sjcksjzjxn
Yếu sinh lý
Sống 30 năm cuộc đời nghĩ mà buồn. Kiểu giờ t thấy thời độc thân sống cũng khổ rồi giờ t chỉ muốn ở một mình chứ ko muốn lập gđ để khổ kiểu khác.
+ gđ t ko hạnh phúc, ba t gia trưởng tồi tệ, chửi đánh mẹ con t, gây khủng hoảng tinh thần t rất nhiều. Ba t cũng chẳng dạy dỗ gì còn như vùi dập để t ko phát triển đc vậy, t có vấn đề về nhận thức, vì tâm trí t chỉ có hoảng loạn sợ hãi lo âu.
+ anh chị em t xung khắc, bất hòa, chửi nhau thậm tệ, mệnh ai nấy sống.
Bọn m cảm tưởng như có bố, có ace mà như ko có, họ còn gây đau khổ cho t.
+ t ngoại hình xấu xí, bệnh tật đầy mình, liên quan đến tim, còn bị đủ thứ bệnh tâm thần, trầm cảm, rối loạn lo âu, người t nó yếu đuối cả về sức khỏe thể chất và tinh thần, đã vậy t còn chịu sự đày đọa tinh thần chửi bới dọa nạt của bố t lên mẹ con t. Lúc đó t run rẩy, t thấy rất tệ.
+ t nằm nghĩ lại những gì trước đây, t hành xử với bạn bè, với đồng nghiệp với sếp với mọi người như một đứa ngu, t cảm tính, t dễ bị lợi dụng, coi thường, t dễ phụ thuộc cảm xúc vào người khác, t khó đưa ra quyết định, k có lập trường, suy nghĩ t rối loạn và t làm gì cũng dằn vặt hối hận. T nông nổi, ko biết suy nghĩ. T dễ bị người khác đánh giá, khó chịu, ghét. T ko có giá trị, ko có năng lực, ngại khó vì đầu t luôn căng thẳng, t chán nản và t chỉ muốn thu mình trong phòng.
xong t tự hỏi "vì sao lại thế nhỉ?" vì tinh thần và sức khỏe t yếu nên mới vậy. Yếu đến mức t ko sống đc cs như người bt. T ko đi xe máy đc. K có bạn bè. Cũng ko kết hôn sinh con. Cái tính t rất tiêu cực như t bị nghiện tiêu cực vậy. T sợ làm ảnh hưởng người khác vì họ tiếp xúc với t sẽ thấy mệt thấy áp lực. Hiện giờ t chán nản cùng cực. T sống vật vờ qua ngày. T chẳng làm gì cả vì t k làm nổi cái gì, làm cái gì một tg t cũng tự hủy bỏ hết và lại trở về số 0. T làm gì cũng thấy ko hiệu quả. T hào hứng đi chợ nấu ăn nhưng nấu dở ko ai ăn đc. T mua đồ nhưng đồ tào lao ko dùng đc. T tiêu tiền thì tiêu hoang phí như ném tiền vào sọt rác vậy. Mqh xã giao đã từng có thì t hủy hết. T làm cái gì xong t cũng dằn vặt hối hận tội lỗi hủy bỏ, rồi t chán t đéo làm gì luôn vì làm đéo ra gì.
Trước đây t bị áp đặt bắt t làm theo ý ba t, t thì dễ bị tác động bởi ngoại cảnh, t nghĩ giờ t u30 rồi. Ba mẹ t cũng già bệnh tật chẳng biết sống vs t đc bn năm nữa. Ace thì cũng ko dựa đc. T lo âu về tương lai. T vô tích sự yếu kém như thế này tương lai t sẽ ra sao...
+ gđ t ko hạnh phúc, ba t gia trưởng tồi tệ, chửi đánh mẹ con t, gây khủng hoảng tinh thần t rất nhiều. Ba t cũng chẳng dạy dỗ gì còn như vùi dập để t ko phát triển đc vậy, t có vấn đề về nhận thức, vì tâm trí t chỉ có hoảng loạn sợ hãi lo âu.
+ anh chị em t xung khắc, bất hòa, chửi nhau thậm tệ, mệnh ai nấy sống.
Bọn m cảm tưởng như có bố, có ace mà như ko có, họ còn gây đau khổ cho t.
+ t ngoại hình xấu xí, bệnh tật đầy mình, liên quan đến tim, còn bị đủ thứ bệnh tâm thần, trầm cảm, rối loạn lo âu, người t nó yếu đuối cả về sức khỏe thể chất và tinh thần, đã vậy t còn chịu sự đày đọa tinh thần chửi bới dọa nạt của bố t lên mẹ con t. Lúc đó t run rẩy, t thấy rất tệ.
+ t nằm nghĩ lại những gì trước đây, t hành xử với bạn bè, với đồng nghiệp với sếp với mọi người như một đứa ngu, t cảm tính, t dễ bị lợi dụng, coi thường, t dễ phụ thuộc cảm xúc vào người khác, t khó đưa ra quyết định, k có lập trường, suy nghĩ t rối loạn và t làm gì cũng dằn vặt hối hận. T nông nổi, ko biết suy nghĩ. T dễ bị người khác đánh giá, khó chịu, ghét. T ko có giá trị, ko có năng lực, ngại khó vì đầu t luôn căng thẳng, t chán nản và t chỉ muốn thu mình trong phòng.
xong t tự hỏi "vì sao lại thế nhỉ?" vì tinh thần và sức khỏe t yếu nên mới vậy. Yếu đến mức t ko sống đc cs như người bt. T ko đi xe máy đc. K có bạn bè. Cũng ko kết hôn sinh con. Cái tính t rất tiêu cực như t bị nghiện tiêu cực vậy. T sợ làm ảnh hưởng người khác vì họ tiếp xúc với t sẽ thấy mệt thấy áp lực. Hiện giờ t chán nản cùng cực. T sống vật vờ qua ngày. T chẳng làm gì cả vì t k làm nổi cái gì, làm cái gì một tg t cũng tự hủy bỏ hết và lại trở về số 0. T làm gì cũng thấy ko hiệu quả. T hào hứng đi chợ nấu ăn nhưng nấu dở ko ai ăn đc. T mua đồ nhưng đồ tào lao ko dùng đc. T tiêu tiền thì tiêu hoang phí như ném tiền vào sọt rác vậy. Mqh xã giao đã từng có thì t hủy hết. T làm cái gì xong t cũng dằn vặt hối hận tội lỗi hủy bỏ, rồi t chán t đéo làm gì luôn vì làm đéo ra gì.
Trước đây t bị áp đặt bắt t làm theo ý ba t, t thì dễ bị tác động bởi ngoại cảnh, t nghĩ giờ t u30 rồi. Ba mẹ t cũng già bệnh tật chẳng biết sống vs t đc bn năm nữa. Ace thì cũng ko dựa đc. T lo âu về tương lai. T vô tích sự yếu kém như thế này tương lai t sẽ ra sao...


