Chương 11
Tôi đứng như hóa đá ngoài khe cửa, hai tay siết chặt thành nắm đấm, móng tay bấm sâu vào da thịt. Con cặc của tôi đau nhức trong lớp quần, và toàn bộ dòng máu trong người tôi dường như đang sôi lên sùng sục. Cảnh tượng trước mắt còn mãnh liệt, trần trụi và kích thích hơn bất kỳ thước phim sex nào mà tôi từng xem.
Mẹ tôi, bà Phượng, đang hoàn toàn kiểm soát cuộc chơi. Bà ngồi trên lòng ba tôi, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, đôi mắt rực lửa nhìn thẳng vào người đàn ông đang nằm trong tay bà. Bà vừa hôn ông một cách ngấu nghiến, vừa dùng bàn tay điêu luyện của mình hành hạ con cặc của ông, đẩy ông đến bờ vực của sự điên loạn.
- Cho anh ra đi... Phượng... xin em... anh không chịu nổi nữa... – Ba tôi rên rỉ, giọng nói gần như là van xin. Cả người ông run lên bần bật, hông liên tục nhún lên một cách vô thức, cố gắng tìm kiếm sự giải thoát.
Nhưng mẹ tôi không cho ông được toại nguyện. Đúng vào lúc bàn tay bà đang tuốt lên xuống với tốc độ nhanh nhất, bà lại dừng lại. Một lần nữa.
- Em muốn nghe anh nói. – Bà thì thầm, giọng nói khàn đặc đầy quyền lực. – Nói là anh cần em. Nói là anh sẽ không bao giờ bỏ mặc em một mình nữa. Nói đi!
- Anh cần em... Anh xin lỗi... Anh sẽ không bao giờ... A... Phượng... – Ba tôi lắp bắp, lý trí đã hoàn toàn bị dục vọng đè bẹp.
Nụ cười đắc thắng của mẹ tôi càng thêm rạng rỡ. Bà đã có được thứ mình muốn: sự phục tùng tuyệt đối.
- Tốt lắm. – Bà nói, rồi đột ngột đứng dậy.
Bà không cho ba tôi một giây để phản ứng. Bà nắm lấy tay ông, kéo ông dậy khỏi chiếc ghế làm việc một cách thô bạo rồi đẩy mạnh ông về phía chiếc giường lớn. Ba tôi lảo đảo rồi ngã ngửa ra nệm. Ngay lập tức, mẹ tôi trèo lên, giống như một con báo vồ mồi. Bà không quỳ gối, không nằm xuống. Bà ngồi thẳng lên người ông, dang rộng hai chân, ở một tư thế đầy tính thống trị.
Bà cúi xuống, nắm lấy con cặc vẫn đang cương cứng đến cực hạn của ba tôi, tự mình điều chỉnh rồi từ từ hạ người xuống.
Tiếng rên sung sướng tột độ bật ra từ cả hai người họ. Mẹ tôi đã nuốt trọn con cặc của ba tôi vào trong cái lồn ướt át của bà.
Và rồi, cơn bão thực sự bắt đầu.
Mẹ tôi bắt đầu nhún nhảy trên người ba tôi với một sự cuồng nhiệt điên dại. Bà không còn là người vợ dịu dàng, cam chịu nữa. Bà là một nữ thần chiến binh, một con ngựa hoang đang phi nước đại. Mái tóc dài của bà bung ra, bay múa theo từng nhịp nhún. Đôi gò bồng đảo căng tròn nảy lên một cách dữ dội. Mồ hôi túa ra, khiến làn da trắng mịn của bà lấp lánh dưới ánh đèn.
- Lồn của em đây! Của anh đây! Địt em đi! – Bà hét lên, giọng nói khản đặc đi vì khoái cảm. – Nói là anh yêu em đi! Nói đi! ĐỊT MẠNH LÊN!
Ba tôi nằm dưới thân bà, hoàn toàn bị động, chỉ có thể bấu chặt vào ga giường và rên rỉ theo từng cú thúc của bà. Ông bị cuốn vào cơn bão tình dục mà vợ mình tạo ra, một cơn bão mà ông đã bỏ quên từ rất lâu.
Tôi đứng đó, chứng kiến tất cả. Tôi thấy khuôn mặt mẹ tôi ngửa lên trời, cắn chặt môi, đôi mắt nhắm nghiền nhưng hàng lông mày thì nhíu lại trong cơn khoái lạc tột đỉnh. Tôi nghe thấy tiếng da thịt của họ va vào nhau chan chát, tiếng lồn bà tóp tép nuốt lấy cặc của ông, và tiếng la hét dâm đãng của bà.
Đây rồi. Đây chính là con người thật của mẹ. Con người mà tôi đã thấy trong giấc mơ. Một người đàn bà có ham muốn mãnh liệt, có một ngọn lửa tình dục cuồng nhiệt bị chôn vùi dưới lớp vỏ bọc của lễ giáo và sự cô đơn. Ba tôi không thể nào khơi dậy được ngọn lửa đó. Chỉ có sự dồn nén đến cùng cực mới khiến nó bùng nổ. Và ba tôi, ông ta chỉ là kẻ may mắn được hưởng thụ cơn bão đó một cách thụ động. Ông ta không xứng đáng.
Sự ghen tuông trong tôi đã biến thành một sự khinh bỉ. Ba tôi quá yếu đuối, quá già cỗi để có thể kìm giữ con ngựa hoang này. Chỉ có tôi, với sức trẻ và sự ham muốn cuồng nhiệt của mình, mới có thể thực sự cưỡi lên nó, mới có thể cùng nó phi đến tận cùng của khoái lạc.
Tiếng hét đồng thanh của ba mẹ tôi vang lên, xé tan sự tĩnh lặng của màn đêm. Cả người mẹ tôi co giật dữ dội trên người ba, bà gục xuống, đầu vùi vào ngực ông. Ba tôi cũng giật lên vài cú cuối cùng rồi nằm im bất động. Cơn bão đã qua. Cả hai nằm đó, thở hổn hển, kiệt sức.
Tôi không thể chịu đựng thêm một giây nào nữa. Cảnh tượng đó đã đẩy tôi đến giới hạn. Tôi lặng lẽ lùi lại, quay người chạy về phòng mình như một kẻ trốn chạy.
Tôi đóng sầm cửa, khóa trái lại. Tôi không cần phải tưởng tượng nữa. Những hình ảnh chân thực, sống động và trần trụi nhất đã được khắc sâu vào não tôi. Tôi kéo tuột chiếc quần đang căng cứng đến phát đau của mình xuống. Bàn tay tôi nắm lấy con cặc sưng đỏ, bắt đầu tuốt lên tuốt xuống một cách điên cuồng, thô bạo.
Trong đầu tôi là hình ảnh mẹ tôi đang ngồi trên người ba tôi, mái tóc bà bay múa, cặp vú nảy lên, khuôn mặt ngập tràn trong khoái lạc. Tôi nhớ lại từng tiếng rên, từng câu chửi thề dâm đãng của bà. Bà không phải đang bị địt, bà chính là người đang địt, đang chiếm đoạt.
- Mẹ... con đĩ của con... – Tôi rên rỉ, bắt chước những lời lẽ của chính mình trong mơ.
Tay tôi di chuyển nhanh hơn, điên cuồng hơn. Tôi không còn thủ dâm nữa. Tôi đang tự địt chính mình, đang giải tỏa tất cả sự dồn nén, ghen tuông và ham muốn bệnh hoạn. Cơn khoái cảm ập đến như một vụ nổ.
Tôi gầm lên một tiếng cuối cùng, hét vào chiếc gối để át đi âm thanh. Từng dòng tinh dịch nóng hổi, đặc quánh phun ra, bắn tung tóe khắp bụng tôi và ga giường, nhiều hơn bất cứ lần nào trước đây.
Tôi đổ gục xuống giường, toàn thân rã rời, lồng ngực phập phồng. Căn phòng yên tĩnh trở lại. Nhưng trong đầu tôi lại vô cùng rõ ràng.
Giấc mơ đã cho tôi thấy mục tiêu. Và đêm nay, thực tại đã cho tôi thấy con đường. Con người thật của mẹ đã lộ diện. Và tôi thề, tôi sẽ là người duy nhất có thể giải thoát cho con quỷ dữ dục vọng đó một lần và mãi mãi.