Truyện "Hành trình Nữ thần hóa điếm". Tao đăng cho mấy thằng khỏi mất công ăn cắp.

Lituchi1

Tao là gay
Ch96. Lễ kỉ niệm ngày cưới.
Mấy hôm nay Mai đến công ty cũng không còn bị đè nặng bởi nỗi sợ đối mặt với Tuấn nữa. Có lẽ ánh mắt nhìn hắn của cô đã bớt khắt khe hơn chút ít nên hắn cũng dễ nhìn và bớt đáng sợ đi. Với lại dù gì đây cũng là nơi công sở hắn cũng không dám quá làm càn, hiểu rõ những điều này Mai cũng dễ dàng đối phó. Nhưng sự dễ chịu này cũng một phần từ Tuấn, có vẻ mối quan hệ mập mờ với Mai giúp hắn tiến bộ thêm, tiền cô cho, hắn mua quần áo để ăn vận gọn gàng hơn, cũng biết xịt nước hoa để thơm tho sạch sẽ.
Trong giờ làm việc cũng không trêu đùa và làm trò bậy bạ với các cô, các chị trong công ty nữa, chắc vì những người này chẳng ai đẹp bằng Mai. Vì những tiến bộ này ối người khen hắn rồi đồn hắn có bồ với sắp lấy vợ, thế là hắn càng vui mừng và cố gắng phát huy.
Sự thoải mái trên công sở cũng khiến Mai tươi tỉnh hơn trong lúc chờ đón chồng về, tất nhiên, tự bản thân thân cô phải nhắc nhớ để vai diễn hoàn hảo không có chút sơ hở nào.
Khánh về buổi đêm bằng taxi cùng một đống đồ lỉnh kỉnh, đồ của anh vừa vặn 1vali còn 3 chiếc kia hầu hết là quà của các con và 2 bên bố mẹ, cô cũng được tặng một vài món đồ. Nhưng khác mọi khi, lần này cô nhận quà không thực sự hào hứng mà chỉ tỏ vẻ cho Khánh hài lòng, cô thấy sự chu đáo của anh như con dao kề cổ, khiến cô ngột ngạt nhiều hơn vui.
Tất nhiên vì chuyến đi dài như thế Mai sẽ vì Khánh mệt mà “suy nghĩ cho anh”, anh có âu yếm đòi quan hệ cô cũng “vì anh” mà từ chối. Khánh cũng bằng lòng, trước nay anh đều chiều vợ chứ không bao giờ ép, giờ cũng vậy, anh không để chuyện nhỏ đó mà gây bất hòa với cô.
Mai nằm bên chồng, sự ấm áp xưa kia khiến giấc ngủ của cô êm ái giờ lại là một áp lực vô hình khiến nàng thức trắng đêm. Cô trằn trọc vì hàng trăm lí do, có đa phần là nỗi sợ, sau đó là áy náy cùng rất nhiều toan tính cô phải nghĩ ra để giấu diếm chồng những chuyện sai trái.
Trên công ty chị giám đốc đã nhận lời mời của cô và hứa rằng hôm nay chị và chồng sẽ đến. Đây cũng là đồng nghiệp hiếm hoi của cô trong bữa tiệc, nếu Vy không phải người yêu cũ của chồng cô có lẽ cô cũng mời, vì ở công ty Mai cũng chỉ thân thêm với cô ấy.
Buổi chiều hôm nay Mai ra về sớm hơn, cô phải chuẩn bị rồi sẵn sàng chờ mọi người dự tiệc. Cô xuống nhà xe khi không có một bóng người, xe cô trong góc, sát trụ bê tông, cô cúi người lom khom tìm chìa khóa thì một nóng người yên lặng đến sau lưng.
Cửa xe vừa được mở, bóng đen đấy dã mở cửa sau rồi kéo cả cô vào trong đó, mùi nước hoa bình dân cùng mùi vải mới khiến cô nhận ra đó là ai.
-Tuấn…cậu điên rồi à, ở đây là công ty cậu làm cái gì thế, cậu muốn giết cả tôi lẫn cậu à.
-Ừ anh đang điên đây, nhớ em đến phát điên lên rồi đấy, nhìn thấy em cả ngày mà không dược chạm vào em. Hic vú mông em cứ lắc lư qua lại khiến anh thèm nhỏ dãi mà phải nhịn đến đau cả buồi, giờ em phải đền cho anh đi chứ.
-Tuấn bỏ ra…người ta nhìn thấy bây giờ… xin Tuấn đấy.
-Anh tăm tia hết rồi, người nào bước ra từ thang máy cũng đều có tiếng “tinh” còn camera thì lúc xuống đây anh tắt rồi, em yên tâm… hít hà…ôi em thơm quá.
Tuấn không rời Mai mà ghì chặt cô ở hàng ghế sau rồi vùi đầu trong cổ nàng. Hàm ria tua tủa của hắn ta nhanh chóng làm cô rên lên vì nhột ngứa, cùng với đó là bàn tay nhanh như điện xẹt đã luồn qua áo ôm trọn bầu vú của nàng. Sự mạnh bạo cùng lén lút nhanh chóng làm người Mai rạo rực cô khẽ cựa người định đẩy hắn ra nhưng bị hắn bóp mồm hôn ngấu nghiến. Ý định cự tuyệt ban đầu không thành giờ cô đang dần đáp lại, nụ hôn triền quấn cùng tiếng ư ử trong cổ họng đã phơi bày tất cả. Hắn lộn ngược váy công sở của cô lên, thô bạo dùng tay miết mạnh.
Mùi nồng nồng của một ngày bận rộn ở bướm cô khiến hắn không phản cảm mà càng hít hà say sưa.
-Ôi thơm quá, cả ngày không rửa mà em không khắm mà lại càng thơm hơn… khà khà…anh thích lắm…tất cả đều cho anh hết nhé…
Cô ú ớ còn chưa kịp mở lời hắn đã vạch đáy quần lót ra rồi liếm một đường thật dài dọc theo âm hộ. Mai giật nảy người, dù đã cắn môi cổ họng cô vẫn phát ra những tiếng rên thật dài như bất tận.
-Ư ư ư ư ư ư ư… ôi…ư ư ư ư… không…
Tay chân cô bủn rủn, cô cố đẩy hắn ra, miệng van xin không ngớt.
-Đừng mà Tuấn ơi…tôi phải về…ư hư hư…bây giờ không được thật mà…
Hắn ngẩng đầu lên, mồm vẫn loang loáng vệt nước nhờn trong vắt.
-Sao lại vội về như thế bây giờ đã hết giờ đâu.
Mồm hắn nói mà tay vẫn còn thụt thò trong lỗ bướm khiến nước nhờn vẫn ào ào rỉ ra. Phải quyết tâm lắm cô mới không giang chân ra gọi mời hắn lúc này, Mai vừa nói vừa ngập ngừng do tiếng nấc.
-Hức…tại vì hôm nay nhà tôi có tiệc… ôiii…là kỉ niệm ngày cưới của chúng tôi… ớ…đêm qua chồng tôi đã về rồi…giờ tôi còn phải về chuẩn bị…hư hư…tiệc sắp diễn ra rồi…ôiii… sigh…để tôi đi về đi Tuấn…
Nói chuyện kỉ niệm ngày cưới trong khi bướm bị tay người khác sờ, miệng người khác bú mút thật quá khó tưởng tượng. Vậy mà có lúc Mai lại rơi vào cái hoàn cảnh oái oăm này, thật không thể nào nghĩ đến.
-Pép…được rồi… vậy thì tha cho em đấy, địt gấp quá cũng không vui. Tiệc chuẩn bị trong nhà hàng à.
Tuấn lại nhét ngược con cu đã thò ra một nửa, thú thật Mai cũng có chút tiếc nhưng vì việc gấp nên bắt buộc phải dằn lòng. Mai vừa lồm cồm chỉnh lại áo quần vừa nhìn hắn nói.
anh-sex-0821-202457-012.jpg

-Tiệc tổ chức ở nhà tôi, nhưng cũng chỉ có bố mẹ hai bên với bạn thân gia đình, ở công ty tôi cũng chỉ mời mỗi chị giám đốc cũ.
Nghe tên chị giám đốc cũ Tuấn tự nhiên nhìn đến tập hồ sơ bị vất dưới chân rồi cười nói.
-Vậy thôi em về đi, tối nay biết đâu hứng lên anh sẽ ghé đấy.
-Ghé làm gì, tôi đâu có mời ai, Tuấn đến chồng tôi sẽ nghi…uhm uhm…
Cô chưa nói hết câu đã lại bị hắn kéo vào mút lưỡi, tuy vẫn mở mắt nhìn hắn van xin nhưng cũng chẳng nói thêm được lời gì.
Mai đi về trên xe vừa nóng râm ran vừa có chút sợ. Cô nóng râm ran vì cái lưỡi nhám nhúa tài tình của hắn, chỉ vài đường lướt qua nó đã khiến cô ham muốn và để lại cho cô những bứt rứt trong lòng. Còn sợ thì cô sợ nhiều lắm, sợ tác phong liều lĩnh đòi hỏi khắp nơi của hắn, sợ tối nay hắn thật sự ghé nhà và sợ nhất là thấy cơ thể mình thèm thuồng hắn ta đến nghiện. Cô lắc đầu xua đi bao hỗn độn ngổn ngang để khi về đến nhà không bị chồng để ý.
Cô về đến nhà cũng là khi nhà hàng vừa đến nơi để setup. Không có nhiều thứ để cô phải quan tâm thế nên cô vào nhà để tắm rửa trang điểm chuẩn bị đón mọi người sắp đến. Cô gặp bố mẹ Khánh đã đến từ chiều, ông bà đang say sưa chơi cùng hai đứa cháu gái, thấy nàng họ cười rất tươi tựa như thấy con gái của mình. Đặc biệt là mẹ Khánh, bà vuốt tay vuốt chân xoa tóc và thăm hỏi cô rất kĩ. Sự niềm nở của hai người càng khiến nàng hổ thẹn, chỉ bên họ ít phút rồi cô lấy cớ chuẩn bị rồi chuồn đi.
Bữa tiệc nhỏ nhưng cũng bày biện trang trí đàng hoàng, thực đơn cũng toàn những món ngon từ những nhà hàng 5* nổi tiếng. Sân vườn rộng rãi, đèn đuốc cũng lung linh cùng tiếng nhạc du dương êm ái, tất cả dường như đã sẵn sàng cho một dịp quây quần đầm ấm bên gia đình.
Mai trang điểm xong bước xuống, đón cô là Khánh cũng đang chỉn chu ngóng chờ, anh mặc một bộ vest form Mỹ với áo cổ lọ bên trong. Khánh thấy vợ mình bước từ cầu thang xuống mà há hốc mồm, lâu rồi vợ anh mới trang điểm cầu kì và ăn mặc lộng lẫy như vậy. Mai mặc một chiếc đàm dài xẻ cao quá nửa đùi khoe hết ra đôi chân dài hấp dẫn. Cổ váy khoét sâu để hai trái đào tiên thấp thoáng căng tròn, tóc cô búi cao, khoe chiếc cổ kiêu sa và một bờ vai thanh mảnh.
file_00000000830061f5bdf375dc6ec44544.png

Mai đẹp quá. Khác với ngày mới quen khi Mai chỉ đẹp thuần phác, sau nhiều năm được chiều chuộng trong xa hoa và dư thừa vật chất, con người nàng lúc này tự khắc tán xạ ra sự sang trọng và quý phái từ bên trong.
Mai cười đứng sát lại gần anh đón nhận từ anh sự trầm trồ và hân thưởng trong lời nói lẫn cả ánh mắt.
-Vợ anh đẹp quá, cứ như một nữ hoàng vậy, anh thật có phước khi cưới được cô gái vừa đẹp người lại đẹp nết như em.
Giá mà anh chỉ khen cô đẹp người thì cô sẽ thoải mái và tự hào đón nhận, thêm cả “đẹp nết” bên trong khiến nàng phải quay đi giấu sự hổ thẹn vào trong lòng.
Vị khách đầu tiên đến chung vui là Yến và bạn trai mới của cô, đây là lần đầu tiên Mai thấy Sơn, hai người chào hỏi rất bình thường còn Yến, trong mắt cô là khoe khoang và tự hào thấy rõ.
-Mày thấy thế nào, phi công của tao ngon không, mét 9 đẹp trai, “lâu dài” mạnh mẽ so với Khánh của mày cũng chẳng kém bao nhiêu. Hé hé.
-Con điên, sao cái miệng mày cái gì cũng dám nói vậy là sao, tem tém lại không được à. Thôi vào nhà chào bố mẹ chồng tao và chơi với hai công chúa của mày đi mẹ nuôi gì mà gần nửa năm mới thấy.
Mai và Yến rủ rỉ vui cười thì Khánh với Sơn cũng bắt tay đầy thân thiết, Khánh dắt Sơn đi một vòng thăm quan giống như họ đã thân quen lâu rồi.
Sau cặp đôi ấy là lần lượt những người khách tiếp sau, có vợ chồng bà Bích ông Quảng họ cũng vào trong nhà chơi với cháu và hàn huyên với ông bà thông gia. Sau đấy thì vợ chồng anh giám đốc Khánh thuê cho công ty cùng chị giám đốc chi nhánh cũ của Mai cũng đến. Vậy là bữa tiệc vừa đông đủ, mọi người cùng vào nhập tiệc chung vui khi trời vừa sẩm tối.
Trước bữa tiệc Khánh trang trọng đứng lên và có đôi lời phát biểu.
-Cảm ơn mọi người hôm nay đã có mặt nơi đây, đặc biệt là bố mẹ hai bên vẫn mạnh khỏe để chung vui với các con những dịp này. Cảm ơn các con ngoan ngoãn để làm động lực cho cha kiên cường phấn đấu. Và hơn hết, anh cảm ơn vợ đã luôn đẹp tươi và chung thủy để anh có thể tự hào với biết bao người ngoài kia. Hôm nay là kỉ niệm 6 năm ngày cưới của chúng mình, anh hi vọng sẽ còn thêm nhiều những niềm vui nữa sẽ đến với gia đình ta và tất cả những người ngồi đây.
Anh phát biểu khá nhanh và ngắn gọn chứ không nhiều mong ước như mọi năm, có thể anh thấy như vậy là tham lam vì gia đình anh như vậy là hạnh phúc quá rồi. Tiếp sau mọi người ai cũng thi nhau buông lời chúc tụng và tặng quà cho hai vợ chồng cùng hai công chúa nhỏ rồi mới vào nhập tiệc.
Tiệc tùng khá vui, mọi người ăn uống rôm rả tâm sự đủ điều. Khánh mới về từ Trung Đông, để chứng minh điều này anh kể cho mọi người nghe rất nhiều câu chuyện lạ đời ở cái xứ toàn dầu và cát. Ông Quảng là công an cũng đã từng đi rất nhiều, ông kể những mẩu chuyện kì khôi khiến mọi người cũng mở mang hiểu biết. Còn bố mẹ Khánh là những người từng trải nhất ở đây, họ nhắc về những ngày xa xưa cùng những kỉ niệm từ khi con trai họ còn bé làm không khí ấm cúng và thân thiết hơn rất nhiều. Nhưng vui và hài hước nhất có lẽ là cặp Yến và Sơn, một người hài hước thông minh cùng cô người yêu vô tư thích nói. Họ kẻ tung người hứng làm bàn tiệc cười ngả nghiêng.
Bữa tiệc đến giữa thì chuông nhà Khánh vang lên, anh đi ra mở cửa thì bất ngờ lúc này chị giám đốc cũ cũng vội vàng bước theo.
-Chắc là cậu em cùng công ty, cậu ấy hôm nay có nhận giúp chị một bộ hồ sơ bên nhân sự, vừa rồi thấy cậu ấy sốt sắng nên chị gọi ra đây. Em không thấy phiền đó chứ.
-Ha ha, có gì phiền đâu chị, nếu được mong chị mời cậu ta ở lại, thêm người bữa tiệc càng đông vui mà.
Chị ấy gật đầu ra vẻ cảm ơn rồi cùng anh đi ra cổng, cánh cổng sắt tự động mở ra người đứng ngoài chẳng ai xa lạ mà chính là Tuấn, thấy chị và Khánh đi ra thì hắn toe toét cười.
-Nhà dễ tìm thế, có một dàn xe đẹp ngoài cổng, nhìn phát nhận ra luôn. Chị ạ, đây là tập hồ sơ về chế độ công đoàn cho anh chị em nhân viên của tỉnh (...)nghỉ trong dịch. Em nhận được từ buổi chiều, mà sơ ý để quên, nghĩ chị cần gấp vì thế em phải tức tốc mang sang.
-Cậu cẩn thận quá hóa thừa, tập hồ sơ công đoàn để giải quyết đãi ngộ của công ty chứ có gì gấp đến mức phải vội vã đem giờ này, cậu để công ty mai tôi đọc cũng đã sao.
Chị có vẻ không vui khi bị làm phiền vào giờ ăn thế này, nhưng Tuấn thì mặt vẫn trơ ra mà cười cợt.
-Em có biết đâu, thấy trên hồ sơ có ghi tên phó giám đốc nhân sự em tưởng đâu gấp lắm, không cả dám ăn cơm khi chưa giao tận tay cho chị.
Rồi hắn đưa mắt nhìn sang, thấy Khánh hắn cũng rất tự nhiên chào.
-Ô Khánh à, nhà ông đây hả, to nhỉ, hôm nay có tiệc gì hay sao mà đông khách thế.
Khánh gật đầu cho phải phép, cũng lịch sự mời hắn một câu.
-Hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của vợ chồng tôi, tiện đây mời ông vào chung vui luôn thể.
-Hô hô, tiệc vui hả, mời tôi à, ô kê ô kê, tôi cũng muốn chung vui chúc mừng cho vợ chồng các ông, dù gì cũng quen biết từ lâu.
Chị giám đốc đứng nãy giờ cũng á khẩu với sự tự nhiên còn hơn ruồi của Tuấn, chị nhìn hắn dắt xe vào mà ngao ngán lắc đầu trong khi Khánh chỉ lặng lẽ cười.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Đính kèm

  • file_00000000f0f461f68f5c66108c2b801a (1).png
    file_00000000f0f461f68f5c66108c2b801a (1).png
    2.5 MB · Xem: 24

Mr Dài lâu

Yếu sinh lý
Ch96. Lễ kỉ niệm ngày cưới.
Mấy hôm nay Mai đến công ty cũng không còn bị đè nặng bởi nỗi sợ đối mặt với Tuấn nữa. Có lẽ ánh mắt nhìn hắn của cô đã bớt khắt khe hơn chút ít nên hắn cũng dễ nhìn và bớt đáng sợ đi. Với lại dù gì đây cũng là nơi công sở hắn cũng không dám quá làm càn, hiểu rõ những điều này Mai cũng dễ dàng đối phó. Nhưng sự dễ chịu này cũng một phần từ Tuấn, có vẻ mối quan hệ mập mờ với Mai giúp hắn tiến bộ thêm, tiền cô cho, hắn mua quần áo để ăn vận gọn gàng hơn, cũng biết xịt nước hoa để thơm tho sạch sẽ.
Trong giờ làm việc cũng không trêu đùa và làm trò bậy bạ với các cô, các chị trong công ty nữa, chắc vì những người này chẳng ai đẹp bằng Mai. Vì những tiến bộ này ối người khen hắn rồi đồn hắn có bồ với sắp lấy vợ, thế là hắn càng vui mừng và cố gắng phát huy.
Sự thoải mái trên công sở cũng khiến Mai tươi tỉnh hơn trong lúc chờ đón chồng về, tất nhiên, tự bản thân thân cô phải nhắc nhớ để vai diễn hoàn hảo không có chút sơ hở nào.
Khánh về buổi đêm bằng taxi cùng một đống đồ lỉnh kỉnh, đồ của anh vừa vặn 1vali còn 3 chiếc kia hầu hết là quà của các con và 2 bên bố mẹ, cô cũng được tặng một vài món đồ. Nhưng khác mọi khi, lần này cô nhận quà không thực sự hào hứng mà chỉ tỏ vẻ cho Khánh hài lòng, cô thấy sự chu đáo của anh như con dao kề cổ, khiến cô ngột ngạt nhiều hơn vui.
Tất nhiên vì chuyến đi dài như thế Mai sẽ vì Khánh mệt mà “suy nghĩ cho anh”, anh có âu yếm đòi quan hệ cô cũng “vì anh” mà từ chối. Khánh cũng bằng lòng, trước nay anh đều chiều vợ chứ không bao giờ ép, giờ cũng vậy, anh không để chuyện nhỏ đó mà gây bất hòa với cô.
Mai nằm bên chồng, sự ấm áp xưa kia khiến giấc ngủ của cô êm ái giờ lại là một áp lực vô hình khiến nàng thức trắng đêm. Cô trằn trọc vì hàng trăm lí do, có đa phần là nỗi sợ, sau đó là áy náy cùng rất nhiều toan tính cô phải nghĩ ra để giấu diếm chồng những chuyện sai trái.
Trên công ty chị giám đốc đã nhận lời mời của cô và hứa rằng hôm nay chị và chồng sẽ đến. Đây cũng là đồng nghiệp hiếm hoi của cô trong bữa tiệc, nếu Vy không phải người yêu cũ của chồng cô có lẽ cô cũng mời, vì ở công ty Mai cũng chỉ thân thêm với cô ấy.
Buổi chiều hôm nay Mai ra về sớm hơn, cô phải chuẩn bị rồi sẵn sàng chờ mọi người dự tiệc. Cô xuống nhà xe khi không có một bóng người, xe cô trong góc, sát trụ bê tông, cô cúi người lom khom tìm chìa khóa thì một nóng người yên lặng đến sau lưng.
Cửa xe vừa được mở, bóng đen đấy dã mở cửa sau rồi kéo cả cô vào trong đó, mùi nước hoa bình dân cùng mùi vải mới khiến cô nhận ra đó là ai.
-Tuấn…cậu điên rồi à, ở đây là công ty cậu làm cái gì thế, cậu muốn giết cả tôi lẫn cậu à.
-Ừ anh đang điên đây, nhớ em đến phát điên lên rồi đấy, nhìn thấy em cả ngày mà không dược chạm vào em. Hic vú mông em cứ lắc lư qua lại khiến anh thèm nhỏ dãi mà phải nhịn đến đau cả buồi, giờ em phải đền cho anh đi chứ.
-Tuấn bỏ ra…người ta nhìn thấy bây giờ… xin Tuấn đấy.
-Anh tăm tia hết rồi, người nào bước ra từ thang máy cũng đều có tiếng “tinh” còn camera thì lúc xuống đây anh tắt rồi, em yên tâm… hít hà…ôi em thơm quá.
Tuấn không rời Mai mà ghì chặt cô ở hàng ghế sau rồi vùi đầu trong cổ nàng. Hàm ria tua tủa của hắn ta nhanh chóng làm cô rên lên vì nhột ngứa, cùng với đó là bàn tay nhanh như điện xẹt đã luồn qua áo ôm trọn bầu vú của nàng. Sự mạnh bạo cùng lén lút nhanh chóng làm người Mai rạo rực cô khẽ cựa người định đẩy hắn ra nhưng bị hắn bóp mồm hôn ngấu nghiến. Ý định cự tuyệt ban đầu không thành giờ cô đang dần đáp lại, nụ hôn triền quấn cùng tiếng ư ử trong cổ họng đã phơi bày tất cả. Hắn lộn ngược váy công sở của cô lên, thô bạo dùng tay miết mạnh.
Mùi nồng nồng của một ngày bận rộn ở bướm cô khiến hắn không phản cảm mà càng hít hà say sưa.
-Ôi thơm quá, cả ngày không rửa mà em không khắm mà lại càng thơm hơn… khà khà…anh thích lắm…tất cả đều cho anh hết nhé…
Cô ú ớ còn chưa kịp mở lời hắn đã vạch đáy quần lót ra rồi liếm một đường thật dài dọc theo âm hộ. Mai giật nảy người, dù đã cắn môi cổ họng cô vẫn phát ra những tiếng rên thật dài như bất tận.
-Ư ư ư ư ư ư ư… ôi…ư ư ư ư… không…
Tay chân cô bủn rủn, cô cố đẩy hắn ra, miệng van xin không ngớt.
-Đừng mà Tuấn ơi…tôi phải về…ư hư hư…bây giờ không được thật mà…
Hắn ngẩng đầu lên, mồm vẫn loang loáng vệt nước nhờn trong vắt.
-Sao lại vội về như thế bây giờ đã hết giờ đâu.
Mồm hắn nói mà tay vẫn còn thụt thò trong lỗ bướm khiến nước nhờn vẫn ào ào rỉ ra. Phải quyết tâm lắm cô mới không giang chân ra gọi mời hắn lúc này, Mai vừa nói vừa ngập ngừng do tiếng nấc.
-Hức…tại vì hôm nay nhà tôi có tiệc… ôiii…là kỉ niệm ngày cưới của chúng tôi… ớ…đêm qua chồng tôi đã về rồi…giờ tôi còn phải về chuẩn bị…hư hư…tiệc sắp diễn ra rồi…ôiii… sigh…để tôi đi về đi Tuấn…
Nói chuyện kỉ niệm ngày cưới trong khi bướm bị tay người khác sờ, miệng người khác bú mút thật quá khó tưởng tượng. Vậy mà có lúc Mai lại rơi vào cái hoàn cảnh oái oăm này, thật không thể nào nghĩ đến.
-Pép…được rồi… vậy thì tha cho em đấy, địt gấp quá cũng không vui. Tiệc chuẩn bị trong nhà hàng à.
Tuấn lại nhét ngược con cu đã thò ra một nửa, thú thật Mai cũng có chút tiếc nhưng vì việc gấp nên bắt buộc phải dằn lòng. Mai vừa lồm cồm chỉnh lại áo quần vừa nhìn hắn nói. Xem nội dung: 409444
-Tiệc tổ chức ở nhà tôi, nhưng cũng chỉ có bố mẹ hai bên với bạn thân gia đình, ở công ty tôi cũng chỉ mời mỗi chị giám đốc cũ.
Nghe tên chị giám đốc cũ Tuấn tự nhiên nhìn đến tập hồ sơ bị vất dưới chân rồi cười nói.
-Vậy thôi em về đi, tối nay biết đâu hứng lên anh sẽ ghé đấy.
-Ghé làm gì, tôi đâu có mời ai, Tuấn đến chồng tôi sẽ nghi…uhm uhm…
Cô chưa nói hết câu đã lại bị hắn kéo vào mút lưỡi, tuy vẫn mở mắt nhìn hắn van xin nhưng cũng chẳng nói thêm được lời gì.
Mai đi về trên xe vừa nóng râm ran vừa có chút sợ. Cô nóng râm ran vì cái lưỡi nhám nhúa tài tình của hắn, chỉ vài đường lướt qua nó đã khiến cô ham muốn và để lại cho cô những bứt rứt trong lòng. Còn sợ thì cô sợ nhiều lắm, sợ tác phong liều lĩnh đòi hỏi khắp nơi của hắn, sợ tối nay hắn thật sự ghé nhà và sợ nhất là thấy cơ thể mình thèm thuồng hắn ta đến nghiện. Cô lắc đầu xua đi bao hỗn độn ngổn ngang để khi về đến nhà không bị chồng để ý.
Cô về đến nhà cũng là khi nhà hàng vừa đến nơi để setup. Không có nhiều thứ để cô phải quan tâm thế nên cô vào nhà để tắm rửa trang điểm chuẩn bị đón mọi người sắp đến. Cô gặp bố mẹ Khánh đã đến từ chiều, ông bà đang say sưa chơi cùng hai đứa cháu gái, thấy nàng họ cười rất tươi tựa như thấy con gái của mình. Đặc biệt là mẹ Khánh, bà vuốt tay vuốt chân xoa tóc và thăm hỏi cô rất kĩ. Sự niềm nở của hai người càng khiến nàng hổ thẹn, chỉ bên họ ít phút rồi cô lấy cớ chuẩn bị rồi chuồn đi.
Bữa tiệc nhỏ nhưng cũng bày biện trang trí đàng hoàng, thực đơn cũng toàn những món ngon từ những nhà hàng 5* nổi tiếng. Sân vườn rộng rãi, đèn đuốc cũng lung linh cùng tiếng nhạc du dương êm ái, tất cả dường như đã sẵn sàng cho một dịp quây quần đầm ấm bên gia đình.
Mai trang điểm xong bước xuống, đón cô là Khánh cũng đang chỉn chu ngóng chờ, anh mặc một bộ vest form Mỹ với áo cổ lọ bên trong. Khánh thấy vợ mình bước từ cầu thang xuống mà há hốc mồm, lâu rồi vợ anh mới trang điểm cầu kì và ăn mặc lộng lẫy như vậy. Mai mặc một chiếc đàm dài xẻ cao quá nửa đùi khoe hết ra đôi chân dài hấp dẫn. Cổ váy khoét sâu để hai trái đào tiên thấp thoáng căng tròn, tóc cô búi cao, khoe chiếc cổ kiêu sa và một bờ vai thanh mảnh. Xem nội dung: 409442
Mai đẹp quá. Khác với ngày mới quen khi Mai chỉ đẹp thuần phác, sau nhiều năm được chiều chuộng trong xa hoa và dư thừa vật chất, con người nàng lúc này tự khắc tán xạ ra sự sang trọng và quý phái từ bên trong.
Mai cười đứng sát lại gần anh đón nhận từ anh sự trầm trồ và hân thưởng trong lời nói lẫn cả ánh mắt.
-Vợ anh đẹp quá, cứ như một nữ hoàng vậy, anh thật có phước khi cưới được cô gái vừa đẹp người lại đẹp nết như em.
Giá mà anh chỉ khen cô đẹp người thì cô sẽ thoải mái và tự hào đón nhận, thêm cả “đẹp nết” bên trong khiến nàng phải quay đi giấu sự hổ thẹn vào trong lòng.
Vị khách đầu tiên đến chung vui là Yến và bạn trai mới của cô, đây là lần đầu tiên Mai thấy Sơn, hai người chào hỏi rất bình thường còn Yến, trong mắt cô là khoe khoang và tự hào thấy rõ.
-Mày thấy thế nào, phi công của tao ngon không, mét 9 đẹp trai, “lâu dài” mạnh mẽ so với Khánh của mày cũng chẳng kém bao nhiêu. Hé hé.
-Con điên, sao cái miệng mày cái gì cũng dám nói vậy là sao, tem tém lại không được à. Thôi vào nhà chào bố mẹ chồng tao và chơi với hai công chúa của mày đi mẹ nuôi gì mà gần nửa năm mới thấy.
Mai và Yến rủ rỉ vui cười thì Khánh với Sơn cũng bắt tay đầy thân thiết, Khánh dắt Sơn đi một vòng thăm quan giống như họ đã thân quen lâu rồi.
Sau cặp đôi ấy là lần lượt những người khách tiếp sau, có vợ chồng bà Bích ông Quảng họ cũng vào trong nhà chơi với cháu và hàn huyên với ông bà thông gia. Sau đấy thì vợ chồng anh giám đốc Khánh thuê cho công ty cùng chị giám đốc chi nhánh cũ của Mai cũng đến. Vậy là bữa tiệc vừa đông đủ, mọi người cùng vào nhập tiệc chung vui khi trời vừa sẩm tối.
Trước bữa tiệc Khánh trang trọng đứng lên và có đôi lời phát biểu.
-Cảm ơn mọi người hôm nay đã có mặt nơi đây, đặc biệt là bố mẹ hai bên vẫn mạnh khỏe để chung vui với các con những dịp này. Cảm ơn các con ngoan ngoãn để làm động lực cho cha kiên cường phấn đấu. Và hơn hết, anh cảm ơn vợ đã luôn đẹp tươi và chung thủy để anh có thể tự hào với biết bao người ngoài kia. Hôm nay là kỉ niệm 6 năm ngày cưới của chúng mình, anh hi vọng sẽ còn thêm nhiều những niềm vui nữa sẽ đến với gia đình ta và tất cả những người ngồi đây.
Anh phát biểu khá nhanh và ngắn gọn chứ không nhiều mong ước như mọi năm, có thể anh thấy như vậy là tham lam vì gia đình anh như vậy là hạnh phúc quá rồi. Tiếp sau mọi người ai cũng thi nhau buông lời chúc tụng và tặng quà cho hai vợ chồng cùng hai công chúa nhỏ rồi mới vào nhập tiệc.
Tiệc tùng khá vui, mọi người ăn uống rôm rả tâm sự đủ điều. Khánh mới về từ Trung Đông, để chứng minh điều này anh kể cho mọi người nghe rất nhiều câu chuyện lạ đời ở cái xứ toàn dầu và cát. Ông Quảng là công an cũng đã từng đi rất nhiều, ông kể những mẩu chuyện kì khôi khiến mọi người cũng mở mang hiểu biết. Còn bố mẹ Khánh là những người từng trải nhất ở đây, họ nhắc về những ngày xa xưa cùng những kỉ niệm từ khi con trai họ còn bé làm không khí ấm cúng và thân thiết hơn rất nhiều. Nhưng vui và hài hước nhất có lẽ là cặp Yến và Sơn, một người hài hước thông minh cùng cô người yêu vô tư thích nói. Họ kẻ tung người hứng làm bàn tiệc cười ngả nghiêng.
Bữa tiệc đến giữa thì chuông nhà Khánh vang lên, anh đi ra mở cửa thì bất ngờ lúc này chị giám đốc cũ cũng vội vàng bước theo.
-Chắc là cậu em cùng công ty, cậu ấy hôm nay có nhận giúp chị một bộ hồ sơ bên nhân sự, vừa rồi thấy cậu ấy sốt sắng nên chị gọi ra đây. Em không thấy phiền đó chứ.
-Ha ha, có gì phiền đâu chị, nếu được mong chị mời cậu ta ở lại, thêm người bữa tiệc càng đông vui mà.
Chị ấy gật đầu ra vẻ cảm ơn rồi cùng anh đi ra cổng, cánh cổng sắt tự động mở ra người đứng ngoài chẳng ai xa lạ mà chính là Tuấn, thấy chị và Khánh đi ra thì hắn toe toét cười.
-Nhà dễ tìm thế, có một dàn xe đẹp ngoài cổng, nhìn phát nhận ra luôn. Chị ạ, đây là tập hồ sơ về chế độ công đoàn cho anh chị em nhân viên của tỉnh (...)nghỉ trong dịch. Em nhận được từ buổi chiều, mà sơ ý để quên, nghĩ chị cần gấp vì thế em phải tức tốc mang sang.
-Cậu cẩn thận quá hóa thừa, tập hồ sơ công đoàn để giải quyết đãi ngộ của công ty chứ có gì gấp đến mức phải vội vã đem giờ này, cậu để công ty mai tôi đọc cũng đã sao.
Chị có vẻ không vui khi bị làm phiền vào giờ ăn thế này, nhưng Tuấn thì mặt vẫn trơ ra mà cười cợt.
-Em có biết đâu, thấy trên hồ sơ có ghi tên phó giám đốc nhân sự em tưởng đâu gấp lắm, không cả dám ăn cơm khi chưa giao tận tay cho chị.
Rồi hắn đưa mắt nhìn sang, thấy Khánh hắn cũng rất tự nhiên chào.
-Ô Khánh à, nhà ông đây hả, to nhỉ, hôm nay có tiệc gì hay sao mà đông khách thế.
Khánh gật đầu cho phải phép, cũng lịch sự mời hắn một câu.
-Hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của vợ chồng tôi, tiện đây mời ông vào chung vui luôn thể.
-Hô hô, tiệc vui hả, mời tôi à, ô kê ô kê, tôi cũng muốn chung vui chúc mừng cho vợ chồng các ông, dù gì cũng quen biết từ lâu.
Chị giám đốc đứng nãy giờ cũng á khẩu với sự tự nhiên còn hơn ruồi của Tuấn, chị nhìn hắn dắt xe vào mà ngao ngán lắc đầu trong khi Khánh chỉ lặng lẽ cười.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Thôi xong, thằng ml nó đến thì kiểu gì nó cũng địt cho bê lồn mà chạy
 

Ivan cuto

Yếu sinh lý
Ch96. Lễ kỉ niệm ngày cưới.
Mấy hôm nay Mai đến công ty cũng không còn bị đè nặng bởi nỗi sợ đối mặt với Tuấn nữa. Có lẽ ánh mắt nhìn hắn của cô đã bớt khắt khe hơn chút ít nên hắn cũng dễ nhìn và bớt đáng sợ đi. Với lại dù gì đây cũng là nơi công sở hắn cũng không dám quá làm càn, hiểu rõ những điều này Mai cũng dễ dàng đối phó. Nhưng sự dễ chịu này cũng một phần từ Tuấn, có vẻ mối quan hệ mập mờ với Mai giúp hắn tiến bộ thêm, tiền cô cho, hắn mua quần áo để ăn vận gọn gàng hơn, cũng biết xịt nước hoa để thơm tho sạch sẽ.
Trong giờ làm việc cũng không trêu đùa và làm trò bậy bạ với các cô, các chị trong công ty nữa, chắc vì những người này chẳng ai đẹp bằng Mai. Vì những tiến bộ này ối người khen hắn rồi đồn hắn có bồ với sắp lấy vợ, thế là hắn càng vui mừng và cố gắng phát huy.
Sự thoải mái trên công sở cũng khiến Mai tươi tỉnh hơn trong lúc chờ đón chồng về, tất nhiên, tự bản thân thân cô phải nhắc nhớ để vai diễn hoàn hảo không có chút sơ hở nào.
Khánh về buổi đêm bằng taxi cùng một đống đồ lỉnh kỉnh, đồ của anh vừa vặn 1vali còn 3 chiếc kia hầu hết là quà của các con và 2 bên bố mẹ, cô cũng được tặng một vài món đồ. Nhưng khác mọi khi, lần này cô nhận quà không thực sự hào hứng mà chỉ tỏ vẻ cho Khánh hài lòng, cô thấy sự chu đáo của anh như con dao kề cổ, khiến cô ngột ngạt nhiều hơn vui.
Tất nhiên vì chuyến đi dài như thế Mai sẽ vì Khánh mệt mà “suy nghĩ cho anh”, anh có âu yếm đòi quan hệ cô cũng “vì anh” mà từ chối. Khánh cũng bằng lòng, trước nay anh đều chiều vợ chứ không bao giờ ép, giờ cũng vậy, anh không để chuyện nhỏ đó mà gây bất hòa với cô.
Mai nằm bên chồng, sự ấm áp xưa kia khiến giấc ngủ của cô êm ái giờ lại là một áp lực vô hình khiến nàng thức trắng đêm. Cô trằn trọc vì hàng trăm lí do, có đa phần là nỗi sợ, sau đó là áy náy cùng rất nhiều toan tính cô phải nghĩ ra để giấu diếm chồng những chuyện sai trái.
Trên công ty chị giám đốc đã nhận lời mời của cô và hứa rằng hôm nay chị và chồng sẽ đến. Đây cũng là đồng nghiệp hiếm hoi của cô trong bữa tiệc, nếu Vy không phải người yêu cũ của chồng cô có lẽ cô cũng mời, vì ở công ty Mai cũng chỉ thân thêm với cô ấy.
Buổi chiều hôm nay Mai ra về sớm hơn, cô phải chuẩn bị rồi sẵn sàng chờ mọi người dự tiệc. Cô xuống nhà xe khi không có một bóng người, xe cô trong góc, sát trụ bê tông, cô cúi người lom khom tìm chìa khóa thì một nóng người yên lặng đến sau lưng.
Cửa xe vừa được mở, bóng đen đấy dã mở cửa sau rồi kéo cả cô vào trong đó, mùi nước hoa bình dân cùng mùi vải mới khiến cô nhận ra đó là ai.
-Tuấn…cậu điên rồi à, ở đây là công ty cậu làm cái gì thế, cậu muốn giết cả tôi lẫn cậu à.
-Ừ anh đang điên đây, nhớ em đến phát điên lên rồi đấy, nhìn thấy em cả ngày mà không dược chạm vào em. Hic vú mông em cứ lắc lư qua lại khiến anh thèm nhỏ dãi mà phải nhịn đến đau cả buồi, giờ em phải đền cho anh đi chứ.
-Tuấn bỏ ra…người ta nhìn thấy bây giờ… xin Tuấn đấy.
-Anh tăm tia hết rồi, người nào bước ra từ thang máy cũng đều có tiếng “tinh” còn camera thì lúc xuống đây anh tắt rồi, em yên tâm… hít hà…ôi em thơm quá.
Tuấn không rời Mai mà ghì chặt cô ở hàng ghế sau rồi vùi đầu trong cổ nàng. Hàm ria tua tủa của hắn ta nhanh chóng làm cô rên lên vì nhột ngứa, cùng với đó là bàn tay nhanh như điện xẹt đã luồn qua áo ôm trọn bầu vú của nàng. Sự mạnh bạo cùng lén lút nhanh chóng làm người Mai rạo rực cô khẽ cựa người định đẩy hắn ra nhưng bị hắn bóp mồm hôn ngấu nghiến. Ý định cự tuyệt ban đầu không thành giờ cô đang dần đáp lại, nụ hôn triền quấn cùng tiếng ư ử trong cổ họng đã phơi bày tất cả. Hắn lộn ngược váy công sở của cô lên, thô bạo dùng tay miết mạnh.
Mùi nồng nồng của một ngày bận rộn ở bướm cô khiến hắn không phản cảm mà càng hít hà say sưa.
-Ôi thơm quá, cả ngày không rửa mà em không khắm mà lại càng thơm hơn… khà khà…anh thích lắm…tất cả đều cho anh hết nhé…
Cô ú ớ còn chưa kịp mở lời hắn đã vạch đáy quần lót ra rồi liếm một đường thật dài dọc theo âm hộ. Mai giật nảy người, dù đã cắn môi cổ họng cô vẫn phát ra những tiếng rên thật dài như bất tận.
-Ư ư ư ư ư ư ư… ôi…ư ư ư ư… không…
Tay chân cô bủn rủn, cô cố đẩy hắn ra, miệng van xin không ngớt.
-Đừng mà Tuấn ơi…tôi phải về…ư hư hư…bây giờ không được thật mà…
Hắn ngẩng đầu lên, mồm vẫn loang loáng vệt nước nhờn trong vắt.
-Sao lại vội về như thế bây giờ đã hết giờ đâu.
Mồm hắn nói mà tay vẫn còn thụt thò trong lỗ bướm khiến nước nhờn vẫn ào ào rỉ ra. Phải quyết tâm lắm cô mới không giang chân ra gọi mời hắn lúc này, Mai vừa nói vừa ngập ngừng do tiếng nấc.
-Hức…tại vì hôm nay nhà tôi có tiệc… ôiii…là kỉ niệm ngày cưới của chúng tôi… ớ…đêm qua chồng tôi đã về rồi…giờ tôi còn phải về chuẩn bị…hư hư…tiệc sắp diễn ra rồi…ôiii… sigh…để tôi đi về đi Tuấn…
Nói chuyện kỉ niệm ngày cưới trong khi bướm bị tay người khác sờ, miệng người khác bú mút thật quá khó tưởng tượng. Vậy mà có lúc Mai lại rơi vào cái hoàn cảnh oái oăm này, thật không thể nào nghĩ đến.
-Pép…được rồi… vậy thì tha cho em đấy, địt gấp quá cũng không vui. Tiệc chuẩn bị trong nhà hàng à.
Tuấn lại nhét ngược con cu đã thò ra một nửa, thú thật Mai cũng có chút tiếc nhưng vì việc gấp nên bắt buộc phải dằn lòng. Mai vừa lồm cồm chỉnh lại áo quần vừa nhìn hắn nói. Xem nội dung: 409444
-Tiệc tổ chức ở nhà tôi, nhưng cũng chỉ có bố mẹ hai bên với bạn thân gia đình, ở công ty tôi cũng chỉ mời mỗi chị giám đốc cũ.
Nghe tên chị giám đốc cũ Tuấn tự nhiên nhìn đến tập hồ sơ bị vất dưới chân rồi cười nói.
-Vậy thôi em về đi, tối nay biết đâu hứng lên anh sẽ ghé đấy.
-Ghé làm gì, tôi đâu có mời ai, Tuấn đến chồng tôi sẽ nghi…uhm uhm…
Cô chưa nói hết câu đã lại bị hắn kéo vào mút lưỡi, tuy vẫn mở mắt nhìn hắn van xin nhưng cũng chẳng nói thêm được lời gì.
Mai đi về trên xe vừa nóng râm ran vừa có chút sợ. Cô nóng râm ran vì cái lưỡi nhám nhúa tài tình của hắn, chỉ vài đường lướt qua nó đã khiến cô ham muốn và để lại cho cô những bứt rứt trong lòng. Còn sợ thì cô sợ nhiều lắm, sợ tác phong liều lĩnh đòi hỏi khắp nơi của hắn, sợ tối nay hắn thật sự ghé nhà và sợ nhất là thấy cơ thể mình thèm thuồng hắn ta đến nghiện. Cô lắc đầu xua đi bao hỗn độn ngổn ngang để khi về đến nhà không bị chồng để ý.
Cô về đến nhà cũng là khi nhà hàng vừa đến nơi để setup. Không có nhiều thứ để cô phải quan tâm thế nên cô vào nhà để tắm rửa trang điểm chuẩn bị đón mọi người sắp đến. Cô gặp bố mẹ Khánh đã đến từ chiều, ông bà đang say sưa chơi cùng hai đứa cháu gái, thấy nàng họ cười rất tươi tựa như thấy con gái của mình. Đặc biệt là mẹ Khánh, bà vuốt tay vuốt chân xoa tóc và thăm hỏi cô rất kĩ. Sự niềm nở của hai người càng khiến nàng hổ thẹn, chỉ bên họ ít phút rồi cô lấy cớ chuẩn bị rồi chuồn đi.
Bữa tiệc nhỏ nhưng cũng bày biện trang trí đàng hoàng, thực đơn cũng toàn những món ngon từ những nhà hàng 5* nổi tiếng. Sân vườn rộng rãi, đèn đuốc cũng lung linh cùng tiếng nhạc du dương êm ái, tất cả dường như đã sẵn sàng cho một dịp quây quần đầm ấm bên gia đình.
Mai trang điểm xong bước xuống, đón cô là Khánh cũng đang chỉn chu ngóng chờ, anh mặc một bộ vest form Mỹ với áo cổ lọ bên trong. Khánh thấy vợ mình bước từ cầu thang xuống mà há hốc mồm, lâu rồi vợ anh mới trang điểm cầu kì và ăn mặc lộng lẫy như vậy. Mai mặc một chiếc đàm dài xẻ cao quá nửa đùi khoe hết ra đôi chân dài hấp dẫn. Cổ váy khoét sâu để hai trái đào tiên thấp thoáng căng tròn, tóc cô búi cao, khoe chiếc cổ kiêu sa và một bờ vai thanh mảnh. Xem nội dung: 409442
Mai đẹp quá. Khác với ngày mới quen khi Mai chỉ đẹp thuần phác, sau nhiều năm được chiều chuộng trong xa hoa và dư thừa vật chất, con người nàng lúc này tự khắc tán xạ ra sự sang trọng và quý phái từ bên trong.
Mai cười đứng sát lại gần anh đón nhận từ anh sự trầm trồ và hân thưởng trong lời nói lẫn cả ánh mắt.
-Vợ anh đẹp quá, cứ như một nữ hoàng vậy, anh thật có phước khi cưới được cô gái vừa đẹp người lại đẹp nết như em.
Giá mà anh chỉ khen cô đẹp người thì cô sẽ thoải mái và tự hào đón nhận, thêm cả “đẹp nết” bên trong khiến nàng phải quay đi giấu sự hổ thẹn vào trong lòng.
Vị khách đầu tiên đến chung vui là Yến và bạn trai mới của cô, đây là lần đầu tiên Mai thấy Sơn, hai người chào hỏi rất bình thường còn Yến, trong mắt cô là khoe khoang và tự hào thấy rõ.
-Mày thấy thế nào, phi công của tao ngon không, mét 9 đẹp trai, “lâu dài” mạnh mẽ so với Khánh của mày cũng chẳng kém bao nhiêu. Hé hé.
-Con điên, sao cái miệng mày cái gì cũng dám nói vậy là sao, tem tém lại không được à. Thôi vào nhà chào bố mẹ chồng tao và chơi với hai công chúa của mày đi mẹ nuôi gì mà gần nửa năm mới thấy.
Mai và Yến rủ rỉ vui cười thì Khánh với Sơn cũng bắt tay đầy thân thiết, Khánh dắt Sơn đi một vòng thăm quan giống như họ đã thân quen lâu rồi.
Sau cặp đôi ấy là lần lượt những người khách tiếp sau, có vợ chồng bà Bích ông Quảng họ cũng vào trong nhà chơi với cháu và hàn huyên với ông bà thông gia. Sau đấy thì vợ chồng anh giám đốc Khánh thuê cho công ty cùng chị giám đốc chi nhánh cũ của Mai cũng đến. Vậy là bữa tiệc vừa đông đủ, mọi người cùng vào nhập tiệc chung vui khi trời vừa sẩm tối.
Trước bữa tiệc Khánh trang trọng đứng lên và có đôi lời phát biểu.
-Cảm ơn mọi người hôm nay đã có mặt nơi đây, đặc biệt là bố mẹ hai bên vẫn mạnh khỏe để chung vui với các con những dịp này. Cảm ơn các con ngoan ngoãn để làm động lực cho cha kiên cường phấn đấu. Và hơn hết, anh cảm ơn vợ đã luôn đẹp tươi và chung thủy để anh có thể tự hào với biết bao người ngoài kia. Hôm nay là kỉ niệm 6 năm ngày cưới của chúng mình, anh hi vọng sẽ còn thêm nhiều những niềm vui nữa sẽ đến với gia đình ta và tất cả những người ngồi đây.
Anh phát biểu khá nhanh và ngắn gọn chứ không nhiều mong ước như mọi năm, có thể anh thấy như vậy là tham lam vì gia đình anh như vậy là hạnh phúc quá rồi. Tiếp sau mọi người ai cũng thi nhau buông lời chúc tụng và tặng quà cho hai vợ chồng cùng hai công chúa nhỏ rồi mới vào nhập tiệc.
Tiệc tùng khá vui, mọi người ăn uống rôm rả tâm sự đủ điều. Khánh mới về từ Trung Đông, để chứng minh điều này anh kể cho mọi người nghe rất nhiều câu chuyện lạ đời ở cái xứ toàn dầu và cát. Ông Quảng là công an cũng đã từng đi rất nhiều, ông kể những mẩu chuyện kì khôi khiến mọi người cũng mở mang hiểu biết. Còn bố mẹ Khánh là những người từng trải nhất ở đây, họ nhắc về những ngày xa xưa cùng những kỉ niệm từ khi con trai họ còn bé làm không khí ấm cúng và thân thiết hơn rất nhiều. Nhưng vui và hài hước nhất có lẽ là cặp Yến và Sơn, một người hài hước thông minh cùng cô người yêu vô tư thích nói. Họ kẻ tung người hứng làm bàn tiệc cười ngả nghiêng.
Bữa tiệc đến giữa thì chuông nhà Khánh vang lên, anh đi ra mở cửa thì bất ngờ lúc này chị giám đốc cũ cũng vội vàng bước theo.
-Chắc là cậu em cùng công ty, cậu ấy hôm nay có nhận giúp chị một bộ hồ sơ bên nhân sự, vừa rồi thấy cậu ấy sốt sắng nên chị gọi ra đây. Em không thấy phiền đó chứ.
-Ha ha, có gì phiền đâu chị, nếu được mong chị mời cậu ta ở lại, thêm người bữa tiệc càng đông vui mà.
Chị ấy gật đầu ra vẻ cảm ơn rồi cùng anh đi ra cổng, cánh cổng sắt tự động mở ra người đứng ngoài chẳng ai xa lạ mà chính là Tuấn, thấy chị và Khánh đi ra thì hắn toe toét cười.
-Nhà dễ tìm thế, có một dàn xe đẹp ngoài cổng, nhìn phát nhận ra luôn. Chị ạ, đây là tập hồ sơ về chế độ công đoàn cho anh chị em nhân viên của tỉnh (...)nghỉ trong dịch. Em nhận được từ buổi chiều, mà sơ ý để quên, nghĩ chị cần gấp vì thế em phải tức tốc mang sang.
-Cậu cẩn thận quá hóa thừa, tập hồ sơ công đoàn để giải quyết đãi ngộ của công ty chứ có gì gấp đến mức phải vội vã đem giờ này, cậu để công ty mai tôi đọc cũng đã sao.
Chị có vẻ không vui khi bị làm phiền vào giờ ăn thế này, nhưng Tuấn thì mặt vẫn trơ ra mà cười cợt.
-Em có biết đâu, thấy trên hồ sơ có ghi tên phó giám đốc nhân sự em tưởng đâu gấp lắm, không cả dám ăn cơm khi chưa giao tận tay cho chị.
Rồi hắn đưa mắt nhìn sang, thấy Khánh hắn cũng rất tự nhiên chào.
-Ô Khánh à, nhà ông đây hả, to nhỉ, hôm nay có tiệc gì hay sao mà đông khách thế.
Khánh gật đầu cho phải phép, cũng lịch sự mời hắn một câu.
-Hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của vợ chồng tôi, tiện đây mời ông vào chung vui luôn thể.
-Hô hô, tiệc vui hả, mời tôi à, ô kê ô kê, tôi cũng muốn chung vui chúc mừng cho vợ chồng các ông, dù gì cũng quen biết từ lâu.
Chị giám đốc đứng nãy giờ cũng á khẩu với sự tự nhiên còn hơn ruồi của Tuấn, chị nhìn hắn dắt xe vào mà ngao ngán lắc đầu trong khi Khánh chỉ lặng lẽ cười.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Tuấn nó địt cả hai mẹ con. Hố hố
 

Lituchi1

Tao là gay
Ch97. Bữa tiệc kỉ niệm ngày cưới 2
Tuấn bước vào bàn tiệc trước ánh mắt ngạc nhiên và lạ lẫm của mọi người. Ngạc nhiên đến mức thất thần thì có Mai, người cô sợ thấy nhất lúc này giờ đã tới, cô cố tỏ ra bình thường nhưng cũng không dám nhìn về phía ấy. Vậy mà Khánh tiến lại phía cô, ôm nhẹ vào eo xoay cô ra giới thiệu.
-Một bất ngờ thú vị em ạ, Tuấn đến đưa tài liệu cho sếp em đúng lúc nhà mình đang có tiệc, anh mời anh ấy vào chung vui, em ra chào hỏi chút đi, đồng nghiệp mà.
Khánh dắt cô đi về phía Tuấn rồi cô cũng phải giấu đi sự chột dạ mà bắt tay và chào anh ta.
-Chào Tuấn mời Tuấn ở lại chung vui với bạn bè và gia đình tôi.
Tuấn bắt tay nàng thật chặt, luyên thuyên nói về căn nhà để cố tình nắm tay cô lâu hơn.
-Cảm ơn chị Mai đã mời Tuấn dự tiệc, Tuấn rất ấn tượng với ngôi nhà của 2 vợ chồng chị Mai, nó thật đẹp. Chắc hẳn khi sống trong ngôi nhà này chị sẽ sung sướng và hạnh phúc lắm nhỉ.
Hắn nói và đưa mắt nhìn quanh rồi nghĩ bụng.
-Ôi địt mẹ, cả một lũ đàn bà con nào cũng tươi ngon hết, chậc chậc. Ngoài bà sếp mình với 2 con mụ già (bà vú và mẹ Khánh) thì mấy con mái này nhìn đều muốn húp. Con kia chắc là mẹ của con Mai nhìn hai cái mặt y lột, còn con kia (Yến) chắc họ hàng hay bạn mà nhìn dâm đãng thế, con còn lại (vợ giám đốc công ty Khánh) cũng chẳng đến nỗi nào, chỗ nào ra chỗ đấy.
Hầu hết mọi người đều thấy ánh mắt và cách nói chuyện của anh ta có vấn đề, người thì nhíu mày người thì cười cợt, chỉ riêng ông Quảng và Sơn có biểu cảm khác hơn. Sơn có vẻ tức tối anh nắm chặt tay mấy lần định đứng dậy nhưng chính ánh mắt bình tĩnh của Khánh đã cản lại anh. Còn ông Quảng ánh mắt của ông ta sâu kín hơn nhiều, không đơn giản là giận dữ hay đánh giá dành riêng cho Tuấn mà còn thêm chút nghi ngờ dành cho Mai.
-Thôi anh Tuấn ngồi xuống dùng bữa đi, tuy bữa tiệc đã được một lúc nhưng các món ngon còn nhiều lắm.
Khánh mở lời để hóa giải sự thất lễ của hắn ta, Tuấn cũng vì vậy gật đầu rồi buông tay Mai và ngồi xuống bàn ăn. Nhưng rõ ràng ở nơi đây hắn khá lạc loài dù đã ra vẻ hòa đồng và cố bắt chuyện với mọi người xung quanh. Mai nhìn thấy điều này thì vô cùng xấu hổ, một kẻ hèn kém, loi choi như con khỉ lạc bầy trong bữa tiệc mà cô tổ chức, lại có thể thoải mái dày xéo thậm chí làm chủ thân thể ngọc ngà của cô. Cô bất giác thấy mình cũng chẳng còn cao sang gì nữa.
Bữa tiệc chỉ còn Tuấn cắm đầu vào ăn uống, còn mọi người thì ngồi nói chuyện hăng say. Hắn cũng thỉnh thoảng góp vào một câu nhưng sự thiếu hiểu biết và thô lỗ khiến lời hắn ta nói chẳng ai thèm để ý. Đã đôi lần Mai ra hiệu bằng ánh mắt nhưng có thể do ánh sáng hoặc vì sự hấp dẫn của rượu và thức ăn ngon mà hắn đã bỏ qua.
Mai thấy ghê tởm khi nghĩ rằng mình đã vài lần ngủ với hắn, thậm chí cô còn bị lôi cuốn bởi hắn ta. Rất may cảnh này không diễn ra trong thời gian lâu quá, rồi cũng đến lúc mọi người lũ lượt kéo nhau lên trên tầng 3.
Phòng Karaoke gia đình rộng khoảng gần 40m2 nó đầy đủ tiện nghi cùng một dàn âm thanh chất lượng. Đây cũng vì ngày đó Mai có bầu thích ở nhà ngâm nga cùng mẹ với Yến mà Khánh đã cất công làm, giờ cũng là tụ điểm vui chơi gia đình khi không thích đi ra hàng quán.
Mắt Tuấn lại lần nữa hoa lên, nhưng thay vì ghen tỵ hoặc ngưỡng mộ Khánh hắn lại đắc trí trong lòng. Hắn thầm kín liếc nhìn bờ mông to tròn đánh tanh tách của Mai rồi nghĩ bụng.
-Giàu có tài giỏi mà làm gì, chiều chuộng vợ mày cho lắm nữa đi, rồi nó cũng rên rỉ dưới háng tao, thứ mày nâng niu như châu báu cũng chỉ là thứ đồ chơi tình dục của tao thôi.
Loại Tuấn thì có biết ngại là gì, hắn vừa vào là cầm lấy micro rồi chọn bài như thật, mất dạy nhất là hắn chọn một bài song ca rồi mời Mai hát.
Bài hát “phải chi em đừng có chồng”. Mai nhìn thấy thì sợ xanh mắt lấy lí do đi lau dọn dưới nhà rồi chạy đi. Biết bao người ở đây cũng bực mình với thái độ khiêu khích của Tuấn, có người thậm chí định dậy cho hắn một bài học, nhưng trái lại Khánh vẫn cười vô tư.
-Tôi giờ mới biết anh Tuấn hay đùa vui như thế đấy, vậy giờ ở công ty nhờ anh chăm sóc và nói chuyện với vợ tôi nhiều hơn để cho cô ấy thấy vui vẻ mỗi khi đi làm nhé.
-Tất nhiên, chú em cứ để anh, Mai cũng thích cách nói chuyện hào sảng và hài hước của anh lắm. Nào mọi người hát với uống rượu đi.
Hình như Tuấn đã coi mình thành trung tâm buổi tiệc hoặc nghĩ mình cùng đẳng cấp với những người ngồi đây, hắn uống rượu hát hò tự nhiên, đôi khi còn liếc qua nhìn bà Bích và Yến ở đây mấy cái.
Quả thật chuyện với Mai đã làm hắn ta thay đổi rất nhiều, hư vinh có được con đàn bà nhiều thằng ước ao khiến hắn từ thằng tự ti trở nên tự phụ. Hắn cho rằng bất kể con đàn bà nào mà rơi vào tay cũng phải phục tùng hắn ta vô điều kiện, vì say đắm cảm giác vật kì dị giữa hai chân kia đem tới. Xét ở một khía cạnh nào đó đàn ông ở chỗ này so với hắn thì kém xa. May sao ở đây vẫn còn chị sếp kia làm hắn ta sợ, sau vài câu nhắc nhở hắn cũng bớt nói đi nhiều mà chủ yếu ngồi uống chay.
Mai trở lại sau khi ở dưới dọn dẹp xong và sắp xếp phòng cho bố mẹ chồng và các con mình đi ngủ. Cô trở lại buổi tiệc làm mắt Tuấn sáng lên, có điều cô ngồi trong vòng tay chồng, cách xa và cũng không để ý gì đến hắn. Thêm được một lúc, Khánh đứng lên về phòng làm việc, ông Quảng đi hút thuốc, bà Bích và Yến chụm đầu lại tìm bài hát Sơn thì ngà ngà say ngồi im một chỗ, chị sếp và chồng say đắm với một bản song ca. Hai vợ chồng giám đốc công ty Khánh cũng chọn một góc riêng rồi phiêu theo điệu nhạc.
Tin nhắn đến làm điện thoại Mai rung lên, là bức ảnh kinh khủng hôm trước, Mai đã từng định xóa thì hôm đấy bị hành đến nhũn người mà quên mất. Giờ Tuấn lại đem ra dọa cho cô chết khiếp, dưới bức ảnh Tuấn ghi.
-Em có muốn xóa tấm ảnh này đi không.
Mai tất nhiên là có, cô đưa ánh mắt thăm dò nhìn hắn ta đồng thời dùng tin nhắn hỏi.
-Có tôi muốn xóa nó đi vĩnh viễn, anh muốn gì, đừng đòi hỏi quá đáng, đây là nhà tôi, mọi người đều đang nhìn theo đấy.
-Không muốn gì cả, chỉ muốn em đưa tôi về.
Rồi hắn gật đầu ra vẻ chào từng người rồi bước ra, Mai bước theo làm như đi tiễn hắn về.
Ra tới hành lang cô chưa kịp định thần đã bị hắn lôi nhanh vào phòng tập. Ánh đèn mờ, bóng hắn và cô in lên tấm gương dài trong phòng. Cô chưa hết hoảng loạn tim đập thình thịch, ráo rác nhìn quanh, còn hắn từ từ quay lại, đôi mắt đỏ ngầu vì rượu.
-Khà khà, ngoan lắm đến đây đi anh thèm em cả buổi tối rồi.
-Tuấn, anh điên à…tôi xin anh. Không phải ở đây. Họ... họ đang ở ngay ngoài kia...anh say rồi anh sẽ giết cả hai mất.
Cô nói gần như khóc vừa chốt lại cửa rồi chui vào góc khuất bên trong. Tuấn đang nới dần cúc áo cổ, nhìn cô tròng trọc mà nói.
-Chính vì thế mà càng thú vị. Em không thấy tim mình đập nhanh à, em không thấy mình đang run lên vì mong chờ sao.
Hắn bước tới, hơi thở phả lên mặt cô. Mùi rượu, mùi thuốc, và cả mùi dục vọng hôi hám khiến cô buồn nôn. Mai không bị mất trí, cũng chưa bị rượu làm cho mụ mị, cô lùi lại, nhưng sau lưng đã là tường, cô chỉ còn cách van xin hắn.
me-ke-xinh-dep-bi-thang-con-trai-de-ngua-ra-hiep-tren-ghe-sofa-300x225.png

-Tuấn, đừng... làm ơn...tôi không mong chờ, thật đấy tôi sợ lắm…van xin anh.
Hắn cười khùng khục, tay bóp mạnh cằm cô.
-Lại là van xin. Em còn nhớ hôm ở nhà nghỉ, em vừa van xin vừa rên như con mèo hoang, nước lồn vẫn chảy lênh láng đấy thôi. Ngoan nào để anh yêu.
Mai vùng vẫy, tay đẩy hắn ra, nhưng Tuấn khỏe hơn. Hắn ghì cô sát tường rồi hôn cô ngấu nghiến. Mồm cô bị khóa cứng chỉ biết mặc cho lưỡi hắn khoắng loạn ở bên trong. Một tay còn lại hắn thọc tay qua đường xẻ tà của chiếc váy rồi xoa bóp điên cuồng com bướm nhỏ của cô. Mai cố khép chân, nhưng sức lực của cô không bõ bèn gì với hắn, cô thấy hai môi bướm mình bắt đầu bị xoa, một ngón tay đã sợi chờ sẵn sàng chui vào cửa lỗ. Tư thế không thuận lợi, thế là hắn vật cô lên chiếc ghế ngang mà cô hay nằm tập, cô phản kháng dữ dội nhưng không dám gây tiếng động mạnh.
-Anh say rồi, Tuấn. Đừng mà… làm ơn.
-Anh tỉnh hơn bao giờ hết, hừ hừ… anh muốn em..ngay bây giờ…ở đây.
Rượu bốc ngùn ngụt cộng với cơn thèm tình đẩy tinh trùng lên não khiến hắn chẳng biết sợ là gì. Hắn kéo trễ váy của cô xuống khiến hai bầu ngực nảy tưng tưng, hắn lột đi miếng dán ngực rồi hai tay bắt đầu thi nhau bóp.
Tiếng nhạc ngoài kia vẫn vang vọng, một bài remix sôi động át mọi tiếng động trong phòng. Tuấn càng như được đồng lõa, hắn mạnh bạo hơn khi lật úp người Mai xuống rồi tốc váy cô lên. Hai Mông Mai tròn vo, dưới ánh sáng mờ mờ vẫn đủ để trông thấy chúng vun đầy trắng sáng ra sao.
Tuấn vén ra một bên quần lót rồi đút một ngón tay vào. Lỗ bướm của Mai đã ướt rượt trơn tru, ngón tay dễ dàng trượt vào trong làm cho Mai phải bật lên tiếng rên rất khẽ.
-Ư…không…ư ư ư…không mà…ư hư hư…
-Không à…không sao lồn em chảy nước …hừ hừ…không sao vẫn sướng mà rên hừ hừ…để xem chút nữa em còn “không” được nữa không, khà khà.
Một ngón tay không đã hắn thêm tiếp một ngón tay kèm theo dùng miệng bú. Lúc này chẳng cần giữ Mai cũng chẳng chạy được đi đâu, chân tay cô bủn rủn muốn nhấc cũng không xong.
-Ui…hư hư…trời ơi…nóng quá…dừng lại đi mà…hư hư.
Cô van lơn những tiếng cuối cùng như lời trăn trối của lí trí. Nhưng vô ích, rồi cái lưỡi táo tợn không bỏ sót chỗ nào. Hắn liếm hết ngoài đến trong con bướm, và liếm vòng quanh lỗ đít, cố cạy mở cái lỗ trinh nguyên ấy ra. Mai chỉ còn biết nằm rên như một hình thức đồng tình để hắn ta đắc thắng.
Cô biết, chỉ cần hét lên, chỉ cần ai đó mở cửa… danh dự, gia đình, mọi thứ sẽ tan tành. Khánh sẽ không tha thứ. Các con cô, mẹ cô, cả bố dượng... mọi người sẽ biết. Điều đó làm cô sợ, và trở thành cái cớ để cô gần như buông xuôi lúc này. Rồi Tuấn nghịch ngợm nhét thêm đầu ngón tay vào lỗ đít của cô. Một cảm giác thôn thốn hơi tưng tức kèm thêm chút kích thích khiến tiếng rên của cô bật lên trong vô thức.
-Hức…ư hư hư… thốn lắm Tuấn ơi… chỗ đấy không được.
-Không sao, chỉ là khó chịu lúc đầu về sau thấy sướng lắm.
Hai tay chụm lại chung một chỗ, tay trong bướm Tuấn móc, thụt thật nhanh, tay ở lỗ đít thì xoáy tròn kích thích. Chẳng mấy chốc cái cảm giác pha trộn từ nhiều xúc cảm kia khiến cô rúm người, miệng mở lớn ra nhưng một tiếng cũng không kêu ra nổi.
Tuấn hoàn toàn hài lòng với thái độ gần như hợp tác của cô ta, hắn liều lĩnh hơn khi cố nhét trọn một ngón tay vào trong lỗ đít.
-Ôi không…thốn…á đau…tôi chịu không nổi…đừng…không được Tuấn ơi…
Đầu cô lắc mạnh sang hai bên khi cảm giác thốn căng cộng với đau làm cô sợ hãi. Cô tưởng tượng dương vật hắn cộng với thứ kì dị kia khi nhét vào sẽ làm cô đau chết mất, cô là người chịu đau rất kém lúc đó cô không kìm được mà hét lên thì tanh bành hết cả.
“Cạch” tiếng thắt lưng hắn rơi xuống đất đồng thời cây dương vật lẵng nhẵng khoe ra. Sợ hãi đến rùng mình cô kiếm được cho mình chút tỉnh táo rồi quay đầu nhìn hắn trong nước mắt, cũng nhanh chóng lột quần lót mình ra.
-Không... làm ơn... tôi cho anh cái này... xin anh đi đi...mọi người sẽ đi ra tìm tôi đó, tôi vắng mặt lâu quá rồi...
Chiếc quần lót lụa mỏng có việc ren màu xanh dương, được nhét vội vào tay Tuấn, chính giữa chiếc quần lót ấy vẫn còn vệt thâm mờ mờ và thứ mùi đàn bà ngào ngạt cũng từ đấy phát ra. Mai làm như vậy vì mấy lần giao hoan hoặc trên văn phòng Tuấn hay đòi xin quần lót cô đang mặc mà cô không cho. Lần này vì để cho hắn ta dừng lại mà cô dùng nó như một hình thức thỏa hiệp.
Một tia sáng hắt lại từ phía hành lang cùng tiếng nhạc to bất thường làm cho Tuấn khựng lại. Rồi mắt hắn tối sầm, nhìn chằm chằm vào vật trong tay. Hắn đưa lên mũi, hít sâu một hơi như một kẻ nghiện. Hắn cười khùng khục, thì thầm sát tai cô.
-Lần này anh tha. Nhưng lần sau, anh muốn em khỏa thân sẵn, hiểu chưa. Nhét nó vào lại cho anh.
Hắn hít hà chiếc quần lót say sưa và hất hàm về phía dương vật mình. Vừa dừng lại được con thú vật xổ lồng, giờ hắn bảo gì Mai cũng phải nghe, cô cầm cây dương vật nửa cứng nửa mềm kia nhét lại trong quần sịp rồi kéo quần dài hắn lên. Cả quá trình cô nửa ngồi nửa quỳ ngoan ngoãn như một con chó cái đã huấn luyện lâu ngày. Hắn xoa đầu cô đắc ý.
-Chỉnh lại áo quần rồi dắt anh ra ngoài, cái nhà rộng như cái lăng để làm đéo gì cơ chứ.
Mai thập thò đi trước rồi ra hiệu hắn theo sau, dắt hắn về như tiễn được một ông thần khiến cô khiếp đảm. Lúc này cô đâu hay có ánh mắt chứng kiến rồi ngạc nhiên suốt nãy giờ, điếu thuốc trong tay người này vì thế cháy đến đầu lọc mà ông còn không biết.
Rồi khi cô và tên kia đi rồi ông bắt đầu cười, nụ cười bí hiểm toan tính biết bao điều.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Anh hàng xóm69

Tao là gay
Ch97. Bữa tiệc kỉ niệm ngày cưới 2
Tuấn bước vào bàn tiệc trước ánh mắt ngạc nhiên và lạ lẫm của mọi người. Ngạc nhiên đến mức thất thần thì có Mai, người cô sợ thấy nhất lúc này giờ đã tới, cô cố tỏ ra bình thường nhưng cũng không dám nhìn về phía ấy. Vậy mà Khánh tiến lại phía cô, ôm nhẹ vào eo xoay cô ra giới thiệu.
-Một bất ngờ thú vị em ạ, Tuấn đến đưa tài liệu cho sếp em đúng lúc nhà mình đang có tiệc, anh mời anh ấy vào chung vui, em ra chào hỏi chút đi, đồng nghiệp mà.
Khánh dắt cô đi về phía Tuấn rồi cô cũng phải giấu đi sự chột dạ mà bắt tay và chào anh ta.
-Chào Tuấn mời Tuấn ở lại chung vui với bạn bè và gia đình tôi.
Tuấn bắt tay nàng thật chặt, luyên thuyên nói về căn nhà để cố tình nắm tay cô lâu hơn.
-Cảm ơn chị Mai đã mời Tuấn dự tiệc, Tuấn rất ấn tượng với ngôi nhà của 2 vợ chồng chị Mai, nó thật đẹp. Chắc hẳn khi sống trong ngôi nhà này chị sẽ sung sướng và hạnh phúc lắm nhỉ.
Hắn nói và đưa mắt nhìn quanh rồi nghĩ bụng.
-Ôi địt mẹ, cả một lũ đàn bà con nào cũng tươi ngon hết, chậc chậc. Ngoài bà sếp mình với 2 con mụ già (bà vú và mẹ Khánh) thì mấy con mái này nhìn đều muốn húp. Con kia chắc là mẹ của con Mai nhìn hai cái mặt y lột, còn con kia (Yến) chắc họ hàng hay bạn mà nhìn dâm đãng thế, con còn lại (vợ giám đốc công ty Khánh) cũng chẳng đến nỗi nào, chỗ nào ra chỗ đấy.
Hầu hết mọi người đều thấy ánh mắt và cách nói chuyện của anh ta có vấn đề, người thì nhíu mày người thì cười cợt, chỉ riêng ông Quảng và Sơn có biểu cảm khác hơn. Sơn có vẻ tức tối anh nắm chặt tay mấy lần định đứng dậy nhưng chính ánh mắt bình tĩnh của Khánh đã cản lại anh. Còn ông Quảng ánh mắt của ông ta sâu kín hơn nhiều, không đơn giản là giận dữ hay đánh giá dành riêng cho Tuấn mà còn thêm chút nghi ngờ dành cho Mai.
-Thôi anh Tuấn ngồi xuống dùng bữa đi, tuy bữa tiệc đã được một lúc nhưng các món ngon còn nhiều lắm.
Khánh mở lời để hóa giải sự thất lễ của hắn ta, Tuấn cũng vì vậy gật đầu rồi buông tay Mai và ngồi xuống bàn ăn. Nhưng rõ ràng ở nơi đây hắn khá lạc loài dù đã ra vẻ hòa đồng và cố bắt chuyện với mọi người xung quanh. Mai nhìn thấy điều này thì vô cùng xấu hổ, một kẻ hèn kém, loi choi như con khỉ lạc bầy trong bữa tiệc mà cô tổ chức, lại có thể thoải mái dày xéo thậm chí làm chủ thân thể ngọc ngà của cô. Cô bất giác thấy mình cũng chẳng còn cao sang gì nữa.
Bữa tiệc chỉ còn Tuấn cắm đầu vào ăn uống, còn mọi người thì ngồi nói chuyện hăng say. Hắn cũng thỉnh thoảng góp vào một câu nhưng sự thiếu hiểu biết và thô lỗ khiến lời hắn ta nói chẳng ai thèm để ý. Đã đôi lần Mai ra hiệu bằng ánh mắt nhưng có thể do ánh sáng hoặc vì sự hấp dẫn của rượu và thức ăn ngon mà hắn đã bỏ qua.
Mai thấy ghê tởm khi nghĩ rằng mình đã vài lần ngủ với hắn, thậm chí cô còn bị lôi cuốn bởi hắn ta. Rất may cảnh này không diễn ra trong thời gian lâu quá, rồi cũng đến lúc mọi người lũ lượt kéo nhau lên trên tầng 3.
Phòng Karaoke gia đình rộng khoảng gần 40m2 nó đầy đủ tiện nghi cùng một dàn âm thanh chất lượng. Đây cũng vì ngày đó Mai có bầu thích ở nhà ngâm nga cùng mẹ với Yến mà Khánh đã cất công làm, giờ cũng là tụ điểm vui chơi gia đình khi không thích đi ra hàng quán.
Mắt Tuấn lại lần nữa hoa lên, nhưng thay vì ghen tỵ hoặc ngưỡng mộ Khánh hắn lại đắc trí trong lòng. Hắn thầm kín liếc nhìn bờ mông to tròn đánh tanh tách của Mai rồi nghĩ bụng.
-Giàu có tài giỏi mà làm gì, chiều chuộng vợ mày cho lắm nữa đi, rồi nó cũng rên rỉ dưới háng tao, thứ mày nâng niu như châu báu cũng chỉ là thứ đồ chơi tình dục của tao thôi.
Loại Tuấn thì có biết ngại là gì, hắn vừa vào là cầm lấy micro rồi chọn bài như thật, mất dạy nhất là hắn chọn một bài song ca rồi mời Mai hát.
Bài hát “phải chi em đừng có chồng”. Mai nhìn thấy thì sợ xanh mắt lấy lí do đi lau dọn dưới nhà rồi chạy đi. Biết bao người ở đây cũng bực mình với thái độ khiêu khích của Tuấn, có người thậm chí định dậy cho hắn một bài học, nhưng trái lại Khánh vẫn cười vô tư.
-Tôi giờ mới biết anh Tuấn hay đùa vui như thế đấy, vậy giờ ở công ty nhờ anh chăm sóc và nói chuyện với vợ tôi nhiều hơn để cho cô ấy thấy vui vẻ mỗi khi đi làm nhé.
-Tất nhiên, chú em cứ để anh, Mai cũng thích cách nói chuyện hào sảng và hài hước của anh lắm. Nào mọi người hát với uống rượu đi.
Hình như Tuấn đã coi mình thành trung tâm buổi tiệc hoặc nghĩ mình cùng đẳng cấp với những người ngồi đây, hắn uống rượu hát hò tự nhiên, đôi khi còn liếc qua nhìn bà Bích và Yến ở đây mấy cái.
Quả thật chuyện với Mai đã làm hắn ta thay đổi rất nhiều, hư vinh có được con đàn bà nhiều thằng ước ao khiến hắn từ thằng tự ti trở nên tự phụ. Hắn cho rằng bất kể con đàn bà nào mà rơi vào tay cũng phải phục tùng hắn ta vô điều kiện, vì say đắm cảm giác vật kì dị giữa hai chân kia đem tới. Xét ở một khía cạnh nào đó đàn ông ở chỗ này so với hắn thì kém xa. May sao ở đây vẫn còn chị sếp kia làm hắn ta sợ, sau vài câu nhắc nhở hắn cũng bớt nói đi nhiều mà chủ yếu ngồi uống chay.
Mai trở lại sau khi ở dưới dọn dẹp xong và sắp xếp phòng cho bố mẹ chồng và các con mình đi ngủ. Cô trở lại buổi tiệc làm mắt Tuấn sáng lên, có điều cô ngồi trong vòng tay chồng, cách xa và cũng không để ý gì đến hắn. Thêm được một lúc, Khánh đứng lên về phòng làm việc, ông Quảng đi hút thuốc, bà Bích và Yến chụm đầu lại tìm bài hát Sơn thì ngà ngà say ngồi im một chỗ, chị sếp và chồng say đắm với một bản song ca. Hai vợ chồng giám đốc công ty Khánh cũng chọn một góc riêng rồi phiêu theo điệu nhạc.
Tin nhắn đến làm điện thoại Mai rung lên, là bức ảnh kinh khủng hôm trước, Mai đã từng định xóa thì hôm đấy bị hành đến nhũn người mà quên mất. Giờ Tuấn lại đem ra dọa cho cô chết khiếp, dưới bức ảnh Tuấn ghi.
-Em có muốn xóa tấm ảnh này đi không.
Mai tất nhiên là có, cô đưa ánh mắt thăm dò nhìn hắn ta đồng thời dùng tin nhắn hỏi.
-Có tôi muốn xóa nó đi vĩnh viễn, anh muốn gì, đừng đòi hỏi quá đáng, đây là nhà tôi, mọi người đều đang nhìn theo đấy.
-Không muốn gì cả, chỉ muốn em đưa tôi về.
Rồi hắn gật đầu ra vẻ chào từng người rồi bước ra, Mai bước theo làm như đi tiễn hắn về.
Ra tới hành lang cô chưa kịp định thần đã bị hắn lôi nhanh vào phòng tập. Ánh đèn mờ, bóng hắn và cô in lên tấm gương dài trong phòng. Cô chưa hết hoảng loạn tim đập thình thịch, ráo rác nhìn quanh, còn hắn từ từ quay lại, đôi mắt đỏ ngầu vì rượu.
-Khà khà, ngoan lắm đến đây đi anh thèm em cả buổi tối rồi.
-Tuấn, anh điên à…tôi xin anh. Không phải ở đây. Họ... họ đang ở ngay ngoài kia...anh say rồi anh sẽ giết cả hai mất.
Cô nói gần như khóc vừa chốt lại cửa rồi chui vào góc khuất bên trong. Tuấn đang nới dần cúc áo cổ, nhìn cô tròng trọc mà nói.
-Chính vì thế mà càng thú vị. Em không thấy tim mình đập nhanh à, em không thấy mình đang run lên vì mong chờ sao.
Hắn bước tới, hơi thở phả lên mặt cô. Mùi rượu, mùi thuốc, và cả mùi dục vọng hôi hám khiến cô buồn nôn. Mai không bị mất trí, cũng chưa bị rượu làm cho mụ mị, cô lùi lại, nhưng sau lưng đã là tường, cô chỉ còn cách van xin hắn.Xem nội dung: 410192
-Tuấn, đừng... làm ơn...tôi không mong chờ, thật đấy tôi sợ lắm…van xin anh.
Hắn cười khùng khục, tay bóp mạnh cằm cô.
-Lại là van xin. Em còn nhớ hôm ở nhà nghỉ, em vừa van xin vừa rên như con mèo hoang, nước lồn vẫn chảy lênh láng đấy thôi. Ngoan nào để anh yêu.
Mai vùng vẫy, tay đẩy hắn ra, nhưng Tuấn khỏe hơn. Hắn ghì cô sát tường rồi hôn cô ngấu nghiến. Mồm cô bị khóa cứng chỉ biết mặc cho lưỡi hắn khoắng loạn ở bên trong. Một tay còn lại hắn thọc tay qua đường xẻ tà của chiếc váy rồi xoa bóp điên cuồng com bướm nhỏ của cô. Mai cố khép chân, nhưng sức lực của cô không bõ bèn gì với hắn, cô thấy hai môi bướm mình bắt đầu bị xoa, một ngón tay đã sợi chờ sẵn sàng chui vào cửa lỗ. Tư thế không thuận lợi, thế là hắn vật cô lên chiếc ghế ngang mà cô hay nằm tập, cô phản kháng dữ dội nhưng không dám gây tiếng động mạnh.
-Anh say rồi, Tuấn. Đừng mà… làm ơn.
-Anh tỉnh hơn bao giờ hết, hừ hừ… anh muốn em..ngay bây giờ…ở đây.
Rượu bốc ngùn ngụt cộng với cơn thèm tình đẩy tinh trùng lên não khiến hắn chẳng biết sợ là gì. Hắn kéo trễ váy của cô xuống khiến hai bầu ngực nảy tưng tưng, hắn lột đi miếng dán ngực rồi hai tay bắt đầu thi nhau bóp.
Tiếng nhạc ngoài kia vẫn vang vọng, một bài remix sôi động át mọi tiếng động trong phòng. Tuấn càng như được đồng lõa, hắn mạnh bạo hơn khi lật úp người Mai xuống rồi tốc váy cô lên. Hai Mông Mai tròn vo, dưới ánh sáng mờ mờ vẫn đủ để trông thấy chúng vun đầy trắng sáng ra sao.
Tuấn vén ra một bên quần lót rồi đút một ngón tay vào. Lỗ bướm của Mai đã ướt rượt trơn tru, ngón tay dễ dàng trượt vào trong làm cho Mai phải bật lên tiếng rên rất khẽ.
-Ư…không…ư ư ư…không mà…ư hư hư…
-Không à…không sao lồn em chảy nước …hừ hừ…không sao vẫn sướng mà rên hừ hừ…để xem chút nữa em còn “không” được nữa không, khà khà.
Một ngón tay không đã hắn thêm tiếp một ngón tay kèm theo dùng miệng bú. Lúc này chẳng cần giữ Mai cũng chẳng chạy được đi đâu, chân tay cô bủn rủn muốn nhấc cũng không xong.
-Ui…hư hư…trời ơi…nóng quá…dừng lại đi mà…hư hư.
Cô van lơn những tiếng cuối cùng như lời trăn trối của lí trí. Nhưng vô ích, rồi cái lưỡi táo tợn không bỏ sót chỗ nào. Hắn liếm hết ngoài đến trong con bướm, và liếm vòng quanh lỗ đít, cố cạy mở cái lỗ trinh nguyên ấy ra. Mai chỉ còn biết nằm rên như một hình thức đồng tình để hắn ta đắc thắng.
Cô biết, chỉ cần hét lên, chỉ cần ai đó mở cửa… danh dự, gia đình, mọi thứ sẽ tan tành. Khánh sẽ không tha thứ. Các con cô, mẹ cô, cả bố dượng... mọi người sẽ biết. Điều đó làm cô sợ, và trở thành cái cớ để cô gần như buông xuôi lúc này. Rồi Tuấn nghịch ngợm nhét thêm đầu ngón tay vào lỗ đít của cô. Một cảm giác thôn thốn hơi tưng tức kèm thêm chút kích thích khiến tiếng rên của cô bật lên trong vô thức.
-Hức…ư hư hư… thốn lắm Tuấn ơi… chỗ đấy không được.
-Không sao, chỉ là khó chịu lúc đầu về sau thấy sướng lắm.
Hai tay chụm lại chung một chỗ, tay trong bướm Tuấn móc, thụt thật nhanh, tay ở lỗ đít thì xoáy tròn kích thích. Chẳng mấy chốc cái cảm giác pha trộn từ nhiều xúc cảm kia khiến cô rúm người, miệng mở lớn ra nhưng một tiếng cũng không kêu ra nổi.
Tuấn hoàn toàn hài lòng với thái độ gần như hợp tác của cô ta, hắn liều lĩnh hơn khi cố nhét trọn một ngón tay vào trong lỗ đít.
-Ôi không…thốn…á đau…tôi chịu không nổi…đừng…không được Tuấn ơi…
Đầu cô lắc mạnh sang hai bên khi cảm giác thốn căng cộng với đau làm cô sợ hãi. Cô tưởng tượng dương vật hắn cộng với thứ kì dị kia khi nhét vào sẽ làm cô đau chết mất, cô là người chịu đau rất kém lúc đó cô không kìm được mà hét lên thì tanh bành hết cả.
“Cạch” tiếng thắt lưng hắn rơi xuống đất đồng thời cây dương vật lẵng nhẵng khoe ra. Sợ hãi đến rùng mình cô kiếm được cho mình chút tỉnh táo rồi quay đầu nhìn hắn trong nước mắt, cũng nhanh chóng lột quần lót mình ra.
-Không... làm ơn... tôi cho anh cái này... xin anh đi đi...mọi người sẽ đi ra tìm tôi đó, tôi vắng mặt lâu quá rồi...
Chiếc quần lót lụa mỏng có việc ren màu xanh dương, được nhét vội vào tay Tuấn, chính giữa chiếc quần lót ấy vẫn còn vệt thâm mờ mờ và thứ mùi đàn bà ngào ngạt cũng từ đấy phát ra. Mai làm như vậy vì mấy lần giao hoan hoặc trên văn phòng Tuấn hay đòi xin quần lót cô đang mặc mà cô không cho. Lần này vì để cho hắn ta dừng lại mà cô dùng nó như một hình thức thỏa hiệp.
Một tia sáng hắt lại từ phía hành lang cùng tiếng nhạc to bất thường làm cho Tuấn khựng lại. Rồi mắt hắn tối sầm, nhìn chằm chằm vào vật trong tay. Hắn đưa lên mũi, hít sâu một hơi như một kẻ nghiện. Hắn cười khùng khục, thì thầm sát tai cô.
-Lần này anh tha. Nhưng lần sau, anh muốn em khỏa thân sẵn, hiểu chưa. Nhét nó vào lại cho anh.
Hắn hít hà chiếc quần lót say sưa và hất hàm về phía dương vật mình. Vừa dừng lại được con thú vật xổ lồng, giờ hắn bảo gì Mai cũng phải nghe, cô cầm cây dương vật nửa cứng nửa mềm kia nhét lại trong quần sịp rồi kéo quần dài hắn lên. Cả quá trình cô nửa ngồi nửa quỳ ngoan ngoãn như một con chó cái đã huấn luyện lâu ngày. Hắn xoa đầu cô đắc ý.
-Chỉnh lại áo quần rồi dắt anh ra ngoài, cái nhà rộng như cái lăng để làm đéo gì cơ chứ.
Mai thập thò đi trước rồi ra hiệu hắn theo sau, dắt hắn về như tiễn được một ông thần khiến cô khiếp đảm. Lúc này cô đâu hay có ánh mắt chứng kiến rồi ngạc nhiên suốt nãy giờ, điếu thuốc trong tay người này vì thế cháy đến đầu lọc mà ông còn không biết.
Rồi khi cô và tên kia đi rồi ông bắt đầu cười, nụ cười bí hiểm toan tính biết bao điều.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Lão quảng đã biết và sắp sửa dk địt mai rồi hay quá
 
Bên trên