất nhiều. Chỉ mấy cái lặt vặt tầm.10 -15tr. Nhưng cái góc xưởng thì mới chán, h sửa chữa gì dc, phải tháo phần đó ra làm mới. Lại phải dừng lắp ráp máy để tập trung làm lại nhà xưởng bị hư hỏng đã.... Chứ vừa lắp máy vừa sửa, chẳng may nó sập hay rơi kèo sắt xuống lại chết cả đám...
..
Chỗ tụi mày ko biết đồng bào họ như nào. Nhưng chỗ tao chán lắm, ko vơ đũa cả nắm nhưng phải đếm 70% họ ko chịu làm, chỉ ăn chơi, nhậu nhẹt, đá gà,đánh bài, ma túy, tụ tập....
Họ ở Sóc Trăng lên nhiều. Nhiều người còn ko có cả giấy tờ tùy thân, ko có CCCD, đa số là người Miên. Có việc thì làm, nhậu sỉn thì bỏ làm, tứ đổ tường, nhậu nhẹt, phá phách, trộm vặt, đánh nhau.... Cái đống phụ tùng bị mất cũng do nhóm công nhân trong xưởng trộm mang ra bán ve chai....
Sau bao lần hù họa, công an nhắc nhở thì cũng chịu khai ra chỗ mua bán. Mà nó bán giá cao đâu. Cả đống sắt đó bán dc hơn 1tr để lấy tiền nhậu nhẹt. Nhưng đi mua mới để đền thì phải 15tr hơn.
Nhờ quen biết nên tao gom dc cái đống đồ về lại xưởng, nó chung là.mất có 2tr thôi. Cái góc nhà xưởng thì do lính của xưởng khác chạy lao vào thì bên.đó phải chịu trách nhiệm thiệt hại và tiền nhân công sửa chữa lại.
Nhưng bên kia ko chịu, chủ nó kêu ai gây tai nạn hư hỏng thì người đó chịu trách nhiệm, mà người lái lại là người Miên, nó sợ quá, ôm quần áo bỏ đi trong đêm, nó sợ bị đền.
Nói chuyện thương lượng mãi đéo dc, tao hù h tao báo công an, xe nào gây tai nạn thì giam lại làm vật chứng để tao đi kiện. Bên kia cũng rén nên đưa trước 1 ít, còn 1 ít trả sau...
Cứ vậy mà cà kê dê ngỗng mất 3 ngày, tao thì làm đéo kịp theo tiến độ đã ký trên hợp đồng, ông chủ đó lại kỹ về số âm trạch, số thần học mẹ gì đó nên tao bị phạt trên hợp đồng
Làm.đã đéo dư đồng nào mà lại còn bị phạt...
....
Mai tao kể tiếp cho ae nghe
Đang dc nghỉ thì vô tình mò dc topic của ông a trên xamvn, đọc cuốn quá phải dành nguyên ngày để đọc. Hóng ông a ra chap mới hoặc thêm kinh nghiệm chịch choạc chứ đọc đến mấy đoạn giường chiếu là nứng nổ c** =))
 

Leebun88

Tao là gay
Chủ thớt
Đang dc nghỉ thì vô tình mò dc topic của ông a trên xamvn, đọc cuốn quá phải dành nguyên ngày để đọc. Hóng ông a ra chap mới hoặc thêm kinh nghiệm chịch choạc chứ đọc đến mấy đoạn giường chiếu là nứng nổ c** =))
T đang giữ hình tượng nên đéo dám kể nhiều... Kaka, vào mấy cty gái ko thiếu luôn, gái chưa chồng, gái có chồng, gái ly thân chồng, gái giận chồng..... Đủ thể loại
 

Leebun88

Tao là gay
Chủ thớt
Uhm cám ơn m. Chắc hồi đó t ở thị trấn vả lại t thấy cno mê game hơn gái nên nghĩ đều thế
Cái lứa 89 - 90 khổ bỏ mẹ, do tao học chung với đám nhà giàu dc chúng nó bày trò, cho chơi ké nên biết ít nhiều. Chứ lúc đầu tiên chịch e H tao luống cuống vl ra. Mặc dù dc tụi bạn cho xem sex trên đt nhiều nhưng thực hành vẫn bị ngại
 

buhuru

Yếu sinh lý
Bọn genz bây h toàn con nhà giàu, ăn sung mặc sướng, ít thấy có đứa nào khổ như tụi tao ngày xưa đâu. H kể ra tụi nó lại sợ 😱😱😱😱
cháu 2k6 đọc chuyện của chú cuốn lắm, cảm ơn chú, có đoạn cháu cũng khóc vì thương chú quá, nhà cháu cũng gọi là có dkien ăn sung mặc sướng nma bme k chiều hư, chú mới 3x mà nhiều kinh nghiệm thật, chúc chú cviec thuận lợi gdinh hạnh phúc!
 

Leebun88

Tao là gay
Chủ thớt
cháu 2k6 đọc chuyện của chú cuốn lắm, cảm ơn chú, có đoạn cháu cũng khóc vì thương chú quá, nhà cháu cũng gọi là có dkien ăn sung mặc sướng nma bme k chiều hư, chú mới 3x mà nhiều kinh nghiệm thật, chúc chú cviec thuận lợi gdinh hạnh phúc!
Chúc cu con có 1 cuộc sống ấm no, có điều kiện thì cố gắng tận dụng phát huy nhé.... Có đòn bẩy kinh tế từ gia đình thì cố học rồi làm việc cho đỡ khổ cu con ạ. Thời này kinh nghiệm cũng thua bằng cấp, h đa số đầu vào tuyển bằng cấp, kinh nghiệm vẫn đứng sau
 

Pigchecker

Chim TO
Nay tao đi làm chiều, nên nằm thảnh thơi viết thêm 1 đoạn cho ae đọc. ... Ae nào trải đời, lớn tuổi và thành công rồi thì mong bỏ qua cho tao, còn ae nào thấy hoàn cảnh, xuất thân giống tao thì hãy cố gắng lên nhé. Tương lai nằm ở mình, đéo có cái nào gọi là số phận cả - Ý CHÍ LÀM NÊN SUY NGHĨ - SUY NGHĨ TẠO RA HÀNH ĐỘNG.
Sau khi đón em về nhà, cất đồ đạc vào phòng và để em nghỉ ngơi, hỏi thăm em về gia đình trên đó thì 2 đứa chạy đi chợ nấu cơm. Ra chợ mua ít đồ ăn, rau cỏ rồi thì em nấu cơm, tao ra vườn làm..... Đến tối thì cả nhà đoàn tụ, bữa cơm hạnh phúc nhất của đời tao. Hôm đó a trai tao về nữa nên vui lắm. Rất lâu rồi cả nhà mới đầy đủ, có gia đình vui vẻ và có em.
Trong bữa cơm thì ông bà già thông báo xây nhà, tuy ko phải nhà mái thái hay lầu cao gì, nhà cấp 4 bình thường thôi nhưng đó là nỗ lực của ông bà bao nhiêu năm trời, ông anh trai thì góp hơn 30tr tiền tích cóp để phụ ông bà mua ít vật liệu... Mọi thứ nó diễn ra êm đềm lắm
Chơi dc 2 ngày thì tao và em đi lên trường, tuy còn hơn 1 tuần nữa mới học nhưng tụi tao lên sớm để dọn dẹp phòng ốc, với muốn có không gian riêng dành cho nhau.
Lên phòng thì tao mở nước kì cọ toilet sạch sẽ rồi nói em đi tắm, tao dọn dẹp phòng, lau chùi, trải nệm và mở máy tính lên nghe nhạc.. Mấy bản nhạc audition, võ lâm Truyền Kỳ mà tao hay nghe lúc chơi game và cũng khá hot vào thời điểm đó.
Em tắm xong thì tao cũng xong việc, do trước khi về tao đã dọn dẹp rồi, với lại em cũng khá sạch sẽ và ngăn lắp nên ít việc phải làm.
Tao khoác bộ đồ lên vai lững thững đi tắm, em hôn nhẹ tao 1 cái rồi cười bí hiểm. Tắm xong thì 2 đứa chở nhau đi ăn. Rồi đi xem phim ( rạp phim ở lầu 2 phía trên nhà sách lol gì tao quên tên rồi, nằm ở đường CMT8 gần công viên Phú Cường)
Xem phim xong rồi mua bịch hạt dẻ thái lan rang cát ở cổng rồi 2 đứa lượn lờ ra Bến Bạch Đằng, lạng lách qua chợ đêm ngắm nghía rồi mới về phòng. Tao với em đi tắm qua thì thời tiết lúc đó khá oi bức, lên gác nằm ôm nhau nc tâm sự 1 hồi thì em bắt đầu ôm tao và hôn. 2 cơ thể trần truồng ôm nhau sướng lắm tụi mày ạ. Lần này em chủ động mơn trớn, làm tình trước. Sau màn dạo đầu của cả 2 thì em ngồi lên người tao, lấy tay cầm con cu đang cương cứng và nhét vào cửa mình em. Em nhăn mặt, tao thì thốn vl, kiểu tụi mày lấy cu chọc vào túi nilong vậy.
Loay hoay 1 hồi thì con cu tao cũng nằm trọn trong lol em, cái lol còn trinh nó khít lắm tụi mày ạ, bóp chặt từ đầu tới gốc con cu tao. Nó co bóp liên hồi, tao cảm nhận được là vì sau khi nhét được vào thì em nằm im trên ngực tao. Em nói e rát.
Đêm nay em là của a, cuộc đời này em dành cho anh..... Đừng làm gì có lỗi với em nhé - em thủ thỉ với tao.
Tao vòng tay ôm em, ôm tấm lưng nõn nà của người tao yêu, và người mà tao xác định sẽ cưới làm vợ.cuộc ân ái diễn ra sau đó ko quá lâu vì e đau, tao lấy giấy lau tinh trùng chảy ra từ lol em và ít máu hồng còn vương lại.
Cứ thế, tụi tao sống hạnh phúc như vợ chồng son. Em thì đi học xong về cơm nước, tao đi học rồi đi làm thêm, tuy ko khá giả nhưng đủ sống và đầy tiếng cười. Tụi tao dọn qua sống chung với nhau, tuy vẫn đóng cổ phần ở cái phòng với 2 thằng chung lớp vì có chỗ để đồ, phần sợ mẹ em lên thăm rồi biết 2 đứa sống chung (người gốc Huế họ khó khăn trong việc giữ gìn trinh tiết lắm, bả mà biết 2 đứa sống chung thì chắc bả băm tao ra làm trăm mảnh).
Rồi ngày tháng trôi qua, nhà tao ở quê cũng xây xong, 1 ngôi nhà mà tao từng ao ước lúc bé, với tao thì đó là lâu đài rồi. Năm đó thì tao cũng được mua cho xe máy - con wave tàu 12tr mới cứng.
Do năm năm 3 rồi nên tao đi học nhiều hơn, e học hệ cao đẳng cũng vậy, chỉ có tối về cùng nhau cơm nước thôi. Chứ cũng không còn thời gian bên nhau nhiều. Tao thì chuyển chỗ làm, xin vào phụ làm ở siêu thị Metro đang xây dựng chuẩn bị khai trương ở khu ngã tư Đất Thánh - Bình Dương. Nên đi học, đi làm tới đêm mới về, em thì ở phòng đợi tao về ăn cơm, lắm lúc ngủ gục bên mâm cơm. Tao thương em lắm, rồi em ghen bọn mày ạ. Do tao làm siêu thị nhưng làm trong kho nên ít tiếp xúc nhiều với nhân viên nghành hàng hay nhân viên tư vấn. Làm ở đó được 5 ngày thì bên hỗ trợ thu ngân thiếu người, họ thấy tao có tí nhan sắc nên bốc tao qua quầy thu ngân làm. Ở đây đa phần thu ngân là nữa thôi. Có tao với 1 thằng kia làm nhưng nó hệ Gay.
Khi đã xác định mối quan hệ lâu dài với tao thì em hay dẫn tao đi giới thiệu với bạn bè của em, đám tiệc, liên hoan sinh nhật, họp lớp của em thì đều có mặt tao cả. Tao đếch muốn đi đâu, tao ko thích chỗ đông người, và ko uống được rượu bia thì tới ngồi như thằng đần xong rồi về nên tao ko thích cho lắm, mặc dù em năn nỉ, ỉ ôi rồi quay ra giận hờn... Tao nghĩ do yêu tao quá nên em muốn mọi người ngầm xác nhận chúng tao đã là 1 cặp uyên ương....
E thì ghen càng ngày càng nhiều, kiểm soát đt, túi xách, nhiều khi đưa tao đi làm rồi đón tao chứ ko để tao đi 1 mình. Xịt nước hoa chung với em, lâu lâu kiểm tra mùi lạ trên áo và cơ thể tao. Nhiều lúc em hay hờn kiểu tao ko giới thiệu em với nhóm bạn của tao, kiểu sợ tao giấu giếm mối quan hệ hay sợ sao bắt cá 2 tay mà ko dám công khai.
Tao cũng tâm sự an ủi, động viên và hứa nhưng cái suy nghĩ của em nó lấn át lời tao nói.
Chả biết em học ở đâu cái cách vắt kiệt sức của tao trên giường tránh để tao còn sức ra ngoài léng phéng. Ôi địt ngày. Địt đêm. Đang ngủ còn lôi tao dậy địt, tao thì đi làm mệt - em thì sung sức. Được hơn 15 ngày thì tao như cái xác khô ko hồn, mắt đờ đẫn. Bước đi siêu vẹo.. Tao tưởng khúc đó tao bị liệt dương rồi, con cu ngóc lên ko nổi.. Đúng là thâm thúy như phụ nữ
Tao xin em, chứ người như thằng nghiện, lúc nào cũng ngáp vì thiếu ngủ thì nhìn chán vl, lại là nhân viên thu ngân của 1 siêu thị lớn. Nhìn chả ra thể thống cống rãnh gì. Mấy con thu ngân làm chung thì chỉ nhìn tao rồi nháy mắt cười đểu, bọn này thì cũng lõi đời rồi, nhiều đứa có chồng rồi nên khá dạn dĩ trong việc giao tiếp.
Thời điểm tao gầy quá, cao 1m7m mà nặng 50kg thì tụi mày tưởng tượng tao như bộ trưởng bộ hài cốt luôn. Em thì luôn bồi bổ cho tao nhưng cứ như thế thì chả mấy mà tao xanh cỏ.
Rồi sau này em có điều độ hơn về khoản ấy, và tao lại mập ra, nhìn tướng tá ngon lành, chăm chỉ đi tập gym vào lúc rảnh nên cũng gọi là manly, tao nhớ cái thời điểm em tốt nghiệp thì tao còn nợ chứng chỉ B anh văn nên chưa lấy được bằng cử nhân ( học hệ cao đẳng thì bằng cử nhân, hệ Đại học mới bằng kỹ sư nha mất tml, tao học Điện - Điện công nghiệp).
Em đang tính lấy bằng ra xin làm ở Bình Dương rồi 2 đứa cưới nhau. Lập gia đình sớm thì hơi vất vả nhưng có đôi có cặp thì vẫn hơn đơn thân độc mã nơi đất khách quê người.
Tao cũng vài lần lên nhà em, nhà em thì thuộc loại khá giả, tuy ông bà già em li dị nhưng chia tài sản thì mỗi người dc 1-2 căn (lên đó tao mới biết nhà em giàu như nào, nhưng tao thì chả bận tâm lắm, bố mẹ nó giàu thì mừng cho nó) lúc đầu lên chơi thì chỉ nói là bạn cùng trường thôi, sau này về nhiều thì nhà nó biết 2 đứa yêu nhau. Ace bên nhà bé lớn hơn tao vài tuổi rất nhiều, khá là thích tao bởi tao ôn hòa, vui vẻ và làm được nhiều thứ, ko nhậu nhẹt, thuốc lá và từ tốn nên cô gì chú bác nhà em khá hài lòng, chỉ riêng mẹ em là khó chịu. Lúc đầu tao ko hiểu vì sao lại như vậy, nhưng sau này tao cũng mù mờ nhận ra được.
Nhà bé thì bán shop quần áo nên mẹ bé cứ đôi tháng lại lên SG lấy hàng ở chợ An Đông (có 2 chợ gì bỏ sỉ quần áo, em có nói cho tao nghe mà tao quên rồi). Lâu lâu mẹ em cũng ghé qua phòng em chơi, nhưng tao chỉ qua chào hỏi thôi vì tao còn cổ phần ở cái phòng sát bên với 2 tml suốt ngày bỏ học chơi game kia. Nên mẹ em ko phát hiện 2 đứa sống chung.
rồi cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Bả cũng biết. Bả ra sức ngăn cấm tụi tao. Cấm tao qua lại với con bả, nhẹ nhàng có, hù dọa có. Nhưng tao thuộc loại khá lì, tình yêu của tao sống chết tao phải bảo vệ nó, lại là mối tình đầu, có cái đầu buồi mà tao buông. Cùng lắm 2 đứa về ở chung, có rau ăn rau. Có cháo ăn cháo. Em cũng thế, khóc lóc năn nỉ bả mà bả 1, 2 ko chịu. Bả đuổi tao về, em thì ngồi trong phòng khóc, tao đứng ở ngoài nghe được :" mày yêu cái thằng nghèo này làm gì, ko có gì trong tay, mày nghĩ cưới nhau về lấy gì ăn, con cái ai nuôi, mày phải nghĩ xa ra, nó thấy nhà mình giàu thì nó mới bám mày, chứ mày nghèo xem, nó bu mày ko...... Bla. Bla".
Tao cay tụi mày ạ, địt mẹ cay đỏ dái. Đúng là tao nghèo, tao chưa có gì trong tay, nhưng tao có ý chí, tao có suy nghĩ của 1 thằng từng trải, bước chậm mà chắc.. Rồi bả bắt em trả phòng, bắt em về nhà, đợi có bằng cấp rồi xuống lấy. Bả làm ghê lắm, xôn xao xóm trọ. Tầm 1 tiếng sau 1 chiếc xe tải nhỏ chạy vào, đồ đạc gì của em dọn hết, đâu đó tầm 2 tiếng là xong, máy giặt tủ lạnh được tháo gỡ chuyển đi. Em thì xách túi, mắt đỏ hoe nhìn tao, tao nước mắt rơi như mưa vì thương em, mẹ em thì mặ hầm hầm bắt em lên xe và quay lại nhìn tao với ánh mắt khinh bỉ. Tao bước vội qua phòng em, căn phòng trống trải h ko còn gì, còn đúng 1 bộ đồ của tao được gấp gọn gàng để ngay ngắn trên bàn, quần áo vẫn còn thơm mùi nước hoa. Tao mang bộ quần áo về phòng trong ánh mắt thương hại của sinh viên xóm trọ và chủ nhà đứng bên cạnh.
Tao về phòng đóng chặt cửa và nằm khóc, khóc nức nở như 1 đứa trẻ con. Nằm thiếp đi.
Đến chiều tối tao thức dậy với sự cô đơn đến lạnh người, ko thể hình dung bây h là mấy h rồi, ngoài trời lại mưa lắc rắc, tao với bộ đồ đi tắm, tắm cho sạch sẽ những cái đau khổ, tắm cho sạch sẽ cái tiếng nói khinh bỉ và tắm cho quên đi cái ánh mắt xem thường tao.
Giũ bộ đồ để mặc thì rơi ra mảnh giấy ghi vội với vài dòng chữ " em sẽ về nc lại với mẹ, em sẽ đi tìm anh, a đợi em nhé, em yêu anh.." và hơn 300k tiền em giấu đưa cho tao ( đến bây h tao vẫn giữ nó lại và coi nó là 1 phần trong cuộc đời của tao) - người mà tao nghĩ tao yêu bằng cả tính mạng.
Để quên đi nỗi buồn thì tao lao đầu vào công việc, và đợi đt của em. Tuy có vài lần nc nhưng em bị mẹ bắt ở nhà. Ko cho đi đâu và thu điện thoại.
Cứ thế trôi đi đc hơn 1 tháng thì tao chuyển trọ về Ngã Tư Đất Thánh , nay mở cái showroom xe to đùng ở ngay ngã tư đường, và tao cũng nói địa chỉ cho em qua những lần nc lén lút.
1 tuần sau thì tao lang thang đi làm về, lúc này khoảng 11h đêm rồi. Tao đi bộ do chỗ làm gần phòng trọ, trời mưa lớn lắm, tao cứ đi 1 mình dưới mưa, sấm sét đầy trời tao cũng chẳng bận tâm. Vì tao đã quá đau đớn rồi.
Cứ thế lang thang về tới đầu ngõ thì thấy bóng dáng nhìn quen quen, tay xách balo, đứng lép mình vào mái hiên của tiệm tạp hóa.... Em, có phải em ko... Tao gào lên. E gật đầu
Tao lao về phía em, ôm lấy em và khóc, khóc nức nở như đứa trẻ bị mẹ đánh đòn. Khóc vì hạnh phúc. Em thì lạnh run lên bần bật vì cái lạnh của cơn mưa đầu mùa, mặt tái nhợt
Tao xách balo và dẫn em về phòng
Phòng trọ tao thuê gọi là phòng cho sang mồm, thật ra là cái bếp cũ người ta ngăn ra, quét vôi ve cho sạch rồi cho thuê, 350k/ tháng, mái nhà thì thấp, chỉ cần miễn chân với tay lên là cũng chạm mái, nắng thì như lò lửa, mưa thì ầm ầm như gỗ trống bên tai. Tao dẫn em vào, dẫn em đi tắm vì đây là dãy trọ dành cho người lao động nên toilet sử dụng chung. 2 đứa xong xuôi hết rồi vê phòng nằm, tao lấy chăn mền đắp cho em đỡ lạnh rồi hỏi em ăn uống gì chưa ?
Em không đói, lúc đi ngang Đồng Xoài em có ăn rồi, em trả lời, ko đợi tao hỏi thêm - em ở đây với anh nha. E sẽ đi làm thêm. A nuôi em, e thấy cuộc sống của e ko thể thiếu anh, mình làm vợ chồng nhé.
Lúc đấy tao ko biết trả lời như nào vì tao đang rất hạnh phúc. Lại sợ em khổ, gia đình thì cấm cản khó dễ. Tao chỉ hứa là sẽ cố gắng ko làm em khổ, và tao chỉ yêu mình em
2 ngày sau thì mẹ em tìm xuống, alo cho tao ra để nc (do công việc nên tao ko thể đổi được sdt, nên bả gọi) 2 đứa ra quán nc nói chuyện với bả xong thì bả bắt dẫn về xem chỗ ăn ở của 2 đứa, lần này tao thấy bả im lắm, ko lồng lộn như đợt trước nên tao nghĩ bả cũng xuôi xuôi rồi. Rồi bả nói tao, mày khuyên con X nó về nhà, rồi mày thu xếp lên nhà tao để nc. (tao mừng thầm) đợt này ngon rồi, bé X thì xin mẹ cho ở lại 1 tuần để chơi nhưng bả ko chịu, bắt về luôn.
Tao với em vẫn liên lạc và ko phải nc lén lút nữa.
Sau đó 1 tuần thì tao vẫn lang thang đi làm về, lần này tao tan ca lúc 10h, ghé vào làm tô hủ tiếu cho ấm bụng rồi ngủ, thấy 2-3 xe máy đứng ở ven đường với vài thằng lạ mặt. Tao cũng chẳng nghĩ gì, tao nghĩ chắc là bọn bảo kê, chăn dắt gái (sinh viên tao học 2008 thì khu này gái mại dâm đứng đầy đường trải dài xuống ngã tư Hòa Lân, h thì công an dẹp hết rồi). Vừa đi qua bọn nó thì bụp, tao choáng váng mặt mày, bị đấm ù tai, tao chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì 1 cái đạp thẳng vào mạng sườn làm tao gục xuống. Đau chết đi sống lại, 1 cái đạp nữa thẳng vào bụng làm tao ngã ngửa ra sau đập đầu vào trụ bên tông, máu chảy lênh láng. Rách mí mắt bên phải. Tụi nó đánh tao kinh lắm, tao lúc đấy chỉ biết ôm đầu nằm chịu đòn sợ tụi nó đá vào đầu hay đạp đầu tao xuống nền đường.
Tụi nó leo lên xe bỏ đi tao chỉ nhìn lờ mờ là biển số xe SG, nằm gục ở đó 1 lúc thì tao cố đứng dậy đi về phòng, do đêm khuya nên cũng ko ai thấy, tao tự đi tắm rồi lấy khăn lau chỗ bị rách da.
Xin nghỉ 2 ngày vì mặt còn khá sưng, mí mắt thì bụp hẳn xuống tím bầm. Con bé vẫn nc và hỏi bao h tao lên nhà, tao hẹn để thu xếp công việc rồi tao lên. Lúc đó ko có video call nên e ko biết tao bị đánh. Tao nghĩ tao bị phang nhầm do trong chỗ làm có 1 thằng nhìn hao hao giống tao, khá ngông nghênh và mất dạy.
Và tao lên nhà em thưa chuyện, hy vọng được nên duyên vợ chồng. Lúc này thì mặt tao cũng đỡ nhiều rồi. Em hỏi tao làm sao thì tao chỉ nói là ngã xe máy, đi đứng ko cẩn thận thôi,
Mẹ con bé vẫn giữ thái độ trịch thượng và khinh bỉ tao ra mặt, nói chung nội dung cuộc nc xoay quanh là tao nên từ bỏ con bé, để con bé có cuộc sống tốt hơn, hạnh phúc hơn, sống trong môi trường có điều kiện hơn. Ác hơn là bả còn chửi cả ba mẹ tao ko biết dạy con, để tao đi ăn bám con gái bả. Em thì ngồi khóc, tao lúc đấy đứng dậy, xin phép về. Đụng vào lòng tự ái của 1 thằng đàn ông thì tao đút buồi vào, nhẫn nhịn có mức độ thôi. Chứ xúc phạm tao cỡ đó thì dcm, ly biệt luôn.
Chia tay em ở cổng thì tao bắt xe ôm ra ngã 5, ngã 6 gì đó ở Thành Phố BMT. Có cái xe tăng to lắm dựng tượng ở đó. Ngồi đợi xe và cay dái với lời nói của bả. Tao với em vẫn liên lạc bt thì 1 hôm tao gọi hoài ko dc, gọi vài chục cuộc vẫn thuê bao, nt ko trả lời, bả thì gọi cho tao chửi, nói tao dụ dỗ con gái bả bỏ nhà đi. Ôi cái dm, cái lol gì cũng do tao, tao xin ra ca sớm hơn mọi khi và chạy xe đi tìm em tìm ở những chỗ 2 đứa hay chơi, tìm về phòng trọ cũ ko thấy. Tao lại alo hỏi bả thì bả kêu tìm khắp cái thành phố BMT rồi, alo hỏi bạn bè nó thì cũng ko ai biết gì...
Tao lo lắng, cứ dc nghỉ làm là tao đi tìm, đâu đó dc 2 tháng thì tao nản, như mò kim đấy biển, bả cũng khóc lên khóc xuống...
Thôi. Có lẽ em tìm 1 nơi để tĩnh tâm, cũng là để chữa lành những tổn thương vừa qua. Tìm về với tao thì sợ tao khổ với mẹ em, mà ở nhà thì em ko cam chịu nên e bỏ đi - tao nghĩ thế.
Tao lao đầu vào công việc, rồi tao đi theo đám bạn đi làm thêm ở công trình, vừa học hỏi kinh nghiệm vừa kiếm thêm thu nhập cũng là để ko có tgian nghĩ lung tung.
Cuối năm 2011 thì tao cũng cầm được tấm bằng cử nhân và xin việc ở các KCN visio, mỹ Phước 1, 2, 3. Vừa làm vừa học hỏi kinh nghiệm của ae đi trước. Tao vẫn thường xuyên alo vào sdt của em mà toàn là thuê bao.
Tới năm 2014, là tròn 2 năm tao đi làm,chả tha thiết yêu đương gì vì tao vẫn còn nhớ bé X, bọn con gái trong cty cũng thả thính, rủ ăn uống mà tao thẳng thừng từ chối - tao phũ phàng vl nhỉ, cũng tích cóp được 1 ít, phụ giúp ông bà già ở nhà và cuộc sống của ông bà cũng khá lên nhiều, tiêu với cây tum cao su giống liên tục trúng giá,trúng mùa nên ông bà thoải mái hơn hẳn, nhìn trẻ ra.
Lúc đó ông bà gọi về, xem có muốn đầu tư cái gì để làm ko, ông bà cấp vốn. Nhưng với cái trình độ kinh nghiệm non nớt của thằng mới ra trường thì tao chưa tự tin làm cái gì cả. Cứ tích lũy kinh nghiệm đã rồi tính.
Rồi tụi bạn tao rủ tao đi xklđ, có bằng cấp đi dễ và kiếm được nhiều tiền hơn. Tao hận cái nghèo. Chán ghét cái nghèo, vì cái nghèo làm tao mất đi mối tình đẹp nhất của cuộc đời tao, thứ mà tao trân trọng tới lúc tao nhắm mắt xuôi tay.
Tao đăng ký đi thật chúng mày ạ. Đợi vài tháng rồi ra Hà Nội tập trung học tiếng Nhật.

Đang cô đơn ngoài Hà Nội, tao học rồi ở trong KTX luôn, gần khu Ba vì, Hà Tây.
Lang thang trên zalo (lúc này có zalo rồi nha) vào phòng chát thì gặp em P, giáo viên mầm non và là mẹ đơn thân ở Quảng Ninh
Do nhà bác tao ở Mạo Khê nên khu này tao biết, lúc đầu thì nc tán dóc vu vơ thôi, cũng gửi hình qua lại và tao nói tao đang học tiếng để đi làm.
Đúng là gái xứ mỏ, trắng nõn nà. Em nhỏ nhắn nhưng xinh, đôi mắt sắc sảo to tròn ướt át, đít cong nhưng ngực lép...
Em rủ tao xuống chơi mấy lần nhưng do tao bận việc nên từ chối, em nói em ở xã Hồng Thái Đông, có xuống thì alo em.
Rồi tao cũng xuống, trước khi đi tao ntin cho em biết.
Xuống tới xã Hồng Thái Đông rồi ngồi ở cổng chợ đợi em, gọi đéo nghe máy. Tao nghĩ ăn lol rồi, ngồi đợi thêm 1 lúc thì gọi thuê bao, ơ cái dcm, đùa a à. Tao đang nóng máu vì ngồi xe khách từ Ba Vì về Ngã 3 Hải Phòng lại phải đổi xe về Quảng Ninh, xong đi xe buýt về đây lại chưng hửng.
Tao đang đứng dậy chuẩn bị về thì em gọi lại, haha. Em vẫn còn chút tình người. E hỏi đi hỏi lại là tao xuống thật à, xuống thật ko.
- A xuống thật, ntin cho em thấy em thả tim rồi mà.
- Anh đi tới đâu rồi ? Em hỏi
- Đang đứng ở cổng chợ, đối diện xã Hồng Thái Đông em nói đây.
Em cười ngoặt ngoẹo. Em đùa a đấy. E có ở đấy đâu. Em ở ngay tx Đông Triều.... E lại cười
- thôi a chịu khó bắt xe buýt về dưới này đi, em đón. Nhanh kẻo hết xe vì h cũng 5.30 chiều rồi, trời lại mưa phùn gió rét............
Địt cụ. Đọc đến đoạn này thấy vcl trùng hợp thật (tao lướt 1 hổi chỉ đọc của thớt đéo đọc cmt xammer) giống t vcl. Cũng bmt, 3vi, hồng thái đông...)

Đù mé, m truyền nhân của t à tml

Đéo biết sự thật bn% nhưng đọc cuốn vcl dù chả có cái hình minh hoạ cc nào cả
 

Leebun88

Tao là gay
Chủ thớt
Chào ae, tao xuất hiện rồi đây.
Sau bao ngày lên voi xuống chó thì nay cũng rảnh rỗi ngồi chém gió với ae đồng dâm
- dcm, tao đéo mê tín hay tâm linh gì đâu nhưng dạo này chán quá, làm đâu thua đấy. Xe thì vừa rồi dính phạt nguội, quá tải... Lọ mọ chạy vạy mãi rồi cũng ổn, tốn 1 mớ nhưng xe về tới nhà rồi cũng thấy yên tâm.
Sau cái vụ sát nhập tỉnh thì tao vất vả vl, do tao làm 2-3 công việc 1 lúc để có thêm thu nhập nuôi vợ con và trang trải cuộc sống để dễ thở hơn.....
Nhiều thằng trên đây nói cuộc sống của tao cứ bình bình, nhiều may mắn thì tao kể cho nghe cái nhọ vl vừa rồi của tao. Lỗ 20tr cái xưởng tiền chế sắt thép.
Như trước đây tụi mày cũng biết là tao dân cơ khí cũng nhận việc rồi làm, có nhiều làm nhiều, có ít làm ít. Vừa rồi có cái xưởng ván lạng (trong tao tầm 5 năm trở lại đây đang rầm rộn làm ván lạng xuất qua TQ) .

Nói chung là nhận lắp ráp máy nhà xưởng thôi, kéo điện 3 pha xuống, cũng nhỏ chứ ko lớn đâu. Kiểu cơ sở, doanh nghiệp kinh doanh thôi, lên công ty cũng chỉ là giấy tờ.
Làm cái xưởng trước rồi mới nhập máy về cho có chỗ để, phần tránh mưa gió hư hỏng, phần lúc láp ráp cho mát với tránh bụi và thất lạc phụ tùng, thiết bị.
Cắm đầu cắm cổ làm, thuê người này nọ... Nghĩ làm xong cái xưởng này với húp khu lán trại cho công nhân ở trừ đầu đuôi đi cũng bỏ túi 30 -40tr. Tầm 1 tháng hơn là xong nên cũng có động lực vl.
Hôm đấy có đám giỗ phía bên vợ, tao đưa vợ con về Tây Ninh, chiều muộn vc tao vẫn ở lại chơi rồi ăn cơm với ba mẹ cho vui rồi mới về (cách nhà có hơn 70km) nên tao cũng ko ngại.
Thế méo nào đang cơm vui vẻ thì ba vợ tao làm rơi chén cơm, người ngả ra phía sau, miệng thì méo qua 1 bên.
Chết mẹ tai biến rồi, tao quăng chén cơm rồi lật đật chạy lại cạy miệng ông ba ra phần sợ sặc cơm, phần sợ cắn vào lưỡi. Đỡ cho ba vợ nằm lại tư thế thoải mái rồi sơ cứu. Vợ tao thì sợ vừa ôm con, vừa khóc.
1 lúc ba vợ tỉnh lại, tao nói vợ lấy vài bộ quần áo cho ba vợ bỏ vào balo, giấy tờ bảo hiểm mang theo. Bế ba vợ ra xe, vợ thì ôm con nhỏ, quăng balo lên - bật đèn ưu tiên là tao chạy 1 mạch về thành phố HCM vào bệnh viện 175 ( tao lúc đéo nào cũng tỉnh táo mà sao hôm đấy tao ngu vl, ko chạy vào bv tỉnh hay bệnh viện bác sĩ Tùng gì gần nhà để được kiểm tra cấp cứu tốt hơn, chở ba vợ tai biến đi kiểu đó, lỡ ngang đường bị gì thì hối hận cả đời).
Nhiều khi cuống lên là đầu óc đéo suy nghĩ dc gì, ngu hẳn đi....
Chạy gần 2 tiếng thì qua tới bv, do chạy tối muộn nên ko bị kẹt xe, may mắn vl.... Nhưng vào bv mới khắm lọ, bv này lớn nên có nhiều khu.. Chạy ra chạy vào mấy cổng mới tới dc phòng cấp cứu. Mà khu cấp cứu đéo cho đậu xe, vợ thì ôm con nhỏ.... Tao kệ bà mấy ông bảo vệ la hét với quát tháo nhắc nhở, lấy băng ca đẩy ba vợ vào cấp cứu rồi tính tiếp, quay ra tìm vợ con rồi kiếm chỗ cho vợ con ngồi. Cứ trong ngoài rồi bác sĩ cũng tới tiếp nhận và chuẩn đoán. Cho ba vợ uống vài viên thuốc gì đấy (qua mẹ thời gian vàng rồi). Tao quay ra dặn vợ rồi chạy vội ra lái xe đi chỗ khác. Bảo vệ mắng cho 1 trận ( tao biết tao sai nên đéo dám ý kiến, có 1 mình nên chấp nhận thôi)
Loay hoay tầm 20 phút thì cũng tìm dc bãi đậu xe qua đêm cạnh cái chùa. May vl
Nhiều thằng thắc mắc tại sao bà mẹ vợ ko đi theo mà.chỉ có vc tao thôi phải ko (ông bà đang giận nhau, phần mạnh ông ông sống, mạnh bà bà đi) kiểu ko thuận hòa cho lắm nên bà mẹ vợ cũng ko đi theo.
Ôm balo rồi bắt grap quay lại bệnh viện, tìm mua đồ ăn cho vợ con, cho ba vợ. Lo ăn uống cho vợ con xong là tao đẩy xe lăn đưa ba vợ đi CT, MRI mẹ gì đấy, đi lầu nọ lầu kia. Quay lại phòng cấp cứu để ba vợ nằm nghỉ rồi ôm con dẫn vợ đi tìm nhà nghỉ cho vợ con tắm rửa nghỉ ngơi.
Quay lại bv lọ mọ cả đêm thì gần sáng cũng có kết quả, cũng may là tai biến nhẹ, còn hy vọng hồi phục dc 90%. Vợ nó cứ alo liên tục hỏi ba đỡ chưa cả đêm, nó cũng thức vì lo.
Lúc này tao mệt vl ra, chưa ăn uống, tắm rửa gì. Mắt thì mở ko lên, cay xè lại. Đi rửa mặt rồi ngó xem ba vợ ngủ chưa. Lang thang ra cổng làm ổ bánh mì, vừa gặm vừa alo cho ae tăng ca giúp chứ kiểu này ko về đi làm kịp. Phần nhận việc ở xưởng đang trong lúc máy móc về chuẩn bị ráp. Tao như ngồi trên đống lửa
Nhà vợ thì neo người, con lại nhỏ ..... Rõ chán.
...

Tới hơn 8h sáng, bác sĩ hội chuẩn lần cuối rồi cho nhận viện ở lầu 4. Tao mới thở phào nhẹ nhõm. Thông báo cho vợ rồi bàn bạc. Vợ tao ở lại chăm ba, còn tao đưa con về gửi đỡ bà nội vài hôm.....
Tạm gác lại chuyện ba vợ thì tao lao đầu vào cv sợ trễ tiến độ. Con thì quấy do thiếu hơi mẹ, bà nội thì kiểu ko kỹ như người ta nên tao bù hết đầu lên. Có ngày đéo ngủ dc tí nào, hết cty rồi ở xưởng, khuya về bế con ru con ngủ. Nó ngủ dc 1 lúc thì mình nằm thiếp đi, đặt xuống lại đòi bế.... Khóc nhiều quá lại sốt... Tao lại xin nghỉ đưa đi bv khám,
Gặp ngay lúc máy móc về chuẩn bị ráp, cty thì bảo trì, sếp lớn về kiểm tra... Tao ước gì 1 ngày nó 100h chứ ko phải 24h như mọi khi.
Dc 4 ngày thì vợ tao thông báo ba vợ dc xuất viện, về theo dõi và vật lý trị liệu tại nhà, do bị nhẹ nên dc về sớm... Nghe mừng, xem lịch đổi ca rồi lại ôm con, nào quần áo vợ, quần áo con, xe đẩy, sửa, tã bỉm chạy ngược lên SG đón rồi vòng về Tây Ninh. Tiện vợ chăm ba với chăm con luôn cho tao yên tâm còn đi làm... Chứ để ba vợ ở nhà 1 mình, mẹ vợ thì ko ngó ngàng, vc tao cũng ớn...
Thu xếp ổn thỏa xong hết bên nhà vợ rồi thì tao phải chạy về để kịp đi làm... Tầm 1 tuần hay 10 ngày qua đón vợ con là đẹp

........
Chưa kịp làm dc gì thì bên nhà tao lại báo bà Ngoại tao ốm nặng rồi (mẹ tao về chăm mấy tháng, mới vào trong đây dc 1 tháng thì lại khăn gói ra ngược lại.
Nói mẹ tao cứ chuẩn bị hành lý, tao mua vé máy bay trước... Rúc vào công ty làm ca đêm chứ nghỉ nhiều quá không được, phép năm lại chỉ còn mấy ngày.
6h sáng ra mắt nhắm mắt mở về nhà đưa mẹ tao lên sân bay....
Tụi mày thắc mắc tại sao ông anh trai tao ko đưa đi ko hay đi xe dịch vụ mà tao lại phải chạy xe.
Do bà già tao đếch dám ngồi xe ông anh tao chạy vì lão chạy rất ẩu, phần quá chiều ông anh tao, sợ ổng mệt với có chuyện gì nên tao cứ phải gồng gánh mọi thứ. Mà đi xe dịch vụ thì mẹ tao lại khó chịu, mà mẹ tao khó chịu thì đéo bao h nc với tao, có khi cả tháng (tao với mẹ tao ko hợp tính nhau) nên tao cứ phải im đi cho qua chuyện.
Lắm lúc tao nghĩ tao sống là để trả nợ đời, kiếp trước tao làm điều gì thất đức hay ác ghê gớm lắm nên kiếp này tao khổ....
Chở mẹ tao lên sân bay, lấy vé cho vào phòng chờ đợi bay thì tao về lại Bình Phước. Vừa đi vừa buồn ngủ, nguy hiểm vl, cánh tài xế hay nói gì -"giấc ngủ trắng"
Chạy về tới Bàu Bàng thì tao ngủ gật thật. May mà đi cao tốc Bàu Bàng - Mỹ Phước, lại chạy lane 60km/h do buồn ngủ.
Xoẹt....xoẹt... Xoẹt, tao giật mình thì xe tao đang cạ vào con lươn... Đạp thắng gấp, lấy lái ra ngoài,tỉnh mẹ ngủ .. ... Hoảng hồn, tim đập thình thịch, chạy 1 đoạn rồi tấp vào đường nhánh, xuống kiểm tra xe thì hên là bị xước ở bên hông bánh trước . May ko tông vào xe khác hay người. Phúc tổ nhà tao...
Tao chạy rà rà kiếm quán nước có võng, tấp xe vào gọi nước rồi ngủ như cho chết,
Đâu đó tầm 2 tiếng thì tỉnh, dậy chạy về nhà.
Cứ công ty rồi lại qua xưởng láp ráp máy... Vợ con thì tao yên tâm vì vợ tao chăm con rất kỹ, lo lắng cho con cái lắm (phúc đức của tao khi chọn đúng người)
Ổn ổn dc 1 tí thì mẹ tao gọi đt cho ae tao về gấp, bà chắc ko qua khỏi (năm nay bà tao 108 tuổi rồi) thế là 2ae tao lại bay ra, lần này tao đi xe dịch vụ đưa tận sân bay. Phần vẫn sợ hôm bữa, phần thiếu ngủ, lái xe có chuyện gì lại chết cả 2ae. Ra ngoài đó thì bà tao khỏe lại, ở lại chơi với bà 2 hôm thì 1 mình tao bay vào trước để lo công việc. (tao cũng muốn ở lại lắm, nhưng đã ký hợp đồng rồi. Chậm trễ là đền hợp đồng hoặc bị gây khó dễ khi thanh toán nên tao cũng rất sợ).
công ty ổn ổn thì đùng 1 cái ở xưởng báo mất phụ tùng, 1 góc xưởng bị xe xúc lật mất lái lao vào....
Chán đéo muốn nói, dcm nó đời - tao chửi thầm
Sao bao nhiêu việc nó ập đến 1 lúc thế nhỉ
Tới kiểm tra thì phụ tùng ko mất nhiều. Chỉ mấy cái lặt vặt tầm.10 -15tr. Nhưng cái góc xưởng thì mới chán, h sửa chữa gì dc, phải tháo phần đó ra làm mới. Lại phải dừng lắp ráp máy để tập trung làm lại nhà xưởng bị hư hỏng đã.... Chứ vừa lắp máy vừa sửa, chẳng may nó sập hay rơi kèo sắt xuống lại chết cả đám...
..
Chỗ tụi mày ko biết đồng bào họ như nào. Nhưng chỗ tao chán lắm, ko vơ đũa cả nắm nhưng phải đếm 70% họ ko chịu làm, chỉ ăn chơi, nhậu nhẹt, đá gà,đánh bài, ma túy, tụ tập....
Họ ở Sóc Trăng lên nhiều. Nhiều người còn ko có cả giấy tờ tùy thân, ko có CCCD, đa số là người Miên. Có việc thì làm, nhậu sỉn thì bỏ làm, tứ đổ tường, nhậu nhẹt, phá phách, trộm vặt, đánh nhau.... Cái đống phụ tùng bị mất cũng do nhóm công nhân trong xưởng trộm mang ra bán ve chai....
Sau bao lần hù họa, công an nhắc nhở thì cũng chịu khai ra chỗ mua bán. Mà nó bán giá cao đâu. Cả đống sắt đó bán dc hơn 1tr để lấy tiền nhậu nhẹt. Nhưng đi mua mới để đền thì phải 15tr hơn.
Nhờ quen biết nên tao gom dc cái đống đồ về lại xưởng, nó chung là.mất có 2tr thôi. Cái góc nhà xưởng thì do lính của xưởng khác chạy lao vào thì bên.đó phải chịu trách nhiệm thiệt hại và tiền nhân công sửa chữa lại.
Nhưng bên kia ko chịu, chủ nó kêu ai gây tai nạn hư hỏng thì người đó chịu trách nhiệm, mà người lái lại là người Miên, nó sợ quá, ôm quần áo bỏ đi trong đêm, nó sợ bị đền.
Nói chuyện thương lượng mãi đéo dc, tao hù h tao báo công an, xe nào gây tai nạn thì giam lại làm vật chứng để tao đi kiện. Bên kia cũng rén nên đưa trước 1 ít, còn 1 ít trả sau...
Cứ vậy mà cà kê dê ngỗng mất 3 ngày, tao thì làm đéo kịp theo tiến độ đã ký trên hợp đồng, ông chủ đó lại kỹ về số âm trạch, số thần học mẹ gì đó nên tao bị phạt trên hợp đồng
Làm.đã đéo dư đồng nào mà lại còn bị phạt...
....
Mai tao kể tiếp cho ae nghe
Sau cái vụ bị phạt đấy thì tao cũng làm xong....
Nói là bị phạt hợp đồng nhưng cũng bị ít. Tiền công ae vẫn đầy đủ ko thiếu 1 xu, tiền phạt thì tao trừ vào tiền lời lãi nhận công trình ấy nên coi như của đi thay người..... Cứ nghĩ vậy đi cho nhẹ đầu óc. Kinh nghiệm cho lần sau, cái đéo gì chẳng có bài học, mà bài học đi liền với đồng tiền...
Làm việc với người Trung Quốc hay ai cũng vậy, tụi mày đừng có hợp đồng sát ngày. Tính thời gian thi công dôi dư ra thêm 1 tuần hay 10 ngày gì đấy để tránh phát sinh công việc ngoài ý muốn, làm xong sớm thì còn có thời gian dọn dẹp mặt bằng trả cho chủ và thu dọn đồ đạc để rút đi. Tao để ý cứ 10 công trình tao làm mà dọn dẹp mặt bằng sạch sẽ, lau chùi trước thời gian bàn giao là chủ sẽ cho thêm tiền và sau này có chuyện gì cũng sẽ alo quay lại làm thêm... Cũng là cách giữ chén cơm của mình về sau.

Xong công trình đấy thì tao cũng ko nhận thêm nữa, để bản thân có thời gian nghỉ ngơi, hồi phục sức khỏe. Phần để lo công việc nhà, quần qua quần lại thì bên nội bên ngoại cũng êm xuôi. Ba vợ thì bị nhẹ cũng đi cấp cứu kịp thời nên hồi phục nhanh. Bà ngoại thì khỏe lại - coi như ông trời thương... Tổ tiên có phước

Do cty tao làm theo ca nên 1 ngày tao chỉ làm có 8 tiếng thôi, còn lại thời gian trong ngày tao rất rảnh rỗi nên tao về ngủ.... Ngủ li bì, dậy cơm tiệm rồi lại đi làm. Cứ như thế 2 ngày thì tao đã ngủ đủ giấc, đầu óc tỉnh táo hơn và bớt ngu đi...đúng là càng già đi thì tinh thần, đầu óc cũng ko còn như xưa....🥺

Qua đón vợ con về nhà xong thì tao bị vợ nó giận. Ko cãi nhau nhưng chiến tranh lạnh tầm 3 ngày.
Tính tao lu bu thì hay bỏ bữa, ít ăn sáng nên khi về nhìn đồ ăn, bánh trái trong tủ còn nguyên thì vợ tao nó nổi khùng nên nó mắng tao.
- chồng mấy ngày nay bỏ ăn đúng ko ?
- lu bu công việc quá, phần thì công việc nhiều nên ko nấu ăn, ăn mì với cơm ngoài...
- lúc nào cũng làm.... Làm... Làm cho chết hả, vợ ko có nhà thì cũng phải nấu ăn chứ.. Bỏ bữa là sao.
Tao biết là nó quan tâm sức khỏe cho chồng con nên tao im, mà càng im thì nó cứ vừa mắng vừa khóc... Thấy cũng tội
Nhưng đấy là khía cạnh của vợ con khi nó thấy mình ko nấu ăn, bỏ bữa thôi. Chứ tần suất làm việc như tao thì làm đéo đâu ra tgian mà nấu nướng, tgian ngủ còn đéo có... Nhưng phải công nhận là sức khỏe của tao tốt, cày bao nhiêu năm trời mà ko ốm đau bệnh tật gì. Ho sốt cảm cúm tao cũng chả bao h uống thuốc, tự khỏi. Ko biết sau này thì như nào nhưng mong có ốm nặng nằm đấy thì hẹo luôn, cho vợ con nó đỡ khổ..... Lên bảng đếm số để dc nghỉ hưu sớm.

Ông anh tao cũng vào lại trong này để đi làm, 2ae tao cũng ko còn ngồi như xưa. Ít nc hơn do bất đồng quan điểm, phần lối sống và cách suy nghĩ của lão chán lắm, ko có chí tiến thủ với lại cứ kiểu ỷ lại vào bà già nên lão sống theo kiểu tới đâu hay tới đó. Ngồi tâm sự, khuyên lão đủ điều nhưng lão cứ chứng nào tật đấy, vợ lão lại bênh lão nên tao cũng ít lui tới. Thôi thì phận ai lấy lo, mình lo cho mãi dc đâu. Khuyên thôi, chứ bất lực mẹ rồi......

Mà cái xui rủi tới là tới 1 lùi. Cuối năm rồi tao bán con xúc lật đi (phần trước tao có tâm sự rồi) gom tiền lại, vay mượn thêm 1 ít để mua 2 đầu kéo chạy cảng. Tài xế chạy, trừ đầu trừ đuôi, xăng dầu thuế phí, này nọ.... Thì 1 đầu tháng cũng kiếm dc 25 - 30tr ( cái này là tao tâm sự thật, thằng làm đang làm kinh doanh vận tải cho ý kiến nhé) nhưng phải đều hàng nhé, chứ chạy bữa dc bữa bỏ thì ko đủ tiền nuôi lãi với trả nợ đâu.
Chạy tgian đầu ok nhưng do tao chưa nhiều kinh nghiệm về nghành này, phần tin tưởng ae nên ít nhiều cũng ăn lol vài lần. Phạt nguội, quá tải. Phần tài xế dính phạt nguội thì tài xế lo, xe quá tải, quá khổ tao lo. Nhưng tao chỉ bị dính quá tải 1 lần thôi, bị phạt nặng nên sau đéo dám nữa. Hốc ít còn sống lâu, tham thì chết sớm.... Luật h căng như dây đàn, lại đang thời kỳ sát nhập nên gắt gao mọi thứ.
Nói chung là làm cái gì cũng phải có kinh nghiệm, có thời và gặp may nữa.... Chứ cứ như tao lao đầu vào thì chết đầu nước.
Sau lần vợ tao nó bán xe của nó để phụ tao mua đầu kéo thì tao thấy thương nó lắm, đúng chất kiểu đồng cam cộng khổ, sát cánh với tao. Chăm chồng con hết mực, phụ tao làm sổ sách giấy tờ, đặt mua hàng hóa, phụ tùng cho tao làm... Nhiều lúc thấy xót...
Chạy đầu kéo dc 1-2 tháng thấy ổn, tiền đều đều thì tao mua lại xe cho vợ tao. VF3, đi lòng vòng chợ búa, sau đưa đón con đi học hay về nhà ngoại cũng ok. Chế độ mua trả góp ổn nên tao mua luôn pin... Vợ nó có tâm với mình thì mình ko để vợ thiệt, nhiều khi ngồi nhìn vợ, nhìn con ngủ, thấy vợ nó hốc hác đi, ko còn như lúc xuân thì càng làm tao thương nhiều hơn ( hứa ko phản bội vợ nhưng gái ngon ngoài kia nhiều quá, đéo kiềm chế dc 😞)
........
Quay đi quay lại thì tao đã ổn hơn, tập trung làm việc hơn và giảm bớt việc ngoài lại.. Phần gần 40 mẹ rồi, thôi thì lắm lúc cứ lao đầu vào kiếm tiền, kiếm cái thiếu thốn của lúc trẻ, kiếm lại cái tôn nghiêm của thằng con nhà nghèo, mải chạy theo đồng tiền thì bao h mới có tgian cho vợ con, gia đình, cho bản thân.
Vợ tao nó lo, con chưa kịp lớn thì tao đã chết rồi nên tao cũng cố gắng sống chậm lại. Biết suy nghĩ về tgian cho gia đình nhiều hơn..
Cũng bắt đầu đưa cả nhà đi du lịch, đi đây đi đó, ăn uống, vui chơi quán xá.... Tuy ko đi nhiều nhưng tao cảm nhận dc vợ tao nó vui, nó thích, nó hạnh phúc hơn... Cái mà bao lâu nay tao mải làm mà quên đi. Càng ngày nhìn vợ càng rạng rỡ hơn tao cũng hạnh phúc theo
.... Thế loll nào 1 hôm trời mưa, tối vợ tao đi mua đồ trên đường về thì 1 cu em chạy xe máy như ma đuổi trong quán lao ra, lao thẳng vào đầu xe vợ tao. Ma xui quỷ khiến gì mà nhọ vl, tao xin nghỉ làm chạy xuống thì cu em đi cấp cứu, xe máy của nó cũng hư hỏng phần đầu.. Xe của vợ tao thì cũng gãy nát phía trước, rơi biển số xuống (lúc này tao nhìn thấy ổn ổn). Kiểm tra người vợ con ko sao, trấn an vợ rồi chạy qua bệnh viện xem cu em ra sao, may mà người nhà e nó lên tới... Chỉ bị trầy sơ sơ ở mặt, nhưng tâm lý hoảng loạn. Kiểu bị choáng, tao cũng sợ đái ra máu...
Chưa biết ai đúng ai sai nhưng mệt mỏi đấy. Sau khi đợi kết quả chụp X-quang ra thì qua bên bác sĩ ngồi nghe kết luận...... 1 hồi thì tao thuê taxi đưa đưa cu em đi lên 512 theo dõi, quay lại chỗ tai nạn (lúc này bên Bảo vệ an ninh khu phố) đang giữ hiện trường, tao đi xin video mấy nhà gắn camera gần đó xem và cung cấp cho bên công an giao thông thì cu em sai hoàn toàn, nhưng sai hay đúng mà tai nạn thì giam xe cả 2 bên. Liên hệ mãi sau mới dc ba cu em xuống, trình bày, đưa video cho gia đình cu em xem rồi nói chuyện. Nhà cu em xin thương lượng, để giao thông khỏi làm hiện trường với giam xe.....
Xe tao có bảo hiểm nên ko sợ. Thôi, xe ai lấy sửa, giải tán. Chứ làm căng thì bên kia cũng khổ, ở trọ đi làm cty, đòi cũng chẳng đòi dc ngay, mà bên mình có bảo hiểm, lo gì. Chuyện gì cũng có cách giải quyết... Đừng giam xe là dc, ko biết tụi mày sao chứ trước h tao kị nhất là xe pháo bị tạm giam hay dính vào tai nạn...
Xe mang về hãng, bảo hiểm các kiểu thì tao cũng phải đóng thêm hơn 5tr... Bảo hiểm làm việc với hãng sửa chữa thay thế phần hư hỏng hết hơn 23tr (đéo nghĩ là xe bị tông nặng như vậy) nhưng may mắn vợ con ko sao, cu kia 2 hôm sau về cũng ko sao... Coi như may mắn cho 2 gia đình. Hôm bữa ba mẹ cu em ghé cho vc tao cặp gà thịt, cảm ơn này nọ..... Thôi thì dĩ hòa vy quý... Vui vẻ cả 2... Hơn 10 ngày xe.mới sửa xong ...
Đấy tụi mày thấy ko, vào lúc nó xui rủi.... Nó làm 1 lùi như vậy, khổ vl ra. May mà gồng dc chứ ko cũng bấy bá rồi.

Vừa rồi Telegram bị khóa, tao đéo vào dc nhóm 4 ae chí cốt của tao tâm sự, miền Bắc có, Miền Trung có, Miền Nam có, miền Tây có... 4 vùng miền chưa gặp mặt bao h nhưng nc hợp vl, tâm sự, chia sẻ đủ kiểu trên đời... Gặp nhau trên đây coi như cái duyên...
 

Leebun88

Tao là gay
Chủ thớt
Địt cụ. Đọc đến đoạn này thấy vcl trùng hợp thật (tao lướt 1 hổi chỉ đọc của thớt đéo đọc cmt xammer) giống t vcl. Cũng bmt, 3vi, hồng thái đông...)

Đù mé, m truyền nhân của t à tml

Đéo biết sự thật bn% nhưng đọc cuốn vcl dù chả có cái hình minh hoạ cc nào cả
Tôi mà xlol thì ăn cứt cho hội xàm này... Do hận đời nên mới vác cu đi chơi xa như thế đấy... May đéo bị HIV
 

andanh21

Yếu sinh lý
Sau cái vụ bị phạt đấy thì tao cũng làm xong....
Nói là bị phạt hợp đồng nhưng cũng bị ít. Tiền công ae vẫn đầy đủ ko thiếu 1 xu, tiền phạt thì tao trừ vào tiền lời lãi nhận công trình ấy nên coi như của đi thay người..... Cứ nghĩ vậy đi cho nhẹ đầu óc. Kinh nghiệm cho lần sau, cái đéo gì chẳng có bài học, mà bài học đi liền với đồng tiền...
Làm việc với người Trung Quốc hay ai cũng vậy, tụi mày đừng có hợp đồng sát ngày. Tính thời gian thi công dôi dư ra thêm 1 tuần hay 10 ngày gì đấy để tránh phát sinh công việc ngoài ý muốn, làm xong sớm thì còn có thời gian dọn dẹp mặt bằng trả cho chủ và thu dọn đồ đạc để rút đi. Tao để ý cứ 10 công trình tao làm mà dọn dẹp mặt bằng sạch sẽ, lau chùi trước thời gian bàn giao là chủ sẽ cho thêm tiền và sau này có chuyện gì cũng sẽ alo quay lại làm thêm... Cũng là cách giữ chén cơm của mình về sau.

Xong công trình đấy thì tao cũng ko nhận thêm nữa, để bản thân có thời gian nghỉ ngơi, hồi phục sức khỏe. Phần để lo công việc nhà, quần qua quần lại thì bên nội bên ngoại cũng êm xuôi. Ba vợ thì bị nhẹ cũng đi cấp cứu kịp thời nên hồi phục nhanh. Bà ngoại thì khỏe lại - coi như ông trời thương... Tổ tiên có phước

Do cty tao làm theo ca nên 1 ngày tao chỉ làm có 8 tiếng thôi, còn lại thời gian trong ngày tao rất rảnh rỗi nên tao về ngủ.... Ngủ li bì, dậy cơm tiệm rồi lại đi làm. Cứ như thế 2 ngày thì tao đã ngủ đủ giấc, đầu óc tỉnh táo hơn và bớt ngu đi...đúng là càng già đi thì tinh thần, đầu óc cũng ko còn như xưa....🥺

Qua đón vợ con về nhà xong thì tao bị vợ nó giận. Ko cãi nhau nhưng chiến tranh lạnh tầm 3 ngày.
Tính tao lu bu thì hay bỏ bữa, ít ăn sáng nên khi về nhìn đồ ăn, bánh trái trong tủ còn nguyên thì vợ tao nó nổi khùng nên nó mắng tao.
- chồng mấy ngày nay bỏ ăn đúng ko ?
- lu bu công việc quá, phần thì công việc nhiều nên ko nấu ăn, ăn mì với cơm ngoài...
- lúc nào cũng làm.... Làm... Làm cho chết hả, vợ ko có nhà thì cũng phải nấu ăn chứ.. Bỏ bữa là sao.
Tao biết là nó quan tâm sức khỏe cho chồng con nên tao im, mà càng im thì nó cứ vừa mắng vừa khóc... Thấy cũng tội
Nhưng đấy là khía cạnh của vợ con khi nó thấy mình ko nấu ăn, bỏ bữa thôi. Chứ tần suất làm việc như tao thì làm đéo đâu ra tgian mà nấu nướng, tgian ngủ còn đéo có... Nhưng phải công nhận là sức khỏe của tao tốt, cày bao nhiêu năm trời mà ko ốm đau bệnh tật gì. Ho sốt cảm cúm tao cũng chả bao h uống thuốc, tự khỏi. Ko biết sau này thì như nào nhưng mong có ốm nặng nằm đấy thì hẹo luôn, cho vợ con nó đỡ khổ..... Lên bảng đếm số để dc nghỉ hưu sớm.

Ông anh tao cũng vào lại trong này để đi làm, 2ae tao cũng ko còn ngồi như xưa. Ít nc hơn do bất đồng quan điểm, phần lối sống và cách suy nghĩ của lão chán lắm, ko có chí tiến thủ với lại cứ kiểu ỷ lại vào bà già nên lão sống theo kiểu tới đâu hay tới đó. Ngồi tâm sự, khuyên lão đủ điều nhưng lão cứ chứng nào tật đấy, vợ lão lại bênh lão nên tao cũng ít lui tới. Thôi thì phận ai lấy lo, mình lo cho mãi dc đâu. Khuyên thôi, chứ bất lực mẹ rồi......

Mà cái xui rủi tới là tới 1 lùi. Cuối năm rồi tao bán con xúc lật đi (phần trước tao có tâm sự rồi) gom tiền lại, vay mượn thêm 1 ít để mua 2 đầu kéo chạy cảng. Tài xế chạy, trừ đầu trừ đuôi, xăng dầu thuế phí, này nọ.... Thì 1 đầu tháng cũng kiếm dc 25 - 30tr ( cái này là tao tâm sự thật, thằng làm đang làm kinh doanh vận tải cho ý kiến nhé) nhưng phải đều hàng nhé, chứ chạy bữa dc bữa bỏ thì ko đủ tiền nuôi lãi với trả nợ đâu.
Chạy tgian đầu ok nhưng do tao chưa nhiều kinh nghiệm về nghành này, phần tin tưởng ae nên ít nhiều cũng ăn lol vài lần. Phạt nguội, quá tải. Phần tài xế dính phạt nguội thì tài xế lo, xe quá tải, quá khổ tao lo. Nhưng tao chỉ bị dính quá tải 1 lần thôi, bị phạt nặng nên sau đéo dám nữa. Hốc ít còn sống lâu, tham thì chết sớm.... Luật h căng như dây đàn, lại đang thời kỳ sát nhập nên gắt gao mọi thứ.
Nói chung là làm cái gì cũng phải có kinh nghiệm, có thời và gặp may nữa.... Chứ cứ như tao lao đầu vào thì chết đầu nước.
Sau lần vợ tao nó bán xe của nó để phụ tao mua đầu kéo thì tao thấy thương nó lắm, đúng chất kiểu đồng cam cộng khổ, sát cánh với tao. Chăm chồng con hết mực, phụ tao làm sổ sách giấy tờ, đặt mua hàng hóa, phụ tùng cho tao làm... Nhiều lúc thấy xót...
Chạy đầu kéo dc 1-2 tháng thấy ổn, tiền đều đều thì tao mua lại xe cho vợ tao. VF3, đi lòng vòng chợ búa, sau đưa đón con đi học hay về nhà ngoại cũng ok. Chế độ mua trả góp ổn nên tao mua luôn pin... Vợ nó có tâm với mình thì mình ko để vợ thiệt, nhiều khi ngồi nhìn vợ, nhìn con ngủ, thấy vợ nó hốc hác đi, ko còn như lúc xuân thì càng làm tao thương nhiều hơn ( hứa ko phản bội vợ nhưng gái ngon ngoài kia nhiều quá, đéo kiềm chế dc 😞)
........
Quay đi quay lại thì tao đã ổn hơn, tập trung làm việc hơn và giảm bớt việc ngoài lại.. Phần gần 40 mẹ rồi, thôi thì lắm lúc cứ lao đầu vào kiếm tiền, kiếm cái thiếu thốn của lúc trẻ, kiếm lại cái tôn nghiêm của thằng con nhà nghèo, mải chạy theo đồng tiền thì bao h mới có tgian cho vợ con, gia đình, cho bản thân.
Vợ tao nó lo, con chưa kịp lớn thì tao đã chết rồi nên tao cũng cố gắng sống chậm lại. Biết suy nghĩ về tgian cho gia đình nhiều hơn..
Cũng bắt đầu đưa cả nhà đi du lịch, đi đây đi đó, ăn uống, vui chơi quán xá.... Tuy ko đi nhiều nhưng tao cảm nhận dc vợ tao nó vui, nó thích, nó hạnh phúc hơn... Cái mà bao lâu nay tao mải làm mà quên đi. Càng ngày nhìn vợ càng rạng rỡ hơn tao cũng hạnh phúc theo
.... Thế loll nào 1 hôm trời mưa, tối vợ tao đi mua đồ trên đường về thì 1 cu em chạy xe máy như ma đuổi trong quán lao ra, lao thẳng vào đầu xe vợ tao. Ma xui quỷ khiến gì mà nhọ vl, tao xin nghỉ làm chạy xuống thì cu em đi cấp cứu, xe máy của nó cũng hư hỏng phần đầu.. Xe của vợ tao thì cũng gãy nát phía trước, rơi biển số xuống (lúc này tao nhìn thấy ổn ổn). Kiểm tra người vợ con ko sao, trấn an vợ rồi chạy qua bệnh viện xem cu em ra sao, may mà người nhà e nó lên tới... Chỉ bị trầy sơ sơ ở mặt, nhưng tâm lý hoảng loạn. Kiểu bị choáng, tao cũng sợ đái ra máu...
Chưa biết ai đúng ai sai nhưng mệt mỏi đấy. Sau khi đợi kết quả chụp X-quang ra thì qua bên bác sĩ ngồi nghe kết luận...... 1 hồi thì tao thuê taxi đưa đưa cu em đi lên 512 theo dõi, quay lại chỗ tai nạn (lúc này bên Bảo vệ an ninh khu phố) đang giữ hiện trường, tao đi xin video mấy nhà gắn camera gần đó xem và cung cấp cho bên công an giao thông thì cu em sai hoàn toàn, nhưng sai hay đúng mà tai nạn thì giam xe cả 2 bên. Liên hệ mãi sau mới dc ba cu em xuống, trình bày, đưa video cho gia đình cu em xem rồi nói chuyện. Nhà cu em xin thương lượng, để giao thông khỏi làm hiện trường với giam xe.....
Xe tao có bảo hiểm nên ko sợ. Thôi, xe ai lấy sửa, giải tán. Chứ làm căng thì bên kia cũng khổ, ở trọ đi làm cty, đòi cũng chẳng đòi dc ngay, mà bên mình có bảo hiểm, lo gì. Chuyện gì cũng có cách giải quyết... Đừng giam xe là dc, ko biết tụi mày sao chứ trước h tao kị nhất là xe pháo bị tạm giam hay dính vào tai nạn...
Xe mang về hãng, bảo hiểm các kiểu thì tao cũng phải đóng thêm hơn 5tr... Bảo hiểm làm việc với hãng sửa chữa thay thế phần hư hỏng hết hơn 23tr (đéo nghĩ là xe bị tông nặng như vậy) nhưng may mắn vợ con ko sao, cu kia 2 hôm sau về cũng ko sao... Coi như may mắn cho 2 gia đình. Hôm bữa ba mẹ cu em ghé cho vc tao cặp gà thịt, cảm ơn này nọ..... Thôi thì dĩ hòa vy quý... Vui vẻ cả 2... Hơn 10 ngày xe.mới sửa xong ...
Đấy tụi mày thấy ko, vào lúc nó xui rủi.... Nó làm 1 lùi như vậy, khổ vl ra. May mà gồng dc chứ ko cũng bấy bá rồi.

Vừa rồi Telegram bị khóa, tao đéo vào dc nhóm 4 ae chí cốt của tao tâm sự, miền Bắc có, Miền Trung có, Miền Nam có, miền Tây có... 4 vùng miền chưa gặp mặt bao h nhưng nc hợp vl, tâm sự, chia sẻ đủ kiểu trên đời... Gặp nhau trên đây coi như cái duyên...
Az ngày ngủ mấy tiếng mà đêm qua em thấy ông a vẫn thức rep comment, sáng ra 5h sáng lại ra chap mới. Giữ sức khỏe nha az, chứ em thấy ông a sinh hoạt giờ giấc với hay uống nước ngọt thì đến lúc có tuổi đổ bệnh ra lại toang. Chúc az sức khỏe!!
Đoạn vợ a lo cho a thấy giống ny em quá, nhiều khi mình cũng bán sức lo làm với học mà giờ giấc sinh hoạt, ăn uống cũng loạn cả lên. Ny mình nó xót r giận mà mình bận cũng phải chịu chứ k biết làm sao. Nghĩ mà thương thật sự
 

Leebun88

Tao là gay
Chủ thớt
Az ngày ngủ mấy tiếng mà đêm qua em thấy ông a vẫn thức rep comment, sáng ra 5h sáng lại ra chap mới. Giữ sức khỏe nha az, chứ em thấy ông a sinh hoạt giờ giấc với hay uống nước ngọt thì đến lúc có tuổi đổ bệnh ra lại toang. Chúc az sức khỏe!!
Đoạn vợ a lo cho a thấy giống ny em quá, nhiều khi mình cũng bán sức lo làm với học mà giờ giấc sinh hoạt, ăn uống cũng loạn cả lên. Ny mình nó xót r giận mà mình bận cũng phải chịu chứ k biết làm sao. Nghĩ mà thương thật sự
Qua a trực đêm, cả ngày qua ngủ ở nhà nên đêm mới ngồi chém gió dc 1 lúc... Chứ ở nhà với vợ a ít sd đt lắm
 
Bên trên