Hương đã có bằng xe máy và thi thoảng tao đưa xe cho nó đi học, cần thiết tao đi cùng hoặc lấy xe chị Ninh Bình, vì xe đó chở hàng dễ hơn con Jupiter của tao. Ngồi ăn chè ở ngõ 79 sau chợ Cầu Giấy, ông anh điện lạnh hỏi tao cái đầu karaoke, cũng rất vu vơ khi tao mang một cái cho ông ý, cơ mà người dùng lại là một khách hàng cũ mà ông ấy hay sửa điều hoà với tủ lạnh cho người ta.
Lên nhà mới biết đó là chủ quán karaoke mới giải nghệ ( quán của họ thuần hát chứ không có nhân viên tay vịn như anh em nghĩ nhé ), giải tán quán hát, đồ đạc ông giữ lại dc 4 bộ loa BMB và Bose.
Lên nhà thấy xếp một đống và để lại 1 bộ lắp phòng khách gia đình. Dcm, cái nhà thì to rộng vãi chưởng nhưng ngõ vào lại ngoắt ngéo như vào hang chuột.
Không dài dòng, lắp chơi thử và sút luôn cái đầu, tao bán giá bằng giao cho cửa hàng, vì nó không đáng để lấy tiền, lại chỗ ông anh kia giới thiệu. Ngồi nghêu ngao một hồi, tao không rời mắt khỏi đống loa đang bỏ xó kia, nhưng toàn hàng xịn.
Đến tối tao bơm thêm bộ vang số và mic , tuy không chất như mic Sure cắm dây của ông ấy nhưng đổi lại nó tiện dụng và đẹp.
Ngồi nói chuyện với ông chú, cái giọng khề khà của một ông già lõi đời từng trải, lại nghiện thuốc lá, nhìn môi hút thuốc nhìn răng pha chè là không sai.
Được nghe ông chú kể lại về thời gian làm quán karaoke, một trong những quán đầu tiên khi thành lập Quận Cầu Giấy và Tây Hồ năm 1997. Vậy nên con người này cũng không đơn giản, nhà lại có mấy kios ở chợ Cầu Giấy và chợ Quan Hoa khi đó;
- Vậy chú không làm quán nữa thì cháu thấy chú cũng chả vướng bận gì về cuộc sống, giờ chú có định làm mảng gì không ạ?
- chú chưa, tính làm mấy cái nhà nghỉ cho chúng mày có chỗ tàu nhanh đóng gạch với bạn gái thôi, ông cười nửa đùa nửa thật.
- thế chú đã làm đến đâu rồi, mua/thuê lại hay chú xây mới tử đầu ah? Tao mạnh dạn hỏi câu này bởi với cách nói chuyện và nhìn kiểu con người ông chú thì khả năng cao không phải là nói về ý tưởng.
- mày có gì bán nữa ah?
- cháu thì có nhiều, nếu chú làm thì cho anh em cháu xin tí việc là quý rồi ạ, chỗ quen biết với anh cháu thì chú cứ coi anh em cháu là một.
Ông ậm ừ gật đầu. Tao lúc này mới xin số điện thoại của ông ý để liên lạc.
Tầm tuần sau tao mang cho mấy quả pin và phụ kiện để lắp cho máy bà vợ với thằng con trai, cũng chỉ lấy vốn mua hộ.
- uống dc rượu không hay thích uống bia?
- cháu cũng biết uống cả hai nhưng tửu lượng kém với lại khônv phàm, sinh viên chú lạ gì, cơm nước đủ 2 bữa là đảm bảo lắm rồi chú.
Ông không nói gỉ, lấy cái điện thoại nhắn rồi gọi vài cuộc cho bà vợ và mấy người nhà.
Lúc sau, tắt nhạc, ông gọi tao ra phòng bếp ( cũng tầng 2 ) và lôi đồ nhắm cùng bia rượu ra.
Chả hiểu sau, mới găph nhau có 3 lần, mà tao với ông ấy lại ngồi nhâm nhi với nhau được như thể thân quen cho lắm.
Và từ đây cho tao một mớ bài học cũng như kiếm ra tiền
Lên nhà mới biết đó là chủ quán karaoke mới giải nghệ ( quán của họ thuần hát chứ không có nhân viên tay vịn như anh em nghĩ nhé ), giải tán quán hát, đồ đạc ông giữ lại dc 4 bộ loa BMB và Bose.
Lên nhà thấy xếp một đống và để lại 1 bộ lắp phòng khách gia đình. Dcm, cái nhà thì to rộng vãi chưởng nhưng ngõ vào lại ngoắt ngéo như vào hang chuột.
Không dài dòng, lắp chơi thử và sút luôn cái đầu, tao bán giá bằng giao cho cửa hàng, vì nó không đáng để lấy tiền, lại chỗ ông anh kia giới thiệu. Ngồi nghêu ngao một hồi, tao không rời mắt khỏi đống loa đang bỏ xó kia, nhưng toàn hàng xịn.
Đến tối tao bơm thêm bộ vang số và mic , tuy không chất như mic Sure cắm dây của ông ấy nhưng đổi lại nó tiện dụng và đẹp.
Ngồi nói chuyện với ông chú, cái giọng khề khà của một ông già lõi đời từng trải, lại nghiện thuốc lá, nhìn môi hút thuốc nhìn răng pha chè là không sai.
Được nghe ông chú kể lại về thời gian làm quán karaoke, một trong những quán đầu tiên khi thành lập Quận Cầu Giấy và Tây Hồ năm 1997. Vậy nên con người này cũng không đơn giản, nhà lại có mấy kios ở chợ Cầu Giấy và chợ Quan Hoa khi đó;
- Vậy chú không làm quán nữa thì cháu thấy chú cũng chả vướng bận gì về cuộc sống, giờ chú có định làm mảng gì không ạ?
- chú chưa, tính làm mấy cái nhà nghỉ cho chúng mày có chỗ tàu nhanh đóng gạch với bạn gái thôi, ông cười nửa đùa nửa thật.
- thế chú đã làm đến đâu rồi, mua/thuê lại hay chú xây mới tử đầu ah? Tao mạnh dạn hỏi câu này bởi với cách nói chuyện và nhìn kiểu con người ông chú thì khả năng cao không phải là nói về ý tưởng.
- mày có gì bán nữa ah?
- cháu thì có nhiều, nếu chú làm thì cho anh em cháu xin tí việc là quý rồi ạ, chỗ quen biết với anh cháu thì chú cứ coi anh em cháu là một.
Ông ậm ừ gật đầu. Tao lúc này mới xin số điện thoại của ông ý để liên lạc.
Tầm tuần sau tao mang cho mấy quả pin và phụ kiện để lắp cho máy bà vợ với thằng con trai, cũng chỉ lấy vốn mua hộ.
- uống dc rượu không hay thích uống bia?
- cháu cũng biết uống cả hai nhưng tửu lượng kém với lại khônv phàm, sinh viên chú lạ gì, cơm nước đủ 2 bữa là đảm bảo lắm rồi chú.
Ông không nói gỉ, lấy cái điện thoại nhắn rồi gọi vài cuộc cho bà vợ và mấy người nhà.
Lúc sau, tắt nhạc, ông gọi tao ra phòng bếp ( cũng tầng 2 ) và lôi đồ nhắm cùng bia rượu ra.
Chả hiểu sau, mới găph nhau có 3 lần, mà tao với ông ấy lại ngồi nhâm nhi với nhau được như thể thân quen cho lắm.
Và từ đây cho tao một mớ bài học cũng như kiếm ra tiền


