Tao hồi 2016 vừa đủ 18t, học thì dốt, gia đình thì thâm nợ vì 2 anh trai cá độ, nhà cửa bán hết bơ vơ sống nhờ nhà phía ngoại. Thời điểm đó bế tắc, ko có định hướng nên viết đơn xin nhập ngũ (lôi thêm 1 thằng bạn thân cũng bị cận) để được nhà nước nuôi (thật 100%). Mặc dù bản thân bị cận thị khoảng 3 độ (mang kính cận), dái bị xệ nữa, vì viết đơn tự nguyện nên lên phường khám cho có lệ, sức khoẻ ghi loại 1 hết (kể cả con mắt cận thì cán bộ ghi vào giấy 0,5 độ) có mỗi răng là loại 3.
Sau khi ăn tết 2017 xong là lên đường đi, người thân gom góp cho được 5 triệu. Tới ngày đi, 4h sáng cán bộ tới gõ cửa nhà, dẫn đi ăn tô bún giò. Xuống quảng trường tập trung, lủi thủi 1 mình ko 1 người thân ra tiễn. Đợt đó tao được đi ở quân khu 5 Đà Nẵng, đơn vị lính thông tin. Nói thiệt cảm xúc lúc đó mặc dù tự nguyện nhưng sống ở ngoài nó thoải mái, vào đó mấy ngày đầu tao nản do ko quen và cực kỳ hối hận. Ước được quay lại thì ko đi nữa, vào đó cả sư đoàn có 1 mình tao là mang kính cận (do tao tháo kính thì mắt bị điều tiết và chảy nước mắt, ngứa... và thấy đường ko rõ do cận tới 3 độ).
Tao vô đơn vị lính được đúng 5 ngày, cho tới ngày thứ 6 có 1 sếp lớn về đơn vị thăm và thấy ở đâu lòi ra 1 thằng đụt mang kính cận, kéo tao vô cho quân y quân đội khám lại con mắt, bắt đứng trước bảng 5 điều bác Hồ dạy cách 1,5m đéo thấy đường đọc. Tao cũng khai ra thằng bạn tao cũng đi chung và cũng bị cận nặng (cận thiệt 100% ngang tao). Qua hôm sau cán bộ thông báo ít ngày nữa trả về địa phương (tao và thằng bạn tao). Sau đó được chở về tận địa phương, tận nhà trao trả lại cho gia đình. Từ đó tới nay, tao và thằng bạn tao bây giờ 26 tuổi rồi, ko còn thấy phường gửi giấy báo khám sức khoẻ hay gì nữa cả. Và tao cũng ko tốn 1 ngàn tiền lo lót, bạn bè tao thì lo mỗi năm 10tr và hàng nằm như vậy. Tao thì được kim bài miễn tử từ quân đội luôn.