Hôm nay HN mưa t vẫn đang lết ngoài đường để cày cuốc mà mệt mỏi quá rồi chúng mày à. Tranh thủ nghỉ trưa lên đây viết mấy dòng tâm sự vậy.
T năm nay 30 rồi mà cảm thấy cuộc sống chênh vênh quá. Tốt nghiệp đại học năm 22 tuổi, bắt đầu đi làm như mọi người, sau 3 năm tích góp đầu tư, buôn bán thì cũng gọi là kiếm được. So với bạn bè cùng lứa t được mọi người coi là thằng thành công nhất (không tính những đứa sinh ra ở vạch đích nhé). Trong khi bạn bè vẫn lo đi kiếm từng đồng thì t đã ăn chơi phè phỡn tiêu tiền thoải mái thích gì mua đấy chẳng lo nghĩ gì. Rồi đến năm 2022 vì một vài chuyện t mất đi tất cả trở về trắng tay. T bỏ quê đến thành phố bắt đầu lại, nhưng cuộc sống nó như những cái tát vào mặt t, làm gì cũng không được cũng thất bại. Rồi nhiều chuyện đen đủi sảy ra đầu tư kinh doanh không được như ý, rồi để cầm cự t vay mượn khắp nơi. Giờ đây sau 3 năm ở mảnh đất thủ đô này t phải kiếm từng đồng từng ngày để trả nợ.
T cảm thấy mệt mỏi quá rồi chúng m à. T không biết giờ phải làm gì nữa, cày ngày cày đêm ăn uống ngủ nghỉ không đủ giờ cơ thể t đã xuống sức quá rồi. Mỗi ngày mở mắt ra mà lết đi ra ngoài t cảm thấy cơ thể nặng trĩu. Không biết t còn có thể trụ được đến lúc nào nữa đây chúng mày ơi.
Cuộc đời đúng là một cái vở hài kịch chúng mày à

.
Mong chúng mày thành công và luôn đạt được những gì mong muốn.
T năm nay 30 rồi mà cảm thấy cuộc sống chênh vênh quá. Tốt nghiệp đại học năm 22 tuổi, bắt đầu đi làm như mọi người, sau 3 năm tích góp đầu tư, buôn bán thì cũng gọi là kiếm được. So với bạn bè cùng lứa t được mọi người coi là thằng thành công nhất (không tính những đứa sinh ra ở vạch đích nhé). Trong khi bạn bè vẫn lo đi kiếm từng đồng thì t đã ăn chơi phè phỡn tiêu tiền thoải mái thích gì mua đấy chẳng lo nghĩ gì. Rồi đến năm 2022 vì một vài chuyện t mất đi tất cả trở về trắng tay. T bỏ quê đến thành phố bắt đầu lại, nhưng cuộc sống nó như những cái tát vào mặt t, làm gì cũng không được cũng thất bại. Rồi nhiều chuyện đen đủi sảy ra đầu tư kinh doanh không được như ý, rồi để cầm cự t vay mượn khắp nơi. Giờ đây sau 3 năm ở mảnh đất thủ đô này t phải kiếm từng đồng từng ngày để trả nợ.
T cảm thấy mệt mỏi quá rồi chúng m à. T không biết giờ phải làm gì nữa, cày ngày cày đêm ăn uống ngủ nghỉ không đủ giờ cơ thể t đã xuống sức quá rồi. Mỗi ngày mở mắt ra mà lết đi ra ngoài t cảm thấy cơ thể nặng trĩu. Không biết t còn có thể trụ được đến lúc nào nữa đây chúng mày ơi.
Cuộc đời đúng là một cái vở hài kịch chúng mày à
Mong chúng mày thành công và luôn đạt được những gì mong muốn.


