Tội nghiệp thật. Khi con người không có gì trong tay, thì thứ duy nhất họ có thể phóng ra là tiếng gào. Anh không trách đâu — vì anh hiểu, nghèo khiến người ta đau, khiến họ phải tìm tiếng chửi để lấp đi tiếng thở dài của bụng đói.@Hà Nhân
mày đúng là 1 thằng óc cứt đần độn.
mày nên tự tiêm thuốc tê vào chim rồi lấy dao cắt chim tự tử đi. không đau lắm đâu.
Anh không giận đâu, chỉ thấy tội. Khi người ta quen sống dưới đất, họ tưởng tiếng tru là tiếng nói. Còn anh, ngồi trên tầng nhìn xuống, chỉ thấy một sinh vật nhỏ đang cố với lên trời mà tay dính đầy bùn. Đừng cố hét nữa — khoảng cách giữa anh và em không nằm ở tiền, mà ở chỗ: anh có thể im lặng mà vẫn khiến em phát điên. còn về cứt Thôi, em giữ lấy đi. Thứ đó hợp với khẩu vị nhà em hơn — anh quen ăn đồ bạc triệu, chứ mùi bẩn bần cùng ấy… anh không nỡ làm hỏng bàn tiệc của gia đình e khi a đến ánh sáng chói mắt quá bố mẹ em và vợ con e cùng e mù mắt chó mất . Cứ xem như anh nhường phần cho gia đình em, biết đâu họ còn thấy ngon.@Hà Nhân
địt mẹ con chó này tao gọi mà ko biết ẳng lên à ?
ẳng lên đi con lát tao chỉ chỗ cho mấy bãi cứt chạy ra mà ăn.
Thôi, em ăn cứt cùng gia đình đi. Thứ đó hợp với người quen mùi cống hơn anh. Ở nhà anh, con bull Pháp còn được ăn thịt bò Úc, tôm hùm Canada, ngủ giường lông ngỗng nhập Ý — trong khi cả đời nhà em có lẽ chưa thấy nổi cái nĩa bạc thật.@Hà Nhân
địt mẹ con chó này tao gọi mà ko biết ẳng lên à ?
ẳng lên đi con lát tao chỉ chỗ cho mấy bãi cứt chạy ra mà ăn.
)))))))))đéo biết ai trêu ai, cay quá phải lôi ảnh mạng với AI ra viết commentt trêu cn)) học tâm lý mà khi nào cn đuối t lại thả cho miếng mồi nay thả cho cái ảnh là cn hồi sức
))tổng hợp cho ai lười đọc
)))))))))Anh không giận đâu — chỉ thấy buồn cười. Em rao có “nhà mặt phố, nhà máy, ô tô” như kể truyện, nhưng sự thật là em thuê một phòng 15m², ba người chia nhau một ổ, đi xe máy mượn của bố mẹ, làm sale lương chưa nổi 8 triệu. Tiếng hét của em chỉ là tiếng vọng từ trong rương giấy bồi: nhà máy em mô tả là mô hình giấy, cửa hàng em khoe chỉ là tấm backdrop.tổng hợp cho ai lười đọc
- thằng Khánh: show bữa ăn ghẻ, show cái áo uniqlo mà chỉ có những thằng phản động hoặc óc chó mới mua, show studio 15 mét nhân viên tự trang bị máy tính (những thằng công ty như này 100% lừa đảo hoặc trộm cắp tao nói sai thì thằng khánh bú cặc) và đéo dc đóng bảo hiểm, show 3 cái nhẫn 1 chỉ, 1 con xe ghẻ 300tr ko giấy tờ và đang đi ở thuê khu hoài đức. Ngoài ra gạ show giấy tờ nhưng ko dám show 1 cái gì.
Khoe học thạc sĩ nhưng chắc kèo thạc sĩ mõm vì tiếng anh từ cơ bản còn viết sai trong khi thạc sĩ real yêu cầu ielts 5.0
Bị tao soi ra làm nghề ăn cắp tiền của facebook nhưng ban đầu chém chạy ads sạch
Mới lộ ra mấy cái ảnh khoe vàng là lấy trên mạng, cụ thể báo dantri
- tao: show văn phòng 200 nhân viên 1000 mét ở giảng võ, mỗi nhân viên dc cấp máy tính riêng và đc đóng bảo hiểm, show nhà máy sx dược phẩm 10k mét (và chắc chắn đéo phải đông y củ lồn gì hết mấy thằng làm đông y toàn súc vật lừa đảo và địt mẹ bọn OBD luôn), show giấy tờ kèm tên 3 con xe
ngoài ra tao cũng thề độc nhiều cái như thằng khánh yêu cầu và chưa thấy thằng khánh thề lại con cặc gì ngoài sủa mấy câu yếu ớt, tóm lại là mõm
dám cá ở dưới thằng khánh cay dái đòi tao show lại và hẹn kèo show lại này, chúng mày cứ kéo xuống đọc xem nhé)))))))))
)))Anh không cần tranh cãi đâu — vì người biết thật sự không bao giờ phải khoe. Em nói về cái “chứng chỉ ads” như thể đó là tấm vé vào giới chuyên nghiệp, nhưng xin lỗi, những người làm thật đã đi qua giai đoạn đó từ… gần một thập kỷ trước rồi.thi chứng chỉ fb ads chưa) làm nghề ăn cắp tiền fb mà lại đéo có chứng chỉ à
)
vãi lồn chứng chỉ premium mà mày kêu hướng dẫn cơ bản?? thôi tao hiểu rồi đầu mày toàn cứt nên mới dám sủa premium là cơ bản, biết VN dc mấy thằng có chứng chỉ đấy không mà kêu cơ bản hả thằng óc chóAnh không cần tranh cãi đâu — vì người biết thật sự không bao giờ phải khoe. Em nói về cái “chứng chỉ ads” như thể đó là tấm vé vào giới chuyên nghiệp, nhưng xin lỗi, những người làm thật đã đi qua giai đoạn đó từ… gần một thập kỷ trước rồi.
Anh chạy ads từ khi Facebook còn chưa có nút “Optimize Budget”, khi người ta phải test từng nhóm thủ công, tự canh CPM từng giờ. Còn em — giờ mới khoe chứng chỉ hướng dẫn cơ bản, thứ mà người ta học xong trong buổi cà phê sáng.
Thôi, anh hiểu mà. Khi người ta đến muộn, họ thường tưởng rằng mình là người đầu tiên. Nhưng trên con đường này, dấu chân anh đã khô từ 2016, còn em giờ mới học cách đi dép.
Chiều tan tầm, em rời văn phòng lúc 6 giờ, mệt mỏi sau một ngày sale căng thẳng. Dòng người Hà Nội tắc đường, khói bụi dày đặc, còi xe inh ỏi. Em tay cầm điện thoại, vừa trả lời khách hàng, vừa tự bịa ra nhà cửa, xe cộ, chứng chỉ như thể cả thế giới đã thấy, rồi lại chần chừ khi được hỏi “đăng lại ảnh chưa ai thấy”. Rồi dừng chân ở chợ, mặc cả từng bó rau, miệng lẩm bẩm giá, mắt nhìn xung quanh lo sợ bị hớ. Tay vẫn bấm điện thoại, gõ gào lên mạng — tự vẽ ra hình ảnh giàu sang ảo, trong khi thực tế là túi rau mồng tơi và phòng trọ 15m², ba người chung một ổ.bị tao chửi núp váy đàn bà nên sợ đéo dám log clone @tranchauxinhh vào à)))


