Có video 🌸Giặt sạch tấm vải tâm🌸

TrìnhCa

Tiến sĩ


🌸Triết lý sống

Một vị thiền sư từng nói:

“Tôi chưa thấy ai đến chùa để học cách từ bỏ những điều xấu sai bất thiện.

Họ cứ chúi mũi vào việc tạo công đức.

Nhưng họ chẳng biết đang tốn công sức vào việc gì.

Điều đó chẳng khác người cố nhuộm màu cho một tấm vải dơ bẩn chưa giặt sạch."

Câu nói ấy nghe qua tưởng đơn giản, nhưng lại chạm đến gốc rễ của con đường tu.

Con người thường thích làm những việc dễ thấy, dễ kể, dễ được khen ngợi.

Ta đi chùa, cúng dường, làm phước, phóng sinh... mong được bình an, may mắn, mong một kiếp sau tốt đẹp hơn.

Nhưng có bao giờ ta dừng lại để nhìn xem, trong lòng mình đã thật sự sạch chưa?

Tâm còn đầy tham muốn, còn ganh tị, còn giận hờn, thì công đức tạo ra chỉ như lớp sơn phủ lên bức tường nứt vỡ.

Bên ngoài có thể sáng bóng, nhưng bên trong vẫn là cũ kỹ và mục ruỗng.

Tu không phải là thêm vào, mà là bớt đi.

Không phải để khoác lên mình chiếc áo của người hiền,

mà là dám đối diện với phần chưa tốt trong chính mình.

Một khi ta còn muốn chứng minh mình là người tốt, còn mong người khác khen ngợi, thì thiện tâm ấy vẫn chưa trong.

Chỉ khi nào ta thấy rõ từng cơn giận, từng ý nghĩ nhỏ nhoi và lặng lẽ chuyển hóa chúng, khi ấy mới thật sự là tu.

Giặt sạch tâm không phải việc của một ngày.

Nó là hành trình suốt đời, nơi ta học cách nhìn thẳng, nhận lỗi, rồi buông bỏ.

Mỗi khi ta bớt đi một sân hận, một tham lam, một lời nói làm tổn thương người khác, tấm vải trong lòng lại sạch thêm một chút.

Và chính trong quá trình ấy, lòng ta nhẹ dần, ánh sáng trong ta lớn dần.

Khi tâm đã trong, mọi việc làm tự nhiên trở thành thiện.

Một nụ cười, một ánh mắt, một việc nhỏ thôi cũng có thể mang lại an lành cho người khác.

Công đức khi ấy không còn là điều để tạo, mà là điều tự sinh từ sự
trong sáng nơi tâm.

Vì thế, trước khi vội nhuộm màu cho tấm vải, hãy kiên nhẫn giặt sạch nó.

Bởi khi tâm đã sạch, chính nó đã là màu đẹp nhất rồi.

🌸🌸
 
Bên trên