Truyện sex : Chinh phục mẹ (Chương 1)

yixeom1234

Yếu sinh lý
đến đoạn bài ít dần rồi. rồi sẽ sang đoạn ib. sau đó là mua. mấy bài kiểu này lạ gì nữa
 

huyanhai007

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 15
Tôi đứng trong bếp, lặng lẽ khuấy nồi cháo trắng đang sôi lục bục trên bếp. Mùi gạo thơm quyện với mùi hành lá thoang thoảng, một mùi hương của sự chăm sóc, của sự an toàn. Nhưng trong đầu tôi lúc này lại là một chiến trường.

Quyết định không xâm phạm mẹ khi bà đang say ngủ đã mang lại cho tôi một cảm giác tự tôn kỳ lạ. Tôi không phải là một kẻ hiếp dâm tầm thường. Tôi là một kẻ chinh phạt. Và một cuộc chinh phạt vĩ đại đòi hỏi sự đầu hàng của đối phương, cả về thể xác lẫn tâm hồn. Tôi muốn mẹ phải tự nguyện, phải khao khát tôi.

Nhưng làm thế nào?

Thực tại phũ phàng cho tôi thấy, mẹ tôi, bà Phượng, là một pháo đài được xây bằng những viên gạch của lễ giáo truyền thống, được gia cố bằng xi măng của đức hạnh. Những bước đi chậm rãi như massage, như chăm sóc, có thể sẽ mất hàng năm trời mới có thể bào mòn được những bức tường đó. Tôi không có nhiều thời gian như vậy. Sự khao khát trong tôi, sau khi đã được nếm trải qua giấc mơ và qua khe cửa, đã trở thành một con thú đói không thể kiềm chế.

Tôi cần một chất xúc tác. Một thứ vũ khí bí mật có thể làm suy yếu thành trì từ bên trong, có thể đánh thức con quỷ dữ dục vọng mà tôi biết chắc đang say ngủ trong tâm hồn mẹ. Tôi không muốn ép buộc bà. Tôi chỉ muốn "giúp" bà trở thành con người thật của mình.

Một kế hoạch mới, đen tối và tinh vi hơn, bắt đầu hình thành. Nồi cháo vẫn đang sôi.

Tôi tắt bếp, để cháo nguội bớt. Tôi cần một cái cớ để ra ngoài. Nhìn vào nồi cháo, tôi biết mình cần gì. Gừng tươi và thịt bằm. Những thứ hoàn hảo để bồi bổ cho một người "bị ốm".

Tôi lên phòng, thấy mẹ vẫn đang ngủ say, hơi thở đều đặn. Bà sẽ không tỉnh dậy trong vài giờ tới. Tôi nhẹ nhàng vào phòng, lấy trộm một ít tiền trong ví của mẹ, rồi viết một mảnh giấy để lại trên bàn: "Con ra ngoài mua ít gừng và thịt về nấu cháo cho mẹ. Mẹ dậy cứ nghỉ ngơi nhé." Một vỏ bọc hoàn hảo.

Tôi dắt xe máy ra khỏi nhà, không đi đến khu chợ quen thuộc gần nhà. Tôi chạy xe đến một khu phố cũ kỹ, lụp xụp ở quận khác, nơi tôi biết có những hiệu thuốc bắc không bao giờ hỏi nhiều. Tôi dừng lại trước một cửa tiệm nhỏ, tối tăm, nồng nặc mùi thuốc.

  • Cháu muốn tìm một loại thuốc... đặc biệt. – Tôi nói với người đàn ông trung niên đang ngồi sau quầy. – Dành cho phụ nữ, loại mạnh, giúp họ... cởi mở hơn.
Người đàn ông không nói gì, chỉ liếc nhìn tôi một lượt từ đầu đến chân. Rồi ông ta lẳng lặng đi vào trong, một lúc sau quay ra với một lọ thủy tinh nhỏ, không nhãn mác, bên trong chứa một thứ chất lỏng trong suốt không màu.

  • "Xuân dược Tây Tạng". Loại mạnh nhất. Không màu, không mùi, không vị. Mỗi lần chỉ dùng vài giọt vào đồ ăn thức uống. Dùng nhiều quá sẽ phản tác dụng, người ta sẽ phát hiện ra ngay. – Ông ta nói, giọng đều đều.
  • Bao nhiêu tiền ạ?
  • Năm trăm.
Tôi trả tiền, cầm lấy lọ thuốc quý giá rồi nhanh chóng rời đi, không quên ghé qua chợ mua một ít gừng và thịt bằm để hoàn thành vai diễn của mình.

Khi tôi về đến nhà, mọi thứ vẫn yên tĩnh. Mẹ tôi vẫn đang ngủ. Tôi bật bếp lên lại, hâm nóng nồi cháo, băm nhỏ thịt và gừng cho vào, khuấy đều. Nồi cháo giờ đã có một mùi thơm hấp dẫn, bổ dưỡng.

Đây là thời khắc quan trọng nhất.

Tôi run run lấy lọ "Xuân dược" ra khỏi túi. Nắp lọ được mở ra. Tôi nhìn vào thứ chất lỏng trong suốt bên trong, thứ vũ khí bí mật của tôi. Kế hoạch của tôi không phải là một cuộc tấn công tổng lực. Đó sẽ là một cuộc bao vây, một cuộc đầu độc từ từ. Tôi sẽ không cho nhiều để thuốc phát tác ngay lập tức, như vậy sẽ bị phát hiện. Tôi sẽ cho một liều lượng cực nhỏ, mỗi ngày một chút. Mưa dầm thấm lâu. Tôi sẽ từ từ làm thay đổi cơ thể của mẹ từ bên trong, khiến ham muốn của bà trỗi dậy một cách "tự nhiên", khiến bà phải tự mình đi tìm sự giải tỏa, và khi đó, tôi sẽ là người duy nhất ở đó để đáp ứng cho bà.

Tôi nghiêng nhẹ chiếc lọ. Một giọt. Hai giọt. Ba giọt.

Ba giọt chất lỏng trong suốt rơi xuống nồi cháo trắng, và ngay lập tức tan biến không một dấu vết. Tôi vội vàng khuấy đều nồi cháo một lần nữa. Mọi thứ đã hoàn tất. Nồi cháo bổ dưỡng của đứa con trai hiếu thảo giờ đã được tẩm thêm một món quà bí mật.

Tôi múc cháo ra một chiếc bát sứ xinh xắn, đặt nó lên một cái khay cùng với một ly nước ấm. Tôi biết chẳng bao lâu nữa tác dụng của thuốc ngủ sẽ hết và mẹ sẽ tỉnh dậy.

Tôi bưng chiếc khay, từ từ đi lên cầu thang, tiến về phía phòng ngủ của mẹ. Khuôn mặt tôi bình thản, điềm tĩnh. Nhưng trong lòng tôi, một con quỷ đang mỉm cười.

Cuộc bao vây pháo đài đã chính thức bắt đầu. Và đây, là con ngựa thành Troy của tôi.
 

huyanhai007

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 16
Tôi đứng ngoài cửa phòng mẹ, một tay bưng khay cháo nóng hổi, tay kia khẽ đặt lên nắm đấm cửa. Tôi hít một hơi thật sâu, gạt bỏ mọi dấu vết của con ác quỷ vừa mới trỗi dậy, khoác lên mình lại tấm áo choàng của một đứa con trai hiếu thảo. Mọi thứ phải thật hoàn hảo.

Tôi khẽ đẩy cửa bước vào. Căn phòng có mùi hương hoa nhài dịu nhẹ từ lọ tinh dầu trên bàn. Trên chiếc giường lớn, mẹ tôi vẫn đang say ngủ. Nhưng ngay khi tôi bước vào, dường như cảm nhận được sự hiện diện của tôi, bà khẽ cựa mình.

Tôi đặt khay cháo lên chiếc tủ đầu giường rồi bước lại gần, ngồi xuống mép giường.

  • Mẹ... mẹ ơi... – Tôi khẽ gọi, giọng đầy lo lắng.
Đôi hàng mi cong vút của mẹ khẽ rung động, rồi từ từ hé mở. Bà nhìn tôi, ánh mắt có chút mơ màng, mông lung, chưa định hình được thực tại.

  • Tùng...? Mấy giờ rồi con? Mẹ... mẹ ngủ quên à?
  • Mẹ tỉnh rồi à. – Tôi thở phào một tiếng nhẹ nhõm, một diễn xuất không thể hoàn hảo hơn. – Mẹ làm con lo quá. Lúc chiều mẹ bị choáng nên con dìu mẹ lên phòng nghỉ. Mẹ ngủ một giấc sâu thật đấy.
Câu chuyện của tôi hoàn toàn khớp với mảnh ký ức cuối cùng của bà trước khi chìm vào giấc ngủ. Vẻ mặt bà giãn ra, sự hoang mang biến mất, thay vào đó là một chút áy náy.

  • Ôi, vậy à... Mẹ làm con phải lo rồi. Chắc tại dạo này mẹ hơi mệt.
  • Con có nấu chút cháo thịt bằm với gừng cho mẹ đây. – Tôi nói, quay sang bưng bát cháo lên. – Mẹ ăn một chút cho lại sức. Người đang mệt mà không ăn gì là không được đâu.
Mùi cháo thơm phức lan tỏa khắp phòng. Mẹ tôi nhìn bát cháo, rồi lại nhìn tôi, ánh mắt bà ngập tràn sự cảm động.

  • Con trai của mẹ... vất vả cho con quá.
  • Không vất vả gì đâu mẹ. Mẹ ngồi dậy ăn nhé.
Bà định ngồi dậy nhưng có vẻ vẫn còn hơi yếu.

  • Thôi, mẹ không đói lắm...
  • Không được. Mẹ phải ăn. – Tôi cương quyết. – Mẹ còn mệt, cứ nằm yên đi. Để con đút cho mẹ ăn, nhé?
Lời đề nghị của tôi khiến mẹ tôi có chút ngạc nhiên, rồi bà mỉm cười, một nụ cười hiền hậu, yếu ớt.

  • Con lớn tướng rồi mà còn bày đặt. Cứ như hồi bé vậy.
Bà không từ chối. Sự mệt mỏi sau giấc ngủ sâu và sự cảm động trước tấm lòng của tôi đã gỡ bỏ hoàn toàn sự phòng bị của bà. Tôi giúp mẹ kê cao gối lên, để bà ở tư thế nửa nằm nửa ngồi.

Tôi ngồi bên cạnh, múc một muỗng cháo nhỏ. Tôi cẩn thận thổi cho nó nguội bớt, rồi từ từ đưa đến bên môi mẹ. Khoảnh khắc đó, tim tôi đập mạnh. Đây rồi. Con ngựa thành Troy đang ở ngay cửa thành.

Mẹ tôi ngoan ngoãn hé miệng, đón nhận muỗng cháo từ tay tôi. Bà ăn một cách chậm rãi, từ tốn. Tôi tiếp tục đút cho bà, muỗng này nối tiếp muỗng kia. Mỗi một muỗng cháo bà nuốt vào, là một lần tôi cảm thấy quyền lực của mình tăng lên. Tôi không chỉ đang cho bà ăn. Tôi đang đút cho bà sự phục tùng. Tôi đang gieo vào cơ thể bà hạt mầm của dục vọng. Tôi đang nuôi dưỡng con quỷ dữ của bà bằng chính sự chăm sóc của tôi.

Tôi chăm chú quan sát bà, tìm kiếm bất kỳ một dấu hiệu nào.

Ăn được khoảng nửa bát, sắc mặt mẹ tôi có vẻ hồng hào hơn. Bà hít một hơi thật sâu.

  • Ừm, cháo con nấu ngon lắm. Mẹ thấy người ấm hẳn lên, cũng đỡ mệt rồi. Cảm giác... dễ chịu thật đấy.
  • Dạ, có gừng nên ấm người đó mẹ. – Tôi mỉm cười, nhưng trong lòng thì đang reo hò. Nó có tác dụng rồi. Dù chỉ là một chút. Cái cảm giác "ấm hẳn lên", "dễ chịu" đó, tôi biết nó không chỉ đến từ gừng và cháo. Đó là liều xuân dược đầu tiên đang bắt đầu phát huy tác dụng một cách vô cùng tinh vi.
Tôi thấy hai má bà có một vẻ ửng hồng nhẹ, đôi mắt ướt át của bà dường như cũng long lanh hơn. Có thể là do tôi tưởng tượng, là do tôi đang nhìn vào những thứ mà tôi muốn thấy. Nhưng điều đó không quan trọng. Điều quan trọng là mồi đã được thả.

Sau khi ăn hết bát cháo, mẹ tôi trông tỉnh táo và khỏe khoắn hơn hẳn. Sự thân mật trong khoảnh khắc vừa rồi cũng tan biến, bà lại trở về với vai trò người mẹ.

  • Cảm ơn con trai nhé. Giờ mẹ khỏe rồi. Con đi học bài hay làm gì đi, không phải lo cho mẹ nữa đâu.
  • Dạ. Vậy mẹ nghỉ thêm một lát nữa nhé. Con xuống dọn dẹp.
Tôi cầm lấy chiếc khay với cái bát trống không, mỉm cười với mẹ một lần cuối rồi quay người rời khỏi phòng. Tôi khép cửa lại, tấm mặt nạ hiếu thảo trên mặt tôi từ từ rơi xuống, thay vào đó là một nụ cười lạnh lẽo, đầy toan tính.

Tôi xuống bếp, cẩn thận rửa sạch chiếc bát và muỗng, không để lại bất cứ dấu vết nào.

Liều thuốc đầu tiên đã được đưa vào một cách hoàn hảo. Cuộc bao vây đã chính thức bắt đầu, không phải bằng vũ lực, mà bằng sự chăm sóc, không phải bằng sự đe dọa, mà bằng tình yêu thương. Ngày mai, tôi sẽ lại nấu một món ăn bổ dưỡng khác cho mẹ. Và ngày kia, và ngày kia nữa.

Cho đến một ngày, pháo đài kiên cố kia sẽ tự mình mở toang cánh cổng từ bên trong.
 

huyanhai007

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 17
Cả buổi chiều và tối hôm đó, tôi sống trong một trạng thái căng thẳng và chờ đợi. Tôi không còn là một thằng con trai mới lớn bị ham muốn điều khiển một cách mù quáng nữa. Giờ đây, tôi là một nhà khoa học, một kẻ thực nghiệm đang theo dõi sát sao đối tượng nghiên cứu của mình. Bát cháo Trojan đã được đưa vào thành công, và tôi đang nín thở chờ xem nó có gây ra một phản ứng nào không, dù là nhỏ nhất.

Tôi cố tình lảng vảng ở phòng khách, giả vờ xem TV, nhưng toàn bộ sự chú ý của tôi đều dồn về phía mẹ. Bà có vẻ đã hoàn toàn khỏe mạnh. Bà đi lại, dọn dẹp, chuẩn bị bữa tối cho ba tôi sắp về. Mọi thứ đều bình thường. Không có một dấu hiệu nào cả. Có lúc tôi đã nghĩ, hay là gã bán thuốc kia đã lừa mình? Hay liều lượng quá nhỏ nên không có tác dụng? Một chút thất vọng và sốt ruột bắt đầu nhen nhóm.

Nhưng rồi tôi tự trấn an mình. Mưa dầm thấm lâu. Kế hoạch của tôi là một cuộc bao vây trường kỳ, không thể nóng vội.

Đến khoảng chín giờ tối, sau khi ba tôi đã về và ăn tối xong, ông lại vào phòng làm việc riêng để xử lý nốt công việc. Mẹ tôi, sau khi dọn dẹp, cũng trở về phòng ngủ của mình. Đây rồi. Đây chính là lúc tôi có thể quan sát bà trong môi trường tự nhiên nhất, không có sự cảnh giác, không có vai diễn người vợ, người mẹ.

Tôi nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm của ba mẹ. Bà đang đi tắm. Trái tim tôi bắt đầu đập nhanh hơn. Tôi rón rén lẻn ra khỏi phòng, đi trên những đầu ngón chân để không gây ra một tiếng động nào, và dừng lại ở vị trí quen thuộc – khe cửa phòng ngủ của ba mẹ, nơi đã cho tôi chứng kiến những bí mật động trời nhất.

Một lúc sau, tiếng nước dừng lại. Cánh cửa phòng tắm mở ra, và mẹ tôi bước ra.

Bà chỉ quấn một chiếc khăn tắm lớn quanh người, một chiếc khăn khác thì dùng để lau mái tóc ướt sũng. Những giọt nước còn đọng lại trên vai, trên lưng, lấp lánh dưới ánh đèn ngủ. Bà đi đến bàn trang điểm, bắt đầu quy trình dưỡng da buổi tối quen thuộc. Trông bà có vẻ rất thư thái, miệng còn khẽ ngân nga một giai điệu vu vơ nào đó. Tâm trạng của bà có vẻ tốt hơn bình thường. Đó có phải là dấu hiệu đầu tiên không? – Tôi tự hỏi.

Rồi, bà làm một việc khiến tôi phải nín thở. Bà tháo chiếc khăn tắm quấn quanh người ra. Nó rơi xuống sàn nhà, để lộ ra toàn bộ cơ thể trần truồng, tuyệt mỹ của bà. Dù đã từng thấy trong mơ, từng thấy lờ mờ qua lớp váy ngủ, nhưng đây là lần đầu tiên, trong thực tại, tôi được chiêm ngưỡng toàn bộ cơ thể nude của mẹ một cách rõ ràng đến vậy.

Bà đứng trước gương, hoàn toàn không hay biết mình đang bị nhìn lén. Bà bắt đầu thoa kem dưỡng thể. Và tôi, tôi quan sát từng cử chỉ của bà, phân tích chúng một cách ám ảnh.

Bàn tay bà lướt trên da thịt một cách chậm rãi. Có gì đó khác lạ. Nó không phải là những chuyển động nhanh gọn, máy móc như mọi khi. Tôi thấy bàn tay bà có vẻ... tận hưởng hơn. Bà xoa kem lên cặp đùi thon dài, những ngón tay miết nhẹ vào phần da thịt non mềm bên trong. Bà lướt tay qua vùng bụng phẳng lì, rồi đi ngược lên trên.

Khi bàn tay bà chạm đến cặp vú của mình, chúng dừng lại.

Bà không xoa kem ngay. Bà chỉ đặt hai tay lên đó, khẽ nâng niu, chiêm ngưỡng hình ảnh của chính mình trong gương. Đôi mắt bà có một vẻ xa xăm, mơ màng. Bà khẽ nghiêng đầu, một biểu cảm của sự tò mò, gần như là bối rối. Có phải bà đang cảm thấy một sự nhạy cảm khác thường không? Có phải liều thuốc đầu tiên đã bắt đầu đánh thức những dây thần kinh khoái cảm đang say ngủ của bà không?

Tôi tin là như vậy.

Rồi bà bắt đầu xoa kem lên ngực. Những ngón tay của bà lướt vòng quanh bầu vú, rồi se nhẹ lấy đầu ti. Tôi thấy rõ hai núm vú của mẹ từ từ săn cứng lại dưới sự kích thích của chính bàn tay bà. Một hành động vô thức? Hay là một sự tự khám phá có chủ đích? Dù là gì đi nữa, đối với tôi, đó là một tín hiệu chiến thắng.

Bà không làm gì quá đà. Bà không thủ dâm. Bà chỉ đơn giản là có vẻ chú ý đến cơ thể của mình hơn, chạm vào nó một cách tình tứ hơn. Sau khi thoa kem xong, bà mặc một chiếc váy ngủ mỏng rồi leo lên giường, cầm một cuốn sách lên đọc.

Tôi lặng lẽ lùi lại, trở về phòng mình. Trái tim tôi đập rộn ràng vì một niềm vui sướng man dại. Kế hoạch của tôi đã có kết quả. Dù chỉ là những dấu hiệu vô cùng nhỏ, gần như không thể nhận ra, nhưng tôi biết, hạt mầm tôi gieo đã bắt đầu nảy nở.

Tôi lấy lọ "Xuân dược" ra khỏi chỗ cất giấu, nhìn nó dưới ánh đèn. Một nụ cười lạnh lẽo, đầy tự tin nở trên môi tôi.

"Mưa dầm thấm lâu," tôi tự nhủ. "Chẳng bao lâu nữa, mẹ sẽ không còn có thể phớt lờ cơn khát của chính mình. Và khi đó, con sẽ là dòng nước duy nhất cho mẹ."

Ngày mai, sẽ là liều thuốc thứ hai. Và tôi sẽ lại kiên nhẫn quan sát.
 

huyanhai007

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 19
Sáng hôm sau, tôi thức dậy với một sự háo hức và toan tính. Đêm qua, tôi đã thấy những hạt mầm đầu tiên. Hôm nay, tôi sẽ tưới cho chúng một liều thuốc mạnh hơn, và tạo ra một môi trường hoàn hảo để chúng có thể vươn mình.

Bữa sáng, tôi lại vào bếp trước mẹ. Lấy cớ đọc được trên mạng một công thức "sinh tố đẹp da, tốt cho sức khỏe", tôi lôi máy xay ra, cho vào đó dâu tây, sữa chua, một chút mật ong. Và dĩ nhiên, trước khi cho tất cả vào, tôi đã kín đáo nhỏ năm giọt "Xuân dược" vào ly sữa chua. Liều lượng đã được tăng lên.

Khi mẹ tôi xuống bếp, một ly sinh tố dâu thơm lừng, màu hồng đẹp mắt đã chờ sẵn bà trên bàn.

  • Con trai mẹ hôm nay khéo tay quá. Trông ngon mắt thật đấy. – Mẹ tôi mỉm cười, hoàn toàn không chút nghi ngờ, vui vẻ uống cạn ly sinh tố "yêu thương" của tôi.
Kế hoạch của tôi cần một yếu tố quan trọng: thời gian và không gian. Tôi cần mẹ ra khỏi nhà một lúc. May mắn đã mỉm cười với tôi.

  • Tí nữa mẹ phải ra phường một lát để làm lại giấy tờ nhà đất. Chắc phải mất cả buổi sáng. Con ở nhà trông nhà cẩn thận nhé.
  • Dạ, mẹ đi cẩn thận ạ. – Tôi nói, nhưng trong lòng thì đang reo hò. Đây chính là cơ hội trời cho.
Ngay khi bóng mẹ vừa khuất sau cánh cổng, tôi lập tức hành động. Từng cử chỉ của tôi đều nhanh chóng và chính xác như một điệp viên. Tôi lao lên phòng ngủ của ba mẹ. Chiếc laptop của ba vẫn còn để trên bàn làm việc, đang ở chế độ ngủ. Hoàn hảo.

Tôi mở máy lên. Tôi không vào những trang web sex tầm thường. Tôi vào một trang chuyên về thể loại MILF, những người phụ nữ trưởng thành, quyến rũ. Sau một hồi tìm kiếm, tôi chọn một đoạn phim có nữ diễn viên chính là một người phụ nữ châu Á trạc tuổi mẹ tôi, có nét đẹp mặn mà và một thân hình đẫy đà. Tôi tua đến đoạn nóng bỏng nhất, khi người đàn bà đó đang rên rỉ đầy khoái lạc.

Tôi không để video toàn màn hình. Tôi thu nhỏ cửa sổ trình duyệt lại một chút, đặt nó lệch về một bên. Rồi tôi mở một cửa sổ khác lên, một trang báo kinh tế, và đặt nó đè lên một phần của cửa sổ sex. Tôi chỉnh âm lượng xuống mức rất nhỏ, chỉ đủ để nghe thấy những tiếng rên rỉ khe khẽ nếu đứng thật gần. Mọi thứ được sắp đặt để trông giống hệt như một người đàn ông đang xem trộm, rồi có việc đột xuất phải rời đi và quên chưa tắt máy. Một cái bẫy hoàn hảo.

Xong việc, tôi rời khỏi phòng, khép hờ cánh cửa lại và nấp vào vị trí quan sát quen thuộc của mình. Giờ chỉ việc chờ đợi con mồi quay về.

Khoảng hơn một tiếng sau, tôi nghe tiếng xe máy của mẹ ở dưới nhà. Tim tôi bắt đầu đập mạnh. Bà đã về.

Tôi nghe tiếng bà cất đồ, rồi tiếng bước chân lên cầu thang. Cánh cửa phòng ngủ mở ra. Mẹ tôi bước vào, trên tay là tập hồ sơ vừa đi làm về. Bà có vẻ hơi mệt, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi.

Ban đầu, bà không hề để ý đến chiếc máy tính. Bà đặt tập hồ sơ lên bàn, đi đến tủ quần áo để lấy một bộ đồ thoải mái hơn. Mọi thứ vẫn bình thường. Lòng tôi có chút sốt ruột.

Nhưng rồi, khi đi ngang qua bàn làm việc, bà khựng lại.

Có lẽ một âm thanh khe khẽ nào đó đã thu hút sự chú ý của bà. Hoặc có lẽ là những hình ảnh chuyển động ở góc màn hình. Bà bước lại gần hơn, khuôn mặt lộ rõ vẻ tò mò.

Bà nhìn vào màn hình. Và rồi, cả người bà cứng đờ.

Tôi thấy rõ khuôn mặt bà đỏ bừng lên. Ban đầu là một sự sững sờ, rồi đến một chút cau mày của sự khó chịu, sự thất vọng về chồng mình. Phản ứng của một người phụ nữ đức hạnh. Tay bà đưa lên, theo phản xạ định gập chiếc máy tính lại.

Nhưng rồi, bàn tay đó dừng lại giữa không trung.

Bà không gập máy lại. Bà chỉ đứng đó, bất động, mắt dán chặt vào màn hình. Sự tò mò, được tiếp sức bởi liều thuốc kích dục thứ hai đang âm thầm hoạt động trong huyết quản, đã chiến thắng sự khuôn phép. Bà đang xem.

Tôi thấy lồng ngực bà phập phồng, hơi thở trở nên gấp gáp hơn. Bà nuốt nước bọt một cách khó khăn. Người phụ nữ trên màn hình đang rên rỉ, đang quằn quại trong cơn khoái lạc. Và mẹ tôi, bà đang bị cuốn vào đó. Bà đang soi chiếu chính mình, soi chiếu những khao khát bị chôn giấu của mình vào người đàn bà đó.

Bà vô thức đưa tay lên cổ, rồi từ từ trượt xuống ngực, bàn tay đặt hờ trên trái tim đang đập mạnh của mình. Bà hoàn toàn không nhận ra rằng bà đang bị kích thích. Cơ thể bà đang phản bội lại lý trí của bà một cách tàn nhẫn.

Sau một lúc đứng như trời trồng, bà làm một việc mà tôi không thể ngờ tới. Bà quay lại, nhìn về phía cửa, cẩn thận đẩy cửa khép chặt lại hơn. Bà không biết rằng, hành động đó chỉ càng tạo điều kiện cho kẻ nhìn lén này.

Rồi bà quay lại, không còn đứng nữa, mà kéo chiếc ghế đến, ngồi xuống, đối diện với màn hình. Bà đã quyết định xem nó một cách nghiêm túc.

Cảnh tượng trên màn hình ngày càng trở nên nóng bỏng. Và phản ứng của mẹ tôi cũng vậy. Bà bắt đầu cựa quậy trên ghế, hai chân khép chặt vào nhau. Bà cắn nhẹ vào môi dưới của mình. Bà vừa xấu hổ, vừa bị cuốn hút, một cuộc đấu tranh nội tâm hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp.

Cuối cùng, ham muốn đã chiến thắng.

Bà rời mắt khỏi màn hình, nhìn xuống cơ thể mình. Rồi, với một sự ngập ngừng, một sự run rẩy của kẻ lần đầu làm trái, bàn tay phải của bà từ từ trượt xuống khỏi bụng. Nó lướt qua cặp đùi đang khép chặt, rồi dừng lại.

Nó đang chuẩn bị tiến vào dưới lớp váy.
 

huyanhai007

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chương 19
Tôi nín thở, hai mắt dán chặt vào khe cửa, không dám chớp dù chỉ một lần. Toàn bộ thế giới của tôi lúc này đã thu hẹp lại, chỉ còn là hình ảnh người mẹ xinh đẹp của tôi đang ngồi trên ghế, và bàn tay tội lỗi của bà đang chuẩn bị vượt qua ranh giới cuối cùng của sự khuôn phép.

Bàn tay bà run rẩy. Một sự do dự cuối cùng, một cuộc đấu tranh nội tâm hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp. Bà cắn chặt môi, đôi mắt vẫn không rời khỏi màn hình laptop, nơi người đàn bà trong phim đang quằn quại trong cơn khoái lạc. Hình ảnh đó, âm thanh đó, cộng với liều xuân dược đang âm thầm chảy trong huyết quản, chính là cú hích cuối cùng.

Sự do dự biến mất. Ham muốn đã chiến thắng.

Bàn tay của mẹ tôi từ từ trượt vào dưới lớp váy voan mỏng. Tôi thấy bờ vai bà khẽ run lên khi những ngón tay lần đầu chạm vào lớp quần lót ren mỏng manh. Bà ngập ngừng một lát, rồi như bị một ma lực nào đó điều khiển, bà kéo nhẹ lớp vải sang một bên, để cho những ngón tay của mình lần đầu tiên được chạm vào vùng đất cấm, nơi ẩm ướt và nhạy cảm nhất.

  • A!
Một tiếng kêu khe khẽ, bị dồn nén bật ra từ cổ họng bà. Cả người bà giật nảy lên như bị điện giật, tấm lưng cong lên thành một đường tuyệt mỹ. Bà đã chạm vào hột le của mình.

Tôi đứng ngoài cửa, con cặc cứng như sắt thép trong quần. Tôi cũng từ từ kéo khóa quần xuống, bàn tay nắm lấy con quái vật của mình, bắt đầu di chuyển theo nhịp điệu mà tôi đang quan sát.

Ban đầu, những cử động của mẹ tôi còn rất vụng về, ngập ngừng. Nhưng người đàn bà trên màn hình như một cô giáo, và cơ thể bà là một học trò thông minh. Bà nhanh chóng tìm ra được nhịp điệu của riêng mình. Những ngón tay bắt đầu di chuyển nhanh hơn, điêu luyện hơn. Bà thở dốc, hai má ửng hồng, đôi môi hé mở. Con quỷ dữ dục vọng bên trong bà đã thực sự được đánh thức.

Và rồi, bà bắt đầu lên tiếng.

Ban đầu chỉ là những tiếng rên rỉ nho nhỏ, đứt quãng. Nhưng rồi, khi cơn khoái cảm dâng lên, bà bắt đầu thì thầm, những lời nói mà nếu không ở gần, sẽ không tài nào nghe thấy được. Những lời nói mà tôi chưa bao giờ có thể tưởng tượng sẽ phát ra từ miệng người mẹ đức hạnh của mình.

  • A... sướng quá... Chỗ này... chạm vào đây... sướng thật... – Bà tự nói với chính mình, như đang khám phá một vùng đất mới lạ.
Bà liếc nhìn người đàn ông trong phim, nhìn vào con cặc vĩ đại của hắn đang ra vào trong lồn của nữ diễn viên. Đôi mắt bà trở nên mơ màng, ướt át.

  • To quá... Cặc... to thật... – Bà thì thầm, giọng nói khản đặc đi vì ham muốn. – Cái lồn của mình... ôi trời... ướt hết cả rồi...
Nghe những lời đó, tay tôi càng tuốt nhanh hơn. Mẹ tôi, người đàn bà của tôi, đang nói ra những lời tục tĩu nhất. Bà đang khao khát, đang thèm muốn. Kế hoạch của tôi đã thành công ngoài sức tưởng tượng.

Những ngón tay của mẹ di chuyển ngày càng điên cuồng. Cả người bà bắt đầu run rẩy, bà không còn ngồi yên trên ghế được nữa, mà liên tục cựa quậy, cặp mông nhổm lên rồi hạ xuống.

  • Ước gì... – Bà rên rỉ, giọng nói như van xin. – Ước gì có một cây cặc thật to... ngay bây giờ... địt nát cái lồn này ra... cho nó chảy hết nước ra...
Bà không còn biết mình đang nói gì nữa. Bà đã hoàn toàn chìm đắm trong cơn bão của khoái cảm do chính mình tạo ra, được châm ngòi bởi cái bẫy của tôi.

  • Sắp... sắp ra rồi... A... a... sướng quá... Nhanh nữa lên...
Cả người bà cong lên như con tôm, đầu ngửa ra sau, mái tóc dài xõa xuống. Hai chân bà run lên bần bật. Bà đang ở ngay trên đỉnh, chỉ một chút nữa thôi là sẽ phun trào.

  • Địt... địt em đi... Sướng chết mất... AAAAA...
 
Bên trên