Chính xác, Đảng là một cá thể trong nước Việt Nam. Công lao của Đảng là có, nhưng yêu nước, không có nghĩa là phải yêu Đảng. Nước Việt Nam có Đảng, chứ không thể nào nói Đảng có nước Việt Nam. Nên khi yêu tổ quốc nghĩa là yêu vị trí địa lí, yêu con người ở tại nơi đó, muốn cho dân tộc yên bình chứ không cần yêu Đảng. Đảng và nhân dân đóng góp cho nước Việt Nam chứ nhân dân không có nghĩa vụ phải đóng góp cho Đảng! và công lao của Đảng không đủ đến mức Đảng muốn làm gì cũng được, nghĩa là nếu có sai phạm thì cũng phải bị chỉ trích và nhân dân có quyền làm chuyện đó! Đảng mà bài trừ ai chỉ trích thì giống như ngày xưa ở chế độ Quân Chủ có các thừa tướng lộng quyền nghĩ mình ngang hàng với vua và công lao của mình có thể thực hiện được bất cứ tội ác nào mà không sợ bị trừng phạt.
Thì bản chất nó là thế mà? Chức Tổng Bí Thư, là người đứng đầu Đảng thực chất ngang với Giáo Chủ của 1 tôn giáo thế nên gian đoạn đầu hình thành Đảng ở một số nước thì người cơm sườn tìm cách loại bỏ các tôn giáo khác, thế nên bây giờ đại đa số đề “tôn giáo:không” trên lý lịch.
Tao thấy thằng cu con nó trẻ người non dạ, nó chưa hiểu chuyện & chưa lường được nguy hiểm trong cái post của nó. Nhưng truyền thông đánh nó bầm dập & quy kết nó như kiểu kẻ phản quốc thì quá thể đáng.
Đảng có công như tội & lỗi cũng đầy ra, Cải Cách Ruộng Đất là một ví dụ, nếu ai tập trung quan sát nhìn sâu vào xã hội sẽ thấy nó ảnh hưởng xấu đến tận bây giờ hay thậm chí 2-3 thế hệ nữa. Rồi mô hình kinh tế hợp tác xã, chế độ tem phiếu…Tuy bây giờ nhìn lại thì dễ dàng phán xét, nó phải đặt vào bối cảnh lịch sử để phân tích, nhưng phải thừa nhận với nhau rằng Đảng cũng chỉ là một tổ chức được xây dựng nên bởi con người, con người không hoàn hảo thì không thể mong Đảng hoàn hảo, Đảng không toàn năng, thế nên có người khen thì phải có người chê.