- Công việc thì cũng bình thường, hai mẹ con thu xếp dc, thằng bé sang năm vào lớp 1 rồi nhưng nó bé quá và sức khỏe không tốt lắm nên em tính xin cho học thêm năm nữa , học chậm lại 1 tuổi cũng ko sao, tiểu học vỡ lòng thì đơn giản thôi.
- Mắt nó làm sao mà đeo cái kính gớm thế kia?
- Mắt cháu bị dị tật, thị lực bị kém theo nên em cho đeo kính để nó tiện nhìn và ra ngoài nó đỡ sợ người ngoài, anh cũng đeo kính rồi ah.
- Uh, cũng hơn 3 năm rồi.
- Sao anh không chịu thăm hỏi chị ấy, anh ngại ah hay anh sợ mang tiếng?
- Em nghĩ là việc thăm hỏi nhau bình thường cũng tốt mà, đâu có chết ai, dù anh chưa có gia đình nhưng tất cả cũng đã trưởng thành nhất định rồi. vô tâm quá chị nhỉ, lạnh lùng im tiếng đến mức vô cảm thế bao giờ.
- Cám ơn bạn, mình và anh ấy cũng không hề liên lạc khá lâu rồi, cũng vì hoàn cảnh và cuộc sống riêng mỗi người nữa, nên như thế mà. Bạn chắc cũng hiểu tính anh ấy hơn mình, nên anh ấy như vậy mình thấy là đúng thôi. Đàn ông họ như thế là họ có ý thức giữ gìn cho tất cả đấy với lại anh ấy chả biết còn khái tính độc đoán như xưa không. Chắc bạn phải căn chỉnh cho anh ấy đấy, chị cười nhạt.
- Thế sau này em dự định ntn?
- Chả có dự định gì đâu, hiện tại thì cứ ổn định cuộc sống mẹ con thôi đã, chứ dự định thì em chưa.
- Thế ông bà có hay xuống đây chơi không, hay thi thoảng em về trên nhà
- Bố mẹ em mới xuống đây tuần trước.
Ngồi một lúc, rồi hai người phụ nữ cũng truyện trò cởi mở hơn, và cả hai đều không muốn để tao phải khó xử và có phần đồng cảm với nhau hơn. Nhưng cuộc gặp này là thực tâm tao không hề muốn có, vì cái gì đã trôi qua thì nên xếp nó lại, lôi ra chỉ thêm suy nghĩ phiền muộn.
- Thôi đi về đi, cũng muộn rồi, chiều anh còn chạy mấy việc dưới kia
Chị giữ ở lại ăn cơm nhưng bọn tao một mực từ chối, vì đến đây là kết thúc được rồi.
- Chị đừng giận vì việc bọn em đến đây đường đột thế này nhé, lẽ ra việc này anh ấy phải chủ động mới đúng, đã thế lại còn không kể gì với em, mà đúng là lạnh lùng vô tâm quá, chuyện cũ đã qua thì qua rồi, đủ trưởng thành hiểu biết thì biết tự giới hạn, lo gì đâu mà, chị nhỉ.
- Cám ơn bạn, mỗi người một tính, đàn ông họ có cái khó của họ, đã thế lại còn trai tân chưa vợ thì càng phải giữ gìn uy tín, lòng tin cho mối quan hệ của bản thân anh ấy chứ. Đào bới trách móc nhau chuyện cũ thì đâu có giải quyết dc gì.
- Thực ra thì ở cương vị của chị, em cũng nghĩ như chị lúc này, và là phụ nữ với nhau, em cũng rất chia sẻ với chị, mong là chị và cháu khắc phục dần khó khăn trước mắt, có gì thì cứ bảo bọn em, đừng ngại chị à.
- Cám ơn hai người nhé, sau nếu có dịp thì sẽ gặp, nhưng đừng quà cáp như này, anh lái xe đưa cô ấy về cẩn thận nhé. Chị cố tỏ ra bình tĩnh và thả lỏng nhưng không giấu dc tao qua ánh mặt thoáng qua.
Ra đến đường ngoài,tao mới chất vấn
- Sao em biết chỗ này mà lên đây, đã thế lại không nói trước, để anh vào thế đã rồi là sao nhỉ?
- Anh thấy không thoải mái ah hay như nào
- Đương nhiên là không thoải mái rồi,vì anh đang không hiểu mục đích chuyến đi này của em là ntn ấy
- Thế anh có cảm thấy khó chịu không
- Khó chịu thì không, có điều nó không hề nằm trong suy nghĩ của anh
- Anh cố tránh mặt chị ấy từ khi chị ấy lấy chồng đến giờ
- Không, sao mà phải tránh mặt, anh có làm gì đâu mà phải tránh, mối quan hệ nó chấm dứt thì liên lạc qua lại làm gì, khi người ta đã có nơi chốn, danh chính ngôn thuận, mình lại hỏi thăm liên lạc thì chả ra làm sao.
- Thế giờ em lấy chồng, mà có người cứ nhắn tin nói chuyện với anh thì em có ngồi yên được không
- Tất nhiên là ngồi yên hay đứng yên thì em cũng cần phải xem thái độ của chồng em như nào đã, nếu vẫn vương vấn, dẫn đến phát sinh tình cũ thì đời nào em để yên, còn nếu kể ra với em , và giữ dc tự trọng bản thân không mất lòng tin tổn thương ai thì chuyện nó lại khác. Đàn ông tự trọng không mó đồ người khác đàn bà tự tôn không để ai tiếp cận mình ; đúng không nhỉ.
- Kể cả, sau lần này, chị ấy và anh có liên lạc lại cũng chả sao, cái chính là ở anh thôi mà.
- Vậy là chuyến đi này, là để em xem anh ntn nữa đúng ko?
- Anh nghĩ thế cũng dc, còn em thì em cũng chỉ chợt nghĩ đến việc này cách đây hai ba hôm thôi, tự nhiên thấy fb của anh , em ngó vào tháy comment, xem thêm một tí thì em thấy vậy, nên rủ anh đi thăm chị ấy thôi, không phải để thông báo cho chị ấy về mối quan hệ của mình cũng như không phải lo ngại chuyện chị ấy và anh sẽ liên lạc lại với nhau. Đơn giản là vậy.
- Mắt nó làm sao mà đeo cái kính gớm thế kia?
- Mắt cháu bị dị tật, thị lực bị kém theo nên em cho đeo kính để nó tiện nhìn và ra ngoài nó đỡ sợ người ngoài, anh cũng đeo kính rồi ah.
- Uh, cũng hơn 3 năm rồi.
- Sao anh không chịu thăm hỏi chị ấy, anh ngại ah hay anh sợ mang tiếng?
- Em nghĩ là việc thăm hỏi nhau bình thường cũng tốt mà, đâu có chết ai, dù anh chưa có gia đình nhưng tất cả cũng đã trưởng thành nhất định rồi. vô tâm quá chị nhỉ, lạnh lùng im tiếng đến mức vô cảm thế bao giờ.
- Cám ơn bạn, mình và anh ấy cũng không hề liên lạc khá lâu rồi, cũng vì hoàn cảnh và cuộc sống riêng mỗi người nữa, nên như thế mà. Bạn chắc cũng hiểu tính anh ấy hơn mình, nên anh ấy như vậy mình thấy là đúng thôi. Đàn ông họ như thế là họ có ý thức giữ gìn cho tất cả đấy với lại anh ấy chả biết còn khái tính độc đoán như xưa không. Chắc bạn phải căn chỉnh cho anh ấy đấy, chị cười nhạt.
- Thế sau này em dự định ntn?
- Chả có dự định gì đâu, hiện tại thì cứ ổn định cuộc sống mẹ con thôi đã, chứ dự định thì em chưa.
- Thế ông bà có hay xuống đây chơi không, hay thi thoảng em về trên nhà
- Bố mẹ em mới xuống đây tuần trước.
Ngồi một lúc, rồi hai người phụ nữ cũng truyện trò cởi mở hơn, và cả hai đều không muốn để tao phải khó xử và có phần đồng cảm với nhau hơn. Nhưng cuộc gặp này là thực tâm tao không hề muốn có, vì cái gì đã trôi qua thì nên xếp nó lại, lôi ra chỉ thêm suy nghĩ phiền muộn.
- Thôi đi về đi, cũng muộn rồi, chiều anh còn chạy mấy việc dưới kia
Chị giữ ở lại ăn cơm nhưng bọn tao một mực từ chối, vì đến đây là kết thúc được rồi.
- Chị đừng giận vì việc bọn em đến đây đường đột thế này nhé, lẽ ra việc này anh ấy phải chủ động mới đúng, đã thế lại còn không kể gì với em, mà đúng là lạnh lùng vô tâm quá, chuyện cũ đã qua thì qua rồi, đủ trưởng thành hiểu biết thì biết tự giới hạn, lo gì đâu mà, chị nhỉ.
- Cám ơn bạn, mỗi người một tính, đàn ông họ có cái khó của họ, đã thế lại còn trai tân chưa vợ thì càng phải giữ gìn uy tín, lòng tin cho mối quan hệ của bản thân anh ấy chứ. Đào bới trách móc nhau chuyện cũ thì đâu có giải quyết dc gì.
- Thực ra thì ở cương vị của chị, em cũng nghĩ như chị lúc này, và là phụ nữ với nhau, em cũng rất chia sẻ với chị, mong là chị và cháu khắc phục dần khó khăn trước mắt, có gì thì cứ bảo bọn em, đừng ngại chị à.
- Cám ơn hai người nhé, sau nếu có dịp thì sẽ gặp, nhưng đừng quà cáp như này, anh lái xe đưa cô ấy về cẩn thận nhé. Chị cố tỏ ra bình tĩnh và thả lỏng nhưng không giấu dc tao qua ánh mặt thoáng qua.
Ra đến đường ngoài,tao mới chất vấn
- Sao em biết chỗ này mà lên đây, đã thế lại không nói trước, để anh vào thế đã rồi là sao nhỉ?
- Anh thấy không thoải mái ah hay như nào
- Đương nhiên là không thoải mái rồi,vì anh đang không hiểu mục đích chuyến đi này của em là ntn ấy
- Thế anh có cảm thấy khó chịu không
- Khó chịu thì không, có điều nó không hề nằm trong suy nghĩ của anh
- Anh cố tránh mặt chị ấy từ khi chị ấy lấy chồng đến giờ
- Không, sao mà phải tránh mặt, anh có làm gì đâu mà phải tránh, mối quan hệ nó chấm dứt thì liên lạc qua lại làm gì, khi người ta đã có nơi chốn, danh chính ngôn thuận, mình lại hỏi thăm liên lạc thì chả ra làm sao.
- Thế giờ em lấy chồng, mà có người cứ nhắn tin nói chuyện với anh thì em có ngồi yên được không
- Tất nhiên là ngồi yên hay đứng yên thì em cũng cần phải xem thái độ của chồng em như nào đã, nếu vẫn vương vấn, dẫn đến phát sinh tình cũ thì đời nào em để yên, còn nếu kể ra với em , và giữ dc tự trọng bản thân không mất lòng tin tổn thương ai thì chuyện nó lại khác. Đàn ông tự trọng không mó đồ người khác đàn bà tự tôn không để ai tiếp cận mình ; đúng không nhỉ.
- Kể cả, sau lần này, chị ấy và anh có liên lạc lại cũng chả sao, cái chính là ở anh thôi mà.
- Vậy là chuyến đi này, là để em xem anh ntn nữa đúng ko?
- Anh nghĩ thế cũng dc, còn em thì em cũng chỉ chợt nghĩ đến việc này cách đây hai ba hôm thôi, tự nhiên thấy fb của anh , em ngó vào tháy comment, xem thêm một tí thì em thấy vậy, nên rủ anh đi thăm chị ấy thôi, không phải để thông báo cho chị ấy về mối quan hệ của mình cũng như không phải lo ngại chuyện chị ấy và anh sẽ liên lạc lại với nhau. Đơn giản là vậy.


