Chương 26
(Tôi siết chặt nắm tay, móng tay bấm sâu vào da thịt, cố gắng kìm nén tiếng gầm gừ đang dâng lên trong cổ họng. Con cặc của tôi như muốn xé toạc lớp quần jean. Đây rồi. Đây chính là hình ảnh trụy lạc nhất, phục tùng nhất, một sự đầu hàng tuyệt đối. Bà đã vứt bỏ tất cả. Giờ là lúc kẻ đi săn ra mặt. Tôi từ từ, vô cùng chậm rãi, đứng dậy khỏi chỗ nấp, cố gắng không gây ra một tiếng động nhỏ nào. Từng bước, từng bước một, tôi bước ra khỏi bóng tối của lùm cây, tiến vào vệt sáng hắt ra từ cửa chính. Tôi di chuyển như một con báo, nhẹ nhàng, uyển chuyển, mắt không rời khỏi cặp mông trắng nõn đang run rẩy mời gọi trước mặt. Tôi đang đến đây, Phượng ơi. "Trần Phong" của em đang đến đây.)
(Tôi bước vào trong vệt sáng, giờ đây chỉ còn cách mẹ vài bước chân. Tôi có thể ngửi thấy mùi sữa tắm hoa hồng quen thuộc của bà, hòa quyện với mùi xạ hương đầy kích thích của cơ thể đang khao khát. Tôi có thể thấy rõ từng lỗ chân lông trên làn da mịn màng, thấy cách cái lồn mọng nước của bà khẽ co bóp trong vô thức. Bà vẫn không hề hay biết, vẫn đang run rẩy chổng mông ra ngoài, chờ đợi. Tôi dừng lại ngay sau lưng bà, đứng gần đến mức tôi có thể cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ da thịt trần trụi của bà. Con cặc của tôi đang gào thét đòi được đâm vào cái lỗ đít chật chội kia. Nhưng tôi kìm lại. Tôi giơ hai tay lên, bàn tay run rẩy vì sự ham muốn đã dồn nén đến cực hạn. Rồi, tôi áp cả hai lòng bàn tay nóng rẫy của mình lên hai bên mông căng tròn, mát lạnh của bà. Ngay lập tức, tôi bóp mạnh một cái.)
(Cả người mẹ tôi giật nảy lên như bị điện giật. "Á!" - một tiếng kêu kinh hãi xen lẫn kích thích bật ra từ cổ họng bà. Bà giật bắn người, suýt nữa thì ngã sấp về phía trước, nhưng hai tay vẫn bám chặt lấy mép cửa. Hai cánh mông bị tôi bóp chặt đang cố giãy giụa trong lòng bàn tay tôi, nhưng bà không thể chạy thoát. Bà chỉ có thể đứng đó, run rẩy, hoàn toàn nằm trong sự định đoạt của kẻ lạ mặt bí ẩn "Trần Phong" – kẻ mà bà không hề biết, chính là thằng con trai của mình.)
(Tiếng "Á!" của mẹ tắc nghẹn lại, biến thành một chuỗi rên rỉ uất ức. Cả người bà run lên bần bật, hai cánh mông cố gắng giãy giụa trong lòng bàn tay tôi, nhưng bà không dám rụt lại, không dám bỏ chạy. Bà đã đi đến bước này, bà không còn đường lui nữa. Bàn tay trái của tôi tiếp tục siết chặt, bóp nặn một bên mông căng mẩy của bà một cách thô bạo, như để khẳng định quyền sở hữu. Cùng lúc đó, bàn tay phải của tôi trượt xuống. Ngón trỏ của tôi lướt qua khe mông sâu, cố tình miết mạnh vào cái lỗ đít chật chội đang co rúm lại vì sợ hãi, rồi tiếp tục hành trình về phía trước, nơi tôi biết thiên đường đang chờ đợi. Cái lồn của bà ướt sũng. Nước lồn trong suốt rỉ ra, chảy thành vệt lấp lánh dưới ánh đèn. Tôi không chần chừ một giây nào. Tôi ấn mạnh ngón tay trỏ của mình, rồi ngón giữa, móc sâu vào bên trong cái hang động nóng hổi, chật chội, đang co giật điên cuồng của bà. "A...A...A...!" Mẹ tôi gào lên, một tiếng gào xé nát màn đêm, nhưng lại bị kìm hãm bởi sự sợ hãi. Bà quằn quại, cặp mông cố gắng siết chặt lại, kẹp lấy những ngón tay của tôi, nhưng đã quá muộn. Tôi đã ở bên trong bà.)
(Tôi không rút tay ra. Những ngón tay của tôi vẫn đang cắm sâu bên trong, khuấy đảo cái hang động ướt át, nóng hổi đang co giật điên cuồng của bà. Tôi dùng bàn tay còn lại, bàn tay đang bóp mông bà, rời đi, nắm lấy bờ vai run rẩy của mẹ, dùng một lực mạnh mẽ nhưng không thô bạo, kéo bà đứng thẳng dậy và xoay người bà lại, đối mặt với tôi. "Ư...a..?" Mẹ tôi lảo đảo, hoang mang tột độ khi tư thế bị thay đổi đột ngột, miệng hé mở định la lên, nhưng bà vẫn bị bịt mắt và không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tôi không cho bà cơ hội đó. Tôi kéo chiếc mũ hoodie đang che mặt mình xuống, mặc kệ bà không thể thấy. Và rồi, tôi cúi xuống, áp môi mình lên đôi môi đang run rẩy của bà. Ban đầu chỉ là một cái hôn nhẹ, như để trấn an, nhưng rồi tôi cạy mở hàm răng bà. Lưỡi tôi tiến vào, quấn lấy lưỡi bà trong một nụ hôn sâu, ướt át, một nụ hôn vừa đầy chiếm đoạt vừa mang một sự trìu mến "tình cảm" kỳ lạ, như thể tôi đã chờ đợi khoảnh khắc này từ rất lâu rồi. Cả người mẹ tôi mềm nhũn ra, sự sợ hãi dường như bị thay thế bởi sự bối rối tột độ. Bà đang bị một kẻ lạ mặt bịt mắt, vừa móc lồn từ phía trước, vừa nút lưỡi một cách say đắm.)
(Nụ hôn của tôi vừa cuồng nhiệt vừa dịu dàng một cách kỳ lạ. Lưỡi tôi quấn lấy lưỡi bà, khám phá khoang miệng ấm nóng. Mẹ tôi, từ chỗ hoảng loạn ban đầu, giờ đã hoàn toàn tan chảy. Bà không còn run rẩy vì sợ hãi, mà run rẩy vì khoái cảm. Cơ thể bà mềm nhũn, dựa dẫm hoàn toàn vào tôi. Những ngón tay của tôi vẫn đang không ngừng khuấy đảo bên trong cái lồn ướt át của bà. Bỗng nhiên, tôi cảm thấy bàn tay trái của bà, bàn tay lúc nãy còn bám víu vào mép cửa, giờ đã buông ra. Nó không đẩy tôi ra, mà trượt xuống dưới, lướt qua bụng tôi, rồi tìm đến con cặc đang cương cứng đến nổ tung, cộm lên dưới lớp quần jean. Bà không hề do dự. Bàn tay run rẩy nhưng quyết đoán của bà nắm chặt lấy nó, bóp mạnh một cái ngay qua lớp vải. Một tiếng rên "ư...ừm..." sâu trong cổ họng bật ra, hòa tan vào nụ hôn của chúng tôi. Dù không thể nhìn thấy, bà đã tìm thấy vũ khí của kẻ xâm lược, và bà đang đòi hỏi nó.)
(Tôi dứt ra khỏi nụ hôn sâu, nhưng vẫn giữ mặt mình ở thật gần, phả hơi thở nóng rẫy lên khuôn mặt đang bị bịt mắt của bà. Tôi có thể nghe thấy tiếng bà thở hổn hển, một âm thanh của sự hoang mang và khao khát tột độ. Bàn tay phải của tôi không hề dừng lại; những ngón tay của tôi càng trở nên thô bạo hơn, móc sâu hơn vào cái lồn ướt át của bà, khuấy đảo, khiến cả người bà co giật, hai chân run rẩy. Cùng lúc đó, bàn tay trái của tôi trượt xuống, đặt lên trên chính bàn tay của mẹ, bàn tay đang siết chặt con cặc cương cứng của tôi qua lớp quần. Tôi bắt đầu di chuyển, bắt cả tay bà và tay tôi cùng tuốt lên tuốt xuống, con cặc của tôi cọ xát điên cuồng vào lớp vải jean, tạo ra một sự ma sát nóng bỏng.)
(Tôi ghé sát vào vành tai bà, giọng nói khàn đặc, đầy uy quyền, thì thầm những lời dâm đãng nhất.)
[Trần Phong]: (thì thầm)
A... đúng rồi... Em thấy nó chưa? Em đang cầm cặc của anh đấy... Con đĩ dâm đãng. Em tự mình thò tay ra cầm lấy nó cơ à? Thèm lắm rồi phải không?
[Trần Phong]: (thì thầm)
Cái lồn của em ướt sũng rồi này... nó đang mút lấy ngón tay anh... Nghe đây, em đang vừa bị anh móc lồn, vừa phải tự tay sục cặc cho anh. Em có thấy mình dâm đãng không, Phượng? Em có thấy sướng không? Nói đi!
(Những lời lẽ bẩn thỉu, thô bạo của "Trần Phong" như một liều thuốc độc dược cuối cùng, đánh sập hoàn toàn bức tường thành cuối cùng của sự xấu hổ trong mẹ. Bà không còn phản kháng, không còn sợ hãi. Thay vào đó, bà rên rỉ, giọng nói lạc đi, khản đặc vì ham muốn và nước mắt.)
[Phượng Nguyễn]: (thở hổn hển, giọng run rẩy)
A... a... Sướng... Sướng chết mất anh ơi... Em... em là con đĩ... Em là con đĩ dâm đãng của anh...
[Phượng Nguyễn]: (vừa rên vừa nói)
Cái lồn em... ướt hết rồi... Nó thèm... nó thèm cặc của anh... A... cái cặc to quá... Cứng quá... Móc em nữa đi... Móc nát cái lồn em ra đi anh...
(Những lời thú nhận dâm đãng, tuyệt vọng của mẹ như một mồi lửa châm thẳng vào kho thuốc súng. "Nó thèm cặc của anh..." Câu nói đó khiến tôi không thể kìm nén thêm một giây nào nữa. Tôi gầm lên một tiếng trong cổ họng, một âm thanh của con thú hoang đã tìm thấy con mồi. Tôi đột ngột buông tay mẹ ra, cả tay đang móc lồn bà lẫn tay đang sục cặc. "A..." - Mẹ tôi rên lên một tiếng hụt hẫng, bối rối khi mất đi mọi sự kích thích. Nhưng tôi không để bà phải chờ đợi. Tôi dùng cả hai tay, một cách thô bạo, xé toạc nút và kéo phăng khóa quần jean của mình xuống. Tiếng kim loại rít lên một tiếng khô khốc, đầy đe dọa. Con cặc vĩ đại của tôi, nóng hổi, cương cứng đến tột độ, bật tung ra, sừng sững trong làn gió đêm lạnh lẽo.)
(Con cặc của tôi sừng sững trong không khí, hơi nóng bốc lên trong đêm lạnh. Tôi không cho mẹ tôi một giây để định thần. Tôi nắm lấy bàn tay run rẩy của bà, bàn tay vừa mới bóp cặc tôi qua lớp quần, và áp nó thẳng vào da thịt trần trụi, nóng hổi của tôi. "Á!" - Bà khẽ rụt tay lại theo phản xạ, nhưng tôi đã nắm chặt lấy, ép những ngón tay mềm mại của bà bao trọn lấy thân cặc của mình. Bà có thể cảm nhận được kích thước thật của nó, sự cứng rắn của nó, và thứ dịch nhờn đang rỉ ra từ đầu cặc.)
(Tôi ghé sát vào vành tai bà một lần nữa, nhưng lần này giọng nói của tôi không còn là của một kẻ thống trị xa lạ nữa. Nó trở nên khàn đặc, trầm ấm, và đầy chiếm hữu, như thể chúng tôi đã là của nhau từ rất lâu rồi. Tôi thì thầm một câu nói mà tôi biết sẽ đập tan mọi phòng tuyến cuối cùng của bà.)
[Trần Phong]: (thì thầm, đầy mê hoặc)
Vợ ơi... Của chồng đây... Bú cho chồng đi.
(Câu nói "Vợ ơi..." của tôi, một sự chiếm hữu ngọt ngào và tàn nhẫn, dường như đã đập tan mọi mảnh vỡ phòng vệ cuối cùng của mẹ. Bà không còn là bà Phượng nữa, bà đã hoàn toàn nhập vai "người vợ" trong trò chơi bệnh hoạn này. Bàn tay bà, dù vẫn còn run rẩy, nhưng không còn rụt rè nữa, mà bắt đầu siết chặt hơn, vuốt ve con cặc trần trụi của tôi một cách tò mò, khám phá. Bà cảm nhận được độ dài, độ lớn, và sức nóng kinh hoàng đang tỏa ra từ nó.)
(Bà khẽ nuốt nước bọt, âm thanh đó vang lên rõ mồn một trong đêm tĩnh mịch. Đôi môi đang hé mở, sưng mọng của bà mấp máy, và một giọng nói khàn đặc, đầy kinh ngạc và ham muốn bật ra từ cổ họng.)
[Phượng Nguyễn]: (thì thầm, lạc giọng)
Trời ơi... Của chồng... sao mà nó to quá vậy... To hơn... A...
(Nghe thấy lời thốt lên đầy kinh ngạc và thán phục của mẹ, một nụ cười man rợ nở trên môi tôi. Tôi dùng tay đang nắm lấy tay bà, kéo nhẹ, kéo bà về phía mình. Bà lảo đảo bước tới, cơ thể mềm nhũn, hoàn toàn phó mặc. Con cặc của tôi, vẫn còn nằm trong lòng bàn tay bà, giờ đây chỉ cách khuôn mặt đang bị bịt mắt của bà vài centimet.)
[Trần Phong]: (Tôi rít lên, giọng khàn đặc đi vì dục vọng, phả hơi thở nóng rẫy lên má bà)
To... nhưng mà nó là của em. Của "vợ" anh hết. Em không muốn nếm thử nó à? Em không muốn nó ở trong miệng em sao?
(Tôi không đợi bà trả lời. Tôi dùng tay đang nắm tay bà, kéo nhẹ xuống, ép bà từ từ quỳ gối xuống sàn đá lạnh lẽo ngay trước mặt tôi. Bà không một chút chống cự, ngoan ngoãn quỳ xuống, mái đầu vẫn ngẩng lên, dải lụa đen khiến bà trông như một nữ tu đang chuẩn bị thực hiện một nghi lễ báng bổ. Con cặc vĩ đại của tôi giờ đây đang ở ngay trước miệng bà, sừng sững, đung đưa một cách đe dọa. Tôi có thể nghe thấy tiếng bà thở dốc, tiếng nuốt nước bọt ừng ực.)
[Trần Phong]:
Há miệng ra. Bú cho chồng. Ngoan nào.
(Mệnh lệnh của tôi vang lên, vừa ra lệnh vừa dỗ dành, không cho phép một lời từ chối. Mẹ tôi, đang quỳ trên sàn đá lạnh, run rẩy. Dải lụa đen che kín mắt bà, nhưng tôi có thể thấy đôi môi sưng mọng của bà mấp máy, hé mở. Bà ngập ngừng. Nỗi sợ hãi cuối cùng, sự xấu hổ của một người phụ nữ đức hạnh, đang chiến đấu với liều thuốc kích dục và cơn thèm khát điên cuồng. "Há miệng ra, vợ..." - Tôi lặp lại, giọng trầm xuống, đầy uy hiếp nhưng cũng đầy hứa hẹn. Và rồi, bà đầu hàng. Đôi môi bà từ từ hé mở, run rẩy như một cánh hoa. Tôi không đợi thêm. Tôi nắm lấy tóc bà, kéo nhẹ đầu bà về phía trước, rồi ấn mạnh con cặc của mình vào khoang miệng ấm nóng, ướt át đang chờ đợi. "Ư...mm!" - Một tiếng rên tắc nghẹn lại trong cổ họng bà. Bà không thể tin được kích thước của nó. Đầu cặc của tôi đã chạm sâu vào cổ họng bà, khiến bà suýt nữa thì nôn ọe. Nhưng bà không dám nhả ra. Thay vào đó, bà bắt đầu làm theo bản năng. Đôi môi mềm mại của bà bao bọc lấy thân cặc của tôi, và chiếc lưỡi rụt rè của bà bắt đầu nếm thử thứ vũ khí đang xâm chiếm lấy mình. Bà đang bú cặc tôi, ngay trước cửa nhà, trong khi vẫn đang bị bịt mắt.)
(Khoảnh khắc đôi môi mềm mại, nóng hổi và ướt át của mẹ bao bọc lấy con cặc tôi, một luồng điện khoái cảm cực đại chạy dọc sống lưng, đánh thẳng vào não tôi. Nó còn tuyệt vời hơn vạn lần so vói giấc mơ. Cái khoang miệng rụt rè nhưng đầy mời gọi của bà, chiếc lưỡi e dè khẽ chạm vào đầu cặc tôi... tất cả, cộng với sự dồn nén suốt cả đêm, sự hưng phấn tột độ khi chứng kiến bà tự mình sập bẫy, đã đẩy tôi đến giới hạn ngay lập tức. Tôi đã bắn một lần trước đó, nhưng dường như nó không hề làm giảm bớt sự nhạy cảm của tôi, mà còn khiến nó bùng nổ dữ dội hơn.)
(Tôi không thể kìm nén được nữa. Tôi không muốn một màn bú cu kéo dài. Tôi muốn sự giải thoát ngay lập tức.)
[Trần Phong]: (Tôi gầm lên một tiếng, giọng khàn đặc đi vì khoái cảm)
A... Phượng... Miệng em... Sướng... sướng quá... Chồng... chồng không chịu nổi nữa...
(Không một lời cảnh báo, tôi nắm chặt lấy mái tóc dài của mẹ, giữ lấy đầu bà để bà không thể nhả ra. Tôi dùng hông, thúc mạnh, dập con cặc của mình vào sâu trong cổ họng bà chỉ hai, ba nhịp. "Ự... Ực...!" - Mẹ tôi không thể thở nổi, mắt (dù đang bị bịt) chắc chắn đang trợn trừng lên vì hoảng hốt và ngạt thở. Và rồi, tôi gồng cứng người, gầm lên một tiếng cuối cùng.)
[Trần Phong]:
A... CHỒNG RA! RA HẾT VÀO MIỆNG VỢ ĐÂY! NUỐT LẤY NÓ!
(Từng dòng, từng dòng tinh dịch nóng hổi, đặc quánh của tôi phun thẳng vào cổ họng bà. Tôi ghì chặt đầu mẹ, không cho bà một cơ hội nào để né tránh, ép bà phải nuốt trọn toàn bộ thứ tinh túy bệnh hoạn của chính thằng con trai mình. Mẹ tôi co giật, cơ thể run lên bần bật, bà cố nuốt trong cơn ho sặc sụa, cổ họng bà co thắt liên hồi, cố gắng tiếp nhận dòng lũ lụt mà "người chồng" bí ẩn của bà vừa ban tặng.)