Tao và vợ tao cùng 34 tuổi. Yêu và góp gạo thổi cơm chung từ thời sinh viên, sáng cùng nhau đi học, trưa cùng nhau về nấu ăn, cả ngày ở bên nhau hầu như không lúc nào không dính vào nhau. Nhu cầu của tao thì cao nhưng nhu cầu của vợ tao thì thấp. Từ thời sinh viên vợ tao luôn trốn tránh với lý do: đã cưới chưa mà đòi hỏi nhiều thế (góp gạo thổi cơm chung là bọn tao chịch rồi nhé, nhưng vài ngày vợ tao mới cho một lần, vợ tao chắc chắn không ngoại tình vì lúc nào đi đâu cũng là 2 vợ chồng tao đi cùng nhau, hầu như không có lúc nào là không bên nhau). Sau khi cưới thì vợ chồng tao quy ước 2 ngày chịch 1 lần. Sau 10 năm thì vợ tao bảo già rồi, không đáp ứng được, đổi thành 3-4 ngày 1 lần. Nhu cầu của tao thì mỗi ngày 1 lần, vì biết vợ tao nhu cầu thấp nên trước đây tao nín nhịn 2 ngày 1 lần, bây giờ thì 3-4 ngày 1 lần nên tao nhịn không nổi, có những đêm năn nỉ xin xỏ thì vợ tao cố gắng trả bài nhưng có những đêm vợ tao nhất quyết không, lại còn nói những lời khó nghe, sức người không phải sức trâu, kêu tao không cho vợ tao nghỉ ngơi để mai đi làm, bảo tao biến thái, ham mê sắc dục các kiểu .v.v. Trong khi đó vợ tao đi làm về chỉ việc ăn rồi tắm rồi lướt điện thoại xong đi ngủ. Lương vợ tao thì ba cọc ba đồng, thỉnh thoảng mua quần áo và đồ ăn vặt cho con, còn lại mọi chi phí trong gia đình do tao gánh hết . Những đêm không được chịch, tao trằn trọc, lăn lộn 2-3 giờ sáng mới ngủ mà ngủ cứ 1 lúc lại tỉnh chứ ko sâu giấc được, tóc tao đã bạc rất nhiều, tao cảm thấy sức khoẻ cũng đi xuống nhiều vì không ngủ ngon được. Trong mắt hàng xóm, bạn bè thì gia đình tao đúng kiểu nhà người ta, vợ chồng hạnh phúc, con cái xinh đẹp, ngoan ngoãn, học giỏi. Nhưng chỉ có tao mới biết, bao năm qua tao sống trong sự kìm hãm, nín nhịn, chịu đựng con cu không được chịch đủ nhu cầu của mình. Tao muốn mỗi ngày được chịch 1 lần, muốn tâm hồn tao được thoả mãn, được sống thật với chính mình.



còn đéo chịu thì...
