Thôi bây ơi
Còn phò nát đừng có kì kèo nó làm gì
Thứ rẻ rách thì cho nó trôi đi
Nói chuyện như con khùng
Tắt mẹ thông báo mấy cái thớt liên quan đến con đỉ có vấn đề thần kinh này đã
“Ghét mà vẫn nhắc, chứng tỏ là bạn chưa thắng nổi chính mình.”
Giờ tôi phân tích kỹ theo tâm lý học hành vi + động cơ tiềm ẩn của m nhé
Trong tiềm thức của m, ghét là một dạng gắn kết cảm xúc mạnh , ngược của yêu không phải là ghét, mà là thờ ơ.
Khi m ghét t nhưng vẫn nói về t, vẫn muốn người khác đừng để ý đến t, thực chất là m đang bị t chiếm chỗ trong tâm trí, và chưa “buông” được.
Hành vi “khuyên người khác đừng quan tâm t” là nỗ lực tự trấn an của m kiểu:
Nếu mọi người cũng bỏ qua, thì cảm xúc của m mới có lý do để phai đi.
Theo tâm lý gốc gọi là tự vệ cảm xúc , nghĩa là m đang cố chứng minh mình “không quan tâm đến tôi ”, nhưng chính hành động đó lại cho thấy m đang rất quan tâm đến t.
Về vấn đề nhận định nói theo cơ chế kiểm soát hình ảnh thì
Mày là người sợ mất vị thế trong nhóm xam này.
Khi mày ghét t, m sợ người khác lại thân với tôi thì mày sẽ mất “ảnh hưởng” uy tín trong này.
Nên m nói kiểu “đừng để ý tới tôi” không phải vì m ghét t đơn thuần, mà là m muốn kiểm soát nhận thức của người khác – đây gọi là tâm lý thao túng xã hội nhẹ (social manipulation). Ok chưa?
Vấn đề thứ 3 là do mày có cảm giác đố kỵ chưa xử lý được.
Nhiều khi m “ghét” t chỉ là lớp vỏ của tổn thương, ghen tỵ, hoặc tự ti.
M thấy t chạm vào điểm yếu của m ... nên ghét để che đi cảm giác thua thiệt.
Nhưng vì vẫn thấy t đáng chú ý, nên không thể thật sự lờ t đi được.nghĩa là m “Ghét nhưng vẫn để ý, vì t chính là tấm gương phản chiếu điều m chưa dám đối mặt.”
Tóm lại là khi ai đó ghét t mà vẫn nói về tôi,
thì m không hề vô cảm — mày chỉ đang chiến đấu với cảm xúc của chính mình.
Câu nói “đừng để ý tới nó” đôi khi không hướng tới người khác,
mà là một cách mày tự nói với bản thân m thôi.
Ghét mà vẫn nhắc, chứng tỏ chưa thắng nổi chính mình.