Miyuki và cháu trai nghị viên
Vài ngày sau vụ tai nạn xe hơi định mệnh ấy, bệnh viện trung tâm thành phố vẫn còn vương vấn không khí căng thẳng và ngột ngạt. Kobayakawa Miyuki – nữ cảnh sát giao thông trẻ trung vừa tốt nghiệp trường cảnh sát cách đây chỉ vài tháng, với kỹ năng lái xe "hạng nhất" được huấn luyện bài bản – chưa bao giờ tưởng tượng rằng một khoảnh khắc sơ suất nhỏ bé lại có thể lật ngược cuộc đời mình. Đó chỉ là một cú đánh lái muộn để tránh ổ gà trên con phố đông đúc vào giờ tan tầm; chiếc xe tuần tra của cô va chạm nhẹ với Shota, khiến cậu ngã ngửa ra vỉa hè. Tiếng la hét vang lên, và Miyuki lao ra khỏi xe với trái tim đập thình thịch, khuôn mặt tái mét vì kinh hoàng. Shota, dù trông chỉ như một đứa trẻ 10 tuổi gầy guộc với mái tóc rối bù và đôi mắt to tròn ngây thơ, thực ra đã gần 30 tuổi – một người đàn ông trưởng thành bị suy dinh dưỡng nặng nề do những năm tháng lang thang vô gia cư, khiến cơ thể cậu mãi mãi bị kẹt lại ở hình hài non nớt, yếu ớt. Vụ tai nạn không nghiêm trọng: Shota chỉ bị gãy tay phải, cần bó bột vài tuần, kèm theo chấn thương nhẹ ở vùng đầu khiến cậu phải nằm viện theo dõi. Nhưng rắc rối thực sự nằm ở thân phận của cậu – Shota là cháu trai của một nghị viên quyền lực, và từ đó, Miyuki bị "mời" đến bệnh viện hàng ngày để "chịu trách nhiệm cá nhân", tránh scandal.
Những ngày đầu tiên, mọi thứ còn trong giới hạn chấp nhận được. Miyuki, cô gái 22 tuổi với thân hình quyến rũ non nớt – mái tóc đen dài buông xõa, đôi mắt to tròn long lanh lo lắng, và cặp vú đầy đặn luôn được che đậy kín đáo dưới lớp áo sơ mi đồng phục – ngồi bên giường bệnh trắng toát, kể chuyện cười về những vụ đuổi bắt trên đường phố, lau mồ hôi cho Shota, và giúp cậu ăn cháo bằng thìa. Tay trái của cậu – bàn tay duy nhất còn tự do – khẽ chạm vào tay cô một cách "vô tình". Shota luôn mỉm cười ngây thơ, giọng the thé như trẻ con: "Chị Miyuki lái xe giỏi thật đấy, nhưng lần này chị làm em đau quá!" Nhưng dần dần, dưới lớp vỏ trẻ con ấy, Shota bắt đầu tiết lộ bản chất thật sự. Cậu thì thầm những lời lẽ táo bạo, đòi hỏi những cử chỉ thân mật mà không một "đứa trẻ" nào nên biết – những cái sờ soạng vụng trộm qua lớp áo, những yêu cầu xem "bí mật" của cơ thể cô. Miyuki, dù shock và xấu hổ đến đỏ bừng mặt, lại không thể từ chối. Cô sợ hãi hậu quả: một lời thì thầm từ Shota đến ông nội cậu có thể hủy hoại sự nghiệp non trẻ của cô. Và sâu thẳm trong lòng, một phần nhỏ bé, tò mò bị kìm nén của Miyuki – cô gái trẻ vẫn còn độc thân, luôn bận rộn với công việc đến mức chưa từng khám phá hết những khoái cảm cá nhân – khiến cô dần chiều theo. Bây giờ, vào buổi chiều ngày thứ năm, khi tiếng máy theo dõi nhịp tim khe khẽ beep beep vang vọng trong phòng yên tĩnh, Miyuki lại đẩy cửa bước vào, tim đập thình thịch với linh cảm rằng hôm nay, mọi thứ sẽ đi xa hơn nữa.
Miyuki đóng cửa phòng bệnh lại sau lưng, tiếng khóa khẽ click vang lên như một lời cảnh báo. Cô đặt giỏ trái cây tươi – táo đỏ mọng và vài quả chuối – xuống bàn cạnh giường, cố gắng giữ giọng bình tĩnh dù đôi tay hơi run. Shota đang nằm nghiêng, cuốn truyện tranh thiếu nhi mở toang trên đùi, nhưng đôi mắt đen láy của cậu lập tức dán chặt vào cô, lấp lánh một sự tinh quái đầy dục vọng. Mùi thuốc khử trùng lẫn với hương nước hoa nhè nhẹ từ người Miyuki lan tỏa trong không khí, tạo nên một bầu không khí ngột ngạt, đầy căng thẳng tình dục ngầm.
**Miyuki:** (cười gượng gạo, ngồi xuống chiếc ghế nhựa bên giường, cố tránh ánh mắt cậu) "Chào em, Shota. Chị mang táo đến nhé. Em ăn được không? Bác sĩ bảo em cần ăn nhiều trái cây để mau lành vết thương. Tay em thế nào rồi? Đau lắm hả?"
**Shota:** (ngẩng đầu lên, nụ cười toe toét lộ rõ hàm răng trắng đều, giọng the thé nhưng đầy ngụ ý người lớn, tay trái vươn ra chạm nhẹ vào đầu gối cô qua lớp váy đồng phục) "Ừm, cảm ơn chị Miyuki. Em không đói lắm đâu, nhưng... em thích chị mang đồ đến hơn. Tay em vẫn đau, nhưng có chị ở đây thì hết đau ngay! Chị biết không, ông nội em gọi điện hôm qua đấy. Ông hỏi về vụ tai nạn, bảo nếu em khóc lóc thì sẽ 'xử lý' cho ra lẽ. Hihi, em chưa kể gì cả, nhưng chị phải giữ bí mật với em chứ?"
Miyuki nuốt nước bọt cái ực, cảm nhận bàn tay nhỏ bé nhưng ấm áp của Shota trượt nhẹ lên đùi cô, chỉ cách mép váy vài phân. Cô liếc nhìn cửa phòng – đã khóa, và lịch trực y tá cho cô biết còn ít nhất 45 phút nữa mới có người ghé qua. Những ngày qua, Shota đã dùng chính "vị thế" cháu trai nghị viên để ép buộc cô vào những khoảnh khắc riêng tư: lần đầu, cậu chỉ sờ nhẹ qua lớp áo sơ mi; lần thứ hai, cô cởi một nút áo để lộ khe vú sâu hun hút; lần thứ ba, cậu thì thầm đòi hôn lên da thịt cô. Và giờ, với cánh tay phải bó bột, Shota càng trở nên "vô hại" hơn trong mắt mọi người, nhưng với Miyuki, cậu là một con quỷ nhỏ đầy mưu mô, dục vọng dâng trào dưới lớp vỏ trẻ con.
**Miyuki:** (thở dài, giọng run run, cố đẩy tay cậu ra nhưng không mạnh mẽ) "Em... em đừng nói thế chứ, Shota. Chị đã xin lỗi bao nhiêu lần rồi. Chị sẽ bù đắp, em muốn gì chị cũng cố gắng làm. Nhưng ông nội em... chị sợ lắm. Nếu chuyện này lan ra, chị mất việc mất. Em hứa đi, đừng kể gì với ông nhé?"
**Shota:** (cười khúc khích, tay trái giờ đã trượt hẳn lên dưới váy cô, ngón tay cái vuốt ve phần da thịt nhạy cảm ở đùi trong, giọng ngọt ngào nhưng đầy đe dọa) "Chị đừng lo mà, em hứa đấy! Em sẽ nói với ông nội rằng vụ tai nạn chỉ là tai nạn nhỏ, không làm ầm ĩ đâu~ Cháu trai ông bị thương nhẹ thôi, có gì to tát. Nhưng... chị phải giữ lời hứa với em chứ. Như mọi khi ấy, cho em xem vú chị đi nào~. Em nhớ lắm, cặp vú to tròn, trắng hồng, mềm mại của chị... Hôm qua em mơ thấy nó suốt đêm, chị biết không? Nó nảy nở thế nào khi chị thở, núm vú hồng hào cứng lại dưới lưỡi em... Hihi, chị cho em bú đi, em thèm quá!"
Miyuki đỏ bừng mặt, hơi thở dồn dập khiến cặp vú đầy đặn của cô phập phồng dưới lớp áo sơ mi xanh dương. Cô biết mình không thể từ chối – không chỉ vì nỗi sợ, mà còn vì một luồng nhiệt kỳ lạ đang lan tỏa từ bụng dưới, khiến âm đạo cô ẩm ướt một cách đáng xấu hổ. Shota, dù trông như trẻ con, nhưng những lời lẽ dâm đãng của cậu – học được từ những năm tháng lang thang xem phim đen trên điện thoại – khiến cô vừa ghê tởm vừa kích thích. Cô liếc quanh phòng lần nữa, rồi chậm rãi đứng dậy, tay run run cởi nút áo sơ mi từ trên xuống.
**Miyuki:** (giọng thì thầm, mặt đỏ như gấc, nhưng đôi mắt long lanh một chút hứng tình) "Chỉ... chỉ trong thời gian em nằm viện thôi đấy nhé, Shota. Những chuyện như thế này... chị không muốn làm mãi đâu. Em hứa phải giữ bí mật, và sau khi em xuất viện, mọi thứ chấm dứt hẳn. Được không?"
**Shota:** (mắt sáng rỡ, tay trái vươn ra nắm lấy mép áo cô, kéo mạnh hơn) "Chị yên tâm! Em biết rồi, sắp được xuất viện rồi mà... Chỉ vài ngày nữa thôi. Em sẽ không làm phiền chị mãi đâu. Nhưng giờ thì... cởi ra đi chị! Em muốn thấy hết, muốn sờ, muốn bú! Vú chị to thế này, em chỉ cần tay trái thôi cũng đủ làm chị rên rỉ rồi~"
Miyuki cắn môi dưới, tim đập như trống đánh trong lồng ngực. Cô từ từ kéo mép áo blouse trắng – lớp áo ngoài của đồng phục cảnh sát – lên cao, từng nút áo sơ mi bên trong được cởi ra một cách chậm rãi, run rẩy dưới những ngón tay non nớt của cô gái 22 tuổi. Đầu tiên là nút trên cùng, lộ ra phần cổ trắng ngần và một chút khe vú sâu hun hút, nơi da thịt mịn màng lấp ló dưới ánh đèn bệnh viện. Shota nuốt nước bọt, mắt dán chặt, hơi thở cậu dồn dập hơn khi Miyuki tiếp tục cởi nút thứ hai, rồi thứ ba, để lớp áo sơ mi bung mở dần, lộ ra chiếc áo ngực ren màu đen gợi cảm mà cô mặc hôm nay – thứ đồ lót mỏng manh, ôm sát lấy cặp vú đầy đặn, khiến chúng nhô cao, nảy nở theo từng nhịp thở. Miyuki do dự một giây, mặt đỏ bừng đến mức nóng ran, nhưng dưới ánh mắt háo hức của Shota, cô kéo mạnh lớp áo sơ mi xuống vai, rồi luồn tay ra sau lưng, móc khóa áo ngực với tiếng "click" khẽ. Chiếc áo ngực tuột xuống từ từ, để lộ hoàn toàn cặp vú trắng nõn nà, đầy đặn như hai quả dưa hấu chín mọng, với núm vú hồng hào to tròn như hai viên cherry chín mọng, dựng đứng trong không khí mát mẻ của phòng bệnh. Da thịt cặp vú cô mịn màng, đàn hồi, hơi rung nhẹ khi cô thở, khe vú sâu hun hút mời gọi, và những đường gân xanh nhạt lấp ló dưới lớp da mỏng. Shota há hốc miệng, hơi thở dồn dập, và trong đầu cậu, những suy nghĩ dâm đãng cuồn cuộn dâng trào như một cơn lũ: *Ôi trời ơi, vú chị ấy đẹp quá... To hơn những gì em tưởng, trắng hồng mịn màng như kem tươi. Em muốn lao vào cắn xé ngay lập tức, liếm láp từng centimet da thịt, làm cho núm vú ấy sưng phồng dưới miệng em. Chị Miyuki trẻ thế này, mới 22 tuổi, vú còn tươi mới, đàn hồi... Em sẽ bú đến khi chị ấy van xin, ướt đẫm giữa hai đùi, rồi mới kể về Natsumi để có thêm phần thưởng. Đúng rồi, em sẽ làm chị ấy nghiện em, nghiện cái miệng nhỏ này...*
**Shota:** (giọng the thé đầy phấn khích, ngón tay cái và ngón trỏ véo nhẹ núm vú qua lớp ren còn sót lại trước khi nó tuột hẳn, khiến nó cứng lại ngay lập tức, suy nghĩ của cậu vẫn lởn vởn: *Nó cứng rồi kìa, chị ấy đang hứng rồi... Em biết mà, cơ thể trẻ trung thế này dễ kích thích lắm*) "Woa... vú chị đẹp quá, Miyuki-neechan! Mềm mại thế này, em sờ mãi không chán. Nhìn này, núm vú chị hồng hào, cứng ngắc rồi kìa! Em biết chị thích mà, phải không? Tay em chỉ sờ thôi mà chị đã ướt hết rồi~"
Miyuki nhắm nghiền mắt, một tiếng rên khe khẽ thoát ra từ môi cô khi bàn tay Shota siết chặt lấy bầu vú trái, nhào nặn như bột bánh, ngón tay lướt qua núm vú khiến những luồng điện khoái lạc chạy dọc sống lưng. Cô chống tay lên mép giường để giữ thăng bằng, đầu hơi ngửa ra sau, mái tóc đen dài xõa xuống vai. "Không... không được nói thế, Shota... Chị... chị chỉ làm vì em thôi..." Nhưng lời nói của cô yếu ớt, vì giữa hai đùi, cô cảm nhận rõ lớp quần lót ẩm ướt, âm đạo co thắt từng nhịp theo những cái vuốt ve của cậu.
**Miyuki:** (thở hổn hển, tay vô thức giữ lấy tay cậu để hướng dẫn, ép chặt hơn vào da thịt mình) "Em... em sờ nhẹ thôi... Đừng mạnh tay thế, chị... chị nhạy cảm lắm. Ừm... đúng rồi, véo núm vú chị đi... Á... nhẹ thôi..."
Shota cười khúc khích, kéo mạnh chiếc áo ngực xuống dưới hoàn toàn, để cặp vú bung ra tự do, nảy nở trong không khí mát mẻ của phòng bệnh. Núm vú hồng hào, to tròn như hai viên cherry chín, dựng đứng mời gọi. Cậu cúi người xuống – động tác khó khăn vì cánh tay phải bó bột, nhưng dục vọng khiến cậu linh hoạt hơn – và há miệng ngậm lấy núm vú phải của Miyuki. Chiếc lưỡi nhỏ bé, ướt át quấn quanh núm vú, liếm láp tham lam từ dưới lên trên, quét vòng quanh quầng vú rồi tập trung vào đầu núm, mút mạnh như một đứa trẻ đói khát bú sữa mẹ. Âm thanh "chụt chụt... chụt chụt" vang vọng dâm đãng trong phòng, lẫn với tiếng rên rỉ kìm nén của Miyuki – những tiếng rên dài hơn, cao vút hơn khi lưỡi cậu quét nhanh, hoặc mút sâu khiến núm vú bị kéo dài ra rồi thả "bộp" một cái ướt át. Tay trái cậu không ngừng nhào nặn bầu vú còn lại, ngón tay bấm sâu vào da thịt mềm mại, vuốt ve từ dưới lên, siết chặt rồi thả ra để cặp vú nảy bật, để lại những dấu đỏ mờ trên làn da trắng hồng. Nước bọt của cậu nhỏ giọt xuống khe vú, làm da thịt cô bóng loáng, và cậu chuyển sang bú vú trái, mút mạnh hơn, lưỡi cuốn quanh núm vú như muốn nuốt chửng, trong khi tay trái giờ chuyển sang vú phải, véo núm vú đã sưng phồng để kéo dài khoái lạc. Trong đầu Shota, khoái lạc dâng trào: *Ngon quá... vị của núm vú chị ấy mặn ngọt, em bú mãi không chán. Chị ấy rên rồi, cơ thể trẻ thế này phản ứng nhanh thật... Em sẽ mút mạnh hơn, làm chị ấy ướt sũng, rồi mới đòi Natsumi. Ừm, vú chị ấy đàn hồi thế này, em muốn cắn nhẹ để chị ấy hét lên vì sướng...*
**Shota:** (vừa bú vừa lầm bầm, miệng đầy thịt mềm, nước bọt nhỏ giọt xuống vú cô, lưỡi quét dài từ núm vú xuống khe vú rồi quay lại mút) "Ngon quá... vú chị ngọt thật, Miyuki-neechan! Em bú mãi không no. Nhìn núm vú chị sưng lên dưới lưỡi em kìa... Chị rên đi, em thích nghe chị rên! Ừm... chụt... lần sau em muốn bú cả ngày, bú đến khi vú chị đỏ ửng, núm vú tê dại..."
Miyuki cắn chặt môi để không hét lên, nhưng khoái lạc dâng trào khiến cô không kìm được, một tay ôm lấy đầu Shota, ép chặt cậu vào vú mình. Da thịt cô nóng ran, mồ hôi lấm tấm trên trán, và giữa hai đùi, lớp quần lót giờ đã ướt sũng, âm vật cương cứng cọ xát vào lớp vải mỗi khi cô siết chặt đùi. "Shota... em... em làm chị... á... chị sắp... không chịu nổi rồi..."
Giữa những tiếng chụt chụt dâm đãng, Shota đột ngột ngẩng đầu lên, miệng vẫn ngậm núm vú, lưỡi quét một vòng cuối cùng trước khi nhả ra với tiếng "bộp" ướt át. Núm vú cô bóng loáng nước bọt, đỏ ửng và sưng phồng. Cậu nhìn Miyuki bằng đôi mắt lấp lánh, tay trái vẫn siết chặt bầu vú, ngón cái miết nhẹ quanh quầng vú.
**Shota:** (thở hổn hển, giọng đầy phấn khích) "Nè chị Miyuki... em biết hết rồi nhé. Bạn của chị, người hay đến cùng chị ấy... Chị Natsumi phải không? Em thấy hai chị thì thầm ngoài hành lang. Em cũng muốn được ngắm nhìn bộ vú của chị ấy lắm~ Chị ấy to hơn chị nữa, em nhìn qua áo là biết rồi! Cho em bú vú chị Natsumi đi, chị hứa nhé? Chụt chụt~ Em sẽ ngoan hơn, bú vú chị mạnh hơn!"
Miyuki mở bừng mắt, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ và shock, nhưng núm vú vẫn nhạy cảm run rẩy dưới không khí. Cô đẩy nhẹ tay cậu ra, kéo áo ngực lên che lại, nhưng động tác chậm chạp, như thể cơ thể cô vẫn còn đang lạc trong khoái lạc.
**Miyuki:** (giọng lắp bắp, vừa kéo áo xuống vừa liếc nhìn cậu) "Gì... gì cơ? Em nói đến Natsumi á?! Không được, Shota! Chị ấy là bạn chị, đồng nghiệp... Không thể nói chuyện này với cậu ấy được! Em... em đừng mơ!"
**Shota:** (cười ranh mãnh, tay trái lại luồn vào áo cô, véo mạnh núm vú để "trừng phạt") "Hee~ Là chị Natsumi à~ Vú chị ấy to hơn chị Miyuki nhiều lắm! Em thấy qua lớp áo đồng phục, nảy nở lung lay mỗi khi chị ấy đi. Em muốn bú, muốn liếm núm vú to bự của chị ấy! Chị không chiều em, em kể hết với ông nội nhé? Vụ tai nạn, rồi chuyện chị để em bú vú... Hihi, scandal to rồi!"
Miyuki rùng mình, nỗi sợ hãi xen lẫn với hình ảnh dâm đãng lởn vởn trong đầu: Natsumi Tsujimoto với cặp vú khổng lồ, bị Shota mút mát tham lam. Cô cắn môi, tay vô thức vuốt ve bầu vú mình như để xoa dịu, nhưng âm đạo lại co thắt mạnh hơn. Cuối cùng, với giọng run run đầy đầu hàng, cô thì thầm: "Hừ... trẻ con đúng là thẳng thắn thật đấy... Đợi đã... Em thật là xảo quyệt... Chị hiểu rồi... Chị sẽ... chị sẽ nói thử với Natsumi. Chị ấy là bạn thân, hay đến thăm chị ở đây, chị sẽ kể khéo thôi... Nhưng chỉ thử, em hứa đừng ép nữa nhé?"
**Shota:** (vui mừng reo lên, lao đầu vào vú cô lần nữa, miệng ngậm chặt núm vú, mút mạnh hơn bao giờ hết) "Waa----ii! Tuyệt vời! Nhưng bây giờ là chỗ này trước! Chụt chụt!! Ừm... vú chị ngon quá... Lần sau em bú vú Natsumi-neechan, sẽ so xem cái nào ngọt hơn! Chụt... chị ướt hết rồi kìa, em ngửi thấy mùi dâm đãng của chị~"
Shota bú mút cuồng nhiệt, lưỡi quấn quanh núm vú như một con thú nhỏ đói khát, tay trái nhào nặn bầu vú còn lại đến đỏ ửng, ngón tay thỉnh thoảng trượt xuống bụng cô, chạm vào mép quần lót qua lớp váy. Miyuki rên rỉ lớn hơn, đầu óc quay cuồng trong hỗn hợp xấu hổ và khoái lạc dâng trào. Cô ôm chặt đầu cậu, ép sát vào vú mình, thì thầm giữa những tiếng rên: "Shota... em... em làm chị điên rồi... Natsumi... chị sẽ kể với cậu ấy, bảo là... em bị thương nặng, cần động viên... Á... nếu cậu ấy đến, em... em đừng làm quá..." Phòng bệnh giờ chỉ còn tiếng chụt chụt dâm đãng, tiếng rên khe khẽ, và mùi dục vọng lan tỏa. Và chỉ vài ngày sau, qua lời kể "khéo léo" đầy áy náy của Miyuki – rằng Shota cần thêm sự quan tâm từ bạn bè để mau khỏe – Natsumi Tsujimoto đã tìm đến bệnh viện, đẩy cửa phòng bệnh với nụ cười thân thiện, không hay biết rằng cánh cửa ấy sẽ mở ra một bí mật đầy cám dỗ...