Chạy đến phòng chị, ngồi trên xe đưa cái chìa khóa kêu con Trọc xuống mở cửa mà nó ko dám mở, nhát vãi, tao hối nó mở đi, ko có xác chết nào trong nhà đâu mà lo, nghe tới 2 từ xác chết nó đứng xép nép lại gần tao ngay, tao xuống bật đèn pin đt lên soi soi rồi mở cửa đi vào trong phòng có mùi ẩm mốc khẽ bốc ra
E có cảm thấy lạnh lạnh sống lưng ko Trọc
Thôi a đừng hù e
Nó dán chặt bám theo tao, nghe tiếng loạt loạt chắc có chuột, tao giả đứng im làm bộ nghiêm trọng nghe ngóng tình hình,
Gì vậy a, sao đứng lại, a lại bật điện lên đi
A cảm giác trong nhà có người hay sao đó, có tiếng động vọng ra từ phía nhà vệ sinh, hay là….
Thôi a đừng hù em mà, e xin a đó
Kaka, ko biết nó có té đái ra quần ko,tay nó nắm chặt vạt áo tao mà cảm thấy cánh tay nó run run bần bật lên vậy. Bật đèn lên, cái thùng rác ở góc ngã chỏng chơ chuột bới tung cả lên rồi, lấy cây hốt rác gom lại rồi mở phòng tắm, con Trọc nó vẫn bám theo tao ko dừng, cái bộ đồ chị thay hôm về còn treo đây, tao lấy mỗi áo và quần cho vào máy giặt, còn áo ngực quần lót của chị tao ném luôn vô xọt rác
Sao a lại vứt đồ của chị đi vậy
Để gần cả chục ngày rồi, mốc meo mặc vô lại nấm mốc hư hết hàng họ của chị rồi a lấy gì mà sài nữa e
Xí, chị e ko biết có còn vô lại nữa ko kìa
Chị mà ko vào lại thì thôi, a quay qua a tán trọc nha, lúc đó sài hàng trọc có khi lạ lạ lại thích hơn
Bớt nhảm…bớt nhảm đê
Nó đi ra ghế ở góc ngồi, tao thì mở cửa phòng cho có chút không khí thông thoáng trong phòng xíu rồi lấy cây lau nhà, đẩy lại cái nhà cho thơm tho xíu, 30/10 chị vào tới rồi, không biết chị sẽ dự định ra sao đây, lau qua chỗ con Trọc đang ngồi tao cố ý đẩy đẩy vào chân nó, nó nhìn tao nhưng với ánh mắt rất hiền lành, chứ ko lườm lườm nhăn nhó như thuở nào, nhỏ có cặp giò nuột nà đẹp ghê, vục tay xuống thau nước vừa bưng lên, tao giơ tay nhỏ mấy giọt lên bắp đùi trắng nõn của nó, khiến nó khẽ rụt lại nhưng nó cũng ko hề khó chịu với tao, nó đổi tính đổi nết, hay là nó sợ tao hù ma nó, nó chỉ khẽ phản ứng nhẹ nhàng: Đừng mà, ướt đồ e.
Bật quạt cho phòng khô ráo, tao đóng cửa lại xịt qua phòng rồi kêu con trọc lên xe để về, nó ngồi sau suốt quãng đường chỉ níu hờ vạt áo 2 bên hông tao cho đến phòng nó mà ko nói lời nào. Đến phòng nó xuống xe rồi nhìn tao với ánh mắt dịu dàng, nó khẽ cất tiếng
-E vô đây nha
Nhìn cái điệu bộ nó sao nay kiểu lạ lạ sao á, thường ngày nó ko ngoái lại luôn, nay còn ra bộ yểu điệu thục nữ đồ
-Vô đi ko lẽ đứng đây làm cảnh à
-Xí………………
Nó bĩu môi rồi làm 1 câu “xí” dài cả cây số
Trên đường về phòng tao thì đt rung liên tục, anh con trọc gọi muốn cháy máy luôn, về đến phòng tao mới gọi lại cho nó, đúng là thằng lắm chuyện, nó kêu nó gửi quà nhờ chị đem vô cho tao, nó bận quản lý xưởng gỗ ko vô dc, nghe câu bận quản lý xưởng gỗ làm tao suýt bật cười, mẹ nó nằm bên xoa đầu nó rồi cũng chen nói vọng vô: rảnh về ghé nhà cô chơi, thằng V nó quý con lắm đó (2 anh e nó tên có vần đầu giống nhau)
Nằm lại nghĩ đến chuyện con trọc sao nó ra mắt người yêu với tao làm gì ta, sao ra đó rồi lại nhờ tao chở về, hay nó kêu tao ra để chở nó về thôi, đâu còn phải trả mất hơn 100k tiền nước nữa, nếu ra mắt người yêu thì thằng kia lẽ ra phải trả tiền chứ, khả năng thằng này là bạn nó, với kiểu trai đẹp như thế có khi lại ko thích con gái mà thích con trai cũng nên
Cơn suy nghĩ bỗng dừng giữa chừng khi đt rung bên kia Luna nhí nhảnh khoe mai con vào với ba rồi, ba có nhớ con ko, nó ôm đt buôn đủ thứ trên đời, hình như nó đang ngồi cạnh bà ngoại còn chị thì ko thấy đâu cả, hay chị sợ mẹ chị phát hiện điều bất thường trong mối quan hệ của tao và chị nên chị tránh để ko phải nói chuyện với tao. Bỗng bà ngoại nói chen vô: Máy giặt sắp dơ lại rồi nghe con, đón xe về vệ sinh giúp bác với. Tao cũng cười cười dạ dạ chứ kiểu mẹ chị khó tính lắm, tao đéo dám buôn chuyện cùng bà.
Sáng nay lên làm mà lòng cứ nôn nao, tối nay dc gặp lại Luna rồi, không biết a con trọc gửi gì cho tao đây nữa. Ngồi chỗ làm con nhỏ em ông gđ lâu lâu hỏi hỏi chuyện mà tao đầu óc cứ nghĩ đến chuyện tối gặp lại chị, làm nó hỏi mãi tao mới giật mình, con nhỏ ốm tong teo, mặt thì cũng ko đến nỗi, ko hiểu sao ông anh gđ của nó cho nó đứng bán hàng ko biết, nhìn chả có tí sức sống nào cả.
Đang ngồi tám với nó thì thấy nó bật dậy rồi đon đả chạy ra, có người vô mua hàng, tao nhìn nhận ra ngay đó là chị chánh vp, người xin cho tao vào đây làm, chị ghé mua 1 cái máy giặt mới thế là tao đến nhà ráp cho chị, tưởng chị bỏ cái máy giặt cũ để cty thu mua lại nhưng chị kêu để lại gđ chị vẫn còn sài, đúng là nhà giàu suy nghĩ cũng rất chi lạ lùng, tao đang phân vân cách sao bố trí 2 cái máy cho phù hợp thì ông chồng chị ngồi trên xe lăn đi tới phang cho 1 câu: đâu phải cái gì cũ đi là đem vứt bỏ, dù cho ko sài dc cũng ko dc đem vứt bỏ, hãy nhớ nó đã từng 1 thời rất có giá trị, bây giờ có thể nó vô dụng nhưng còn đó giá trị kỷ niệm, giá trị tinh thần.
Nghe xong tao hiểu ý ông chồng ko phải nói về cái máy, mà chắc nói về ông, về 1 người chắc cũng từng hô mây hoán vũ nhưng nay đành ngậm ngùi nhìn lại quá khứ huy hoàng ấy đã khuất xa rồi, chỉ còn lại giá trị về tinh thần mà thôi. Gãi gãi đầu 1 lúc rồi tao cũng sắp xếp dc 2 cái máy giặt theo tao là hợp lý nhất, rồi nhìn hỏi ông chồng chị: E xắp xếp cái máy giặt vật chất và máy giặt tinh thần của a như vậy nhé a. Ông nhìn nhìn tao với ánh mắt đăm chiêu và ko nói gì lăn xe đi ra ngoài, chị chánh vp hình như là 2 con người, về nhà bà bỗng hóa hiền lành và khờ khạo đến lạ, không như ở ngoài nhìn cốt cách ngút trời mây. Lắp xong dọn dẹp đi ra, ông chồng chị nhìn tao rồi quay qua nói với chị: Gửi cậu ấy mấy đồng tiền xăng đi em.
Ghé về cty thì cũng trưa rồi, thấy có tn, con Trọc nhắn gì đây ta: ăn trưa chưa a. Nay quan tâm dữ ta, sao nó hỏi gì tao cũng có cảm giác phải đề phòng lắm, tính ko nhắn lại vì cứ lo lo hậu câu chuyện mượn tiền phía sau nhưng nghĩ đến lo gì nhà nó giàu thế, có gì nó ko trả thì gọi đòi a nó chứ sao, rồi cũng nhắn lại:cơm thì ăn rồi, mà chưa có trái cây ăn tráng miệng nữa nè. Rồi ăn cơm xong mãi mới thấy nó nhắn tiếp: Nhớ quá ak
Đù đọc xong mà tâm hồn đảo điên, ko biết nó nói nhớ gì, hay nó nhớ Luna, nhớ chị, nhớ gđ, nhớ tao thì chắc méo phải đâu vì mới gặp tối qua mà, nhưng tò mò nên cũng nhắn lại: nhớ gì nữa, tối nay Luna với chị vào tới rồi mà e.
Đang chờ xem và đoán già đoán non nó sẽ nhắn: e ko nhớ Luna, ko nhớ chị mà….mà …mà em….em nhớ a!
Nhưng cả tiếng sau rồi đến 2 tiếng sau cũng ko thấy gì, đến tận 3h chiều thấy zalo báo tn: em nhắn nhầm á!