Ai bì dc chú, cậy đẹp zai cao to đen hôi cứ mài ra để gái nuôi, éo cần bươn chải như tôi. Biết thừaLại chả thế
Ai bì dc chú, cậy đẹp zai cao to đen hôi cứ mài ra để gái nuôi, éo cần bươn chải như tôi. Biết thừaLại chả thế
Nó cay thì vẫn cay thôi, nên có lần gọi đe doạ rồi nghe tôi chửi lại đấy.rồi công tử có được nàng biết nàng ăn nằm vs chủ tus mấy năm chắc cũng cay lắm mấy cái ông 8x khá là bảo thủ cái ấy chắc cũng rất quan trọng đó cũng là 1 phần nguyên nhân dẫn đến tan vỡ sau này
Lúc khácTiếp đi b
Mệt anh quá. Thế dạo này chim cò có chạy rông hay đang cho ở cữ hả anh?Ai bì dc chú, cậy đẹp zai cao to đen hôi cứ mài ra để gái nuôi, éo cần bươn chải như tôi. Biết thừa
Uhm. Đau một nhát cho xongM quyết liệt thế là đúng...
Cái mấu chốt là ở chổ lập lờ của em H nên thằng kia cay cú còn chủ thớt cứ thoải mái tâm lý ...Nó cay thì vẫn cay thôi, nên có lần gọi đe doạ rồi nghe tôi chửi lại đấy.
Nếu ngoài đời không va nhau với mối quan hệ tình cảm này thì thằng đó cho đi làm ăn với tôi cũng sẽ ổn đấy, nó rất có tố chất làm kinh tế, cũng giỏi giao lưu quan hệ nhưng lại quen kiểu cốc chén, ăn nhậu phòng riêng đúng kiểu Nhà nước khi đó
Tôi ko hằn học với nó làm gì, vì vạn sự tuỳ duyên với cô ấy thôi; khi mình đã mở rộng lối đi, mọi thứ đã nói đã làm mà không đến đầu đến đũa khi đó cũng đành chấp nhận buông . Xong tôi cảm nhận dc sự bẩn tỉnh và thủ đoạn của nó nên tôi cố tình để cho nhiều người biết về tôi cho nó cay dái, xem nó thoả mãn sự hiếu thắng dc đến mức nào và hành xử sau này ra saoCái mấu chốt là ở chổ lập lờ của em H nên thằng kia cay cú còn chủ thớt cứ thoải mái tâm lý ...
Chuẩn có thất bại mới sáng mắt raUhm. Đau một nhát cho xong
Chú nhịn tốt đấy ... Phải anh thì nex là cái chắc vì đã nói đi nói lại nhiều lần rồi mà cứ thích lập lờ ... Thì thôi buông cho nhẹ lòng .Tiếng chuông tin nhắn liên tục và cuộc gọi nhỡ máy chị, khiến tao nhanh chóng tỉnh dậy, chị vẫn mơ màng giấc ngủ, dường như chị đã được hưởng cái thỏa mãn quen thuộc như ngày nào. Lần này cũng thế xong tâm trạng trong tao lại có chút khác hẳn chứ không còn là khơi khác nữa. Vẫn ôm tấm thân trơn trần của chị trong tay, tao lần lượt trả lời từng tin nhắn trong hơn 2 tiếng vừa qua, xem ra hôm nay cần thiết vẫn có thể ở lại đây mai về cũng được, nhưng cũng cần xem tình hình như nào. Chị cựa mình tỉnh giấc và nhìn tao
- Anh phải về luôn hay sao mà chăm chú cái điện thoại thế?
- Không, anh nhắn tin thôi, em không muốn anh ở lại đây đến mai ah?
- Sao lại hỏi em thế, anh phải về thì ai giữ được.
- Em có phải quay lại cơ quan không hay nghỉ luôn ?
- Em nghỉ cũng được, việc cũng không có gì. Sao thế?
- Anh thấy máy em có tin nhắn nhiều, em xem thế nào, nếu rảnh thì anh ở lại với em đến mai.
Chị tiến lại với cái điện thoại, vài giây sau nhìn sắc mặt chị có gì không ổn, nhưng tao vẫn tỏ ra thản nhiên với cái điện thoại của mình trên tay.
- Sao thế, có gì không ổn ah? – Tao hỏi thử đánh tiếng nhưng chị không trả lời,mà vẫn chăm chú vào cái điện thoại nhưng có gì đó sốt ruột hoặc không thoải mái. Một cuộc gọi đến, khả năng chị không muốn để nhỡ nữa, dù tao vẫn chăm chú nhắn tin nhưng vẫn cảm thấy chị đang hơi ngoái lại nhìn tao
- Nay vẫn giờ làm việc, nếu là cơ quan gọi thì em cứ nghe đi, có phát sinh còn kịp, gì phải ngại anh. Và chị nghe máy, chưa kịp alo thì đầu máy bên kia có giọng đàn ông, kiểu câu hỏi thắc mắc và khá bực dọc, sốt ruột. Và chắc chắn không phải bố chị. Lúc này khiến tao nhớ lại lúc đón chị vào giờ trưa ở cổng cơ quan. Vậy là có chút dư luận là không sai khi tao đang nghĩ. Cuộc điện thoại chỉ nghe đầu kia nói là chính còn đầu này thì không tự nhiên và có chút ngập ngừng và cúp máy ngang.
- Mình về đi anh
- Anh tưởng em không bận lắm. tính xuống thuê hẳn phòng đến mai; ai gọi mà em lại ngập ngừng và cúp máy ngang thế? Anh hỏi có thiếu tế nhị không? Chị đặt máy và quay lại nhìn tao trong khi hai đứa vẫn không mảnh vải trên người.
- Anh ấy gọi.
- Sao thế, gọi có việc gì?
- Không có việc gì, chỉ hỏi thôi.
- Liên quan gì mà hỏi nhỉ, công việc hay việc riêng? Nếu là công việc thì hình như đâu có làm cùng bộ phận với em. Người quản lý hay đồng nghiệp hỏi thì đã đành.
- Em nói rõ xem nào, không việc gì phải thế này, cứ nói rõ đi , anh đã bảo bao lần rồi mà.
- Kệ anh ấy thôi, anh đừng bận tậm
- Không thể nói thế được, lý do gì cho anh không phải bận tâm? Nếu em không ở đây lúc này thì liệu có cuộc gọi này không?
- Và anh hỏi luôn là trong thời gian qua, trên này đã và đang có những chuyện gì xảy ra giữa em và anh ta. Anh muốn nghe em nói đúng và đủ
- Nếu em đang phân vân đắn đo hay không có lý do gì đề tránh né hay cự tuyệt thì cũng cứ nói cho anh biết. vì bố mẹ em đã để ngỏ cơ hội cho anh ta nhưng mấu chốt vẫn là ở em, anh tôn trọng mọi ý kiến này. Anh không cấm cản việc em giao lưu đồng nghiệp, vì nó là công việc thì cần thiết và chính đáng, xong vì một mục đích nào đó mà có sự lượng lự,thì anh không đồng ý tí nào. Em hãy thử đứng ở cương vị của anh thì thấy, còn anh thì không níu kéo quỵ lụy, song chả thằng nào thoải mái khi người yêu mình để thằng khác ve vãn, rồi lại nghe nó tỏ thái độ khó chịu khi mình đang đi chơi với người yêu hiện tại của mình như em đâu.
Nó cay nên em H mới khổTôi ko hằn học với nó làm gì, vì vạn sự tuỳ duyên với cô ấy thôi; khi mình đã mở rộng lối đi, mọi thứ đã nói đã làm mà không đến đầu đến đũa khi đó cũng đành chấp nhận buông . Xong tôi cảm nhận dc sự bẩn tỉnh và thủ đoạn của nó nên tôi cố tình để cho nhiều người biết về tôi cho nó cay dái, xem nó thoả mãn sự hiếu thắng dc đến mức nào và hành xử sau này ra sao
HaizChuẩn có thất bại mới sáng mắt ra
Vâng!Chú nhịn tốt đấy ... Phải anh thì nex là cái chắc vì đã nói đi nói lại nhiều lần rồi mà cứ thích lập lờ ... Thì thôi buông cho nhẹ lòng .
Cũng nhiều vấn đề ảnh hưởng cuộc sống cô ấy sau này chứ không đơn thuần mỗi chuyện nó cay cúNó cay nên em H mới khổ
Ý cô ấy là phụ thuộc vào việc tôi có quyết tâm kiên trì nữa hay không thôi, vì sau này tôi mới biết qua chị Giang thì mãi gần cuối năm ấy cô ấy mới nhận lời thằng kiaNghe câu còn việc nảy sinh tc giữa e và a ấy còn phụ thuộc vào a thì tôi tin rằng đã có vấn đề đi quá giới hạn bt rồi.dm xin phép hơi bậy 1 tý ngày trước khi có bạn gái mà tôi biết có thằng le ve thì 1 là cho nó 1 trận 2 là hỏi thẳng ng yêu rồi chia tay chứ méo có kiểu đi chơi với nhau song có thằng khác gọi hỏi này nọ.
Hồi ấy chắc chúng mày không lạ gì tờ báo Mua và Bán.
Tao quen ông khách hay uống bia chỗ tao làm, dân xây dựng công trình GT, nhưng lại đi buôn điện thoại cũ , ngày đó loại máy kéo dài 1 mẹ 1 con hàng Nhật bãi rất thịnh hành, và máy di động chủ yếu Samsung, Nokia, motorola...
Đã bán máy thì lại bán cả sim, và bán hàng TQ. Hai chiếc của bọn tao dùng là ong ấy bán cho.
Tình cờ xem tờ báo thấy có mục đằng tin của ông anh, tao mới để ý món này. Rồi lân la hỏi han, tao muốn bán cho ông ý , khách của tao là bọn sinh viên khá giả, rồi những người lạ cũng có.
Thi thoảng học xong ko về luôn mà ra cửa hàng của lão uống trà đá, nghe cách nói chuyện tư vấn trao đổi mua bán máy cũ.
Máy cố định hàng mới thì toàn hàng lậu Móng cái, Lạng Sơn đổ về. Tao nghĩ ngay đến mấy nhà xe quê tao chạy Lạng Sơn, Móng Cái.
Chị đã xuống HN đi học thêm, rồi Bọn tao rủ nhau đi Lạng Sơn chơi hai ngày, tiện thăm thú mấy món đó ở chợ Đông Kinh, rồi khu Tân Thanh. Nảy ra ý đồ nhưng chơi món này không hề đơn giản tí nào, lợi nhuận có nhưng mất trắng hoặc tồn đọng ko bán dc là chết toi.
Chốt lại vẫn tiếp tục đi làm quán bia, và máy di động cũ, sim số là có thể kiếm dc thông qua ông anh kia. Nhỏ gọn, giá trị cao là tao hướng đến và muốn thử sức dần dầ
Anh ở Lạng Sơn à, đọc thấy Lạng Sơn ngồi thẳng người dậy để chat hỏiHồi ấy chắc chúng mày không lạ gì tờ báo Mua và Bán.
Tao quen ông khách hay uống bia chỗ tao làm, dân xây dựng công trình GT, nhưng lại đi buôn điện thoại cũ , ngày đó loại máy kéo dài 1 mẹ 1 con hàng Nhật bãi rất thịnh hành, và máy di động chủ yếu Samsung, Nokia, motorola...
Đã bán máy thì lại bán cả sim, và bán hàng TQ. Hai chiếc của bọn tao dùng là ong ấy bán cho.
Tình cờ xem tờ báo thấy có mục đằng tin của ông anh, tao mới để ý món này. Rồi lân la hỏi han, tao muốn bán cho ông ý , khách của tao là bọn sinh viên khá giả, rồi những người lạ cũng có.
Thi thoảng học xong ko về luôn mà ra cửa hàng của lão uống trà đá, nghe cách nói chuyện tư vấn trao đổi mua bán máy cũ.
Máy cố định hàng mới thì toàn hàng lậu Móng cái, Lạng Sơn đổ về. Tao nghĩ ngay đến mấy nhà xe quê tao chạy Lạng Sơn, Móng Cái.
Chị đã xuống HN đi học thêm, rồi Bọn tao rủ nhau đi Lạng Sơn chơi hai ngày, tiện thăm thú mấy món đó ở chợ Đông Kinh, rồi khu Tân Thanh. Nảy ra ý đồ nhưng chơi món này không hề đơn giản tí nào, lợi nhuận có nhưng mất trắng hoặc tồn đọng ko bán dc là chết toi.
Chốt lại vẫn tiếp tục đi làm quán bia, và máy di động cũ, sim số là có thể kiếm dc thông qua ông anh kia. Nhỏ gọn, giá trị cao là tao hướng đến và muốn thử sức dần dần.![]()


