haha chắc mấy anh bất ngờ lắm vì đây không phải là 1 post về những em gái vutotoite hay lon ngon mộng mơ mà chỉ là 1 chút tâm sự tuổi 18 của em vì không biết giải toả ở đâu nên xin kể 1 xíu về trải nghiệm của em trong những tháng đầu sinh viên
em là H năm nay chỉ mới 18 tuổi thôi nên em còn ngu ngơ lắm. lúc mới đầu em biết điểm việc đầu tiên là nghĩ đến ngay học tiếng để đi xkld nhưng bme không đồng ý vì đi nc ngoài xa gia đình và khi về nước rất mông lung không có việc làm ổn định ( đó là tình trạng chung của các xkld về nước) nên em nghe lời bố mẹ và học đh ở 1 trường theo kiểu đh nghề và chọn ngành cnoto 1 ngành mà em không có 1 chút nào là đam mê hay thích thú dù chỉ 1 chút
ban đầu em chọn ngành này vì chỉ để bme yên lòng và em nghĩ cứ đến trường học cho xong 4 năm rồi ra trường đi làm nhưng mọi việc đã không đơn giản như em tưởng tượng
khi xuống thành phố em mới nhận ra nhiều việc
-tiền đóng học đầu năm đã đóng 10tr và tháng này phải đóng tiếp 11tr
- tiền trọ hàng tháng là 2tr5
mặc dù đối với nhiều người số tiền ấy không bao nhiêu nhưng đối với gđ em là khó khăn
khi em gọi bảo là sắp nạp tiền phòng thì mẹ bảo nói chủ là cho mẹ vài ngày
vì gđ em không khá giả me chỉ làm vặt vặt tạp hoá kiếm ít đồng lời và làm thêm măng chua để bán
em cũng có làm thêm để phụ mẹ nhưng cũng chỉ có 2tr 1 tháng và em tiêu gần hết 1tr5/tháng nên cũng chỉ phụ mẹ khoảng hơn 500 tiền phòng
đi học thì nói thật là em nhác học và học không vào sắp phải đối mặt với tạch môn và đóng tiền học lại
em cảm thấy số tiền bme bỏ công sức ra cho em học là vô nghĩa
đỉnh điểm là gần đây em mới biết sự thật lâu nay bố em phải chịu đựng tính lăng nhăng của mẹ em từ rất lâu rồi những lần cãi vã viết cả giấy ly hôn
cãi nhau từ việc mẹ em gọi điện kiểu bồ bịch với thằng này đens thằng khác khiến bố tuyệt vọng em cũng như em rất thất vọng ( nhưng em vẫn tôn trọng mẹ em nên mn đừng toxic mẹ em )
em cảm thấy buồn chán và mất động lực sống
em đã ra 2 quyeest định đó là sẽ tâm sự với bố về chuyện của mẹ 1 là sẽ hoàn toàn chấm dứt ( những em không muốn )
2 là sẽ bắt mẹ hứa không bao giờ tái phạm ( khó vì bản tính khó dời)
em sẽ nghỉ học đại học để chọn 1 trong 2 con đường cho tương lai
1 em sẽ học cao đẳng rồi học tiếng thêm tiếng trung để làm kcn (nghe nói tháng cũng vài chục)
2 là học luôn tiếng trung để đi làm kcn luôn
mn cho em ý kiến với ạ có nên như thế không hay vẫn cố học đh tiếp chứ em chán nản cuộc sống sv này lắm rồi
em biết em là 1 thằng thất bại chẳng có nỗ lực 1 xíu nào nhưng em nhận biết bản thân chỉ đến thế có cố gắng cũng chẳng học được
em là H năm nay chỉ mới 18 tuổi thôi nên em còn ngu ngơ lắm. lúc mới đầu em biết điểm việc đầu tiên là nghĩ đến ngay học tiếng để đi xkld nhưng bme không đồng ý vì đi nc ngoài xa gia đình và khi về nước rất mông lung không có việc làm ổn định ( đó là tình trạng chung của các xkld về nước) nên em nghe lời bố mẹ và học đh ở 1 trường theo kiểu đh nghề và chọn ngành cnoto 1 ngành mà em không có 1 chút nào là đam mê hay thích thú dù chỉ 1 chút
ban đầu em chọn ngành này vì chỉ để bme yên lòng và em nghĩ cứ đến trường học cho xong 4 năm rồi ra trường đi làm nhưng mọi việc đã không đơn giản như em tưởng tượng
khi xuống thành phố em mới nhận ra nhiều việc
-tiền đóng học đầu năm đã đóng 10tr và tháng này phải đóng tiếp 11tr
- tiền trọ hàng tháng là 2tr5
mặc dù đối với nhiều người số tiền ấy không bao nhiêu nhưng đối với gđ em là khó khăn
khi em gọi bảo là sắp nạp tiền phòng thì mẹ bảo nói chủ là cho mẹ vài ngày
vì gđ em không khá giả me chỉ làm vặt vặt tạp hoá kiếm ít đồng lời và làm thêm măng chua để bán
em cũng có làm thêm để phụ mẹ nhưng cũng chỉ có 2tr 1 tháng và em tiêu gần hết 1tr5/tháng nên cũng chỉ phụ mẹ khoảng hơn 500 tiền phòng
đi học thì nói thật là em nhác học và học không vào sắp phải đối mặt với tạch môn và đóng tiền học lại
em cảm thấy số tiền bme bỏ công sức ra cho em học là vô nghĩa
đỉnh điểm là gần đây em mới biết sự thật lâu nay bố em phải chịu đựng tính lăng nhăng của mẹ em từ rất lâu rồi những lần cãi vã viết cả giấy ly hôn
cãi nhau từ việc mẹ em gọi điện kiểu bồ bịch với thằng này đens thằng khác khiến bố tuyệt vọng em cũng như em rất thất vọng ( nhưng em vẫn tôn trọng mẹ em nên mn đừng toxic mẹ em )
em cảm thấy buồn chán và mất động lực sống
em đã ra 2 quyeest định đó là sẽ tâm sự với bố về chuyện của mẹ 1 là sẽ hoàn toàn chấm dứt ( những em không muốn )
2 là sẽ bắt mẹ hứa không bao giờ tái phạm ( khó vì bản tính khó dời)
em sẽ nghỉ học đại học để chọn 1 trong 2 con đường cho tương lai
1 em sẽ học cao đẳng rồi học tiếng thêm tiếng trung để làm kcn (nghe nói tháng cũng vài chục)
2 là học luôn tiếng trung để đi làm kcn luôn
mn cho em ý kiến với ạ có nên như thế không hay vẫn cố học đh tiếp chứ em chán nản cuộc sống sv này lắm rồi
em biết em là 1 thằng thất bại chẳng có nỗ lực 1 xíu nào nhưng em nhận biết bản thân chỉ đến thế có cố gắng cũng chẳng học được


