hôm nay thứ là thứ 2, tôi hơi bị thiếu ngủ vì cuối tuần vừa rồi ngủ hơi muộn, làm về ăn vội tô bún là xách đít lên giường ngay lập tức, ngủ từ 7h30 => 13h. giất ngủ rất sâu, cảm giác như vừa ngủ một giấc tuyệt cmn vời nhất trong ngày vậy, trong giấc mơ mọi thứ đều rất tuyệt vời, tuy ngắn ngủn 3h thôi nhưng tôi mơ rất nhiều, tôi mơ tôi là một nhân vật nào đó trong tu chân xuất thân bần hèn, sống trong 1 thế giới kẽ mạnh thì sống kẽ yếu thì chết, trải qua nhân sinh gì đó tôi đéo nhớ tôi từ yếu trở nên mạnh , có 1 sự kiện nào đó ập đến thành tôi đang sống tôi lại chọn cứu hàng vạn người trong thành thay vì người thân bằng hữu, đúng là stupid , kết thúc tôi hối hận vcl
sao mình có thể ngu như thế đc nhỉ. kết thúc giấc mơ , giấc mơ thứ 2, tôi mơ tôi được làm chính mình, mọi tính cách cá tính, thế giới quan của tôi rất rõ ràng, k còn ngại ngùng, thiếu quyết đoán như ngoài đời nữa, trong giấc mơ tôi được nhậu vs mấy tml trong sóm, đc hát karaoke (hát chay), tôi hát hay vl cảm giác mọi thứ đều rất mộc mạc, nhưng cực kỳ rõ ràng , tôi biết tôi là ai, sống để làm gì, tôi biết thế giới ngoài kia xấu xa, tồi tệ đến mức nào nhưng nội tâm tôi rất vững vàng khi liên hoan , ca tữu tại đó, có lẽ đó là nơi tôi sinh ra ,nơi mà tôi lớn lên, những gì tốt nhất ,ngây thơ nhất cuộc đời người thiếu niên 23 tuổi đều xuất phát tại đó, tôi thoáng nghĩ, giá như được sống mãi thế này thì tuyệt biết mấy, k còn bon chen nơi sg đông đúc, ngột ngạt, nóng nực chơi được hát được ăn được uống được, có gia đình có người thân, bạn bè, tất cả mọi thứ tôi cần. giấc mơ thứ 3 : cũng tại nơi thôn quê đó, tôi mơ hồ nhớ lại thằng bé nhà cạnh bên , nó khoảng 12 13 tuổi gì đó ,đại loại là lớp 3 lớp 4 gì đó , tôi lúc ấy chắc đang học cấp 3, mới ngày nào nó còn tung tăng bay nhảy, chơi đùa cùng bọn con nít trong xóm, mà giờ đã nằm trong bệnh viện vì bệnh hiểm nghèo
, tôi thấy thương nó, đời người được có mấy ngày vui, hạnh phúc bao nhiêu bây giờ đau đớn ntn, không còn được đi học, những lần đau thấu xương khi điều trị bệnh, tôi loáng thoáng nhớ có 1 ng ở cạ



nghe chill chill vê lờ, sau đó mấy th anh giang hồ giang háng gì đó biết ổng là người đứng sau, tìm ổng đập đòi ổng 5 củ, ổng cười cười móc túi đưa cho cho tụi nó chứ sao nữa, tôi cũng cười cười, xã hội bây giờ tiền bạc vật chất vẫn hơn là mấy th giang hồ giang háng, mình có tiền mình vẫn sai bảo tụi nó được. Mình có tiền mình vẫn mạnh, mình vẫn có thực lực, haizz tôi nghĩ không biết khi nào tôi mạnh được như anh ấy đây.