Truyện "Hành trình Nữ thần hóa điếm". Tao đăng cho mấy thằng khỏi mất công ăn cắp.

zai97

Tao là gay
Buổi chiều cũng không có chương trình gì nổi bật, mọi người cứ tản mát đi dạo, đi chơi hoặc tìm đến các chợ xung quanh mua đồ đặc sản. Mai và Khánh cũng lang thang đến chỗ này chỗ kia, thưởng thức ẩm thực của đồng bào rồi mua một vài mảnh thổ cẩm với đôi ba hũ rượu cần làm quà.
Về lại resort cũng đã là xế chiều, bữa ăn lúc này chẳng còn quan trọng vì đa phần mọi người đều ra ngoài ăn linh tinh rồi mới về. Khánh và Mai về lại phòng mình, lúc Mai định đi tắm Khánh nảy ra ý tưởng hai người cùng tắm bể sục như hôm trước.
-Mang tiếng đi khu nghỉ dưỡng có suối nước nóng vậy mà mới ngâm mình được có một lần. Hay hai đứa ra đấy tắm thêm lần nữa đi em.
Mai vẫn còn lưỡng lự, cô biết Khánh thích gần gũi âu yếm cùng cô trong chiếc bể đó, thế nhưng giờ này còn hơi sớm, nhỡ có ai đến tìm thì ngượng chết mất. Thấy người yêu còn chần chừ chưa quyết định, Khánh liền chạy lại rồi bế em một mạch ra chiếc bể con con phía ngoài. Các hố sục liên tục hoạt động làm cái bể nổi ùng ục bọt khí và tạo thành xoáy nước khá mạnh, hai người ngồi vào trong mà có cảm tưởng như được massage. Xem nội dung: 373823
Khánh để yên cho Mai cuộn tròn trong ngực anh. Không gì thoải mái bằng được dòng nước ấm áp vuốt ve và một cơ thể mềm mại ôm ấp. Mai cũng đang cực kì hưởng thụ, cô để kệ chiếc đầm ngủ bị ướt đẫm đang dán sát vào cơ thể mà cứ cuộn tròn rúc sâu vào ngực anh như một con mèo lười.
Những mệt mỏi cả ngày đi bộ nhanh chóng được tan biến, thay vào đó cả hai người thấy thật thư thái và bắt đầu lim dim. Cứ như vậy cả hai nằm ngủ ngon lành đến khi trời tối hẳn họ mới chịu mở mắt ra, đầu tiên là Khánh rồi sau đó anh đánh thức Mai bằng một nụ hôn vào trán cô.
-Ư…uhm…em vừa ngủ một giấc thật ngon anh ạ, nằm bể sục như thế này ngủ thích quá.
-Anh cũng vậy, được ôm em trong vòng tay luôn là giấc ngủ yên bình và thư thái nhất của anh.
-Dẻo miệng, chắc với cô nào cũng nói như vậy phải không.
-Khi ôm em thì em là duy nhất, anh không còn nhớ bất kì cảm giác nào bên những người con gái khác. Anh sẽ yêu em như mối tình đầu và trao hết mọi chân thành coi em là tình cuối.
Mai thật sự xúc động với lời anh vừa nói, cô lại nghĩ đến bản thân vậy mà chỉ vì một cảm giác mơ màng mà bị xao nhãng tình yêu với anh. Cô thấy áy náy với anh rồi chủ động dâng môi thơm cho chàng thưởng thức.
Ăn mặc mong manh lại có hành động quyên rũ trước, Khánh làm sao mà có thể chống lại sức dụ hoặc to lớn đến như vậy từ Mai. Anh nhanh chóng say sưa triền quấn lấy môi lưỡi của người yêu mình.
Hơi thở của Mai thơm ngan ngát, nước bọt của nàng cũng ngọt ngào thanh dịu. Khánh nhấm nháp kĩ càng từng chút một giống như đang thưởng thức mĩ vị của nhân gian. Lưỡi anh uốn éo xoắn chặt vào lưỡi cô rồi dẫn dắt nó chơi sang cả khoang miệng mình mà vui đùa. Đôi khi chúng cũng vờn nhau ngoài không khí một cách tình cảm và ướt át. Mai cũng cởi mở hoàn toàn cho người yêu thỏa lòng như mong đợi, kể cả khi đôi bàn tay hư của anh mò vào bên trong tầng áo ngủ cô cũng để yên chứ không ngăn cản chút gì.
-Ư…anh…nhột em…ư…anh lại hư rồi.
-Để anh hư cho đã ở trên này đi, về đến Hà Nội lại bận túi bụi chắc gì đã được gần nhau.
Vừa nói anh vừa cố cho tay luồn qua cổ áo và bắt trọn lấy một bên vú, sau đó lại tiếp tục bên kia. Đôi bầu vú to tròn bị ép chặt vào nhau sau đó là liên tục những pha bóp nhéo khiến cho Mai phải run lên bần bật.
-Ư hư hư…anh hư quá… ư hư hư… anh làm em nhột quá đi thôi…ư…cẩn thận đừng để ai nhìn thấy anh nha…ư..
-Trời tối lại có sương mù dày đặc thế này ai lại muốn đi ra ngoài làm gì cơ chứ, họ ở yên trong nhà hết rồi em không phải lo.
Vừa nói một tay anh vừa trượt dần xuống dưới rồi chui hẳn vào trong lớp váy ngủ của cô. Nó tinh ranh và thành thục len lỏi trên da thịt mịn màng và trơn nhẵn của hai bờ mông to rồi đi dần vào khe đít.
Cặp mông đẫy đà gần như chẳng có gì che chắn khi em đang mặc quần lót lọt khe. Khánh sau khi xoa nắn một chặp thì cứ di qua di lại ngón tay trên đường thẳng của khe bướm và lỗ đít. Mai rùng mình vì những đụng chạm liên tục của anh nơi cửa mình.
-Uiii…anh…ư…nhột quá anh ơi… ư ư…ư hư hư…
Nhột lắm hả, thế có thích không em… anh làm nhanh hơn nữa nhé…
Ngón tay Khánh miết nhanh và mạnh hơn chút nữa khi hỏi những lời này, anh đang muốn cho cô nhận thêm thật nhiều kích thích. Xem nội dung: 373824
-Ư ư…anh ơi…nhột thật mà…ư ư… ngứa nữa…ư… ngứa từ bên trong…ứ ứ…nhưng mà em thích…ư ư…
Mai đang bị kích thích thật sự, kể từ đêm qua cô thấy mình mẫn cảm hơn nhiều, cô dễ dàng hưng phấn và đòi hỏi cũng cao hơn. Như lúc này đây cô đang liên tục hẩy bướm về sau sao cho nó ép sát vào tay anh hơn để được anh đụng chạm nhiều hơn. Khánh nhận được tín hiệu thì vạch đáy quần lót của em ra rồi để ngón tay mình tiếp xúc trực tiếp với mép bướm của nàng. Bướm em đang nóng hầm hập, chỉ vừa mới chạm vào thôi Mai đã thở hắt ra và co người rúm lại.
-Ư hư…ôi…tay anh…ôi…em ngứa quá.
Ngón tay nong ra cửa mình rồi luồn vào thật sâu, cảm giác ngứa của Mai cũng vơi đi mà thay bằng xúc cảm kích tình như cô muốn. Mai ép sát vú mình nơi ngực anh và tự động hôn lên vai và lên cổ anh nữa. Sóng nước ở bể sục cứ dập dờn lên xuống rồi tràn cả ra ngoài theo nhịp thụt thò của tay anh vào trong lỗ bướm.
Mai chỉ còn biết rên và rên, cô đang muốn nhiều thật nhiều. Cô mong chờ cảm giác thốn căng và được nhét đầy tận sâu đến đáy.
-Ứ ứ ứ ứ… anh…anh ơi… ứ ứ ứ ứ… em thích…ứ ứ ứ ứ… em sướng… ứ ứ… em muốn quá anh ơi…ứ ứ…
Khánh đặt tay Mai xuống háng mình, chỉ vài hướng dẫn nhỏ cô đã lần tìm được con cu cứng ngắc sau lớp vải quần đùi của anh. Đây là lần đầu tiên cô dùng tay tiếp xúc với cái vật từng làm cô sướng bao đêm, cảm giác thật gợi dục và lôi cuốn. Khánh kéo chiếc quần con của mình xuống, con cu từ nãy bị giam cầm giờ mới được tự do khoe ra hoàn toàn sự cứng rắn. Mai vẫn còn đôi chút rụt rè, phải mất một lúc sau cô mới bắt đầu xóc nhè nhẹ theo bản năng.
-Hừ hừ…đúng rồi em yêu…hừ hừ…tay em làm tốt lắm…
Khánh dần cương to hết cỡ, anh thở ồ ồ theo nhịp xóc của Mai. Bàn tay Mai mỗi lúc một thành thạo em bóp nắn vừa vừa và không quên dùng ngón tay mình xoa vòng vòng trên đầu nấm.
Cả hai đang dìu dắt nhau đến miền sướng khoái, đến khi trong mắt nhau họ đều thấy ngọn lửa tình đã bốc cao ngùn ngụt thì họ dừng lại những mơn trớn xa xôi vừa rồi. Mai được anh nâng người rồi đặt cô ngồi đối mặt với anh. Đáy quần lót cô vẫn vạch sang một bên nên dương vật của anh dễ dàng chèn ngay vào rãnh âm hộ.
-Ôi…ư hư hư… anh ơi… ư hư hư… em khó chịu quá…hư hư… ôi…em nóng…
-Anh cũng thế, em tuyệt vời lắm em biết không…hừ hừ…anh cũng đang nóng hầm hập đây này…ô hô hô.
Mai cố tỳ cho thật sát rồi trượt dài lên xuống mỗi lúc một nhanh, cô thèm thuồng đến nỗi tự tìm cách thỏa mãn cho mình. Khánh ngỡ ngàng khi hôm nay người yêu mình chủ động, khoái cảm dâng trào khiến anh như sắp bùng nổ. Anh thì thào rất nhỏ vào tai cô.
-Em ơi mình vào giường nhé…hừ…anh không chịu nổi nữa rồi…để anh làm cho em sướng nhé…
Mai bẽn lẽn gật đầu, điều anh muốn cũng là điều cô đang thèm khát lúc này. Khánh bế bổng Mai lên trong khi con cu vẫn còn lủng lẳng. Khi anh đặt cô xuống giường cũng là lúc người Mai đã không còn mảnh vải, vú bướm cô ngồn ngộn đập thẳng vào mắt anh. Khánh gầm gừ rồi nhào lên giường như sói đói, anh muốn bắt đầu trận chiến ngay lúc này.
“Tính tinh tính tinh tính tình…” chuông điện thoại reo lên đúng thời điểm vô duyên nhất, cả hai người vốn dĩ định cho vào im lặng. Thế nhưng khi nhìn đến màn hình thì biết đấy là mẹ của Mai, họ cũng đành phải tách nhau ra. Khánh đi vào tắm lại còn Mai chùm chăn lên rồi Facetime cùng mẹ.
-Dạ con nghe đây mẹ…mẹ vẫn chưa đi ngủ sao ạ.
-Mẹ chưa, thấy cả ngày con không gọi nên mẹ phải gọi hỏi thăm xem 2 đứa thế nào.
-Tốt lắm mẹ à, chỉ có điều trên này đang có sương, trời tối xầm xì nên bọn con chẳng muốn đi đâu hết cả. Mẹ lại ở bên nhà chú Quảng ạ.
Qua màn hình điện thoại Mai nhìn thấy được khung cảnh khác biệt, đây không phải nhà cô, cô đoán đây là nhà riêng ông Quảng. Mai đoán hoàn toàn đúng, bà Bích mẹ nàng từ hôm nàng đi thì cũng không ở nhà mà lại sang đây ở. Đã hai năm nay rồi bà và ông ta qua lại công khai, chuyện ngủ lại ở nhà ông ta diễn ra đã quá nhiều lần nên bà chẳng ngại mà gật đầu.
-Ừ, ở nhà một mình vừa buồn lại vừa sợ, mẹ bảo chú Quảng đón mẹ sang từ chiều hôm qua. Xem bắn pháo hoa giao thừa xong nhưng mẹ ngại cũng chẳng muốn về. Thế hai đứa trên đấy đón giao thừa có vui không.
-Mẹ biết rõ con quá rồi chứ còn gì nữa, giao thừa giao thiếu con có mặn mà gì đâu, hôm qua con uống hơi nhiều nên ngủ luôn từ sớm.
-Khổ thân thằng Khánh, cũng chịu chung bị nhốt trong phòng. Thế nó đâu rồi, có phàn nàn gì không.
-Anh ấy đang đi tắm mẹ ạ, anh ấy cũng chơi chán với mọi người trong công ty con, đến đêm mới về đi ngủ. Trên này thích nhất là khoản tắm khoáng nóng, cứ nằm lim dim trong bể sục cũng hết ngày.
-Vậy thích nhỉ, hôm nào mẹ và chú cũng sắp xếp xem sao.
Mai cũng rất đồng tình chuyện này, mẹ nàng năm nay cũng có tuổi, tắm khoáng nóng lại có nhiều cái lợi, nếu ông Quảng có thời gian cho mẹ đi là tốt nhất.
-Vâng thế mẹ bảo chú thu xếp rồi đi đi ạ, đi trong mùa lạnh này con thấy là hợp lý nhất, mùa này trên đây bình yên lắm.
Bà Bích bên kia đang gật đầu định nói tiếp thì “cạch” cửa phòng tắm bật mở ông Quảng lau đầu rồi bước ra. Bà Bích phải quay vội mà hình tránh cho Mai khỏi nhìn thấy cảnh tượng đau mắt.
Nhưng bà Bích đâu hay khi màn hình quay đi tránh được cảnh quay trực tiếp thì con gái bà lại chứng kiến toàn bộ qua gương. Chỉ tầm 2 giây nhưng cái hình ảnh kia không thể nào phai đi được. Ông Quảng đen xì trên đầu vẫn còn đang lau khô bằng khăn tắm, nhưng thứ làm nàng ấn tượng hay nói đúng hơn là ám ảnh lại nằm ở phía dưới.
Phía dưới ông Quảng lõa lồ, con cu đen nhẻm ỉu xìu cũng đã bằng nửa già cổ tay dài lẵng nhẵng chẳng khác gì quả chuối xanh.Xem nội dung: 373827 Bà Bích nói ông mấy câu rồi mới tiếp tục nói chuyện cùng con gái. Thế nhưng từ đấy về sau bà nói gì Mai chẳng còn rõ nữa. Trong đầu nàng chỉ còn đầy ắp cái vật tròn dài lủng lẳng đen xì kia.
Từ bụng nàng trào dâng một luồng nhiệt nóng bừng dồn lên đến ngực, thế rồi mặt nàng hồng đỏ khiến nàng vội vàng chào mẹ rồi tắt máy.
Giờ mà nàng vẫn còn thở dồn dập không dứt, nàng bị sao đây, hôm qua là một giấc mơ đến gần như hoang tưởng để nàng in hằn kí ức về cảm giác được vật gi đó cào móc từ bên trong. Hôm nay thì đến lượt hình ảnh ông cha dượng tương lai để chuồng làm nàng ám ảnh về cây dương vật ngoại cỡ. Khoái cảm vừa rồi ở bể sục đã chút nào lắng lại thì giờ này lại bùng lên vô cùng mạnh mẽ.
Nàng áy náy, nàng tự trách mình nhưng không thể nào chối bỏ rằng lúc này nàng đang bị kích thích. Khánh vừa lau khô người bước ra thì bắt gặp ánh mắt đầy lửa dục của Mai đang nhìn mình. Rồi nàng buông xuôi chiếc chăn trên người chẳng để Khánh kịp định thần đã trần truồng tìm đến anh.
Mai đang sợ, cô sợ mình lăng loàn hư hỏng, cô sợ mình hướng tâm về những thèm thuồng sai trái. Cô lao vào Khánh như một sự khỏa lấp và trốn tránh, cô hi vọng thay đổi những hình ảnh phi thực tế kia bằng anh. Cô cuồng nhiệt, hay nói đúng hơn là bắt mình cuồng nhiệt.
Khánh đâu hiểu được lí do, anh chỉ thấy người yêu đến với mình thì ra sức mà chiều chuộng. Đêm đó anh đã làm hết sức, cô cũng đã rên rỉ kêu gào nhưng với cô đã đủ chưa hay còn thiếu. Những hình ảnh, những kí ức hoang đường kia đã có thể tự kết thúc hay cô đang gồng người bắt mình phải quên đi.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
chap này demo à mà ngắn thế bác
 

zinzin6996

Tao là gay
Nên để cho Mai sa ngã từ từ thôi thì hay.một là bị tống tình hoặc là bị hiếp rồi dần dần sa ngã nó kích thích hơn
 

Lituchi

Yếu sinh lý
Chủ thớt
ch55_Cầu hôn
Kì nghỉ dưỡng cuối cùng cũng kết thúc. Những ngày trên resort này khiến mọi người như đã sạc lại năng lượng cho mình. Buổi trưa khi mọi người tập trung hết lại nhìn ai cũng hồng hào tươi sáng, hầu như tất cả đều hài lòng với chuyến nghỉ dưỡng năm nay. Có người coi đây là trải nghiệm tốt nhưng cũng có những kẻ lại nhớ về nơi đây như một kỉ niệm tuyệt vời không thể nào quên. Còn Mai có những ý nghĩ đến đúng thời điểm này cô chỉ mong rũ bỏ.
Suốt cả đoạn đường về Hà Nội Mai nhắm hờ mắt tựa vào vai anh làm như đang ngủ nhưng thật ra trong đầu nàng đang hỗn loạn đấu tranh. Hôm nay nàng bình tĩnh hơn nhiều, cũng ít bị những hình ảnh hoang đường kia quấy nhiễu. Nàng cảm thấy đây mới chính là mình, mọi suy nghĩ cũng vì thế mà thực tế và thông suốt hơn.
Cái cảm giác trong mơ ấy dù có hưng phấn mỹ diệu cỡ nào cũng chỉ là ảo giác, không thể u mê mà đi kiếm tìm một thứ mù mờ chẳng biết ở đâu như thế được. Còn hình ảnh về chú Quảng càng phải gạt bỏ hoàn toàn ra khỏi tâm trí, dù nó có kích thích đến đâu nàng cũng không thể tơ tưởng về nó, đó là sự sai trái đến không thể nào chấp nhận.
Thực tế tốt đẹp nhất của nàng chính là anh. Khánh là một người đàn ông tử tế biết yêu thương và đủ điều kiện để cho cô một cuộc sống sung túc đủ đầy. Từ nay những ảo giác hoang đường cùng với sự tơ tưởng sai trái của cô sẽ ở lại cái resort kia không bao giờ nhắc đến nữa. Bất giác nàng ôm chặt tay anh hơn và dựa hẳn đầu vào vai anh, cứ thế Mai yên bình ngủ về đến Hà Nội.
Về đến nhà là cả hai người gần như bị công việc dìm ngập đến không thể ngẩng đầu lên được. Khánh thì tìm thêm được một vài đối tác, cũng mất kha khá thời gian để tìm được nhân tuyển cho việc quản lý công ty. Còn Mai sếp mới coi trọng cô vô hình chung làm trọng trách của cô cũng nhiều lên không ít. Tuy chẳng tham vọng trèo cao hay cạnh tranh chức tước gì, nhưng cô cũng không muốn trở nên kém cỏi trong mắt của bất kì ai.
Còn chuyện ở khu nghỉ dưỡng cũng đã từng có lúc khiến Mai xao động, đấy là khi cô gặp ông Quảng. Chỉ là một chốc lát với vài ba câu hỏi thăm khi ông đến đón mẹ nàng đi chơi cũng khiến cô bồn chồn khó xử. Nhưng rất may là Mai vẫn che dấu được cảm xúc của mình, từ đấy cô tránh tiếp xúc gần với ông ta và tự nhủ với bản thân rằng việc cô ám ảnh trong đầu là cực kì sai trái.
Cô chú tâm để ý đến cảm xúc của Khánh và làm nhiều hành động tình cảm với anh hơn. Tình cảm hai người phát triển rất nhanh chóng, đặc biệt là từ phía Khánh, anh làm mọi thứ cho cô vui, tặng quà bất chấp và luôn nâng niu và dành hết cho cô ngọt ngào.
Thêm một thời gian nữa trôi qua là Tết Nguyên đán lại đến gần, tặng quà dọn dẹp hỏi thăm..vv… khó khăn lắm hai người mới có được một buổi hẹn hò trọn vẹn. Ngày Valentine năm nay cũng là ngày giáp Tết, sau nốt hôm nay trên Hà Nội thì mai Khánh cũng trở về quê, đến mùng 2 anh mới lại xuống đây đón cô lên nhà mình ăn tết.
Hà Nội hôm nay vô cùng tấp nập, các cặp đôi nô nức đón mừng ngày hội dành riêng cho tình nhân. Mai và Khánh cũng hòa chung trong dòng người, họ lại tìm về điểm hẹn hò quen thuộc ở quán cafe có góc nhỏ dành riêng cho 2 người.
Vẫn thức uống cũ được mấy bạn phục vụ bưng lên có khác là hôm nay Mai còn ôm theo một bó hoa hồng đỏ thắm. Bó hoa cầu kì vừa đủ 99 bông khiến ai liếc qua cũng phải tấm tắc gật đầu.
-Anh cầu kì quá cơ, đón em đi chơi được rồi hoặc tặng thêm thứ gì đơn giản mà thôi, bó hoa to bổ chảng ai đi qua cũng nhìn.
ngo-y-1564646106-c2esd.jpg

-Hì hì, mấy khi có dịp đặc biệt như này cũng phải tặng cái gì đặc biệt hơn chứ. Hoa bình thường vẫn đặt lên công ty giờ tặng thêm giống vậy thì sơ sài quá, hì hì, anh thấy bó hoa này vào tay em đẹp hẳn ra.
-Dẻo miệng, hoa hồng nhập khẩu đẹp sẵn rồi chứ em thì làm thế nào cho hoa đẹp được chứ.
-Anh nói thật, không chỉ hoa, mà quần áo, đồ trang sức khi mang trên người em đều đẹp lên trông thấy. Vì thế anh mới rất thích mua đồ cho em, ngắm những thứ xinh đẹp ấy ở trên người em đẹp hơn gấp bội thật sự rất thư giãn.
Mai che miệng cười nắc nẻ vì lời tán tỉnh của anh, cô đưa mắt sang nhìn anh một cách âu yếm, đấy coi như là phần thưởng cho sự thú vị anh mang lại. Lúc này Khánh đang khuấy cafe và nhìn lại cô một cách say đắm, nhưng vì không chú ý anh lỡ làm một ít cafe rơi vào tay áo khoác của cô.
-Thôi chết rồi, anh vô ý quá, em vào nhà vệ sinh tẩy sạch đi kẻo lại để lại vết ố thì xấu lắm.
Nghe thấy vậy Mai cũng sợ hỏng chiếc áo da đắt tiền mà đứng lên, cô vào nhà vệ sinh mang theo một lon soda với mấy lát chanh, chắc chỉ mất một hai phút là sạch sẽ. Ở ngoài này khi Mai vừa rời bước cũng là khi rất nhiều phục vụ mang theo bao nhiêu là đồ lỉnh kỉnh đi vào.
Mai đang trong nhà vệ sinh lúi húi, cũng may là cô phản ứng nhanh thế nên vết cafe đã gần như sạch bóng, nếu không chú ý nhìn gần chắc chẳng có người nào nhận ra. Nhưng lúc cô đang định đi ra thì điện của quán tự nhiên vụt tắt, tất cả tối om khiến Mai cũng hơi thấy sợ.
May sao chưa đầy một phút thì có một bạn nhân viên cầm theo cây đèn tích điện vào trong rồi trấn an tất cả mọi người nơi đây.
-Các chị không cần lo, cũng đừng đi ra ngoài vội, bên ngoài vừa có người làm đổ vỡ rất nhiều ly cốc, mảnh thủy tinh còn vương vãi rất nguy hiểm. Các chị chịu khó chỉ 5p nữa thôi là ổn rồi.
Mọi người yên tâm chờ 5p rồi đi theo bé nhân viên ra ngoài. Bên ngoài mọi người vẫn ngồi nguyên vị, mỗi bàn có thêm cây nến nhỏ nhìn còn lãng mạn ấm cúng hơn lúc chưa mất điện. Đi càng gần về góc quen thuộc của mình Mai càng ngày càng thấy lạ, mọi hôm chỗ đấy luôn là khu vực im ắng ít ai để ý nhất. Nhưng hiện tại càng đến gần càng thấy đây lại là vùng sáng nhất trong quán lúc này.
Khi mọi thứ đã rõ ràng hết cả cô đã vô cùng bất ngờ, Khánh đang đứng đó xung quanh có rất nhiều bóng bay, hoa và những dải màu lung linh. Anh đang nhìn về phía cô rồi quỳ một chân xuống và mở ra chiếc hộp gấm trong tay. Một chiếc nhẫn có đính kim cương lấp lánh, anh tha thiết nhìn cô và nói.
nhan-cau-hon-16810454485701977721758.jpg

-Anh biết thời gian mình bên nhau còn quá ngắn, thử thách cho anh cũng chưa đủ nhiều nên bắt em quyết định bây giờ còn quá sớm. Thế nhưng cứ mỗi đêm về sau khi mình tạm biệt anh lại thấy hụt hẫng trống vắng. Anh thấy thời gian bên em không bao giờ là đủ, anh muốn bên em thật nhiều thật nhiều, anh không muốn phải nằm ôm nỗi nhớ trằn trọc cả đêm. Nếu như em cũng có lúc nào đó nhớ anh thì đồng ý làm vợ anh nhé. Những gì anh hứa anh sẽ cố gắng làm bằng được, chỉ mong không phải chở em về nhà mỗi đêm rồi chia tay ở gốc cây, muỗi cắn đau lắm.
Mọi người xung quanh cũng chú ý về phía này, thấy lời cầu hôn của anh rất chân thành thì cùng giúp anh hô lớn.
-ĐỒNG Ý… ĐỒNG Ý… ĐỒNG Ý… ĐỒNG Ý…
Mai mất vài phút đắn đo thì gật đầu rồi muốn đỡ anh lên.
-Anh làm gì thế này, xấu hổ chết đi được, đã vào trong góc uống cafe để đỡ bị người ta chú ý thế mà anh còn làm rùm beng như vậy.
Khánh lồng chiếc nhẫn vào tay Mai xong rồi mới đứng dậy và hôn cô, anh vừa bất ngờ lại vừa vui vì không nghĩ Mai đồng ý nhanh như thế. Thực ra lần cầu hôn này anh làm cốt để Mai có thể yên tâm rằng anh thật lòng muốn gắn bó chứ không phải qua đường. Anh đã chuẩn bị tinh thần nếu cô lắc đầu sẽ tiếp tục cầu hôn vào lần khác.
Lúc này Mai đang ngắm nhìn chiếc nhẫn còn mọi người vẫn nhìn tới đây, thỉnh thoảng còn nói mấy lời chúc mừng cho cả hai, họ cũng cảm ơn vì Khánh mời họ uống nước. Để có màn cầu hôn này Khánh đã bao hết cả quán, đồng thời thỏa thuận với ông chủ sắp xếp màn cúp điện lúc Mai vào nhà vệ sinh. Mọi chuyện êm xuôi, Mai cũng gật đầu đồng ý, thật bõ công còn tiền nước mời họ anh chẳng để ý làm gì.
Chiếc nhẫn trên tay Mai thật đẹp, cô đã từng rất khao khát có một chiếc như vậy hoặc có khi chẳng cần quý giá đến mức này cũng được.
don-tim-nang-cung-cac-thiet-ke-nhan-cau-hon-thoi-thuong-hinh-1.jpg
Thế nhưng giờ cô có nó rồi cảm xúc cũng chẳng mấy chập chờn, có thể từ đầu cô đã biết Khánh sẽ sớm tính đến chuyện kết hôn. Hoặc cũng có thể vì trong chuyện lần này mọi thứ cô đều mặc cho Khánh chủ động, cô chỉ xinh đẹp và đáp lại anh chút ít cũng đủ rồi.
Sau đó họ ngồi nói chuyện về dự định cưới khi nào, hai người đều đã tự lập khá lâu, thế nên chuyện này có thể thoải mái tự quyết định. Cha mẹ hai bên cũng đều là những người hiện đại không quá tin vào chuyện duy tâm, chỉ cần họ sẵn sàng kết hôn thì hai gia đình sẽ hoàn toàn đồng ý. Có khi họ còn muốn thật khẩn trương ấy chứ, ngày giờ thì sắp xếp sao cho thuận tiện nhất là được.
-Ngày hôm nay là valentine đỏ em đã trao cho anh cái gật đầu là món quà cực kì ý nghĩa thì 14/3 anh sẽ tặng lại cho em một đám cưới thật linh đình. Em thấy vậy được không, liệu mẹ em sẽ đồng ý chứ.
-Chắc không sao đâu, họ hàng trên này của nhà em cũng ít, chỉ sợ cập dập quá làm khó bố mẹ anh thôi.
-Không lo, còn cả tháng mà, nhà cửa ở quê cũng mới sửa lại chưa lâu, phòng anh sắm cũng chỉ mất 2 ngày. Tết nhất xong thời gian còn nhiều anh lo được. Em cứ hỏi mẹ xem có gì cần chuẩn bị thêm nữa thì bảo anh.
Rồi họ cũng bàn tính thêm về nơi đặt tiệc, chụp ảnh cưới,...vv… nói chung mọi chuyện tương đối vội vàng nhưng vấn đề không quá khó giải quyết cũng bởi Khánh có tiền, mà tiền thì có vạn năng.
Đúng như họ dự liệu, khi biết tin họ muốn tổ chức đám cưới thì cả bố mẹ Khánh lẫn bà Bích mẹ Mai đều cổ vũ nhiệt tình. Họ mừng vui thấy rõ, vấn đề vội vàng cũng được họ sắp xếp đâu vào đấy.
Vậy là tết xong Khánh và Mai lại tất bật chuẩn bị cho đám cưới, mọi việc từ tìm nhà hàng tổ chức, chụp ảnh rồi mời cưới đều phải nhanh chóng hoàn thành trong một tháng. Mọi thứ tưởng chừng bất khả thi nhưng cuối cùng vẫn xong xuôi ổn thỏa, Mai cũng chỉ cần quan tâm để ngày ấy mình làm sao cho thật đẹp là đủ rồi.
1-1562641734267436417804.jpg
 
Bên trên