Kiến thức Buổi chiều, nhìn ra quảng trường, muốn chạy bộ nhưng đó chỉ còn là hoài niệm.

Fear of Gout

Tao là gay
Cũng quảng trường đó những năm trước tao còn nghe nhạc quân cúp, xong đi đá banh, chạy bộ, ăn to, nói lớn, nhậu, cười, vui
Bây giờ, cũng là tao đứng đó, chỉ biết mặc áo khoác, tay đút vô túi quần, cơ thể thì ê ê âm ỉ, trong cốp xe chứa đầy giấy tờ khám bệnh, tờ nào tờ nấy in đậm chét, uric 500, rồi 550, rồi có lúc hên hên 480...

Thế giới vẫn vui, họ vẫn thể thao, thậm chí là lên võ đài, đánh nhau..... ăn thịt bò, uống bia, thức khuya, thức đêm, làm đủ thứ việc, chả sao
Tao thì chạy ko dám, đá banh sợ, ăn tôm hùm thì ngại, uống bia thì phải giả vờ uống ít.... kiêng khem, thuốc men, và đi tiểu nhiều (do phải uống nước nhiều với hi vọng đào thải bớt uric).

Tất cả chỉ là quá khứ
Và tao cũng ko có tương lai
Tao chả có gì ngoài gout
 
Bên trên