LeVanTung
Chim TO
Mình là nam 93 lấy vợ 2023 có 2 cháu, 2 vợ chồng mình ly thân, mình ở với con gái.
Đợi con cái lớn là ly dị.
Nhiều khi mình cũng không hiểu được tại sao, dù không giàu, ko nghèo, nhà xe có, đất riêng có, cũng đủ tiêu mà vợ mình thì sống lạnh nhạt với nhà chồng(vì được chiều từ bé nên rất ích kỷ).
Mình làm lương tháng ít thì 30 nhiều thì 60 có chỗ cày thì cũng dc 100, vợ mình thì 15 -20, lương mình đưa cho vợ phần nhiều, đưa cho bố mẹ vài triệu mình giữ lại 2 - 3 tr đi đường.
Thích ra riêng thì cũng mua mảnh đất rồi, xác định là cho luôn vợ rồi, mà thái độ cũng chẳng thay đổi chút nào, quá thất vọng. Lấy vợ 2 năm vơh nấu cơm có 2 3 lần, khi không lười nấu lại định mua đồ ăn về- dù có thời gian, chưa được ăn bữa cơm nào vợ nấu ra hồn. Mình dễ tính t7 cn nào cũng đưa về ngoại thậm chí ở vài tuần vài tháng cũng ok.
Chuyện giường chiếu cũng chán ngắt, 1 tháng được 1 lần,mà kiểu như mình phải mặc cả chiều cô ấy 1 thứ gì thì mới được. Mà cũng chỉ được 10p là bắt cho ra vì cô ấy mệt hoặc đau rát. Trước cưới thì còn chịu 2 3 cái liên tục cưới xong quay ngoắt luôn làm mình hụt hẫng. Nhiều lúc muốn đi ra ngoài bồ bịch , bóc bánh, may còn kìm được.
Nhiều lúc ko hiểu nổi tại sao con người ta có thể ích kỷ, vô tâm đến vậy.
Cũng may t không tệ nạn gì, chán đời thì đi ăn, mà toàn ăn ngoài, lấy vợ vào, không có thời gian tập tành lại lên cân vì đi ăn quán.
Thi thoảng tệ quá thì lại vác xe máy đi solo.
Sắp dọn ra trọ riêng ở bắc ninh hoặc hn (do làm remote nên ở đâu cũng thế) , vận động lại cho đỡ ngu người.
Bản thân không thể gục ngã vì không được phép gục ngã( con nhà nghèo nên tự phải học được điều này), mà ngẫm nghĩ mình cũng hẩm hiu cám cảnh, biết vậy trước t đi nước. Ngoài sướng thân.
Đợi con cái lớn là ly dị.
Nhiều khi mình cũng không hiểu được tại sao, dù không giàu, ko nghèo, nhà xe có, đất riêng có, cũng đủ tiêu mà vợ mình thì sống lạnh nhạt với nhà chồng(vì được chiều từ bé nên rất ích kỷ).
Mình làm lương tháng ít thì 30 nhiều thì 60 có chỗ cày thì cũng dc 100, vợ mình thì 15 -20, lương mình đưa cho vợ phần nhiều, đưa cho bố mẹ vài triệu mình giữ lại 2 - 3 tr đi đường.
Thích ra riêng thì cũng mua mảnh đất rồi, xác định là cho luôn vợ rồi, mà thái độ cũng chẳng thay đổi chút nào, quá thất vọng. Lấy vợ 2 năm vơh nấu cơm có 2 3 lần, khi không lười nấu lại định mua đồ ăn về- dù có thời gian, chưa được ăn bữa cơm nào vợ nấu ra hồn. Mình dễ tính t7 cn nào cũng đưa về ngoại thậm chí ở vài tuần vài tháng cũng ok.
Chuyện giường chiếu cũng chán ngắt, 1 tháng được 1 lần,mà kiểu như mình phải mặc cả chiều cô ấy 1 thứ gì thì mới được. Mà cũng chỉ được 10p là bắt cho ra vì cô ấy mệt hoặc đau rát. Trước cưới thì còn chịu 2 3 cái liên tục cưới xong quay ngoắt luôn làm mình hụt hẫng. Nhiều lúc muốn đi ra ngoài bồ bịch , bóc bánh, may còn kìm được.
Nhiều lúc ko hiểu nổi tại sao con người ta có thể ích kỷ, vô tâm đến vậy.
Cũng may t không tệ nạn gì, chán đời thì đi ăn, mà toàn ăn ngoài, lấy vợ vào, không có thời gian tập tành lại lên cân vì đi ăn quán.
Thi thoảng tệ quá thì lại vác xe máy đi solo.
Sắp dọn ra trọ riêng ở bắc ninh hoặc hn (do làm remote nên ở đâu cũng thế) , vận động lại cho đỡ ngu người.
Bản thân không thể gục ngã vì không được phép gục ngã( con nhà nghèo nên tự phải học được điều này), mà ngẫm nghĩ mình cũng hẩm hiu cám cảnh, biết vậy trước t đi nước. Ngoài sướng thân.


