Chính sách sử dụng hợp lý (fair use) trên YouTube là một học thuyết pháp lý cho phép sử dụng các tài liệu có bản quyền trong một số trường hợp nhất định mà không cần xin phép chủ sở hữu bản quyền. Nó hoạt động như một biện pháp bảo vệ để đảm bảo sự cân bằng giữa quyền của người sáng tạo nội dung và quyền tự do ngôn luận, giáo dục, phê bình, v.v. [1].
Điều quan trọng cần lưu ý là không có một định nghĩa hay danh sách kiểm tra cố định nào đảm bảo việc sử dụng của bạn là "hợp lý". Quyết định này được đưa ra dựa trên đánh giá từng trường hợp cụ thể, thường là bởi tòa án, dựa trên bốn yếu tố chính [1]:
- Mục đích và tính chất của việc sử dụng: Việc sử dụng của bạn nhằm mục đích thương mại hay phi lợi nhuận, giáo dục? Nội dung đó có mang tính chất chuyển đổi (tức là bạn có thêm ý nghĩa hoặc mục đích mới vào tác phẩm gốc) hay chỉ đơn thuần sao chép lại? [1]
- Bản chất của tác phẩm có bản quyền: Tác phẩm gốc là tác phẩm có tính sáng tạo cao (ví dụ: phim, nhạc, sách) hay chỉ là dữ kiện thực tế (ví dụ: bản đồ, danh bạ điện thoại)? Việc sử dụng tác phẩm thực tế thường dễ được coi là hợp lý hơn [1].
- Lượng và tính chất phần nội dung được sử dụng so với toàn bộ tác phẩm gốc: Bạn sử dụng bao nhiêu phần trăm tác phẩm gốc? Phần đó có phải là "trọng tâm" hay phần quan trọng nhất của tác phẩm không? [1]
- Ảnh hưởng của việc sử dụng đến thị trường tiềm năng hoặc giá trị của tác phẩm có bản quyền: Việc bạn sử dụng có làm giảm doanh thu hoặc khả năng bán tác phẩm gốc của chủ sở hữu bản quyền không? [1]
YouTube không đưa ra quyết định liệu một video có vi phạm bản quyền hay không. Khi có khiếu nại, YouTube áp dụng các quy trình quản lý bản quyền tự động (Content ID) hoặc xử lý các thông báo gỡ xuống thủ công (DMCA) [1]. Việc áp dụng học thuyết "sử dụng hợp lý" là một biện pháp bảo vệ pháp lý mà bạn có thể viện dẫn nếu chủ sở hữu bản quyền gửi thông báo gỡ xuống video của bạn [1].
Để hiểu rõ hơn về chính sách này, bạn có thể tham khảo thêm thông tin chính thức trên trang trợ giúp của YouTube về sử dụng hợp lý.