Có ảnh Được mất dương dương người thái thượng, khen chê phơi phới ngọn đông phong

Cô đơn chẳng khi nào có nghĩa
Ngoài kẻ cô đơn mới biết nghĩa cô đơn
Nếu không say ,sao biết vị ngon của rượu
Chỉ có kẻ say mới biết vị đắng men cay
Nếu không đi xa ,sao biết đời dài rộng
Nếu không căng buồm, sao biết gió lộng biển khơi
Nếu chỉ biết nói nhưng lời cay đắng
Sao có thể hiểu về cảm giác đắng cay
Nếu không yêu sao biết chiều dài nỗi nhớ
Cả chiều sâu nỗi đau còn thắm lại
Và chiều rộng của đắm say
Hôm nay dậy sớm hơn mọi bữa
Bước chân ra đường
Tủm tỉm cười một kẻ điên
 
Hạt nắng sao tan mau
Để cơn mưa đến vội
Người bao lời chưa nói
Sao vội vã chia tay
Ta buồn một chút nắng ơi
Sao ngươi lỡ nhuộm một màu tái tê
Phải chăng cứ đến rồi đi
Có chăng để lại nhớ mong tháng ngày
cơn mưa ngang qua để xóa đi nỗi nhớ
người ngang qua ta hóa đá chờ mong
Người cho ta muôn niềm vui khác lạ
người cũng mang đi tất cả giấc mơ.
Xin đừng đến và đi như vậy
Dừng lại chút đi cho lòng bớt mong chờ.
 
Buồn cho chiếc lá khô
rơi trên phiến đá buồn
Hai kẻ cô đơn gặp mặt
biết ai buồn hơn ai
Đá nằm im mơ mình là lá
Hướng nắng trời đón gió đón mây
lá mỉm cười nhìn hòn đá rêu phong....
Rồi một hôm lá úa vàng rơi xuống
đá lại muốn mình là đá mà thôi
em ở bên anh em buồn va khóc
chỉ muốn cuốn mình vào gió vào mây
đến khi nào đôi chân mềm mệt mỏi
Em lại trở về ngồi khóc bên anh
Người đừng rêu phong nữa
Hãy để đời tự làm nó rêu phong
người đưng như thế nữa
hãy yêu người gần nhất bên em
 
Anh gửi hồn anh vào một buổi chiều.
Gom chút nắng theo vào trong bóng tối.
Anh gửi hồn anh nơi bến sân ga.
Nơi sân ga mà nhiều người lui tới .
Để vô tình, trong ngàn người rất vội.
Có người dừng chân ,lưu ý đến anh.
Anh gửi hồn mình theo tiếng sóng vỗ đều.
Muôn con sóng ,ngàn tiếng reo vẫy gọi.
Trong ngàn người ,có ai đó lắng nghe anh.
Anh gửi hồn anh bay theo con gió.
Gió muôn chiều ,gió sẽ thổi đi xa.
Trong mọi nẻo đường, gió qua đây đó.
Sẽ có người nhận ra, trong gió có anh.
Anh gửi hồn mình theo mưa dầm tháng sáu.
Trong ngàn hạt buồn rơi , có người nhận ra anh.
Anh gửi hồn anh theo chút nắng mong manh.
Ngàn giọt nắng, có hình anh ở đó.
Anh đã gửi mình theo tất cả.
Chỉ có một điều rất lạ em ơi.
Em sẽ không ở đó, dù anh đang đứng đợi.
Còn có chăng điều xa xôi vẫy gọi.
Đã cuốn hồn em theo lá đổ muôn chiều.
P/s làm lâu rồi mới chỉnh lại
 
Em tan theo cơn mùa buồn mùa hạ
Vụn vỡ chia ly theo cánh phượng ướt nhòa
Những dòng thơ buồn còn mang trong vở
Cũng chợt tan theo vào trong cả giấc mơ
Mối tình đầu tan theo từ khi đó
Lưu lại gì trong vội vã suy tư
Tiếng trống trường xa , tiếng thầy cô còn lại
Cả tiếng cười đùa cũng tan biến đi nhanh
Em tan theo cơn mùa đầu mùa hạ
Như nốt nhạc buồn cứ tý tách rơi rơi
Để lại trong anh một khoảng trời vắng lặng
Nhạt nhòa xa vắng em ơi
 
Con bước theo cha
những bước chân vội vã.
Ước mình sẽ lớn nhanh
để theo kịp chân cha.
Mùi của biển mùi dầu mùi cá,
rong ruổi đuổi theo
giờ xa thật mất rồi.
Con đê nằm nghiêng
quang gánh mẹ qua đò.
Con đứng lặng nhìn theo
mong chiều về thật lẹ.
Mở nhanh giỏ hàng
Tìm bánh kẹo để ăn.
Đi loanh quanh một hồi
Mà bỗng thấy mình đã lớn.
Muốn trở về thời thơ dại biết bao.
Tháng năm dài
Mái đầu cha đã bạc.
Từng giọt mồ hôi rơi
Quang gánh mẹ ướt rồi.
Con đường làng
Còn in dấu chân cha
Con đê hôm nào
In bóng hình của mẹ.
Nghẹn ngào thở than
Theo một tiếng thở dài.
Nếu có ước mơ
Chẳng cần trở lại tuổi thơ
Chỉ cần một bát cơm
Quây quần bên bếp lửa.
Tôi muốn về nhà
Như về lại tuổi thơ.
 

Abhnvn

Cặc nhỏ
Con bước theo cha
những bước chân vội vã.
Ước mình sẽ lớn nhanh
để theo kịp chân cha.
Mùi của biển mùi dầu mùi cá,
rong ruổi đuổi theo
giờ xa thật mất rồi.
Con đê nằm nghiêng
quang gánh mẹ qua đò.
Con đứng lặng nhìn theo
mong chiều về thật lẹ.
Mở nhanh giỏ hàng
Tìm bánh kẹo để ăn.
Đi loanh quanh một hồi
Mà bỗng thấy mình đã lớn.
Muốn trở về thời thơ dại biết bao.
Tháng năm dài
Mái đầu cha đã bạc.
Từng giọt mồ hôi rơi
Quang gánh mẹ ướt rồi.
Con đường làng
Còn in dấu chân cha
Con đê hôm nào
In bóng hình của mẹ.
Nghẹn ngào thở than
Theo một tiếng thở dài.
Nếu có ước mơ
Chẳng cần trở lại tuổi thơ
Chỉ cần một bát cơm
Quây quần bên bếp lửa.
Tôi muốn về nhà
Như về lại tuổi thơ.
Hay đấy mày. Cố đi tiếp hết 1 vòng trái đất đi. Mày sẽ thấy điểm cuối là nơi mày sinh ra thôi 😆
 

Abhnvn

Cặc nhỏ
Anh gửi hồn anh vào một buổi chiều.
Gom chút nắng theo vào trong bóng tối.
Anh gửi hồn anh nơi bến sân ga.
Nơi sân ga mà nhiều người lui tới .
Để vô tình, trong ngàn người rất vội.
Có người dừng chân ,lưu ý đến anh.
Anh gửi hồn mình theo tiếng sóng vỗ đều.
Muôn con sóng ,ngàn tiếng reo vẫy gọi.
Trong ngàn người ,có ai đó lắng nghe anh.
Anh gửi hồn anh bay theo con gió.
Gió muôn chiều ,gió sẽ thổi đi xa.
Trong mọi nẻo đường, gió qua đây đó.
Sẽ có người nhận ra, trong gió có anh.
Anh gửi hồn mình theo mưa dầm tháng sáu.
Trong ngàn hạt buồn rơi , có người nhận ra anh.
Anh gửi hồn anh theo chút nắng mong manh.
Ngàn giọt nắng, có hình anh ở đó.
Anh đã gửi mình theo tất cả.
Chỉ có một điều rất lạ em ơi.
Em sẽ không ở đó, dù anh đang đứng đợi.
Còn có chăng điều xa xôi vẫy gọi.
Đã cuốn hồn em theo lá đổ muôn chiều.
P/s làm lâu rồi mới chỉnh lại
@chủ tọa pha trà đón khách này thằng loz 😆
 

chủ tọa

Tao là gay
@chủ tọa pha trà đón khách này thằng loz 😆
Ok nha bận chút chíu nữa.Mày năng khiếu thơ vl mạnh dạn làm hoài nó quen.Buồn cl buồn hoài tao nợ cũng ngập đầu áp lực chịu không nổi ở ngoài phải chui vào hang trong không gian mạng tìm niềm vui xoa bóp nỗi niềm căng thẳng đây.Tiểu muội @Kikiki8888 pha ấm trà thượng hạng đón khách quý nha tiện tay đóng cửa chuồng heo lại đừng để nó lượn @MasterAim nhìn chướng khí vl.
 
Mùa đi qua, sẽ có mùa khác lại
người đi qua, người khác ghé qua ta
con sông đi qua ,để lại dòng nước mát
Dù chảy bao lần vẫn tắm mát tuổi thơ ta
áng mây đi qua ,bỏ bầu trời ở lại
vẫn thấy trời xanh ngắt rộng bao la
hàng cây đi qua, bỏ rơi đám lá
Mùa thu về xao xác sân ta
Con tàu đi qua bỏ sân ga ở lại
Đã bao mùa từng chuyến vẫn đi xa
con đường đi qua, bỏ dấu chân ở lại
Để một người đứng đợi bơ vơ
Giấc mơ đi qua, bỏ màn đêm ở lại
bánh xe lăn đều bỏ mọi thứ đi qua
nụ hôn đi qua bỏ lại ta nỗi nhớ
có chút gì xấu hổ khôn nguôi
có gì đi qua ,mà không bỏ lại
Dù it hay nhiều vẫn đọng lại trong ta
mùa đông lại về trong cái nhớ xuýt xoa
em đi qua, giống như câu chuyện cổ
dù đọc nhiều lần , vẫn muốn đọc lại em ơi.
 

Abhnvn

Cặc nhỏ
Ok nha bận chút chíu nữa.Mày năng khiếu thơ vl mạnh dạn làm hoài nó quen.Buồn cl buồn hoài tao nợ cũng ngập đầu áp lực chịu không nổi ở ngoài phải chui vào hang trong không gian mạng tìm niềm vui xoa bóp nỗi niềm căng thẳng đây.Tiểu muội @Kikiki8888 pha ấm trà thượng hạng đón khách quý nha tiện tay đóng cửa chuồng heo lại đừng để nó lượn @MasterAim nhìn chướng khí vl.
Sao hay quá vậy, thế nào mà tao lại nợ nần ngập đầu thế 🥹🥹🥹
 
Chỉnh sửa lần cuối:

chủ tọa

Tao là gay
Con bước theo cha
những bước chân vội vã.
Ước mình sẽ lớn nhanh
để theo kịp chân cha.
Mùi của biển mùi dầu mùi cá,
rong ruổi đuổi theo
giờ xa thật mất rồi.
Con đê nằm nghiêng
quang gánh mẹ qua đò.
Con đứng lặng nhìn theo
mong chiều về thật lẹ.
Mở nhanh giỏ hàng
Tìm bánh kẹo để ăn.
Đi loanh quanh một hồi
Mà bỗng thấy mình đã lớn.
Muốn trở về thời thơ dại biết bao.
Tháng năm dài
Mái đầu cha đã bạc.
Từng giọt mồ hôi rơi
Quang gánh mẹ ướt rồi.
Con đường làng
Còn in dấu chân cha
Con đê hôm nào
In bóng hình của mẹ.
Nghẹn ngào thở than
Theo một tiếng thở dài.
Nếu có ước mơ
Chẳng cần trở lại tuổi thơ
Chỉ cần một bát cơm
Quây quần bên bếp lửa.
Tôi muốn về nhà
Như về lại tuổi thơ.
Một bài thơ tự do.Hay quá huynh ơi.Thế hệ giao thoa.🫶🫂
 

chủ tọa

Tao là gay
Mùa đi qua, sẽ có mùa khác lại
người đi qua, người khác ghé qua ta
con sông đi qua ,để lại dòng nước mát
Dù chảy bao lần vẫn tắm mát tuổi thơ ta
áng mây đi qua ,bỏ bầu trời ở lại
vẫn thấy trời xanh ngắt rộng bao la
hàng cây đi qua, bỏ rơi đám lá
Mùa thu về xao xác sân ta
Con tàu đi qua bỏ sân ga ở lại
Đã bao mùa từng chuyến vẫn đi xa
con đường đi qua, bỏ dấu chân ở lại
Để một người đứng đợi bơ vơ
Giấc mơ đi qua, bỏ màn đêm ở lại
bánh xe lăn đều bỏ mọi thứ đi qua
nụ hôn đi qua bỏ lại ta nỗi nhớ
có chút gì xấu hổ khôn nguôi
có gì đi qua ,mà không bỏ lại
Dù it hay nhiều vẫn đọng lại trong ta
mùa đông lại về trong cái nhớ xuýt xoa
em đi qua, giống như câu chuyện cổ
dù đọc nhiều lần , vẫn muốn đọc lại em ơi.
Thơ hay, sáng tạo 🫶🫂
Có gì đi qua mà không bỏ lại?
Cả đời ăn hại không thấy công danh.
 

Ngưỡng Thiên

Thượng Thư
Con người chẳng phải thần tiên,
Luân hồi chuyển kiếp, vẫn phiền Diêm Vương
Kiếp sau chưa rõ tỏ tường,
Đoạ thành nghiệp súc, hay Vương một vùng
Kiếp người cũng thật mông lung,
Như một giấc mộng, trùng trùng miên man
Đến khi tỉnh giấc mộng tàn,
Xuôi tay nhắm mắt, mây ngàn tiễn đưa.
 
Bên trên