Leenguyen69
Yếu sinh lý
.
Tks bro động viênVăn phong dân dã, t thích kiểu này tml![]()
Cũng nổi rồi cơ đấyLạch cạch lau rửa cái bình hoa và cái kéo để sẵn trên bàn bếp, tranh thủ vệ sinh cá nhân đợi chị dậy, kể ra lúc này mà kéo hẳn cái rèm cửa và đứng đó nhâm nhi cốc trà buổi sáng sớm cũng thú vị, nhưng thôi để chị ngủ thêm, cơ thể chị nhẵn mịn căng tràn sức sống đang say ngủ sau một đêm hưởng trọn hoan lạc cùng nhau, sự nồng nàn cháy bỏng của chị ngày càng rõ rệt hơn khi chung chăn với nhau.
Ai cho anh dậy trước mà không gọi em dậy cùng – tao giật mình quay lại, thì chị ngó vào wc lúc tao đang tắm, giọng ngái ngủ, trên người đang quấn cái chăn nhỏ. Bỏ lại cái chăn, chị bước vào và chung nhau vòi sen tắm, tuổi trẻ sung mãn, đứng dưới vòi nước ấm vào buổi sáng khiến con người ta như khỏe và thư thái hơn, nhất là khi cảm nhận được mùi da thịt và những cái động chạm, chà sát của nhau, thật khó cưỡng lại cảm xúc.
Ngồi trên ghế, tao phụ chị cắm hoa trong khi CD Lovesong tao thích nghe đang vang lên giọng của Berlin – Bài hát trong phim Topgun tao mới xem trên VTC1, thi thoảng tao ngồi đơ người tập trung vào bản nhạc, chị quệt bông hoa lên mặt đưa tao trở lại thực tại, phải nói những bản nhạc thập niên 80 nó rất hợp gu của tao cho đến lúc này, mỗi lần đi Lạng Sơn tao thường tha một đống đĩa tàu về nghe dần, rồi Rip vào ổ cứng máy tính.
Phải nói kỹ năng cắm hoa của chị rất tuyệt, tao mua hoa cũng chỉ ngẫu hứng nhưng khi cắm lên bình nhìn rất bắt mắt và không lần nào lặp lại kiểu cách.
- Anh đang nghĩ gì thế hả ông cụ?
- Không nghĩ thì không phải nhưng thật anh lại chả biết mình đang nghĩ gì lúc này
- Hay anh bị ấm đầu rồi, chị nói rồi đặt tay lên trán tao và cười khúc khích
- Không, kể ra lúc này dc ốm một vài hôm cũng thấy hay
- Hâm kìa, anh lại muốn vào viện E lần nữa ah? Tao lắc đầu cười nhạt.
- Cũng đến 3 năm rồi,nhanh quá
- Là sao nhỉ, ý anh là mình biết nhau 3 năm rồi ấy hả, chị ngồi lên lòng tao và chộp cái điều khiển TV.
- Uh, nhanh thật.
- Anh thấy sao?
- Được nhiều, mất nhiều, học được nhiều.
- Vậy đến lúc này, anh thấy mình đang có những gì trong tay?
- Em thấy anh có gì nào? Anh thì thấy vẫn là một cậu sinh viên nhà quê đang ở năm cuối, không học lại môn nào, được đi đây đó vài nơi, và đương nhiên là vô sản rồi. Tao cười.
- Thiếu đấy, anh đang cố tình ah?
- Sao lại cố tình?
- Có xe, điện thoại, có tiền thậm chí nhiều tiền so với cùng lứa là đằng khác , có nhiều gái thích và theo, chị cười và cắn vào vai tao một cái.
- Anh thả lỏng đi, em thấy anh đăm chiêu quá, có gì nói em nghe cùng nào.
- Đăm chiêu gì đâu, sao em lại nói thế?
- Đã bảo đừng giấu em mà, anh càng cố giấu thì càng bộc lộ đấy, nên đừng tỏ vẻ thản nhiên, vì em không nhìn mặt mà em nhìn ánh mắt của anh kìa, nó nói hết với em rồi. Anh mong muốn điều gì khi ra trường?
- Một công việc để duy trì cuộc sống, thời gian không quá bó hẹp vì tính ra anh đã quen mất cái sự tự do thoải mái rồi, được đi lang thang khám phá nhiều nơi, cho bõ tuổi trẻ, và kiếm tiền.
- Thế cơ á, em thấy anh đang như vậy rồi, thì đâu cần tìm công việc làm gì nữa nhỉ? Mong muốn đơn giản vậy thì ai chả giống ai, em cũng nghĩ thế từ lâu rồi mà.
- Thì có tiền mới làm phiền thiên hạ được chứ
- Sao quanh đi quẩn lại vẫn là tiền nhỉ, anh thèm tiền đến thế cơ à, đến mức không cần biết mình đang thiếu và cần nhiều thứ khác thậm chí còn hơn cả tiền sao? Cảm giác như anh đang bị mất cân bằng cuộc sống và suy nghĩ rồi đấy , đừng nói là anh đi làm và kiếm tiền sớm quá nên bị như thế nhé.
- Vậy như thế thì em thấy sao về anh?
- Không thăm dò loanh quanh, như em đã từng nói rồi, chủ động cuộc sống được như anh, theo cách này không nhiều người cùng trang lứa, nhất lại là sinh viên đang đi học, tuy nhiên, em thấy cứ xoáy vào mỗi chữ tiền, anh có nghĩ là một ngày nào đó mình sẽ mất đi nhiều thứ quý giá mà mình không biết hay sao?
- Em nói cụ thể đi. Nghe em nói sắp giống thầy giáo dạy môn xã hội học hay dân số và phát triển ấy
- Không, em nói thật đấy, em học xong trước anh và cũng có đủ thời gian để xem để nghe mà, hơn nữa lại là con gái em có đủ nhạy cảm cần thiết để hiểu chứ.
Nhưng khi nghe đến câu này lại khiến tao thấy thực không thoải mái. Tuy nhiên tao cũng cần có một cái cớ để ngồi lại với chị, nói chuyện một cách nghiêm túc nhất từ trước đến giờ, vì cảm như mình đang không muốn mãi như này nữa.
Rảnh tôi kể tiếpHay quá,thớt lên bài tiếp đi
TksChuyện sếch của bro hấp dẫn đấy, mới đọc đc 1 phần. Ủng hộ bro


