Bao giờ cho đến ngày xưa. Cả tuần trông mỗi ngày CN vì hôm đấy mẹ và bà ngoại cùng đi chợ chắc chắn có quà vặt mua về. Cái thời nhà nghèo gói bim bim, cái bánh đa kê sao nó ngon thế. Thời đấy đủ các trò ném lon, trốn tìm, bắn bi, thả diều... Nhớ nhất lần đi thả diều ở bờ đê gần nhà bị trâu đuổi húc, sợ chạy lao cả đầu vào thành bờ mương lăn xuống ao đau thì vcl. Ấy thế mà về mẹ t thấy quần áo bẩn thỉu còn đánh thêm cho trận nữa. Lớn hơn tí thì tiết kiệm tiền ăn sáng mấy thằng góp tiền mua đĩa sex nghĩ lại cười vỡ bụng. Tuổi thơ tao tuy ở thành phố nhưng nó cũng dữ dội vcl. Giờ đầy đủ bọn nhóc mỗi đứa 1 cái đt ngại ra đường, ngại tiếp xúc với bạn bè. Chúng nó đúng như gà công nghiệp.