Truyện sex mới_Thư ký, con dâu và người tình.

Lituchi1

Tao là gay
Chủ thớt
Ch53. Lằn ranh mỏng.
Những chuyến công tác dài của Tổng Giám đốc đã không phải là chuyện hiếm khi mà công ty thường xuyên ký được hợp đồng với nước ngoài. Phúc ngồi lên vị trí này cũng coi như thay bố nhận trách nhiệm cho những chuyến ngoại giao. Tương tự như thế để đáp trả, ông cũng nhiệt tình “chăm sóc” cho vợ con anh ở nhà. Thằng cu Bin thì không nói, nó chẳng khác nào báu vật của ông, chỉ cần nó thích làm trâu cày hay ngựa cưỡi ông cũng chẳng nề hà.
Nhưng kể cả với Chi, lúc Phúc không có nhà thì ông Danh cũng tỏ vẻ quan tâm hơn thấy rõ. Ông không để cô leo trèo chỗ cao hoặc làm việc nặng trong nhà, thường xuyên kiểm tra xe máy của cô xem có hỏng hóc gì không hoặc chở cô đi làm lúc trời mưa to, nắng gắt.
Như buổi chiều tối hôm nay cũng vậy, một cơn giông bất chợt ập đến lúc Chi đang trên đường về. Em vừa kịp mặc áo mưa cho khỏi ướt thì xe bị chết máy giữa đường. Chiếc Sh 150i nặng hàng tạ ì ra đó, em lấy sức bở hơi tai ra đẩy mà nó chẳng chịu đi. Đúng lúc này một chiếc Land Cruiser đen bóng từ từ tiến lại, Chi nhận ra ngay đấy là xe của bố chồng, trong bụng cô rất cảm ơn nhưng việc tiếp theo ông làm cho cô đã khiến Chi vô cùng xúc động.
Trên đường lúc này ai cũng lao đi thật vội vã. Ông Danh bước xuống không mũ cũng chẳng ô, câu đầu tiên lúc đó ông nói với Chi không phải thở than hay trách móc, mà là một câu tự trách cho thấy ông cực quan tâm đến nàng.
-Chết thật, tại bố mải quá, thấy trời mưa rồi mới chợt nhớ ra đã đến giờ con về. May quá con còn có áo mưa để mặc, nếu không thì bây giờ ướt hết.
Ông dường như chẳng để ý đến bản thân đang đội mưa ướt sũng, vừa nói vừa cố sửa xe cho em. Ông Danh thử vài lần mà chiếc xe vẫn lì ra, nặng trịch như khối sắt trong khi nước mưa lại xối xả làm con đường sắp bị ngập hoàn toàn. Chi toan xin ông cứ để mặc, để em gọi cứu hộ, nhưng ông gạt đi ngay.
-Con đứng tránh mưa một chút, để bố lo. Đàn bà con gái mà ướt sũng thế này dễ cảm lạnh lắm.
Không nói nhiều, ông khom lưng, dồn hết sức mà đẩy, mưa tạt vào mặt lạnh buốt nhưng ông vẫn lầm lũi làm việc, miệng thỉnh thoảng vẫn quay sang nhắc.
-Con kéo kỹ áo mưa lại đi, coi chừng ướt tóc.
Thấy ông cứ cố chấp, Chi vội chạy tới, tay vịn thêm cho nhẹ bớt, nhưng ông chỉ cười hiền hòa mà phẩy tay.
-Thôi, con đứng yên, để bố làm. Không ai lại để con dâu mình giằng co với cái xe to vật này dưới trời giông gió như vậy được.
Cơn giông còn ào ạt, người đàn ông đã bước sang tuổi 54 vẫn lúi cúi đánh vật với chiếc xe nặng nề. Chiếc áo sơmi trắng dính chặt vào lưng, từng bắp thịt căng lên chắc nịch hiện sau lớp vải, những hình ảnh này chắc hẳn Chi sẽ chẳng bao giờ quên.
Cuối cùng với sự hợp sức của hai bố con, chiếc xe được đẩy vào mái hiên của một quán giải khát ven đường, sau khi đã nhờ chủ quán cẩn thận ông quay sang nói với Chi.
-Thôi, để đó mai bố cho người đem ra thợ kiểm tra. Giờ con ngồi lên xe bố, bố đưa con về, trời này chắc mưa còn lâu lắm.
Chi ngoan ngoãn gật đầu rồi lên xe, nhưng trong lòng em tựa như có dòng nước ấm. Những tháng năm tuổi thơ không cha khiến em rất nhạy cảm khi được che chở. Người bố chồng này, cả khi vẫn còn là sếp đã luôn dành cho em sự bảo bọc một cách chân thành, tình cảm ấy với em cực kỳ đáng quý.
Suốt chặng đường về trên xe ông vừa lái xe, vừa không quên hỏi xem em có bị lạnh, ướt hay không, nhiệt độ trong xe cũng liên tục được điều chỉnh để sao cho em cảm thấy dễ chịu nhất. Về đến nhà ông cũng bắt em đi lau người tắm rửa luôn mà quên mất rằng trong hai người thì ông mới là người chịu ướt.
Tối ấy mưa vẫn ào ào ngoài hiên. Cơm nước xong, sau khi giao lại thằng bé con cho bà vú, Chi mới để ý ông Danh cứ húng hắng ho, sắc mặt đỏ gay. Cô lo lắng hỏi.
-Bố dầm mưa lâu quá, chắc lạnh rồi… Để con pha gừng nóng cho bố uống nhé.
-Ui giời, chút nước mưa ấy thì có là cái gì đâu chứ. Bố quen rồi, chút nữa là hết ngay thôi, không sao đâu.
Thấy ông nói vậy Chi cũng chẳng nói gì thêm nữa, chỉ dặn ông có gì nhớ gọi cô rồi bước lên phòng.
Nhưng đến nửa đêm, Chi nghe tiếng động dưới phòng khách. Xuống xem thì thấy ông đứng chống tay vào ghế, người run lên từng chặp, mồ hôi và hơi thở nhọc nhằn phả ra nóng hầm hập. Cô lúc này mới hốt hoảng.
-Trời ơi, bố sốt cao rồi. Sao bố không gọi con?
Nghe thấy tiếng, ông ngẩng mặt lên, đập vào mắt ông là hình dáng cô con dâu đang từ trên cầu thang bước vội. Em mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh bên trong và khoác thêm chiếc áo lụa mềm hờ hững. Đôi vú căng mọng rung lên theo từng nhịp bước, hai núm vú dựng đứng qua lớp vải vẫn còn thấy mờ mờ.
Vay-ngu-2-day-goi-cam-nu-tinh.jpg
Ông vội quay mặt đi, trả lời một cách gượng gạo.
-Bố hơi nóng một chút thôi, chắc là cảm nhẹ… Con cứ lo cho thằng Bin đi.
Chi lúc này khá vội vì lo cho ông, cô không để ý quá nhiều mà lập tức lấy khăn và nước ấm cùng tìm thuốc hạ sốt mang ra.
-Bố nằm xuống đi, để con lau người hạ sốt rồi cho bố uống thuốc sau.
Cô vừa kiễng chân lấy thuốc trong hộc tủ ở bếp vừa nói vọng ra ngoài phòng. Ông Danh nghe vậy thì làm theo, nhưng từ góc nhìn này của ông Chi lại càng trở nên khiêu gợi, khiến ông phải nín thở mất vài giây. Qua ánh đèn điện hắt xuyên qua chiếc áo mỏng, những đường cong no đủ của em như đốt mắt ông. Đầu tiên và dễ thấy nhất là đôi chân dài thẳng tắp, trắng mịn, mượt mà chẳng có chút nào để chê. Nhích cao lên là cặp mông tròn lẳn, dáng mông gọn gàng, cong vểnh, từ sau khi sinh thì càng nảy nở và cân đối, rất gợi tình.
Chi rất nhanh thì cầm thuốc để một bên, cô nhúng khăn vào nước rồi vắt sạch nhưng bất chợt lúng túng mà dừng. Ông Danh như nhận ra điều gì đó, ông lại ngồi dậy mà hỏi em.
-Phải cởi áo hả con, vậy con cứ để đấy đi, bố tự làm được.
Chi nhẹ gật đầu, đợi ông cởi áo ra vắt lên ghế rồi cô lại cầm lấy chiếc khăn ấm vừa lau cho ông vừa lí nhí trả lời.
-Bố để con lau cho, chứ bố tự lau thì làm sao có thể với hết được.
Không tiếp tục phản bác, ông đành ngồi lặng yên trên ghế, nửa người trên trần trụi, cơ ngực và bờ vai rộng hiện rõ dưới ánh đèn vàng. Chi quỳ một chân trên ghế, nhẹ nhàng dùng khăn lau từ cổ xuống ngực ông. Lớp da nóng bỏng dưới bàn tay mảnh khảnh khiến cô ngượng ngập, nhưng càng lau, mồ hôi càng rịn, khiến làn da bánh mật lấp lánh như phủ một lớp dầu. Thật lòng nhận xét từ ánh nhìn người phụ nữ, Chi thấy dù đã ở tuổi này nhưng ông Danh vẫn rất phong độ, vẻ nam tính của ông vẫn cuốn hút vô cùng.
Cô hít một hơi thật dài, cố gạt đi những ý nghĩ vẩn vơ, cúi sát hơn để chườm cho ông thật kỹ, tà áo ngủ mỏng tang theo nhịp cúi mà xệ xuống, ông vô tình ghé mắt nhìn sang. Một khoảng trắng ngần no đủ chợt hiện ra trước mắt, căng sữa và mềm mại, nơi đó đẹp dụ hoặc đến chết người. Ông lập tức quay đi nhưng lồng ngực vẫn phập phồng vội vã. Chi lại nghĩ rằng ông đang run rẩy vì lạnh, thế nên em cúi sát hơn, cố làm mọi thứ thật nhanh.
Đôi bầu ngực trần trụi sau lớp vải của người đàn bà một con vô tình chạm nhẹ lên tay người đàn ông trung niên đang hừng hực ham muốn. Cảm giác nóng hổi truyền qua lại, khiến cả hai ngượng ngập mà giật mình. Ông Danh cố hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi ông khó nhọc nói với cô.
-Thôi con, để bố tự làm nốt, con cũng đi ngủ sớm đi.
-Bố cứ nằm xuống đi, sắp xong rồi, một lượt nữa thôi rồi con cho bố uống thuốc.
Chi để ông nằm xuống rồi tiếp tục lau, mặc dù gương mặt em đã đỏ bừng và hơi thở cũng không còn nhẹ nhàng như trước. Khăn lần xuống dưới, men theo những múi cơ bụng rắn chắc của ông. Khi chiếc khăn thấp hơn nữa, mấy ngón tay trượt sâu vào phần bụng dưới, gần cạp quần. Cả người ông Danh căng lên, thở hắt, nắm tay siết lại làm nổi rõ lên những đường gân xanh và mạch máu ngoằn ngoèo. Cùng với đó hai chân ông co lại như cố che giấu chút gì đó đang rục rịch một cách bất thường.
-Chi, được rồi…bố đỡ rồi đừng lau thêm nữa.
Em như người mê được đánh thức, đôi tay run run vội vàng rụt lại rồi ngoảnh mặt đi. Không gian đặc quánh, tiếng thở nặng nề, tiếng nước nhỏ tong tong từ khăn xuống chậu, tất cả nóng bỏng đến nghẹt thở, khó xử với cả hai.
-Để… để con cho bố uống thuốc …
Cô quay ra bàn, vừa để né tránh, vừa để che đi khuôn ngực căng đang phập phồng sau tà áo lụa. Còn ông Danh, ông lặng người trên chiếc ghế, mắt nhắm chặt uống thuốc xong là quay đi. Ông khẽ khàng kéo lên mình tấm chăn mỏng như tự trói lấy bản thân, để cho ham muốn trong lòng bị kìm lại.
Đêm nay cả hai đều khó ngủ, ký ức của buổi tối dâng hiến hôm nào tưởng đã quên đi nay lại tìm về. Hóa ra những cảm xúc Chi tưởng rằng mình ngộ nhận kia in hằn sâu sắc hơn cô tưởng, chỉ cần một cái chạm nhẹ nó đã ùa về mãnh liệt.
Em đã luôn biết ơn ông về hôm đó, vì ông đã không lợi dụng sự non nớt và xúc động để chiếm đoạt thân xác của em thỏa mãn dục vọng của mình. Hơn thế ông đã dậy em biết yêu, đã dẫn dắt em đến với con trai ông để bây giờ em có tất cả.
Thế nhưng sau buổi tối hôm nay, trong đầu em là muôn vàn câu hỏi. Nếu tối đó ông không dứt khoát kéo tấm áo ấy lên, che lại thân hình đang trần truồng nóng rực của em. Nếu là ông và em lao vào nhau rồi cùng ngụp lặn trong khoái lạc, cùng rã rời lên đỉnh thì sao, cuộc đời em sẽ rẽ theo hướng nào.
Em nghĩ vẩn vơ rồi tự xỉ vả mình tham lam, sai trái. Phúc quá tốt và yêu em, họ đã có sợi dây giằng buộc vững chắc là thằng nhỏ. Việc của cô bây giờ chỉ có một, chăm sóc và để hạnh phúc chan hòa gia đình nhỏ của 3 người.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Lituchi1

Tao là gay
Chủ thớt
Tôi là Lituchi hàng real đây. tôi là chủ group "Đàn ông chém gió-truyện 🔞" nick Telegram tôi là @lituchi88.
Nếu tele không được thì chuyển sang Zalo 0836552559. anh em muốn mua truyện hoặc có thắc mắc gì muốn hỏi thì pm tôi nhé.
 
Ch53. Lằn ranh mỏng.
Những chuyến công tác dài của Tổng Giám đốc đã không phải là chuyện hiếm khi mà công ty thường xuyên ký được hợp đồng với nước ngoài. Phúc ngồi lên vị trí này cũng coi như thay bố nhận trách nhiệm cho những chuyến ngoại giao. Tương tự như thế để đáp trả, ông cũng nhiệt tình “chăm sóc” cho vợ con anh ở nhà. Thằng cu Bin thì không nói, nó chẳng khác nào báu vật của ông, chỉ cần nó thích làm trâu cày hay ngựa cưỡi ông cũng chẳng nề hà.
Nhưng kể cả với Chi, lúc Phúc không có nhà thì ông Danh cũng tỏ vẻ quan tâm hơn thấy rõ. Ông không để cô leo trèo chỗ cao hoặc làm việc nặng trong nhà, thường xuyên kiểm tra xe máy của cô xem có hỏng hóc gì không hoặc chở cô đi làm lúc trời mưa to, nắng gắt.
Như buổi chiều tối hôm nay cũng vậy, một cơn giông bất chợt ập đến lúc Chi đang trên đường về. Em vừa kịp mặc áo mưa cho khỏi ướt thì xe bị chết máy giữa đường. Chiếc Sh 150i nặng hàng tạ ì ra đó, em lấy sức bở hơi tai ra đẩy mà nó chẳng chịu đi. Đúng lúc này một chiếc Land Cruiser đen bóng từ từ tiến lại, Chi nhận ra ngay đấy là xe của bố chồng, trong bụng cô rất cảm ơn nhưng việc tiếp theo ông làm cho cô đã khiến Chi vô cùng xúc động.
Trên đường lúc này ai cũng lao đi thật vội vã. Ông Danh bước xuống không mũ cũng chẳng ô, câu đầu tiên lúc đó ông nói với Chi không phải thở than hay trách móc, mà là một câu tự trách cho thấy ông cực quan tâm đến nàng.
-Chết thật, tại bố mải quá, thấy trời mưa rồi mới chợt nhớ ra đã đến giờ con về. May quá con còn có áo mưa để mặc, nếu không thì bây giờ ướt hết.
Ông dường như chẳng để ý đến bản thân đang đội mưa ướt sũng, vừa nói vừa cố sửa xe cho em. Ông Danh thử vài lần mà chiếc xe vẫn lì ra, nặng trịch như khối sắt trong khi nước mưa lại xối xả làm con đường sắp bị ngập hoàn toàn. Chi toan xin ông cứ để mặc, để em gọi cứu hộ, nhưng ông gạt đi ngay.
-Con đứng tránh mưa một chút, để bố lo. Đàn bà con gái mà ướt sũng thế này dễ cảm lạnh lắm.
Không nói nhiều, ông khom lưng, dồn hết sức mà đẩy, mưa tạt vào mặt lạnh buốt nhưng ông vẫn lầm lũi làm việc, miệng thỉnh thoảng vẫn quay sang nhắc.
-Con kéo kỹ áo mưa lại đi, coi chừng ướt tóc.
Thấy ông cứ cố chấp, Chi vội chạy tới, tay vịn thêm cho nhẹ bớt, nhưng ông chỉ cười hiền hòa mà phẩy tay.
-Thôi, con đứng yên, để bố làm. Không ai lại để con dâu mình giằng co với cái xe to vật này dưới trời giông gió như vậy được.
Cơn giông còn ào ạt, người đàn ông đã bước sang tuổi 54 vẫn lúi cúi đánh vật với chiếc xe nặng nề. Chiếc áo sơmi trắng dính chặt vào lưng, từng bắp thịt căng lên chắc nịch hiện sau lớp vải, những hình ảnh này chắc hẳn Chi sẽ chẳng bao giờ quên.
Cuối cùng với sự hợp sức của hai bố con, chiếc xe được đẩy vào mái hiên của một quán giải khát ven đường, sau khi đã nhờ chủ quán cẩn thận ông quay sang nói với Chi.
-Thôi, để đó mai bố cho người đem ra thợ kiểm tra. Giờ con ngồi lên xe bố, bố đưa con về, trời này chắc mưa còn lâu lắm.
Chi ngoan ngoãn gật đầu rồi lên xe, nhưng trong lòng em tựa như có dòng nước ấm. Những tháng năm tuổi thơ không cha khiến em rất nhạy cảm khi được che chở. Người bố chồng này, cả khi vẫn còn là sếp đã luôn dành cho em sự bảo bọc một cách chân thành, tình cảm ấy với em cực kỳ đáng quý.
Suốt chặng đường về trên xe ông vừa lái xe, vừa không quên hỏi xem em có bị lạnh, ướt hay không, nhiệt độ trong xe cũng liên tục được điều chỉnh để sao cho em cảm thấy dễ chịu nhất. Về đến nhà ông cũng bắt em đi lau người tắm rửa luôn mà quên mất rằng trong hai người thì ông mới là người chịu ướt.
Tối ấy mưa vẫn ào ào ngoài hiên. Cơm nước xong, sau khi giao lại thằng bé con cho bà vú, Chi mới để ý ông Danh cứ húng hắng ho, sắc mặt đỏ gay. Cô lo lắng hỏi.
-Bố dầm mưa lâu quá, chắc lạnh rồi… Để con pha gừng nóng cho bố uống nhé.
-Ui giời, chút nước mưa ấy thì có là cái gì đâu chứ. Bố quen rồi, chút nữa là hết ngay thôi, không sao đâu.
Thấy ông nói vậy Chi cũng chẳng nói gì thêm nữa, chỉ dặn ông có gì nhớ gọi cô rồi bước lên phòng.
Nhưng đến nửa đêm, Chi nghe tiếng động dưới phòng khách. Xuống xem thì thấy ông đứng chống tay vào ghế, người run lên từng chặp, mồ hôi và hơi thở nhọc nhằn phả ra nóng hầm hập. Cô lúc này mới hốt hoảng.
-Trời ơi, bố sốt cao rồi. Sao bố không gọi con?
Nghe thấy tiếng, ông ngẩng mặt lên, đập vào mắt ông là hình dáng cô con dâu đang từ trên cầu thang bước vội. Em mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh bên trong và khoác thêm chiếc áo lụa mềm hờ hững. Đôi vú căng mọng rung lên theo từng nhịp bước, hai núm vú dựng đứng qua lớp vải vẫn còn thấy mờ mờ. Xem nội dung: 499917Ông vội quay mặt đi, trả lời một cách gượng gạo.
-Bố hơi nóng một chút thôi, chắc là cảm nhẹ… Con cứ lo cho thằng Bin đi.
Chi lúc này khá vội vì lo cho ông, cô không để ý quá nhiều mà lập tức lấy khăn và nước ấm cùng tìm thuốc hạ sốt mang ra.
-Bố nằm xuống đi, để con lau người hạ sốt rồi cho bố uống thuốc sau.
Cô vừa kiễng chân lấy thuốc trong hộc tủ ở bếp vừa nói vọng ra ngoài phòng. Ông Danh nghe vậy thì làm theo, nhưng từ góc nhìn này của ông Chi lại càng trở nên khiêu gợi, khiến ông phải nín thở mất vài giây. Qua ánh đèn điện hắt xuyên qua chiếc áo mỏng, những đường cong no đủ của em như đốt mắt ông. Đầu tiên và dễ thấy nhất là đôi chân dài thẳng tắp, trắng mịn, mượt mà chẳng có chút nào để chê. Nhích cao lên là cặp mông tròn lẳn, dáng mông gọn gàng, cong vểnh, từ sau khi sinh thì càng nảy nở và cân đối, rất gợi tình.
Chi rất nhanh thì cầm thuốc để một bên, cô nhúng khăn vào nước rồi vắt sạch nhưng bất chợt lúng túng mà dừng. Ông Danh như nhận ra điều gì đó, ông lại ngồi dậy mà hỏi em.
-Phải cởi áo hả con, vậy con cứ để đấy đi, bố tự làm được.
Chi nhẹ gật đầu, đợi ông cởi áo ra vắt lên ghế rồi cô lại cầm lấy chiếc khăn ấm vừa lau cho ông vừa lí nhí trả lời.
-Bố để con lau cho, chứ bố tự lau thì làm sao có thể với hết được.
Không tiếp tục phản bác, ông đành ngồi lặng yên trên ghế, nửa người trên trần trụi, cơ ngực và bờ vai rộng hiện rõ dưới ánh đèn vàng. Chi quỳ một chân trên ghế, nhẹ nhàng dùng khăn lau từ cổ xuống ngực ông. Lớp da nóng bỏng dưới bàn tay mảnh khảnh khiến cô ngượng ngập, nhưng càng lau, mồ hôi càng rịn, khiến làn da bánh mật lấp lánh như phủ một lớp dầu. Thật lòng nhận xét từ ánh nhìn người phụ nữ, Chi thấy dù đã ở tuổi này nhưng ông Danh vẫn rất phong độ, vẻ nam tính của ông vẫn cuốn hút vô cùng.
Cô hít một hơi thật dài, cố gạt đi những ý nghĩ vẩn vơ, cúi sát hơn để chườm cho ông thật kỹ, tà áo ngủ mỏng tang theo nhịp cúi mà xệ xuống, ông vô tình ghé mắt nhìn sang. Một khoảng trắng ngần no đủ chợt hiện ra trước mắt, căng sữa và mềm mại, nơi đó đẹp dụ hoặc đến chết người. Ông lập tức quay đi nhưng lồng ngực vẫn phập phồng vội vã. Chi lại nghĩ rằng ông đang run rẩy vì lạnh, thế nên em cúi sát hơn, cố làm mọi thứ thật nhanh.
Đôi bầu ngực trần trụi sau lớp vải của người đàn bà một con vô tình chạm nhẹ lên tay người đàn ông trung niên đang hừng hực ham muốn. Cảm giác nóng hổi truyền qua lại, khiến cả hai ngượng ngập mà giật mình. Ông Danh cố hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh rồi ông khó nhọc nói với cô.
-Thôi con, để bố tự làm nốt, con cũng đi ngủ sớm đi.
-Bố cứ nằm xuống đi, sắp xong rồi, một lượt nữa thôi rồi con cho bố uống thuốc.
Chi để ông nằm xuống rồi tiếp tục lau, mặc dù gương mặt em đã đỏ bừng và hơi thở cũng không còn nhẹ nhàng như trước. Khăn lần xuống dưới, men theo những múi cơ bụng rắn chắc của ông. Khi chiếc khăn thấp hơn nữa, mấy ngón tay trượt sâu vào phần bụng dưới, gần cạp quần. Cả người ông Danh căng lên, thở hắt, nắm tay siết lại làm nổi rõ lên những đường gân xanh và mạch máu ngoằn ngoèo. Cùng với đó hai chân ông co lại như cố che giấu chút gì đó đang rục rịch một cách bất thường.
-Chi, được rồi…bố đỡ rồi đừng lau thêm nữa.
Em như người mê được đánh thức, đôi tay run run vội vàng rụt lại rồi ngoảnh mặt đi. Không gian đặc quánh, tiếng thở nặng nề, tiếng nước nhỏ tong tong từ khăn xuống chậu, tất cả nóng bỏng đến nghẹt thở, khó xử với cả hai.
-Để… để con cho bố uống thuốc …
Cô quay ra bàn, vừa để né tránh, vừa để che đi khuôn ngực căng đang phập phồng sau tà áo lụa. Còn ông Danh, ông lặng người trên chiếc ghế, mắt nhắm chặt uống thuốc xong là quay đi. Ông khẽ khàng kéo lên mình tấm chăn mỏng như tự trói lấy bản thân, để cho ham muốn trong lòng bị kìm lại.
Đêm nay cả hai đều khó ngủ, ký ức của buổi tối dâng hiến hôm nào tưởng đã quên đi nay lại tìm về. Hóa ra những cảm xúc Chi tưởng rằng mình ngộ nhận kia in hằn sâu sắc hơn cô tưởng, chỉ cần một cái chạm nhẹ nó đã ùa về mãnh liệt.
Em đã luôn biết ơn ông về hôm đó, vì ông đã không lợi dụng sự non nớt và xúc động để chiếm đoạt thân xác của em thỏa mãn dục vọng của mình. Hơn thế ông đã dậy em biết yêu, đã dẫn dắt em đến với con trai ông để bây giờ em có tất cả.
Thế nhưng sau buổi tối hôm nay, trong đầu em là muôn vàn câu hỏi. Nếu tối đó ông không dứt khoát kéo tấm áo ấy lên, che lại thân hình đang trần truồng nóng rực của em. Nếu là ông và em lao vào nhau rồi cùng ngụp lặn trong khoái lạc, cùng rã rời lên đỉnh thì sao, cuộc đời em sẽ rẽ theo hướng nào.
Em nghĩ vẩn vơ rồi tự xỉ vả mình tham lam, sai trái. Phúc quá tốt và yêu em, họ đã có sợi dây giằng buộc vững chắc là thằng nhỏ. Việc của cô bây giờ chỉ có một, chăm sóc và để hạnh phúc chan hòa gia đình nhỏ của 3 người.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Tưởng treo
 

Lituchi1

Tao là gay
Chủ thớt
Ch54. Thua cuộc
Dưới nhà ông Danh cũng trằn trọc chẳng khác gì Chi, những ký ức của buổi tối kia cũng hành hạ ông trong từng suy nghĩ. Ông tưởng rằng mình đủ bản lĩnh để coi những xao động kia là gió thoảng, ấy vậy mà chỉ đôi ba hình ảnh khiêu gợi, một chút sự ân cần chăm sóc của em đã tạo thành cơn sóng thần cảm xúc trong ông.
Có lẽ vì em quá giống vợ ông, cái cảm giác mà kể từ khi em bước vào nhà đã làm ông khốn khổ, cố gạt đi biết bao lần. Từ cái dáng mảnh mai khi tất bật trong bếp, giọng hát khe khẽ khi vui, cùng nụ cười rạng rỡ lúc mở cửa đón chồng về… tất cả đều gợi nhớ đến người đàn bà mà ông từng yêu đến tận cùng, và cả hạnh phúc vô giá ông đã mất đi.
Danh biết rõ điều đó là sai. Ông bao lần tự trách mình, tự dựng lên hàng rào ngăn mình lạc bước, thế nhưng càng cố né tránh, cám dỗ lại càng trở nên ám ảnh. Nó không bùng phát dữ dội, mà len lỏi, ngấm sâu từng chút một, khiến cơn thèm khát cứ âm ỷ chẳng tan. Ông đành phải dùng đạo đức để trói buộc, kìm nén ham muốn cấm kỵ ấy sâu tận trong đáy lòng.
Cứ như vậy cả hai người cố gắng giữ cho ranh giới “bố-con” không bị phá bỏ, để cái gia đình vừa mới tái hợp không bị nát tan. Thế nhưng việc đó nào có dễ, vì họ sống chung một nhà, gặp nhau mỗi ngày, không thiếu những khoảnh khắc chạm mặt, thậm chí còn có cả những đụng chạm không mong chờ. Giá kể mà những chuyến công tác của Phúc ít đi hay ngắn lại thì tốt cho hạnh phúc gia đình biết bao.
Trời tháng bảy hết mưa rồi lại mưa, nhưng để tránh có thêm những lần khó xử, Chi không ngồi xe bố chồng nữa mà chủ động bắt taxi. Và nếu ông Danh có hỏi, em sẽ uyển chuyển nói rằng mình cần về trước để lo cơm nước cho cả nhà.
Hiếm hoi sao hôm nay được ngày thời tiết tạnh ráo, nắng ấm và nền trời cũng cao và xanh hơn. Chi hôm nay về nhà hơi sớm, em nóng lòng muốn nấu một món vừa mới học được, vì vậy sau khi thay đồ đã vội vào bếp luôn.
Căn nhà hôm nay khá trống, cô giúp việc vẫn còn nghỉ ốm, bà vú thì giờ này chắc đi đón thằng Bin, trong gara không có xe chứng tỏ ông Danh vẫn chưa về. Vì vậy em thoải mái mặc lên người bộ đồ lụa trắng mềm rủ, thứ chất liệu vừa nhẹ vừa mỏng khiến mỗi bước nàng đi lại như có cơn gió nhẹ lùa qua da. Chiếc áo khoét cạnh hơi sâu để lộ khoảng da dưới nách nõn nà, trơn mướt, cùng vạt ngực căng tròn, lấp ló không che. Lụa mỏng không ôm sát nhưng lại bám dính vào cơ thể, để bất kỳ chuyển động nào cũng vẽ lên đường cong của hông, ngực, và cả bờ vai trần. Quần lụa rộng nhưng quá mỏng, dán sát vào như muốn phô bày toàn bộ sự tròn trĩnh của đôi mông em.
images - 2025-10-01T142245.006.jpeg

Bộ đồ hớ hênh đến mức Chi đi qua gương cũng thấy hơi xấu hổ, nhưng trong ngôi nhà chỉ có một mình thoải mái chút cũng có sao. Nàng thong dong đi chân trần, lả lơi xõa tóc, vừa khẽ ngân nga vừa đong đưa hông trong nhịp bước. Vạt áo khi cúi xuống thì trễ xuống gần hết bầu ngực, khi ngửa người lại kéo căng cheo chéo, vú vê lúc lắc như thể trêu ngươi.
Cả căn phòng bếp cũng trở nên sinh động và cuốn hút, khiến đôi chân ai đó dừng bước còn ánh nhìn như thể hút chặt vào nơi đây. Ông Danh đã về nhà từ rất sớm, chiếc xe ông đem ra tiệm rửa, vì vậy mà không có trong gara. Lúc nãy ông đang ngồi trong phòng làm việc thì nghe thấy Chi ngân nga hát, vậy nên ông mới dừng công việc bước ra ngoài. Không có ý muốn làm phiền không gian riêng của em, vì thế ông nhẹ nhàng bước lên tầng 2 đi tập. Nhưng cảnh tượng Chi tự do có chút lả lơi như vậy đẹp và quá hiếm, thế nên ông mới đứng chôn chân.
Chi nào đâu biết, lúc này vẫn còn đang mải mê với món cá, nàng kiễng chân để cố với lấy chiếc chảo được đặt ở trên cao. Chiếc áo vì thế cũng bị kéo lên, vô tình hở ra một khoảng da ở eo trắng bóc, lại thêm đôi mông tròn núng nính nảy tưng tưng mỗi lúc nàng bật lên.
Chiếc chảo mọi ngày cô giúp việc muốn lấy sẽ bắc ghế, thế nhưng vì nghĩ chiều cao của mình có thể với tới mà Chi không bắc ghế, chỉ kiễng chân và nhảy lên để kéo xuống. Đâu ngờ trên nóc tủ không chỉ có mỗi chiếc chảo mà lỉnh kỉnh cả trăm thứ đồ.
-Choang…loảng xoảng…ái za.
Một chiếc nồi con chuyên để dành ngoáy bột cho trẻ con hiện tại đã ít dùng, nó bật lên rồi rơi xuống từ trên cao. Chi nhìn thấy thì giật mình né tránh nhưng khi lùi lại thì bị va trúng cạnh bàn, vì thế em bị bật ngược ra, ngã nhào xuống đất. Chiếc bàn cũng vì thế mà xô lệch, bao nhiêu thứ đồ đang đặt trên bàn chực đổ hết xuống người em.
May sao điều tồi tệ nhất ấy đã không xảy ra, trái lại em được ôm gọn trong một lồng ngực ấm áp và được một tấm lưng vững chãi che chở an toàn. Mất vài giây em mới hoàn hồn rồi mở mắt, em nhận ra đó chẳng phải ai khác mà chính là ông bố chồng đáng kính của em.
Danh đứng trên cầu thang ngắm Chi đang hồn nhiên trong căn bếp. Nhưng ngay khi thấy em nhảy lên để với đồ trên cao ông đã có một dự cảm chẳng lành. Vậy là ông không tiếp tục nhìn từ xa mà thật nhanh tiến lại. Đúng vào cái lúc em ngã vật ra đất và mọi thứ trên bàn chuẩn bị đổ ập xuống người em thì ông kịp lao đến. Thế nên mới có màn anh hùng giải cứu mỹ nhân và giờ cả tấm thân mềm mại của em nằm gọn trong vòng tay ông thế này.
anh-gai-xinh-trong-bo-ao-ngu-sexy-nghet-tho-01e2ad.jpg

Ông Danh thở hồng hộc, còn lồng ngực Chi cũng đang kịch liệt phập phồng. Họ gần nhau quá, hơi thở người này trộn lẫn trong tiếng hít hà của người kia.
-Con…con có sao không…
-Dạ không ạ…
Ông hỏi rất khẽ, làn hơi trầm ấm phả mơn man trên mặt, em cũng yếu ớt trả lời như sợ chỉ một cử động mạnh cũng làm thời khắc này tan vỡ. Nhưng em vẫn còn nhớ mình đang gọi ông là “bố” gần gũi như này thì tội lỗi lắm thay. Em giật mình đẩy ông ra để đứng dậy, thế nhưng động tác lúng túng trong cơn bối rối khiến đầu em đụng mạnh vào cạnh bàn.
-“Cốp”...ai ui…
-Nào, cẩn thận con…có đau không…
Ông lại vươn tay ra đón em lại vào lòng, bàn tay to xót xa đặt lên đầu em vuốt nhẹ. Một lần nữa em ngước lên để rồi hoàn toàn chìm vào ánh mắt chứa đầy yêu thương và sâu sắc quan tâm của bố chồng. Quái ác hơn một bầu ngực em đang nằm gọn trong bàn tay to lớn của ông, còn mông cô thì đang ngồi lên vật gì đó tròn, to mà lại cứng. Tư thế mập mờ đầy kích thích, đáng nhẽ ra em phải vùng ra thật mạnh, nhưng không… tim em đập gia tốc, đôi chân bủn rủn chẳng chịu đứng lên và bàn tay run run tìm gấu áo ông níu lại. Rồi từ đâu nước bắt đầu chảy từ trên gáy của ông qua vai và rơi trên ngực và cổ em, từng giọt nước vẫn còn hơi nóng.
-Chết rồi là nồi canh mới bắc ra được 10 phút, chắc nó còn nóng lắm đây.
Chi có chút đau xót nhìn vào trong mắt ông định mở lời nhưng ông đã giành nói trước.
-Không nóng…không đau… bố không sao cả, Chi cứ nằm yên đó.
-Tức là cứ thế này để bố ôm và…đụng chạm sao…hay còn hơn nữa.
Trong đầu Chi bối rối đủ thứ nhưng em không chút giãy giụa mà ngoan ngoãn chọn nằm yên. Giờ phút này cả căn nhà lặng ngắt, có cảm giác cả thời gian cũng ngừng trôi. Ánh mắt hai người đan nhau, Chi trong lòng tiếp tục thổn thức.
-May quá có bố, nếu không mình sẽ bị bỏng mất, mà bố không thấy đau và nóng hay sao mà ánh mắt lại long lanh như vậy. Ôi, nằm trong ngực bố thật ấm và an toàn, nhưng hơi ngượng, tay bố sao không bỏ khỏi ngực mình mà lại siết…còn nữa cái đó của bố đang mỗi lúc một cứng rắn rồi liên tục cọ lên mông…sao vậy, có phải bố thích ôm mình không, bố say mê cơ thể mình lắm à…trời ạ sao mình toàn nghĩ vớ vẩn thế này… sao mình lại cũng thấy thích…mình thật hư hỏng…thật không ra gì…ôi tay bố… uhm
Ông Danh cũng như đang có sóng dậy trong lòng.
-Ôi…thân thể của con bé thật mềm mại…thật trắng…nó không mặc nịt vú… cảm giác thật căng, thật đàn hồi… uhm… ánh mắt con bé nhìn mình sao thế, thế là cảm kích à hay đang cam chịu… không đúng, mình thấy có một chút là ham thích…cùng nữa là gọi mời… nó cũng mất tự chủ như mình…cũng đang rất …muốn.
-Bố đã dặn đừng trèo cao và làm việc nặng, Chi không nhớ lời bố dặn à.
-Con tưởng sẽ với tới.
-Lỡ trên đó là đồ sắc nhọn thì sao, vật dễ vỡ thì thế nào, bị rách da rách thịt đâu phải con đau một mình.
-Dạ…Chi biết rồi…
Đôi mắt em như thỏ non ngước nhìn, trong lòng ngoài ngất ngây cũng chỉ toàn rung động. Em vẫn nằm gọn trong lòng ông, để mặc thân thể đang nóng lên vì những kích thích đang cuộn trào.
Ma đưa lối, quỷ dẫn đường hay cơn khát tình đang quấy phá mà ông Danh đã làm hành động không ai có thể ngờ. Bàn tay đang ôm lấy bầu ngực em siết hơn một chút, khiến chiếc cổ áo lệch hẳn đi. Chiếc áo vốn đã hững hờ, chỉ thêm một chút xô lệch đã làm cả một bên vú lộ hơn một nửa, đầu nhũ hoa hồng hồng lấp ló, ẩn hiện như trêu ngươi.
hq720 (2).jpg

-Không b…
Lời em nói chưa xong thì bị hai cánh môi dày chặn lại, thêm cả một cánh tay nữa siết chặt em hơn. Đầu óc u mê, quay cuồng, còn thân thể nóng rần rần bởi nụ hôn và những bàn tay đang sờ vuốt. Chi nấc lên trong cổ họng, bàn tay níu chắc lấy áo ông. Em bồi hồi, lúng túng và hơi sợ…nhưng thật mâu thuẫn vì cùng lúc này cảm giác hưng phấn cùng kích thích cũng đang thôi thúc em đến cồn cào. Em có phản kháng nhưng không đáng kể vậy là bàn tay được thể mà du tẩu lung tung.
Hết bụng rồi eo, đến về sau khi lưng em nằm hoàn toàn trên nền gạch thì cả đôi vú mọng đã bị ông nắm lấy. Bờ môi tham lam cũng rời khỏi miệng, lướt qua tai rồi rúc vào cổ em. Nụ hôn khéo léo đầy khiêu gợi khiến em vừa nhột lại ngứa, rồi sau đó là gai ốc nổi toàn thân. Ông biết thì lại càng lấn tới, đôi tay xoa miết thêm mạnh mẽ, cùng với đó cái lưỡi ranh ma đã mon men liếm láp quanh bầu ngực của em.
Chi mím môi rồi tự hỏi mình đang sợ, đang khó chịu hay đón chờ, không có ai giúp em trả lời chỉ có cơ thể em cứ liên tục ưỡn lên.
-Chụt…chụt…uhm…thơm, ngọt quá… Chi thật đẹp và thật ngon…uhm.
Cả hai vú em bị vần vò đến méo mó, từng giọt sữa thơm ngát từ đầu vú ứa ra. Tất nhiên ông Danh không thể để phí, cái miệng tham lam bú “chùn chụt” chẳng để sót giọt nào. Không những thế, trong lúc kích thích không ít lần hắn đã nhay và cắn trên hai cái núm phớt hồng kia.
-Ôi…ngứa…ư hư hư…đau… ôi không… chết mất trời ơi…
Từ lúc có con chồng em chưa bao giờ làm như vậy, anh luôn coi nó như báu vật mà nâng niu, có chạm lên cũng rất nhẹ.. Ông Danh lại khác ông cũng coi nó như báu vật, nhưng không phải để ngắm mà để thưởng thức một cách say mê. Thế nên em mới kích thích đến phát run, cả cơ thể khát khao mà đâm ra mụ mị.
Đôi mắt bố chồng em vừa ranh ma lại tinh tế, lão dường như hiểu được mọi cử động dù chỉ nhỏ nhất của em. Lão biết mặc dù nàng nói không nhưng cơ thể đang thèm muốn đến phát điên, vì thế thay vì dừng lại hắn càng tấn công mạnh mẽ.
Đôi núm vú bị cắn nhẹ rồi lôi lên, trong khi đó bàn tay lướt thật nhanh qua bụng, eo rồi lách qua cạp quần chun cùng quần lót. Những ngón tay khéo léo đã cảm nhận được sự lạo xạo của đám lông mu và thấy chút hơi ẩm phả từ dưới lên nóng hầm hập. Xuống thêm chút nữa ông đã chạm vào hai mép bướm. Căng mọng, khép nép và làm nhầy nhụa những ngón tay ông.
GshUcp7g.jpg

-Con bé ướt rồi…vậy là chắc hẳn nó đang thích lắm…mình sẽ cởi quần rồi biến nó thành của mình…
-Trời ơi sao sướng quá… mình nóng… mình muốn lắm rồi…mình chẳng chịu nổi nữa đâu…mình sẽ để mặc cho bố tiếp tục… nhưng mình vẫn còn gọi ông là bố… chồng mình là con ông…ông là ông nội
của con mình…gia đình mới dựng lên rồi sẽ hoàn toàn tan vỡ…rồi mình sẽ bị cả xã hội này sỉ vả… không.
Luân lý, đạo đức trong đầu em gào thét, để rồi em kịp vùng ra đúng lúc quần đã tụt ngang mông. Em lùi thật xa đến tận vào trong góc bếp, đôi mắt run rẩy trân trối nhìn ông. Đôi mắt ông Danh đỏ ngầu rồi bước sát đến, ông vươn tay, em cố dùng hai tay giữ lại. Ông ép sát hơn, không vội vàng nhưng nặng nề như đất lở, đến khi có làn hơi nóng hổi vuốt nhẹ bên tai Chi.
-Con thích mà cố nhịn phải không…con thử hỏi cơ thể mình đi, con sẽ nhịn được thêm nữa chứ…con nhìn xem núm vú con đã cương lên… nước sướng của con đang nhầy nhụa…và bướm con đang mút lấy ngón tay bố đây này… hay là con hãy chạm vào bố thử xem…
Sức lực em lúc này dường như tiêu biến, em để cho ông cầm tay mình vuốt dương vật cho ông, rồi cũng không cản lại những ngón tay chạm lên núm vú và đang gảy ở nơi cửa mình. Em thua, giờ chỉ còn chờ dục vọng cuốn đi.
-Vào phòng bố đi con.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Lituchi1

Tao là gay
Chủ thớt
Tôi là Lituchi hàng real đây. tôi là chủ group "Đàn ông chém gió-truyện 🔞" nick Telegram tôi là @lituchi88.
Nếu tele không được thì chuyển sang Zalo 0836552559. anh em muốn mua truyện hoặc có thắc mắc gì muốn hỏi thì pm tôi nhé.
 
Bên trên