Xuân Hạ
Khổ vì bướm
Bao năm cứ trôi,bao nhiêu nỗi đau Dòng thời gian ấy,chỉ trôi đi chẳng quay về đâu Cuộc đời được bao lâu mà cứ luôn sống trong hận thù Sao không khoan dung đễ cho nhau thảnh thơi Tôi đã ước mơ,tôi đã nghĩ suy, Vậy mà thời gian qua cứ rong chơi đến nay được chi Giật mình hoang mang,nay ngồi đây hối tiếc muộn màng Ngồi đây nay tiếc cho chuỗi thời gian Nhìn những người quanh tôi Mới đây đã ra đi rồi Họ 1 thời rong chơi cũng lãng phí thời giờ như tôi Bạn làm gì hôm nay khi ngay mai phải xa cõi đời Sao khong vui tha thứ cho nhau những lời 1 người bạn thân thương Mới đây đã xa vô thường Nhìn lại mẹ thân yêu Mái tóc ấy giờ đã pha sương 1 ngày lại trôi qua,thêm ngày vui sướng bên mẹ già 1 ngày còn được sống hãy luôn quý trọng.


