meomeooi
Yếu sinh lý
T sinh năm 9x ở hà nam . Năm t lên 5t mẹ t đang bốc gạch thuê thì bị công nông lùi bị gãy hay chân , từ đó k đi lại đc chỉ quanh quẩn ở nhà đan rổ, đan thúng bán . Đc hai năm thì sk kém hơn , nằm nhiều hơn . Bố t thấy cs túng thiếu nên li dị vào nam , mẹ con t về ngoại . Sau đó nghe nói ông đã lấy vợ mới . Mỗi năm tết ông lại về chỗ mẹ con t mua ít đồ cúng r cho 5-7 tr r lại đi luôn . T và mẹ cx k nói gì với ổng. Đều đặn hai chục năm đều vậy . Sau này t lên hà nội học đại học , tốt nghiệp và làm vc trên này mỗi tháng về quê 1-2 lần thăm mẹ . Mẹ đc các cô và dì trông nom giúp , mẹ t giờ yếu lắm còn bị đãng trí nữa , có lẽ mẹ đã sống trong đau khổ đằng đẵng chừng ấy năm . Hai tháng trc t quen 1 e gái xinh xắn năm nhất đại học từ nam ra học , làm thêm ở quán ăn , quán t hay qua ăn . Hai đứa nch hợp , bé xinh xắn đáng yêu còn ngoan nữa . Sau hai đứa nhắn tin nch nhiều hơn , thỉnh thoảng còn đi trà đá , vẽ tranh , đi chùa . Với 1 đứa thiếu thốn tcam gia đình như t thì đó là những ngày hp và vui vẻ . Nhiều lúc t còn ảo tưởng đợi e vài năm học xong r cưới . Cả hai đều thích nhau nhưng chưa tỏ tình , đôi khi chỉ nắm tay nhẹ . 1 lần t hỏi về gia đình em , em nói gia đình e rất hạnh phúc bố mẹ yêu thương nhau , có 1 đứa e trai năm nay học cấp 3 học giỏi ... nghe e kể mà vui lây , r e cho t xem ảnh gia đình . T lặng người k tin vào mắt khi bố e chính là ông bố đã bỏ mẹ con t vào nam hai chục năm trc . Tại sao lại trớ trêu số phận t như vậy . Mấy nay t k gặp e và đang tránh mặt . Cũng may bọn t chưa tiến sâu nhưng thật sự t hận bố t , t ghét cuộc đời t , t ghét tất cả bi kịch mà mẹ t phải chịu đựng ...


