Chương 210 Đêm cuối
Đêm cuối cùng, trong căn phòng tối om chỉ có ánh trăng bàng bạc len qua khe rèm.
My nằm gọn trong vòng tay Nam, đầu tựa lên ngực anh, nghe rõ từng nhịp tim mạnh mẽ đập đều dưới lớp da rám nắng nóng ấm. Cô vốn chỉ định nằm dưới sàn, chỉ cần gần anh là đủ để xua tan nỗi sợ bóng tối. Nhưng Nam trong giấc ngủ đã vô thức kéo cô lên giường, cánh tay rắn chắc vòng qua eo cô, siết chặt như sợ cô biến mất giữa đêm khuya.
Lúc đầu chỉ là cái ôm vô thức. Rồi hơi thở anh bắt đầu nóng dần.
Mỗi lần anh thở ra, luồng khí ấm phả vào vành tai My, làm cô rùng mình khe khẽ. Cơ thể anh nóng như một lò sưởi, áp sát vào người cô đến mức cô cảm nhận được từng đường cơ bụng săn chắc, từng thớ thịt đang căng lên dưới làn da mỏng. My cắn môi, cố nằm im, nhưng bàn tay nhỏ nhắn của cô vô thức bấu nhẹ vào eo anh, đầu ngón tay lướt qua đường viền quần lót lấp ló dưới mép áo bị kéo lên.
Nam trở mình.
Cánh tay anh siết mạnh hơn, kéo cô ép sát vào ngực đến mức ngực cô dính chặt vào lồng ngực anh. Hai bầu ngực căng tròn của My bị ép nén, núm áo lụa mỏng cọ xát vào da thịt anh qua từng nhịp thở, làm hai đầu ti cô cứng lên tức thì, nhạy cảm đến đau nhức. My khẽ rên một tiếng nhỏ xíu trong cổ họng, cố kìm lại, nhưng không thể ngăn được hơi thở đã bắt đầu dồn dập. Cô cảm nhận được thứ gì đó đang cương lên ngay dưới bụng mình. Nó nóng, cứng, và to đến mức làm cô hoảng loạn, đồng thời lại khiến một dòng điện chạy dọc sống lưng. Nam vẫn ngủ, nhưng bản năng đàn ông đã tỉnh. Cặc anh cương cứng, đầu khấc cách một lớp vải mỏng chạm nhẹ vào bụng dưới của My mỗi lần anh vô thức nhích người. My đỏ bừng mặt, hai chân bất giác kẹp chặt lại, vùng kín ẩm ướt đến mức cô cảm thấy quần lót đã thấm đẫm.
“Ưm…”
My khẽ cựa quậy, cố dịch người ra một chút để giảm bớt sự cọ xát chết người ấy. Nhưng Nam lại siết eo cô mạnh hơn, bàn tay to lớn trượt xuống dưới, ôm trọn lấy một bên mông cô qua lớp váy ngủ mỏng manh, bóp nhẹ một cái đầy chiếm hữu. My giật nảy người, hơi thở đứt quãng. Cô ngẩng lên, đúng lúc ánh trăng chiếu thẳng vào khuôn mặt Nam, đôi mắt anh vẫn nhắm, nhưng hàng lông mày đã nhíu lại, môi mím chặt như đang kìm nén điều gì.
Rồi đột nhiên, mắt anh mở bừng.
Đôi đồng tử đen láy ánh lên dục vọng mãnh liệt dưới ánh trăng lạnh. Không một lời, Nam cúi xuống, môi anh đè mạnh lên môi My, nụ hôn không báo trước, cuồng nhiệt và chiếm đoạt. Lưỡi anh mạnh bạo tách môi cô ra, luồn vào, quấn lấy lưỡi cô, mút mạnh đến mức My chỉ kịp ú ớ một tiếng đã bị nuốt chửng hoàn toàn.
“Nam… anh…” My thở hổn hển khi anh tạm buông môi cô ra một giây để hít thở. Nhưng chưa kịp nói hết câu, môi anh lại ép xuống, lần này sâu hơn, ướt át hơn, tiếng nước bọt chép chép vang lên giữa đêm khuya tĩnh lặng. Bàn tay Nam không còn vô thức nữa. Anh luồn thẳng vào trong áo ngủ của My, bàn tay nóng rực ôm trọn một bên vú căng tròn, bóp mạnh, xoa nắn như muốn nghiền nát. Đầu ngón tay anh tìm đến núm vú đã cứng ngắc, se se, xoắn nhẹ rồi kéo ra, làm My cong người rên rỉ trong cổ họng. Tiếng rên của cô bị anh nuốt trọn bằng một nụ hôn sâu hơn nữa.
“Em… làm anh chịu hết nổi rồi…” Nam thì thầm khàn đặc bên tai cô, giọng trầm đến mức rung lên trong lồng ngực. Anh cắn nhẹ vành tai cô, rồi liếm một đường ướt át xuống cổ, xuống xương quai xanh. Tay còn lại luồn xuống dưới, kéo mạnh mép váy ngủ lên tận eo, để lộ chiếc quần lót ren trắng đã ướt sũng. Ngón tay anh lướt qua khe ẩm, chạm nhẹ lên hột le nhỏ đang sưng mọng, khiến My giật bắn người, hai chân run rẩy quắp chặt lấy hông anh.
Cặc anh căng cứng đến đau đớn, đầu khấc nóng rực cọ qua lớp quần lót mỏng ướt át của My mỗi lần anh vô thức nhấp hông. My đột nhiên cứng người, hai tay đẩy mạnh vào ngực anh, hơi thở nghẹn lại.
“Nam… dừng lại… em không được đâu… em sợ lắm…”
Giọng cô run rẩy, nước mắt lăn dài. Ký ức đêm ở biệt thự Phong Hào ùa về như lưỡi dao: bàn tay thô bạo, hơi thở rượu nồng, và cái cảm giác bị đè xuống bất lực. Cô co người lại, hai chân khép chặt, toàn thân run lẩy bẩy. Nam lập tức dừng hẳn. Anh chống tay hai bên, không ép bản thân rời xa cô vài phân, dù cặc anh vẫn đau nhức muốn nổ tung. Hơi thở anh nặng nề, nhưng anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô, rồi hôn lên từng giọt nước mắt đang lăn trên má.
“My… nhìn anh này.”
Giọng anh khàn đặc, nhưng đầy kiên nhẫn. “Anh không làm gì đâu nếu em chưa muốn. Thở chậm lại nào, anh ở đây mà.”
My lắc đầu liên tục, nước mắt thấm ướt gối.
“Em… em chưa sẵn sàng… em sợ đau… sợ giống lần trước… anh đừng giận em…”
Nam kéo chăn lên đắp kín người cô, ôm cô kiểu bảo vệ, không còn dục vọng ép sát. Anh vuốt tóc cô, hôn lên tóc, lên thái dương, thì thầm từng câu dịu dàng:
“Anh không giận. Anh chỉ tiếc là không bảo vệ được em sớm hơn thôi. Giờ anh ở đây rồi, không ai làm tổn thương em được nữa, kể cả chính anh.”
Anh đặt tay cô lên ngực mình, để cô cảm nhận nhịp tim đang đập mạnh vì cô.
“Cảm thấy không? Nó đập vì em đấy. Anh chờ được. Một tuần, một tháng, bao lâu cũng được. Em không cần phải làm gì để giữ anh cả.”
My vẫn run, nhưng hơi thở đã chậm lại. Cô nép sát vào ngực anh, giọng nhỏ xíu:
“Thật… thật không ép em chứ…?”
“Thật.” Nam hôn lên tóc cô lần nữa. “Anh chỉ muốn ôm em ngủ thôi. Em tin anh không?”
My im lặng rất lâu. Cô ngẩng lên nhìn anh, đôi mắt vẫn còn sợ hãi, nhưng đã long lanh một chút hy vọng. Cô khẽ gật đầu, rồi lại lắc đầu, rồi lại gật… như đang đấu tranh dữ dội trong lòng.
“Em… em muốn… nhưng em sợ…”
Cô thì thầm, giọng nghẹn ngào. “Em muốn gần anh thế này… em lại thấy nóng ran… nhưng em sợ lắm…”
Nam mỉm cười dịu dàng, bàn tay chậm rãi vuốt dọc sống lưng cô qua lớp áo mỏng, nhẹ nhàng như vuốt ve một chú mèo con sợ sệt.
“Vậy mình làm từ từ nhé? Chỉ một chút thôi… anh chỉ muốn em biết cảm giác được yêu thương thật sự nó thế nào… không phải bị ép, không phải bị đau… chỉ là sướng thôi, được không?”
My cắn môi, mắt nhắm chặt, cuối cùng khẽ gật một cái nhỏ xíu. Nam bắt đầu cực kỳ chậm rãi. Anh hôn lên trán cô, xuống sống mũi, xuống đôi môi đang run, chỉ mút nhẹ, lưỡi lướt qua chứ không xâm nhập sâu. Tay anh luồn vào tóc cô, vuốt ve từng lọn tóc mềm. Rồi anh hôn xuống cổ, xuống xương quai xanh, mỗi nụ hôn đều nhẹ như lông hồng, nhưng đủ khiến My rùng mình liên tục.
“Thấy chưa… không đau đúng không?” Anh thì thầm giữa những nụ hôn.
My khẽ “ưm” một tiếng, hai tay vô thức bấu lấy vai anh.
Nam từ từ kéo dây áo ngủ của cô trượt xuống vai, từng chút một, như đang mở một món quà quý giá nhất đời. Chiếc áo lụa trắng tuột khỏi người, để lộ cơ thể kiều diễm đúng chuẩn tiểu thư nhà giàu mà anh chưa từng thấy ở bất kỳ cô gái nào: làn da trắng hồng mịn màng như ngọc trai, không một vết sẹo, không một tỳ vết; bầu ngực căng tròn vừa vặn, núm vú hồng hào nhỏ xinh xắn đang run rẩy vì lạnh và kích thích; eo thon nhỏ đến mức một vòng tay anh là ôm trọn; và mùi hương… trời ơi mùi hương ấy. Một mùi thơm rất riêng, ngọt ngào tự nhiên như sữa tươi hòa mật ong, thoang thoảng hoa nhài buổi sớm, khiến Nam chỉ cần hít một hơi đã muốn điên. Anh cúi xuống, mũi chạm nhẹ vào hõm cổ cô, hít thật sâu.
“Em thơm quá… anh chưa từng ngửi mùi nào thơm thế này…”
Giọng anh khàn đi vì xúc động. Anh hôn xuống ngực cô, môi ngậm lấy một bên núm vú, mút cực nhẹ, lưỡi xoay tròn chậm rãi như đang nếm một viên kẹo quý. Tay kia xoa nắn bên còn lại, ngón cái se se đầu ti làm nó cứng lên tức thì.
“A… Nam… ưm… lạ lắm…” My cong người, tiếng rên nhỏ ngọt ngào thoát ra, nhưng vẫn còn chút sợ hãi xen lẫn.
Nam ngẩng lên nhìn cô, mắt đen láy đầy yêu thương:
“Thích không cô bé? Chỉ sướng thôi đúng không?”
My đỏ bừng mặt, gật đầu lia lịa, nước mắt đã chuyển thành nước mắt khoái lạc.
“Thích… sướng lắm… anh làm tiếp đi…”
Nam cười khẽ, tiếp tục hành trình mơn trớn. Môi anh xuống bụng cô, hôn lên rốn, rồi xuống hai bên đùi trong trắng muốt. Tay anh nhẹ nhàng tách chân cô ra, nhưng không vội vàng, chỉ hôn lên đùi, lên vùng gần mép quần lót, thổi nhẹ một hơi nóng làm My giật bắn, rên lên một tiếng dài.
“Nam… em… em chịu không nổi nữa…”
Nam ngẩng lên, ánh mắt tối sầm vì dục vọng đã kìm nén bấy lâu: “Vậy để anh giúp em… chỉ dùng tay và miệng thôi.”
My nhìn anh, đôi mắt long lanh, cuối cùng khẽ gật đầu, giọng nhỏ như muỗi kêu:
“Ừm…anh làm đi”
Nam cúi xuống tiếp tục, môi lướt khắp cơ thể cô, tay nhẹ nhàng xoa nắn, mơn trớn, khiến My chỉ còn biết rên rỉ tên anh trong hơi thở dồn dập, toàn thân mềm nhũn, ướt át, hoàn toàn xiêu lòng trong vòng tay anh. My nằm đó, toàn thân mềm nhũn, hơi thở vẫn còn dồn dập vì những đợt khoái cảm Nam vừa mang lại. Cô ngẩng lên nhìn anh, đôi mắt long lanh nước, không còn chút sợ hãi nào nữa, chỉ còn lại sự tin tưởng và một ngọn lửa nhỏ vừa được thắp lên trong lòng. Cô khẽ đưa tay lên, run run chạm vào má Nam. Ngón tay nhỏ nhắn lướt nhẹ qua hàng lông mày rậm, xuống sống mũi cao, rồi dừng lại trên đôi môi vẫn còn ướt vì đã hôn cô khắp người. Cô mím môi, đỏ mặt, rồi bất ngờ… nhón người lên, chủ động hôn anh. Nụ hôn đầu tiên của My vụng về, nhẹ nhàng, chỉ là chạm môi, nhưng đủ khiến Nam cứng người. Cô hé môi, lưỡi nhỏ bé rụt rè liếm nhẹ môi dưới của anh, rồi lùi lại ngay, mặt đỏ như gấc.
“Em… em cũng muốn làm anh vui…”
Giọng cô nhỏ xíu, nhưng lần này không còn run vì sợ, mà run vì ngại và vì hưng phấn.
“Anh chịu khó với em lâu như vậy… giờ tới lượt em… được không anh…?”
Nam nuốt khan, cặc anh giật mạnh trong quần, đau đến mức anh phải nghiến răng.
“My… em chắc chứ?”
My gật đầu, cắn môi dưới, mắt long lanh nhìn thẳng vào mắt anh.
“Chắc. Em muốn chạm vào anh… muốn anh cũng sướng như em vừa nãy…”
Cô từ từ ngồi dậy, quỳ trước mặt anh trên giường, ngón tay cô lướt nhẹ theo từng múi cơ bụng săn chắc, xuống dưới, dừng lại ngay mép quần lót đang căng phồng đến sắp rách. hai tay run run kéo mép quần lót của Nam xuống. Khi con cặc nóng hổi bật ra ngay trước mặt cô, chỉ cách môi cô vài phân, My giật mình “á” lên một tiếng nhỏ, mắt tròn xoe, toàn thân cứng đờ. Nó… lớn hơn cô tưởng rất nhiều. Nóng rực, mạch máu nổi rõ, đầu khấc hồng bóng vì dịch đang rỉ ra, dựng đứng kiêu hãnh như đang nhìn thẳng vào cô. My chưa từng thấy thứ gì của đàn ông gần đến thế, chưa từng tưởng tượng mình sẽ ở tư thế này: quỳ trước một người đàn ông, hoàn toàn khỏa thân, và thứ đó đang ở ngay trước mặt mình.
Cô bất giác lùi lại một chút, hai tay ôm lấy ngực, mặt đỏ bừng, lắp bắp:
“Nam… nó… nó lớn quá… em… em sợ…”
Nam ngồi đó, hơi thở nặng nhọc, nhưng không thúc giục.
Anh chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc cô, giọng khàn khàn đầy dịu dàng:
“Không sao đâu cô bé… em không thích thì thôi. Anh không bắt em phải làm gì cả.”
My cắn môi, mắt vẫn dán chặt vào thứ đang đập đập trước mặt mình.
Cô không hiểu sao, dù sợ, dù ngượng đến mức muốn độn thổ, nhưng trong lòng lại có một cảm giác kỳ lạ: cô muốn chạm vào nó… muốn làm gì đó cho anh, như anh vừa làm cho cô.
Cô hít một hơi thật sâu, lấy hết dũng cảm, từ từ đưa tay chạm nhẹ vào thân cặc.
Nóng.
Rất nóng.
Da mịn, nhưng bên trong lại cứng như sắt. My run run vuốt một đường từ gốc lên đầu, cảm giác nó giật nhẹ trong tay mình làm cô giật mình lần nữa.
Nam rên khẽ, bàn tay siết chặt ga giường.
“My…”
Tiếng rên ấy như một lời mời gọi. My ngẩng lên nhìn anh, thấy đôi mắt anh đang tối sầm vì dục vọng, nhưng vẫn đầy kiên nhẫn chờ đợi cô. Cô mím môi, rồi… như bị bản năng dẫn dắt, cô từ từ cúi xuống. Môi cô chạm nhẹ vào đầu khấc đầu tiên, chỉ là một cái chạm thật khẽ, như thử nghiệm.
Nóng.
Mặn mặn.
Có mùi đặc trưng của đàn ông khiến cô chóng mặt. My nhắm mắt, tim đập thình thịch, rồi hé môi… lưỡi nhỏ nhắn rụt rè thè ra, liếm một đường thật nhẹ từ dưới lên. Nam rên lên một tiếng dài, toàn thân căng cứng.
“My… trời ơi…”
Tiếng rên ấy làm My giật mình, nhưng cũng làm cô thấy… tự tin hơn. Cô hé miệng rộng hơn, môi mềm mại bao lấy đầu khấc, ngậm nhẹ, lưỡi vụng về xoay tròn quanh phần vành. Cô không biết mình đang làm gì, chỉ biết làm theo bản năng, theo cảm giác muốn làm anh sướng như anh đã làm cho mình. Nam cúi xuống nhìn cô, bàn tay luồn vào tóc cô, không ép, chỉ vuốt ve.
“Em… giỏi lắm… cứ thế… chậm thôi…”
My nghe lời, môi ngậm sâu hơn một chút, lưỡi liếm láp từng chút một, cảm nhận con cặc trong miệng mình đang nóng hơn, cứng hơn, đập đập như có tim. Cô ngẩng lên nhìn anh qua hàng mi ướt, mắt long lanh vừa ngượng vừa tự hào. Nam nhìn cô như muốn nuốt chửng, giọng khàn đặc:
“Em đẹp quá… anh chịu hết nổi rồi…”
My mỉm cười trong miệng, lần đầu tiên cảm thấy mình mạnh mẽ, lần đầu tiên biết mình có thể làm người đàn ông mất kiểm soát. Cô tiếp tục, môi mút nhẹ, lưỡi quấn quýt, tay còn lại vuốt ve phần thân còn lại, vụng về nhưng đầy yêu thương.