Yeusinhyeulymax
Yếu sinh lý
.
bỏ gần 1 năm nên viết lại đứt mất mạch cảm xúc rồi, khó viếtHay nha

vứt vào AI cho nó viết tiếpbỏ gần 1 năm nên viết lại đứt mất mạch cảm xúc rồi, khó viết

Cảm ơn mày, t ngưng viết rồi, hồi đó kịch bản chương cuối của t là vậy: a Huy theo t có giới thiệu ban đầu là có khả năng hội họa, rồi a ấy đề nghị sẽ dc vẽ khỏa thân bà cả 1 lần ,bà cả dấu ck và đã khỏa thân cho a ấy vẽ, rồi 1 bức họa tuyệt sắc xuất trần, bà cả đem lòng yêu a Huy tự lúc nào rồi cả 2 đã lạc lối. Bên cạnh đó con gái nuôi bà cả ở nước ngoài trở về nước thăm mẹ nhưng k may trong chuyến đi chơi cùng t lại bị mắc kẹt lại ở 1 nơi vì dịch covid, thế là lửa gần rơm, mối tình đầu mong manh tưởng lụi tàn ấy bỗng bừng cháy khiến cả 2 lầm dường lạc lối. Nhưng rồi sau góc khuất tình yêu họ vẫn nhận ra để rồi 1 phần Người trỗi dậy họ đã mạnh mẽ vượt qua những cám giỗ tình dục ấy để trở lại với nhau. Ko tình dục k là xấu nhưng đúng người đúng thời điểm còn k bạn sẽ là tội đồ thiên cổ. NGOẠI TÌNHChương 12: Bí mật trong di chúc
Tin dữ đến vào một sáng mưa nặng hạt. Anh Huy rơi vào hôn mê sâu, bác sĩ thở dài, bóng dáng trắng toát của ông trong phòng bệnh làm cả nhà như ngột thở. Người nhà họp khẩn. Không khí đặc quánh, ai cũng cố che giấu sự toan tính trong mắt.
Tin rò rỉ: anh Huy đã kịp lập di chúc. Nội dung chưa ai biết, nhưng có lời đồn rằng trong đó có nhắc đến một “người phụ nữ từng mang lại cho ông niềm vui cuối cùng”. Ngay lập tức, ánh mắt của vài người trong gia đình xoáy về phía vợ hai.
Cô nghe mà tim đập loạn. Chưa kịp phân trần, nỗi lo đã chồng chất. Trong lòng cô vừa thương cảm người đàn ông sắp lìa xa cõi đời, vừa sợ hãi sóng gió đang chực chờ.
Đêm đó, trong căn phòng quen thuộc, cả ba người ngồi quây tròn trên giường. Ánh đèn vàng dịu phủ xuống, làm khuôn mặt ai cũng trở nên mềm mại hơn.
Vợ nhỏ chống cằm, cười nửa miệng:
– Xem ra bà lớn sắp thành người thừa kế rồi đó nha.
Vợ hai lườm yêu, giọng run run:
– Đừng trêu nữa. Em không biết có chuyện đó thật không, chỉ sợ gia đình họ kiếm cớ mà gây khó dễ.
Người chồng khoác vai cả hai, giọng vừa an ủi vừa tinh nghịch:
– Thì có thế nào cũng mặc. Ở đây, hai bà vẫn là của tôi. Ngoài kia ai tranh giành mặc kệ, về đến giường này thì chỉ còn chúng ta thôi.
Câu nói khiến không khí đang nặng nề bỗng tan chảy. Vợ nhỏ bật cười khúc khích, ngả đầu vào ngực chồng. Vợ hai thoáng đỏ mặt, nhưng rồi cũng tựa vào bên vai còn lại. Ba thân thể áp sát, hơi thở dần hòa vào nhau.
Người chồng cố tình chạm tay đùa nghịch, một bên vợ nhỏ khẽ đánh, bên kia vợ hai lại không dám tránh. Cả ba quấn quít, tiếng cười xen lẫn những nhịp thở gấp. Những cái hôn thoáng vội, những cái chạm vụng trộm, rồi tất cả rơi vào sự ấm áp khó dứt.
– Anh… thật là… – vợ hai thốt khẽ, mắt nhắm nghiền.
– Thì anh đâu có để em một mình đâu – chồng thì thầm.
– Bà lớn coi vậy mà cũng biết đỏ mặt ghê – vợ nhỏ cười ranh mãnh, rồi cũng bị kéo vào vòng ôm chung.
Căn phòng ngập tràn hơi ấm, ba người cứ thế quấn lấy nhau, vừa bàn kế, vừa để mặc trái tim dẫn lối. Ngoài kia, cơn mưa vẫn nặng hạt, nhưng trong đây, ngọn lửa âm ỉ càng cháy dữ dội.
Ngày hôm sau, anh Huy bất ngờ tỉnh lại trong chốc lát. Trước mặt gia đình, ông nắm lấy tay vợ hai, ánh mắt đục mờ mà tha thiết:
– Em… là nguồn sống cuối cùng của anh.
Cả căn phòng im phăng phắc. Những ánh nhìn xoi mói dồn hết vào cô. Vợ hai rơi nước mắt, vừa thương, vừa sợ hãi.
Tối ấy, trở về tổ ấm, cô kể lại tất cả, giọng run run. Chồng kéo cả hai vào lòng, cười trấn an:
– Dù ngoài kia có sóng gió gì, ở đây vẫn là chốn an toàn.
Vợ nhỏ phụng phịu:
– Nói nghe ngon lắm. Chỉ cần bà lớn nhớ, ở đây không được quên phần của tôi là được.
Cả ba lại bật cười, rồi rúc vào nhau. Cái ôm, cái hôn, những hơi thở gần sát da thịt – tất cả như một lời thề lặng lẽ: dù bão tố ngoài kia có thế nào, họ vẫn có nhau.
Vài ngày sau, gia đình họ Huy chính thức thông báo: di chúc sẽ được công bố. Không ai biết trong đó sẽ có gì, nhưng chắc chắn sẽ là một cơn địa chấn.
Trong chăn ấm, ba người vẫn ôm nhau, nhưng đôi mắt ai cũng thấp thoáng lo âu. Sóng gió đang đến gần…
là ông Huy khỏi bệnh àCảm ơn mày, t ngưng viết rồi, hồi đó kịch bản chương cuối của t là vậy: a Huy theo t có giới thiệu ban đầu là có khả năng hội họa, rồi a ấy đề nghị sẽ dc vẽ khỏa thân bà cả 1 lần ,bà cả dấu ck và đã khỏa thân cho a ấy vẽ, rồi 1 bức họa tuyệt sắc xuất trần, bà cả đem lòng yêu a Huy tự lúc nào rồi cả 2 đã lạc lối. Bên cạnh đó con gái nuôi bà cả ở nước ngoài trở về nước thăm mẹ nhưng k may trong chuyến đi chơi cùng t lại bị mắc kẹt lại ở 1 nơi vì dịch covid, thế là lửa gần rơm, mối tình đầu mong manh tưởng lụi tàn ấy bỗng bừng cháy khiến cả 2 lầm dường lạc lối. Nhưng rồi sau góc khuất tình yêu họ vẫn nhận ra để rồi 1 phần Người trỗi dậy họ đã mạnh mẽ vượt qua những cám giỗ tình dục ấy để trở lại với nhau. Ko tình dục k là xấu nhưng đúng người đúng thời điểm còn k bạn sẽ là tội đồ thiên cổ. NGOẠI TÌNH
thế thì câu chuyện đi theo chiều hướng khác hẳn roàiKo ông ấy die chứ bệnh ung thư màlà ông Huy khỏi bệnh àthế thì câu chuyện đi theo chiều hướng khác hẳn roài
Để cho AI nó viết tiếp theo dòng thời gian của thớtKo ông ấy die chứ bệnh ung thư mà
)Mình tự viết chứ AL nó theo 1 hướng khác rồiĐể cho AI nó viết tiếp theo dòng thời gian của thớt)
tự viết mới có mấy đoạn tả cảnh tình dục chứ vứt lên AI nó toàn báo chính sách k cho phépMình tự viết chứ AL nó theo 1 hướng khác rồi



