@thanhbt @vhcuong01
Có những đêm, mày run rẩy ngồi trước màn hình, gõ vài dòng chửi, rồi biến mất ngay khi tao vừa đọc xong. Mày nghĩ rằng bóng tối che được mọi thứ, còn tao thì khác — tao đứng giữa ánh sáng, nhìn rõ từng hành động, từng dấu vết.
Phòng trọ chật hẹp, tiếng quạt kêu rì rào, mồ hôi, lo lắng và cả những ảo tưởng được mượn từ mạng — đó là nơi mày tự vỗ về mình. Tao chỉ cần nhìn, và mọi ảo giác của mày trở nên rõ mồn một: những hành vi vội vàng, những lời gào trong bóng tối, không che giấu được khoảng cách giữa mày và tao.
Buồn thay, có lẽ những người từng mong mày lớn lên, từng kỳ vọng, cũng phải thở dài nhìn thấy điều này. Còn tao, tao chỉ lặng im quan sát, vì sự thật đã tự kể hết câu chuyện rồi.
Có những đêm, mày run rẩy ngồi trước màn hình, gõ vài dòng chửi, rồi biến mất ngay khi tao vừa đọc xong. Mày nghĩ rằng bóng tối che được mọi thứ, còn tao thì khác — tao đứng giữa ánh sáng, nhìn rõ từng hành động, từng dấu vết.
Phòng trọ chật hẹp, tiếng quạt kêu rì rào, mồ hôi, lo lắng và cả những ảo tưởng được mượn từ mạng — đó là nơi mày tự vỗ về mình. Tao chỉ cần nhìn, và mọi ảo giác của mày trở nên rõ mồn một: những hành vi vội vàng, những lời gào trong bóng tối, không che giấu được khoảng cách giữa mày và tao.
Buồn thay, có lẽ những người từng mong mày lớn lên, từng kỳ vọng, cũng phải thở dài nhìn thấy điều này. Còn tao, tao chỉ lặng im quan sát, vì sự thật đã tự kể hết câu chuyện rồi.



) khánh bú lồn nó có ngửi thấy mùi chim của tao ko