Kệ thôi, ko sân si ko hằn họcgiờ thì đã hối hận
Uhmquan trọng là năng lực và tầm nhìn tốt thôi a zai. chứ đen thì ai mà lường được.
Chối làm cái giề. Nghe giọng văn ko cú đỉn cũng cú mèoKo, cay cú ko hẳn
Tính em ko đến mức ấy
Bởi tư duy ban đầu lên hn học là phải trụ lại đất này thôi anh
Đất rộng người đông thì mới có cửa sinh nhai
Tksvăn phong của bác chân thực, hay quá
HìChối làm cái giề. Nghe giọng văn ko cú đỉn cũng cú mèo
Sao thế bro? T cũng mắc bệnh hay suy nghĩ là khó ngủ.Đêm nay khó ngủ quá anh em ạ! Tôi chạy một mạch từ SG ra Phan Thiết mà mệt rũ nhưng ko ngủ dc và ko dám nhắn tin về nhà.
Hay cho câu cuốiĐến khúc này thì chị Ninh Bình cũng nắm rõ nội tình câu chuyện khi tao vừa kể và cho chị xem toàn bộ tin nhắn trên máy tao
Đại khái là ko có gì phải giấu chị, ko hẳn làm thế để lấy lòng và đợi chị dang tay mở lòng với tao vì chị vẫn chờ đợi một ngày tao và chị đến với nhau một cách hoàn chỉnh như chị từng nói hồi Tết.
Tuy nhiên tao mục đích lại hơi khác một tí vì không phải đóng cửa này mở cửa khác đang khép hờ
Mà muốn chị thấy dc rằng với một người như tao, đã trải qua câu chuyện đáng buồn và khó quên kia, tao không muốn nhận thêm một lần tái diễn và cho chị hiểu thêm là tao không phụ ai đừng ai phụ tao vì từ lâu tính tao đã bất chấp
Nó lắm việc lan manSao thế bro? T cũng mắc bệnh hay suy nghĩ là khó ngủ.
Uhm.cai d lâu phết ngồi cả tiếng đọc dài nó đã ghê, nhưng thôi mỗi quyết định như cái bàn tay ấy, thời điểm này nghĩ nó đúng, sau nhìn lại lại thấy mình khờ, những cái sai lại mở ra cơ hội, sai sai lại thành đúng
Bác chê thịt dê NB à hahaHôm đó tao với chị về đến Nghĩa Tân cũng loanh quanh gần 12h đêm,đang mùa bóng đá nên phố xá hay quán hàng bên trong khu tập thể vẫn rôm rả lắm.
Chị Giang hỏi có về ko thì chị khoá hộ cửa phòng
Chị NB đã nhanh tay nhắn lại là không, cho tao xem tin delivery với cái nhìn tinh quái.
- mai hân hạnh mời bạn ăn thịt dê, tớ hứa là làm
Tao không nói gì , xoay cái xe thì chị rút chìa khoá bỏ vào túi
- bạn chê tớ ah, hay tâm trạng không tốt? Nếu có gì vẫn muốn nói thì lên nhà kể tớ nghe chứ đừng bộ mặt kia, khó chịu lắm. Hàng ngày bạn dứt khoát quả quyết mà bây giờ cứ như bì lợn bị thiu
- thôi lên nhà đi, em mua cho anh bộ quần áo vẫn ở đây, thay cho đỡ dính mồ hôi.
Miễn cưỡng lên nhà, tao vẫn muốn về xóm uống bia hơi với mấy đứa, vì khả năng tao ko ở xóm này nữa, mà đã ít gặp thì khó ngồi dc với nhau.
Vẫn còn chai rượu uống dở từ Tết, chứng tỏ dù tao không hay ở đây thì khi một mình chị cũng đơn giản và không có gì phá cách.
Một câu chuyện miên man có lẽ sắp bắt đầu khi tao nhìn ánh mắt chị khác hẳn mọi ngày


