Bạn học cùng cấp 3. Hắn là lớp trưởng, tao thì hiền, nhát. Tính cách lớp nhận xét thì trái ngược hoàn toàn. Chơi cùng nhau, thân. Tao thích nó cả lớp biết, còn mua rượu về cho tao uống lấy can đảm tỏ tình. Mãi mới dám làm bài thơ gửi mà cũng ko đâu vào đâu.
Hết cấp 3 cả 2 xuống hn học nhưng 2 năm đầu ít liên lạc vì hồi đấy năm 2004 ko có điện thoại, thi thoảng chat yahoo. Chỉ tết về quê là đi chơi gặp mặt cùng hội nhóm.
2008 ra trường có điện thoại cục gạch, có con xe số cà tàng đi làm thì mới hay rủ nhau đi chơi, đi ăn với nhau nhiều. Hắn biết m vẫn thích hắn, nhưng hắn vẫn ko đồng ý, bảo chỉ coi bạn tốt. Trong khi về quê vẫn lên nhà ăn, tự nhiên như ruồi, ai cũng nghĩ 1 đôi rồi.
Tao đi làm cũng bạo dạn hơn, hoạt bát nói nhiều hơn. 2 đứa vẫn cứ trò chuyện đi chơi với nhau đến tận 2009, 2010 thì mới chính thức thành 1 đôi. Bọn bạn bè biết cũng mừng. Nhóm bạn đại học của 2 đứa mọi người đều biết nhau, chơi đến tận giờ.
Cuối 2012 thì 2 đứa về 1 nhà. Thấm thoắt cái đã mười mấy năm rồi. Giờ có 2 cô nhóc. 2 vc bằng tuổi học cùng nên trừ lúc làm tình hay nói chuyện với người lớn thì hắn gọi bằng anh, còn đâu thì toàn xưng tên, hoặc gọi mình.
Kể vậy chứ con dg tới với nhau cũng khá vất vả, gian nan, nhiều kỷ niệm. Tao chỉ mong trên dg đời này tao ko bị vấp ngã, vợ tao hắn thoáng tính nhưng lại rất gay gắt vấn đề lăng nhăng. Cũng may tới hiện tại tao vẫn giữ dc mình. Cũng có thể cuộc sống 2 vc bình thường nên ko bị cuốn nhiều vào cám dỗ bên ngoài.