NHỮNG CHUYỆN TÌNH CỦA TAO TỪ KHI CẤP 3 ĐẾN LÚC TRƯỞNG THÀNH CÓ GIA ĐÌNH RIÊNG

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Đúng là không ở cận kề nhau thì ít hẳn chuyện ăn nằm với nhau, khác hẳn chị NYC của tao những năm đầu. Đổi lại thì bọn tao cũng có nhiều trải nghiệm và tâm sự theo cách khác hơn, bỏi hai đứa cũng vừa đi học vừa có cái làm kiếm thêm thu nhập. Ở chị chi tao sự đĩnh đạc, cá tính và chắc chắn an toàn, một phần cũng do bản tính biết thu vén và tự chủ; xong việc buôn bán của chị thì vẫn do tao can thiệp và điều chỉnh, vừa do tao quen hơn một phần không để một người con gái như chị tất bật tha lôi, tao ko muốn có tí tiền mà để chị phải đánh đổi lao lực, rồi dung nhan cũng như các vấn đề khác của chị em con gái.
Chuyện buôn bán hàng TQ thì được mất từng chuyến là cơm bữa, và đúng những tháng cuối năm là được mất rõ ràng hơn, đội trạm, chim lợn ở trên kia cũng làm ác liệt, và có trận bọn tao cũng trắng tay, một tháng trôi chảy mới bù lại dc những lần bị mất hàng.
Trận ấy bọn tao cảm giác như không muốn làm nữa, nhưng khách vẫn gọi hàng, nên vẫn cố lao theo, dù ít phải đi lại, chỉ ở nhà nhận và gửi cho khách. Chị thì nản hẳn và có phần suy sụp vì tiếc tiền, tao thì vẫn lo kỳ 7 , chỗ mấy cái kho đang làm dở rồi lo chị đâm ra cũng đuối thật sự. Riêng món phụ kiện và máy cảm ứng TQ thì tao vẫn nhặt nhạnh dc vài triệu mỗi tháng, khi hàng cty chính hãng và hàng ngoài có sự chênh lệch khá nhiều thì vẫn cần tận dụng khe cửa hẹp để kiếm tiền. Nên tao hơn chị ở phần nguồn việc để xoay sở, ông bà già ở quê thì vẫn túc tắc được. Phần lợi nhuận chính gom góp tao cũng đã tách một phần gửi vào việc cải tạo nhà ở quê, nên dù bận và mệt vẫn thong dong. Sinh hoạt thì có Hương lo cả việc cơm nước giặt giũ, phần tao khi ấy là Lo Tiền
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Hương đi tập quân sự rồi nghỉ ốm gần 1 tuần nằm viện, tao cũng bận hơn khi đó, con bé không chịu sang ở cùng chị Ninh Bình, mà lại thích chơi với chị Giang và bọn xóm trọ, vốn dĩ nó không có gì ác cảm hay khó ưa xong có gì đó không thích gần gũi chị. Tao cũng kệ nó, bởi con bé cũng cá tính và biết suy nghĩ, còn chị thì cư xử đúng mực và lịch thiệp. Và từ em mình, cùng đám bạn của nó thấy là dân Ngoại Thương, Ngoại giao no vẫn có gì đó khác biệt với các trường còn lại, tao không có ý chê bai phân biệt bởi ở đâu cũng có người xuất sắc và kẻ tệ hại. Nhưng cái sự học hành và cầu tiến của nó thì hơn tao vài bậc hẳn luôn nên tao không tiếc tiền cho nó sách vở và học thêm bên ngoài. Xuất thân con nhà nông ra thành phố, điều bọn tao không ai bảo ai là phải có chỗ trú ngụ công việc và tìm cơ hội để bứt lên với chính mình sau này. Học hành thành công nó không đơn thuần là chuyện trưởng thành mà còn mang theo một niềm hi vọng đổi đời.
Có lẽ vậy mà giữa chị Ninh Bình và nó hơi khác nhau tần số khi một đứa giỏi học và một đứa thích kiếm tiền thực tiễn, học hành chỉ thêm phần lý luận còn một đứa lý luận tốt để đi kiếm tiền.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Cái năm 2006 và 2007, với tao khi đó còn chưng kiến mất người thân và bạn học, đủ chuyện xảy ra và đều là những sự việc tao không vắng mặt được, và nghĩ cũng đau lòng.
Hồng, một cô bạn học cùng đã mất trong viện Việt Đức vì bệnh u não.
Bạn này không đặc biệt về ngoại hình nhưng học giỏi, nề nếp và gia cảnh rất khó khăn. Đổi lại là một trong những sinh viên xuất sắc của khoa hoá xây dựng khi đó.
Với góc độ bạn học cũ, bọn tao cũng thi thoảng hỏi thăm, nhưng khi biết tin mất thì cũng rùng mình thật, cuộc sống thấy nó vô thường.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Hôm trước em bảo có chuyện gì muốn nói với anh, và lại thôi
Cụ thể là ntn?
Chị nhìn tao mỉm cười lắc đầu, nhưng ánh mắt khác hẳn, có điều gì đó không quá tâm trạng, đôi mắt này thì khó giấu tao và cũng không muốn giấu.
- em bực anh thì em trêu thế thôi, xem anh phản ứng ntn, và thái độ của anh thôi. Không có gì đâu anh đừng bận tâm.
- anh vẫn muốn nghe em nói
- nếu em nói ra anh có ngại hay khó chịu không?
- khó hay dễ thì phải biết nó là chuyện gì đã chứ? Nếu em sợ anh khó chịu thì anh nghĩ em cũng không thoải mái, đúng ko nhỉ
- vậy lúc này anh đang nghĩ đến điều gì nhất
- anh đang nghĩ đến bài hát vừa xong? Chị nghe xong cười phá lên; bộ anh muốn lấy vợ rồi á? Sao nhanh vội thế?
Thì lúc này anh nghĩ tạm thế đã, nên em nói ra xem ntn chứ.
Nhấp ngụm nước chị liếc nhìn tao tinh tế nhưng nghiêm túc.
Thứ nhất là hôm đó em đã bị chậm 2 ngày, chưa bao giờ em bị chậm quá 1 ngày, như bạn em nói nội tiết có thể thay đổi ở lần đầu quan hệ, nhưng từ lần đầu của bọn mình thì em cũng vẫn đúng ngày, không hiểu sao tháng này em lại bị chậm.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Khúc này tao hơi chột dạ, nhưng đã nghĩ đến nó từ ngay hôm đó nên tao cũng đành thả lỏng.
- em sẵn sàng lập gia đình với anh chưa?
- anh cầu hôn kiểu thế thôi á? Con gái nhà người ta nuôi nầng mấy chục năm mà để anh hỏi mỗi câu cụt lủn vậy mà được sao? Anh em mà nghe thấy thì anh ăn cái dùi cui của cảnh sát đấy. Sợ không?
- anh vợ mà đánh em rể vì mỗi câu này thì chứng tỏ bốc đồng quá, ai lại thế. Anh chả sợ ai đe doạ bao giờ.
- thế em sẵn sàng nhưng lại không đồng ý thì sao?
- ơ thế còn con?
- con em thì em nuôi,có sao đâu mà sợ.
- nó cũng là của anh mà, không lẽ em giữ được một mình?
Thế anh cho mẹ con em ở đâu, sinh sống kiểu gì?
Hả anh sinh viên Kinh Tế?
Nói thật
Ông nào tầm tuổi hoặc lớn hơn tuổi tao thì cái từ mẹ đơn thân bây giờ mang về hồi đầu năm 2000 hẳn nó không hề đơn giản.
Nhưng với một người cá tính quả quyết như chị Ninh Bình thì đừng dại đánh thức cái tôi cá nhân ấy lên.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
- Nói thật là chuyện túp lều tranh trái tim vàng anh cũng chả nghĩ đến, cái ấy chỉ trong nhạc vàng nhạc sến thôi. Còn nếu thực sự chuyện em có em bé thì cứ làm thôi, ăn hết nhiều ở hết mấy, sống với nhau như nào mới đáng nghĩ kia.
Hoặc là mở cửa hàng nhôm nhựa kim khí với nghề buôn bán này hoặc làm cái gì đó miễn em thấy vui là được.
- sến quá, em không chịu được, mà thôi, ai lại để vợ con bù rù tóc rồi ở nhà còn mình thì phờ phạc áp lực lúc ấy lại chả mâu thuẫn, hàng xóm em thấy hàng ngày kìa.
Mà lúc ấy khéo em lại béo xấu xồ xề thì anh lại chả chán ngắt, léng phéng bên ngoài với gái xinh cho mà xem.
Chuyện em muốn nói hôm ấy thực ra ko liên quan đến lúc này mình đang tâm sự mà cái khác.
Lớp em có một anh tên Thắng thi thoảng ngồi cùng bàn, có một lần mượn em tập đề cương đi photo. Cá là anh ấy cố tình để mượn sách vở, nghe thì cũng lịch thiệp, đang làm việc ở cơ quan nào đó cũng oách. Nhưng biết tiếp cận này nọ nên em mặc kệ thôi, chuyện cũng ko có gì để nói nhưng lần ấy anh ấy chủ động hơn, và em cũng không muốn bất lịch sự, để xem ntn.
Vậy em thấy sao về anh ấy?
Cũng chả sao bởi em cũng không để tâm lắm, vì thấy lớp học như lớp em cũng nhiều người trưởng thành đi làm thậm chí có gia đình rồi, nhưng thấy chuyện đằng sau việc đi học của họ cũng khác thường, điều này khiến em thấy gợn gợn.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
- Em sợ anh ghen hay khó chịu về chuyện này ah?
- Có gì mà sợ với chả ngại, chưa có gì ràng buộc, không vướng víu gì thì có gì mà ngại. Có điều em cứ kệ người ta thôi, bản thân em ntn em tự biết là được, miễn không có lỗi với anh và không phải cúi đầu là được.
- Vậy ý em ngoài việc kể lại cho anh thì em định ntn?
- em đi học cũng như anh thôi, mục đích rõ ràng, chuyện tình cảm nó lại một khác, em biết mình đang ở đâu và ntn, em biết giới hạn bản thân và không làm sứt mẻ lòng tin của anh là được. Kể cả anh cũng thế thôi, em cũng cần như thế ko hơn.
- còn nếu em mà như người ta thì giờ này anh và đâu ngồi đây, hiểu chưa ? Em cũng như anh luôn có nhiều sự lựa chọn, và anh cũng chưa phải kể cho em bất cứ chuyện gì về những cô gái khác xung quanh anh từ trường đến khu trọ, em chỉ quan tâm đến những gì em thấy và em biết, em cũng chỉ lưu ý anh một điều là nếu có cần thì em nhìn hướng về phía trước , em không có tính để bụng chuyện cũ cho mệt mỏi.
Em biết anh thừa hiều tâm ý em từ trước, nên ko cần thăm dò ý tứ của em đâu. Em là con gái cũng như người ta, cũng có mơ mông muốn mong xong em không thích kiểu uỷ mị hay hão huyền, cần thực tế nhưng không thực dụng

sau này khi tao học cao học, thì đúng quá nửa lớp là người trưởng thành đã và đang đi làm, hầu hết là học để nâng cấp bằng để thăng tiến, vì thấy việc họ học chuyên môn thì khồn quá tập trung, người ít nhất cũng đã làm phó phòng. Như cô Mai nói là họ có thực tiễn và học thêm để hoàn chỉnh lý luận, chau chuốt lại chuyên môn sẵn có và tìm kiếm cơ hội dịch chuyển nghành dọc của họ.
Và thế hệ nào cũng vậy thôi, sinh viên thuần tuý hay sau đại học thì cũng có kiểu tình yêu khác nhau, và chuyện các vị có công việc, nhà cửa ổn định đi học rồi cặp kè chim chuột ko hiếm tí nào khi đó. Nên khi chị Ninh Bình kể lại có ông anh trong lớp tiếp cận và có tán tỉnh chị, tao cũng không lấy gì khó chịu, dù tao chưa biết tí gì về con người kia. Và tao muốn để chị tự ứng xử trong case này xem ra làm sao, cuộc sống đôi khi nó cũng cần có những khúc cua ngã rẽ để định vị lòng người.
Sau lúc đó, tao lôi chị ra chợ trời, tìm mua một lô xích xô các CD về nghe, tại tao ấn tượng với mấy bài bức thư tình của Tấn Minh và Hồ Quỳnh Hương, nên nghe đi nghe lại không chán. Và câu điệp khúc trong bài hát của Tấn Minh chính là đoạn tao trả lời chị ở chap bên trên đó anh em.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Chắc tuần qua anh em không ai không nghe vụ ở Lạng Sơn, với tôi thì những chuyện kiểu đó không mây khi đếm xỉa, vì nó tiêu cực đã không muốn biết đừng nói đến chuyện dã man man rợ. Tuy nhiên nó gợi lại cho tôi ấn tượng về những lần xe bị bắt hàng ở trạm Cao Lộc hồi đó. Sau này, bọn tôi còn đóng vé tháng làm luật, và vẫn có nhũng chuyến bị bắt trúng đợt làm chỉ tiêu. Vậy nên mới thấy tại sao người ta phải trốn thuế lách luật và tại sao quản lý thị trường và liên nghành họ giàu đến vậy.
Trước kia mấy món cồng kềnh tôi không thích lắm, nhưng trào lưu chơi đầu karaoke MP4 với đĩa nén thay vì đầu 4 số hàng bãi Mỹ Nhật đã khiến tôi kiếm tiền cũng khá.
Đã bán hàng này thì mic karaoke, vang số và amply không thể không bán. Khách đầu tiên của tôi là chủ nhà trọ, sau đó đến ông anh mà hay cho thuốc lá hồi còn đi làm quán bia.
Điện thoại bàn bán về các huyện cũng thế, khi di động vẫn cước gọi cao, và có gì đó vẫn sa sỉ với các loại máy basic loanh quanh 1-2tr
Thì máy cố định kéo dài hàng TQ lại là món ăn kiếm ra tiền với khách là hộ gia đình, chỉ duy nhất không thích là cồng kềnh dễ bị ảnh hưởng vận chuyển.
Tháng cuối năm là thời điêm chạy hàng nhất trong năm, nhà nhà mua sắm thay mới hay nâng cấp, việc của mình là kiếm nhiều mối đổ buôn. Khi có lịch thi học kỳ này , may là cuốn chiếu từng môn nên bọn tôi cũng dễ dàng thu xếp xoay sở thời gian đi kiếm tiền.
 
Bên trên