TrìnhCa
Tiến sĩ
Người ta nói, những ai nhìn đời sâu, thường không có nhiều bạn.
Nghe hơi cực đoan, nhưng thật ra rất đúng.
Những người có tầm nhìn rộng, suy nghĩ sâu, khi người khác mải tranh giành, bon chen, họ lại tự hỏi:
“Mình sống đời này để làm gì?"
“Mình muốn cuộc sống của mình ra sao?"
Họ không còn bận tâm những cuộc vui vẻ hời hợt, cũng không thích những câu chuyện xã giao nông cạn.
Họ hiểu rằng: nhiều ồn ào ngoài kia chỉ là cảm xúc quay vòng, nhiều mối quan hệ chỉ là ai có lợi thì ở cạnh.
Điều này không phải là kiêu ngạo, mà là tỉnh táo.
Không phải không hòa đồng, mà là không muốn vì hòa nhập mà làm tổn thương bản thân.
Một mình họ vẫn sống tốt: đọc sách, suy nghĩ, lắng lại, tự cân bằng.
Ngược lại, những khoảng lặng ấy giúp họ ngày càng gần với con người thật của mình.
Họ không cần bạn bè đông, chỉ cần gặp đúng những người cùng suy nghĩ, cùng rung động, cùng hiểu nhau.
Mỗi cuộc trò chuyện thật sự “có linh hồn” đều quý giá hơn cả những mối quan hệ đông đảo nhưng hời hợt.
Với họ, cô đơn không phải rống trải, mà là một lựa chọn:
chọn sống thật, chọn làm lành với chính mình, chọn giữ sự minh mẫn và kiên định giữa cuộc đời ồn ào.
Bạn không hẳn là không ai hiểu, chỉ là bạn đứng quá cao để nghe thấy những tiếng ồn bên dưới.
Lúc đó, bạn sẽ nhận ra: một mình không phải là cô đơn, mà là tự do.
Là thanh thản.
Là sức mạnh để sống trọn vẹn theo cách của riêng mình.
Nếu thấy hữu ích, hãy chia sẻ để nhiều người cũng sống tinh tế hơn mỗi ngày



