Chương 98: Những gì Sam đáng nhận
Còn cặp bố chồng và con dâu hư hỏng thì cứ nằm êm đềm mà ve vuốt, để hưởng thụ thật lâu cơn khoái lạc đang ngân dài. Đến khi chán chê Danh mới chịu dìu Chi ngồi dậy, hắn nói.
Dậy khoác tạm cái áo khoác rồi về phòng mình đi con.
Ơ, vây còn hắn thì sao ạ.
Kệ hắn, chút nữa thôi hắn sẽ nhận được những gì xứng đáng.
Chi khoác tạm lên người chiếc áo bông trong phòng tắm, sau đó nàng lại dang tay nũng nịu với ông Danh.
Bố bế em sang nhé, em chóng mặt, em mỏi chân, em đau lưng, tất cả đều là tại bố, bố phải bế em, hi hi.
Danh cười, buông chiếc điện thoại xuống rồi mạnh mẽ bế Chi lên, em thích thú gục đầu trong vai ông cười khúc khích. Em thích như vậy, cứ thoải mái mà nhỏ bé trong vòng tay ông. Còn Danh có lẽ sẽ rất quý những giây phút như thế này, vì dễ gì có thêm một lần nữa nàng say đến vậy để mà nhõng nhẽo với ông.
Lúc đi qua cánh cửa có vài người đã làm em chú ý, họ hình như là 1 nam 2 nữ, đều đeo mặt nạ nên khiến nàng khó phân biệt được ra. Lạ thay tất cả họ đều rẽ vào căn phòng vừa nãy, trong đó lúc này cũng chỉ còn mỗi Sam.
Bố…sao họ lại vào đấy làm gì.
Phần thưởng cho thằng Sam khi nó dám có ý đồ với Chi của bố.
Không hiểu hoàn toàn ý ông nói nhưng chỉ nhìn đội hình ục ịch cộng ẻo lả kia Chi cũng lờ mờ đoán được đêm nay Sam sẽ thảm thế nào.
Eo ôi, bố thật đáng sợ.
Đúng vậy, chút nữa sẽ còn đáng sợ hơn, đừng xin tha đấy nhé.
Ui, thôi nữa mà, hi hi.
Đêm đấy cả hai căn phòng chẳng nơi nào yên ổn, chỉ có điều khi thức dậy buổi sáng, một nơi thì tươi cười vui vẻ, còn một nơi thì ngập tràn sự hoang mang.
Trong căn phòng của Chi, trước khi về trong phòng tắm còn một hồi náo động với màn bố chồng kỳ cọ cho con dâu kỹ lưỡng đến độ lùa những ngón tay và cả lưỡi vào để làm sạch những cái khe rất hẹp. Còn con dâu đáp lại bằng cách rửa khúc thịt thừa của bố chồng bằng khuôn miệng ấm áp của bản thân. Cuối cùng họ cho chúng gặp nhau rồi kêu vang “pạch pạch” rộn rã, trước khi chỉnh trang lại quần áo cho nhau.
Còn phòng của Sam, hắn đang ủ rũ ngồi ở giữa căn phòng bừa bãi, trên sàn là quần áo rải rác còn trên giường là loang lổ những vệt nước thật to. Ở tủ đầu giường có một bộ chân máy quay để đó, ngay phía dưới là những tấm ảnh chụp lại một vài cảnh đêm qua.
Trong hình có cảnh Sam đang lăn lộn giữa vòng vây của 2 cô gái, nhưng điều khiến hắn sock là trong số họ không ai nặng dưới 200 pounds. Kinh hoàng hơn là trong một bức ảnh khác, hắn đang quỳ đằng sau một tên đàn ông gầy nhẳng, và con cu mập mạp đáng tự hào của hắn đang cắm ngập trong lỗ hậu của tên kia. Sau bức ảnh này Sam nhận thêm một dòng nhắn gửi.
“Anh Tây đẹp trai, đêm qua anh làm chúng em mệt quá, em xin phép về nghỉ trước. Nếu anh muốn lấy mấy tấm ảnh để làm kỷ niệm thì hãy vào telegram để tìm em nha,
@Gái có cu.”
Sam không hiểu được dòng chữ đó nhưng ý nghĩa đe dọa và tống tiền hắn cũng hiểu được lờ mờ. Phải biết rằng hắn là người Anh mang dòng dõi quý tộc, thế nên những scandal thế này cực kỳ tổn hại đến thương hiệu cá nhân của hắn. Thế nên lúc này Sam mới có bộ mặt đưa đám như thế kia.
Mất khá lâu thì hắn mới có thể bình tĩnh và đi tìm điện thoại, rồi hắn bấm số và gọi đi không ngừng.
Mọi thông tin có được sau nửa tiếng càng làm hắn thêm bí lối, khi bạn bè của hắn đều khẳng định đêm qua hắn về với hai em rất xinh tươi. Có kẻ lúc nhấc máy lên còn hỏi thăm hắn về cảm nhận, thậm chí còn hỏi xin số để làm quen.
Hắn nào dám kể thật với ai về những gì mình trải nghiệm, chỉ hậm hực liếc nhìn lại trong bức ảnh thêm một lần. Khi vừa chạm mắt tới hai cái bụng cộm lên đầy mỡ, những bộ mông đồ sộ nhung nhúc thịt và hai đôi vú lủng lẳng như hai quả dừa hắn đã suýt nôn. Còn tấm ảnh với tên ẻo lả kia hắn tuyệt đối chẳng dám nhìn thêm lần nữa.
Fuck, giờ biết làm thế nào để dẹp yên chuyện này được chứ. Lũ khốn này chắc chắn sẽ dòi tung mớ ảnh chụp này lên mạng, thậm chí chúng còn quay video, nếu không đã chẳng để lại chân máy để dọa mình. Mọi chuyện chắc cũng chỉ vì tiền thế nên không quá khó, nhưng quan trọng là ở đây ai có thể giúp mình được đây.
Sam không sợ bị tốn tiền, nhưng điều hắn lo là ở Việt Nam hắn chẳng có một chút thế lực nào, làm sao có thể lấy ảnh về mà vẫn đảm bảo những bê bối kia được giấu kín.
Cùng lúc này Chi với Danh đã về đến nhà, đón họ là gương mặt đầy lo lắng của chồng cô. Nhìn thấy vậy Chi có chút hơi chột dạ, cô lắp bắp mà hỏi anh.
Ơ…sao anh ở đây ạ…sao bây giờ anh vẫn còn chưa đi làm?
Con chào bố. Tại anh gọi điện từ sáng sớm mà chẳng thấy em trả lời nên rất lo, anh đang tính chuyện đi Hà Nội để tìm em đây. Mà sao em lại về cùng bố vậy.
Em…em xin lỗi…điện thoại em hình như bị hết Pin.
Đêm qua ngửa bướm chịu dập đến quá nửa đêm mới ngủ, sáng nay thì chui vào phòng tắm với bố từ lúc bảnh sáng đến nửa trưa, nàng chỉ sạc được cái lỗ của mình, chứ thời gian đâu mà sạc điện thoại. Thế nên bây giờ chồng hỏi, nàng ậm ừ muốn giải thích mà nói mãi chẳng nên câu.
Danh đang định mở cửa đi vào phòng, thấy Phúc chất vấn Chi thì đành nán lại, lúc Chi vẫn còn đang lúng túng hắn đã kịp cất lời trả lời thay.
Vợ anh say, gọi cho anh thì ở xa quá không giúp được gì, thế nên gọi cho tôi. Tôi đang ở trên Hà Nội thì tiện sang đấy đón, lần sau tiệc tùng thì đừng để vợ anh một mình đến nữa, đỡ phải hỏi, nhọc thân.
Dạ con chỉ nóng ruột nên muốn biết thôi ạ, lần sau con sẽ không để như thế nữa.
Ông chen vào làm Phúc muốn hỏi thêm mà không dám, Chi thấy chồng tội nghiệp như thế thì khoác lấy tay anh.
Em xin lỗi chồng nha, lần sau em sẽ để ý.
Ừ, em mệt rồi thì đi nghỉ đi chút đi, cu Bin đi học rồi, chút nữa có cơm trưa anh sẽ gọi em sau.
Vâng.
Nàng nói xong thì quay lưng lặng lẽ, Phúc lướt qua thấy hình như mặt vợ mình hơi sượng, và dáng đi của em cũng có chút khác mọi hôm. Anh định để ý nhiều hơn thì đúng lúc này điện thoại lại đổ chuông dồn dập, là Sam gọi nên bắt buộc anh phải nghe.
Alo, hello Sam…anh tốt chứ, có chuyện gì không… sao vậy, muốn gặp trực tiếp thì mới có thể nói sao… vậy được rồi hẹn nhau buổi chiều nay ở (...) nhé…yên tâm, nhất định tôi sẽ đi 1 mình.
Phúc không hiểu chàng Tây này có gì mà cần anh gấp như vậy còn muốn lấy danh nghĩa cá nhân để gặp riêng. Anh đâu biết rằng cái dự án anh phải mất công biết bao chuyến bay sang tận trời Âu công tác, đã trong lúc bất giác thành mà chẳng mấy tốn công.
Vậy là sau bữa ăn trưa, Phúc đã cuống cuồng chuẩn bị cho cuộc gặp đầu giờ chiều với chàng người Anh, thế nên anh cũng chẳng còn thời gian nghĩ ngợi về những mối nghi ngờ với vợ từ đêm qua. Thế nhưng Chi thì vẫn không ngừng lo lắng, anh vừa bước ra khỏi nhà là cô đã phải nói chuyện với ông Danh ngay.
Bố, sao tự nhiên Sam lại vội vã muốn gặp chồng con thế nhỉ, mà còn phải là gặp riêng liệu có khi nào đêm qua…
Yên tâm đi con yêu, bố dám chắc mọi chuyện sẽ không giống như điều con lo sợ đâu, thậm chí rất có thể đây còn là chuyện tốt chẳng biết chừng.
Sao bố dám chắc thế, có phải ba người vào phòng hắn đêm qua cũng là người của bố không? Họ đã làm gì hắn ta vậy, sẽ không dính dáng gì vào luật pháp chứ?
Khà khà, con nhìn bố giống kẻ phạm tội hay sao, chỉ trừng phạt hắn chút thôi, con yên tâm, sẽ không có gì nghiêm trọng xảy ra hết.
Sở dĩ Danh dám chắc chắn như vậy vì hắn rất giỏi hiểu lòng người, cũng biết những điểm yếu mà đối thủ thường hay e sợ. Ông biết Sam sẽ vô cùng lo lắng nhưng dù thế nào cũng không dám nhờ đến Đại sứ quán Anh. Bởi vì hắn không bị ảnh đến tính mạng hay sức khỏe, và với thân phận là quý tộc, Sam sợ nhất là tổn hại danh dự, làm trò cười cho những người khác ở quê nhà. Nếu chỉ là bê bối tình dục thông thường sẽ chẳng làm sao, nhưng nếu là lên giường với những người xấu xí hoặc quan hệ đồng tính nhất định hắn sẽ bằng mọi cách giấu đi.
Hắn chắc chắn cũng đã hỏi lễ tân để tìm đoạn băng ghi hình. Nhưng những khách sạn cao cấp để đảm bảo cho sự riêng tư của khách sẽ ẩn đi camera ở hành lang, muốn xem được những hình ảnh này thì cực kỳ khó. Còn camera lễ tân sẽ chẳng có gì vì phòng này đích thân hắn đặt trước để ở. Khi đến đây họ cũng không đi qua sảnh chính mà đi thẳng lên từ tầng hầm. Sẽ chẳng ai biết người ngủ với hắn ta là những ai vì sẽ chỉ có những bức ảnh chụp lúc họ đeo mặt nạ.
Vì vậy chắc chắn Sam sẽ mong dùng tiền để lấp liếm, và thế là Phúc sẽ là ứng cử viên số 1 hắn muốn nhờ. Chuyện này sẽ có một chút phiền phức nếu như người giật dây chẳng phải là Danh, nhưng nếu là, thì chuyện sẽ rất nhanh được giải quyết. Với ân huệ như thế thì dự án này nếu không thuộc về PBK thì có thể là ai.
Thế nên trước sự lo lắng của Chi, Danh vẫn bình chân như vại, thay vì nhăn mặt chau mày, hắn lại đứng lên chìa tay ra định vuốt ve khuôn mặt thiên thần của em.
Chi yêu, con đừng lo lắng mà tổn hại đến nhan sắc, cứ vui lên, có bố ở đây rồi.
Không còn men rượu trong người cùng cơn thèm tình cuồng điên thúc giục, Chi làm mọi thứ có chuẩn mực và tỉnh táo hơn. Trái với sự nhiệt tình lẳng lơ ở khách sạn, lúc này cô khong õng ẹo đòi hỏi malùi lại một bước, tránh đi cái ve vuốt từ tay ông.
Bố, đang ở nhà đó…còn bà vú với cả cô giúp việc nữa, chưa kể anh Phúc rất có thể quay lại. Xin bố đừng tỏ ra quá thân mật…cũng đừng gọi con như thế được không.
Danh hơi sững người vì rất lâu rồi hắn mới để người khác phải nhắc nhở mình như thế, hắn hiểu được mình vừa rồi đã hơi quá lố, vì vậy đành ngậm ngùi mà rụt tay.
Bố, con thấy buổi sáng hôm nay chồng con có chút không vui và hơi chút nghi ngờ. Vì vậy hai người chúng ta cần phải cẩn thận và phải có những giới hạn rõ ràng. Thứ nhất không tỏ ra thân mật ở nhà hoặc để cho người ngoài nhìn thấy. Thứ hai, những lúc con có chồng bên cạnh, con sẽ chỉ của riêng một mình anh ấy mà thôi. Và thêm nữa, sự yên ổn của gia đình phải đặt trước tiên, bố chấp nhận như thế chứ.
Giọng của em nhỏ nhẹ nhưng vô cùng trôi chảy, chứng tỏ nó đã được em suy xét rất kỹ càng. Danh thấy những điều này không có gì sai cả, vì vậy lão gật đầu trước khi nhìn em quay đi.