meomeooi
Yếu sinh lý
Tao viết ra đây chắc có lẽ nhiều thằng có hoàn cảnh như tao và cũng có nhiều thằng chỉ đọc tiêu đề xong vào xỉa xói tao kiểu k tự giàu k tự kiếm tiền quay ra trách gia đình , tao k chấp mấy thằng mõm mạng . T viết ra câu chuyện của t để nhẹ lòng cũng như nhiều ng có hoàn cảnh giống t tâm sự
T năm nay gần 30 chưa vợ , đang độc thân . T là con nhà nghèo , đúng , nhà nghèo . Bố mẹ t k hợp ông bà , ông bà nội bên trọng bên khinh , yêu quý các cô chú còn khinh bố mẹ t . Lúc lấy nhau bme t k có 1 cái gì , vay đằng ngoại 9tr làm nhà cấp 4 . Sau đó có hai đứa là t và đứa e gái kém t 4t. Hồi đi học t luôn là đứa nộp tiền học cuối lớp , luôn bị cô giáo nhìn bằng ánh mắt khinh . T k biết và cx chưa bao giờ hỏi bme rằng tại sao nhà mk k thuộc hộ nghèo để miễn học phí . K hỏi nhưng t nghĩ là do cái tôi của bố t nên k muốn vào . Bố t cũng kiểu gia trưởng , chăm làm , nhưng chăm rượu , chăm lô đề cờ bạc nên k có đồng dư cũng k nợ nần . Mẹ t làm công ty gần 20 năm , ngày nào cũng như ngày nào . Hồi nhỏ nhà k có gì ăn khách vào mà đang ăn phải bê mâm chạy vô bếp ngồi , học về đói lả mà chủ ăn canh nc luộc hành , canh rau đay với măng ngâm chua , hôm thì còn 2k mua gói mì chũ pha nc hai ae ăn . Hồi đi học t luôn tự ti nhà nghèo , ai đi qua nhà t cũng nhìn ánh mắt t k thích . Rất nhiều họ hàng cũng khinh nhà t nên giờ t cũng k nch hay quan hệ với họ . Cảm giác tự ti tăng dần tới lúc t học cấp 3 . Nhà xa trg mà bạn bè có xe đạp điện , t thì bme bảo cho đi xe đạp . Cmay biết đấy tuổi ms lớn mà đạo xe đạp đi học có ngại có tự ti hay k . Thằng nào bảo k là mõm . Cả lớp t k ai đi xe đạp . T thì k có tiền mua nên hôm nào cx đi nhờ , nao nó bận hay gì t cx nghỉ theo luôn . Rồi t ngại k cho ai biết nhà t sợ cno cười . Tuổi đấy tâm lí ngại tự ti cái tôi cao lắm . Nói gì đến tìm ny . Mãi năm 12 t cũng có ny , ny t cũng xinh may mắn nó k qtam nhà t nghèo , hay đến nhà chơi , ăn cơm . Nhưng trong thâm tâm t vẫn tự ti , nó càng vậy t càng tự ti . Sau ctay từ đó gần 10 năm t cũng chẳng yêu ai , k phải vì lụy mà vì nhà t vẫn nghèo . T có đi làm nhưng năm 23t t bị bệnh nặng thập tử nhất sinh , may sao khỏi nhưng sk suy giảm nhiều , dễ mất sức . Tiền t kiếm thì cho bme vì bme giờ gần 60 kiếm k đc bao tiền , cho con e tiền học đại học . Bao năm bốn ng vẫn ở nhà cấp 4 , đời t k biết bao h ms xây đc ngôi nhà khang trang . Tao tự ti nên k giám quen ai . Đi làm về ngủ , cuối tuần đi net . Cứ vậy trôi qua . Nhiều thằng sẽ kêu t k có chí tiến thủ , lười ... ừ có lẽ vậy . Nhà t gốc nông , k nhờ đc ai bme k giúp gì đc , còn bị bệnh nữa . Nhưng t vẫn thấy may mắn vì t còn sống , còn đi làm đc . Nhìn bạn bè xung quanh ai cũng thành đạt t k chạnh lòng sao đc . Cảm giác càng tự ti lắm . T biết nhiều thằng như t mà . Nhưng thôi còn sống , còn đi làm còn bme đã là hạnh phúc r . Chúc tất cả ae còn nghèo như t sẽ sớm có cv tốt , kiếm tiền và phát triển kinh tế nhé !
T năm nay gần 30 chưa vợ , đang độc thân . T là con nhà nghèo , đúng , nhà nghèo . Bố mẹ t k hợp ông bà , ông bà nội bên trọng bên khinh , yêu quý các cô chú còn khinh bố mẹ t . Lúc lấy nhau bme t k có 1 cái gì , vay đằng ngoại 9tr làm nhà cấp 4 . Sau đó có hai đứa là t và đứa e gái kém t 4t. Hồi đi học t luôn là đứa nộp tiền học cuối lớp , luôn bị cô giáo nhìn bằng ánh mắt khinh . T k biết và cx chưa bao giờ hỏi bme rằng tại sao nhà mk k thuộc hộ nghèo để miễn học phí . K hỏi nhưng t nghĩ là do cái tôi của bố t nên k muốn vào . Bố t cũng kiểu gia trưởng , chăm làm , nhưng chăm rượu , chăm lô đề cờ bạc nên k có đồng dư cũng k nợ nần . Mẹ t làm công ty gần 20 năm , ngày nào cũng như ngày nào . Hồi nhỏ nhà k có gì ăn khách vào mà đang ăn phải bê mâm chạy vô bếp ngồi , học về đói lả mà chủ ăn canh nc luộc hành , canh rau đay với măng ngâm chua , hôm thì còn 2k mua gói mì chũ pha nc hai ae ăn . Hồi đi học t luôn tự ti nhà nghèo , ai đi qua nhà t cũng nhìn ánh mắt t k thích . Rất nhiều họ hàng cũng khinh nhà t nên giờ t cũng k nch hay quan hệ với họ . Cảm giác tự ti tăng dần tới lúc t học cấp 3 . Nhà xa trg mà bạn bè có xe đạp điện , t thì bme bảo cho đi xe đạp . Cmay biết đấy tuổi ms lớn mà đạo xe đạp đi học có ngại có tự ti hay k . Thằng nào bảo k là mõm . Cả lớp t k ai đi xe đạp . T thì k có tiền mua nên hôm nào cx đi nhờ , nao nó bận hay gì t cx nghỉ theo luôn . Rồi t ngại k cho ai biết nhà t sợ cno cười . Tuổi đấy tâm lí ngại tự ti cái tôi cao lắm . Nói gì đến tìm ny . Mãi năm 12 t cũng có ny , ny t cũng xinh may mắn nó k qtam nhà t nghèo , hay đến nhà chơi , ăn cơm . Nhưng trong thâm tâm t vẫn tự ti , nó càng vậy t càng tự ti . Sau ctay từ đó gần 10 năm t cũng chẳng yêu ai , k phải vì lụy mà vì nhà t vẫn nghèo . T có đi làm nhưng năm 23t t bị bệnh nặng thập tử nhất sinh , may sao khỏi nhưng sk suy giảm nhiều , dễ mất sức . Tiền t kiếm thì cho bme vì bme giờ gần 60 kiếm k đc bao tiền , cho con e tiền học đại học . Bao năm bốn ng vẫn ở nhà cấp 4 , đời t k biết bao h ms xây đc ngôi nhà khang trang . Tao tự ti nên k giám quen ai . Đi làm về ngủ , cuối tuần đi net . Cứ vậy trôi qua . Nhiều thằng sẽ kêu t k có chí tiến thủ , lười ... ừ có lẽ vậy . Nhà t gốc nông , k nhờ đc ai bme k giúp gì đc , còn bị bệnh nữa . Nhưng t vẫn thấy may mắn vì t còn sống , còn đi làm đc . Nhìn bạn bè xung quanh ai cũng thành đạt t k chạnh lòng sao đc . Cảm giác càng tự ti lắm . T biết nhiều thằng như t mà . Nhưng thôi còn sống , còn đi làm còn bme đã là hạnh phúc r . Chúc tất cả ae còn nghèo như t sẽ sớm có cv tốt , kiếm tiền và phát triển kinh tế nhé !



))), tại nhà tôi cx kh khá giả gì nma hiện tai cx đang có ny xinh như hoa còn giàu vl đang tính động viên luôn