TrìnhCa
Tiến sĩ
Nó không chỉ là tình cảm, cũng chẳng phải chỉ là sự quan tâm đơn thuần, mà còn là sự dung chứa, bao dung, và cả hy sinh.
Người ta có thể dễ dàng nói “yêu” bởi yêu nhiều khi đến nhanh và rực rỡ,
nhưng để thật sự "thương" một người, cần có sự kiên nhẫn, thấu hiểu và cả lòng bao dung rất lớn.
“Thương” là khi thấy người kia vấp ngã mà lòng mình cũng đau.
Là khi họ chưa kịp nói ra, mình đã hiểu điều họ cần.
Là lúc sẵn sàng gác lại cái tôi, bỏ qua những hơn thua, chỉ để giữ cho họ một chút bình yên.
Thương không ồn ào, không cần phô bày, nó lặng lẽ như dòng nước ngầm nuôi dưỡng cả một cánh đồng xanh.
Trong gia đình, thương là khi cha mẹ dậy sớm hôm, gánh gồng nỗi nhọc nhằn chỉ để con cái đủ đầy.
Là khi con cái, lớn lên giữa bộn bề cuộc sống, vẫn nhớ quay về thăm cha mẹ già, dù chỉ bằng một bữa cơm giản dị.
Trong tình bạn, thương là khi ta biết đặt mình vào vị trí của nhau, chia sẻ khó khăn thay vì chỉ hiện diện trong lúc vui.
Và trong tình yêu, thương mới là nền tảng bền vững, bởi yêu có thể phai, nhưng thương thì ở lại.
Một chữ "thương" thôi nhưng đủ để làm dịu lại bao giông bão trong lòng.
Khi có người thương mình thật sự, dù ngoài kia đầy rẫy sóng gió, ta vẫn thấy an tâm.
Và khi ta thương ai đó thật sự, ta cũng tự thấy trái tim mình rộng lớn, bao dung, và giàu có hơn bất cứ điều gì.
Có lẽ, điều quý giá nhất trên đời này không phải là ta có bao nhiêu tiền bạc, địa vị hay hào quang,
mà là khi đi hết một đoạn đường dài, ta vẫn còn ai đó để thương, và vẫn còn ai đó thương mình.
Cuộc đời vốn dĩ ngắn ngủi và vô thường, đừng phí hoài nó cho những giận hờn hay hờ hững.
Nếu có thể, hãy thương nhau nhiều hơn, thương cả những khuyết điểm và yếu đuối của nhau.
Vì khi cuối cùng khép lại tất cả, điều còn đọng lại trong ta, cũng chỉ là một chữ "thương".


