Tâm sự đêm khuya. T vô tích sự quá.

sjcksjzjxn

Yếu sinh lý
Sống 30 năm cuộc đời nghĩ mà buồn. Kiểu giờ t thấy thời độc thân sống cũng khổ rồi giờ t chỉ muốn ở một mình chứ ko muốn lập gđ để khổ kiểu khác.
+ gđ t ko hạnh phúc, ba t gia trưởng tồi tệ, chửi đánh mẹ con t, gây khủng hoảng tinh thần t rất nhiều. Ba t cũng chẳng dạy dỗ gì còn như vùi dập để t ko phát triển đc vậy, t có vấn đề về nhận thức, vì tâm trí t chỉ có hoảng loạn sợ hãi lo âu.
+ anh chị em t xung khắc, bất hòa, chửi nhau thậm tệ, mệnh ai nấy sống.
Bọn m cảm tưởng như có bố, có ace mà như ko có, họ còn gây đau khổ cho t.
+ t ngoại hình xấu xí, bệnh tật đầy mình, liên quan đến tim, còn bị đủ thứ bệnh tâm thần, trầm cảm, rối loạn lo âu, người t nó yếu đuối cả về sức khỏe thể chất và tinh thần, đã vậy t còn chịu sự đày đọa tinh thần chửi bới dọa nạt của bố t lên mẹ con t. Lúc đó t run rẩy, t thấy rất tệ.
+ t nằm nghĩ lại những gì trước đây, t hành xử với bạn bè, với đồng nghiệp với sếp với mọi người như một đứa ngu, t cảm tính, t dễ bị lợi dụng, coi thường, t dễ phụ thuộc cảm xúc vào người khác, t khó đưa ra quyết định, k có lập trường, suy nghĩ t rối loạn và t làm gì cũng dằn vặt hối hận. T nông nổi, ko biết suy nghĩ. T dễ bị người khác đánh giá, khó chịu, ghét. T ko có giá trị, ko có năng lực, ngại khó vì đầu t luôn căng thẳng, t chán nản và t chỉ muốn thu mình trong phòng.
xong t tự hỏi "vì sao lại thế nhỉ?" vì tinh thần và sức khỏe t yếu nên mới vậy. Yếu đến mức t ko sống đc cs như người bt. T ko đi xe máy đc. K có bạn bè. Cũng ko kết hôn sinh con. Cái tính t rất tiêu cực như t bị nghiện tiêu cực vậy. T sợ làm ảnh hưởng người khác vì họ tiếp xúc với t sẽ thấy mệt thấy áp lực. Hiện giờ t chán nản cùng cực. T sống vật vờ qua ngày. T chẳng làm gì cả vì t k làm nổi cái gì, làm cái gì một tg t cũng tự hủy bỏ hết và lại trở về số 0. T làm gì cũng thấy ko hiệu quả. T hào hứng đi chợ nấu ăn nhưng nấu dở ko ai ăn đc. T mua đồ nhưng đồ tào lao ko dùng đc. T tiêu tiền thì tiêu hoang phí như ném tiền vào sọt rác vậy. Mqh xã giao đã từng có thì t hủy hết. T làm cái gì xong t cũng dằn vặt hối hận tội lỗi hủy bỏ, rồi t chán t đéo làm gì luôn vì làm đéo ra gì.
Trước đây t bị áp đặt bắt t làm theo ý ba t, t thì dễ bị tác động bởi ngoại cảnh, t nghĩ giờ t u30 rồi. Ba mẹ t cũng già bệnh tật chẳng biết sống vs t đc bn năm nữa. Ace thì cũng ko dựa đc. T lo âu về tương lai. T vô tích sự yếu kém như thế này tương lai t sẽ ra sao...
 

_Nát_

Buồi To Nhất Nước
Sống 30 năm cuộc đời nghĩ mà buồn. Kiểu giờ t thấy thời độc thân sống cũng khổ rồi giờ t chỉ muốn ở một mình chứ ko muốn lập gđ để khổ kiểu khác.
+ gđ t ko hạnh phúc, ba t gia trưởng tồi tệ, chửi đánh mẹ con t, gây khủng hoảng tinh thần t rất nhiều. Ba t cũng chẳng dạy dỗ gì còn như vùi dập để t ko phát triển đc vậy, t có vấn đề về nhận thức, vì tâm trí t chỉ có hoảng loạn sợ hãi lo âu.
+ anh chị em t xung khắc, bất hòa, chửi nhau thậm tệ, mệnh ai nấy sống.
Bọn m cảm tưởng như có bố, có ace mà như ko có, họ còn gây đau khổ cho t.
+ t ngoại hình xấu xí, bệnh tật đầy mình, liên quan đến tim, còn bị đủ thứ bệnh tâm thần, trầm cảm, rối loạn lo âu, người t nó yếu đuối cả về sức khỏe thể chất và tinh thần, đã vậy t còn chịu sự đày đọa tinh thần chửi bới dọa nạt của bố t lên mẹ con t. Lúc đó t run rẩy, t thấy rất tệ.
+ t nằm nghĩ lại những gì trước đây, t hành xử với bạn bè, với đồng nghiệp với sếp với mọi người như một đứa ngu, t cảm tính, t dễ bị lợi dụng, coi thường, t dễ phụ thuộc cảm xúc vào người khác, t khó đưa ra quyết định, k có lập trường, suy nghĩ t rối loạn và t làm gì cũng dằn vặt hối hận. T nông nổi, ko biết suy nghĩ. T dễ bị người khác đánh giá, khó chịu, ghét. T ko có giá trị, ko có năng lực, ngại khó vì đầu t luôn căng thẳng, t chán nản và t chỉ muốn thu mình trong phòng.
xong t tự hỏi "vì sao lại thế nhỉ?" vì tinh thần và sức khỏe t yếu nên mới vậy. Yếu đến mức t ko sống đc cs như người bt. T ko đi xe máy đc. K có bạn bè. Cũng ko kết hôn sinh con. Cái tính t rất tiêu cực như t bị nghiện tiêu cực vậy. T sợ làm ảnh hưởng người khác vì họ tiếp xúc với t sẽ thấy mệt thấy áp lực. Hiện giờ t chán nản cùng cực. T sống vật vờ qua ngày. T chẳng làm gì cả vì t k làm nổi cái gì, làm cái gì một tg t cũng tự hủy bỏ hết và lại trở về số 0. T làm gì cũng thấy ko hiệu quả. T hào hứng đi chợ nấu ăn nhưng nấu dở ko ai ăn đc. T mua đồ nhưng đồ tào lao ko dùng đc. T tiêu tiền thì tiêu hoang phí như ném tiền vào sọt rác vậy. Mqh xã giao đã từng có thì t hủy hết. T làm cái gì xong t cũng dằn vặt hối hận tội lỗi hủy bỏ, rồi t chán t đéo làm gì luôn vì làm đéo ra gì.
Trước đây t bị áp đặt bắt t làm theo ý ba t, t thì dễ bị tác động bởi ngoại cảnh, t nghĩ giờ t u30 rồi. Ba mẹ t cũng già bệnh tật chẳng biết sống vs t đc bn năm nữa. Ace thì cũng ko dựa đc. T lo âu về tương lai. T vô tích sự yếu kém như thế này tương lai t sẽ ra sao...
M viết hơi dài mà t say chỉ đọc được đoạn đâu nên góp ý như này :
Khi m biết nhận ra những khiếm khuyết cũng như hoàn cảnh của mình thì sao m ko nghĩ về mẹ m mà cố gắng . Sao cứ phải lý do về hoàn cảnh gd về ba m mà này kia . Nhận ra những cái thiêis và biết cái gì cần và đủ cho mình lại ko làm thì m cũng ra gì đâu. 30 rồi sn lại đi chứ 40 thì lại khác nhiều đo, sn tích cực lên tml
 
Chỉnh sửa lần cuối:

sjcksjzjxn

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Vậy thì mày lo mà sửa đi chứ sao.

Đời mày bất hạnh khi có thg cha khôn nạn. Nhưng mày vẫn hơn thằng Nick vuijic
Kiểu ngta sống khôn ngoan vl còn t sống ngu dại khờ quá. Giờ t tiết chế lại thôi. Sống yêu bản thân, sống có nguyên tắc, và tĩnh tâm, ko lo lắng sợ hãi và bị người khác tác động nữa.
Ba t gây khổ đau cho t quá. T ko tiếp thu đc cái gì và có rào cản như cứ nhấn chìm t xuống v.T giờ kiểu t yếu ớt tổn thương quá nhiều mỗi ngày t sống t chỉ cố gắng làm gì đó t thích khiến t chill.
 

tuanphong

Yếu sinh lý
đủ tri thức viết và nhận biết vấn đề, thì đứng dậy mà làm, đừng kêu ca than vãn, đàn ông phải thế. Làm việc lớn đéo dc, làm việc nhỏ, tận tâm, trồng cây đừng mong hái quả nhanh, làm nhân viên chả nổi ức chế với sếp, làm thì đéo đến nơi đến chốn nhưng luôn nghĩ mình bị đối xử bất công. Chăm chỉ giúp đỡ người khác, không ngại khó. Như là mày trồng 1 cái cây, chăm bón từng ngày, mỗi ngày 1 tí, nó mới đến ngày có quả. Đéo có đường tắt, may mắn cha mẹ cho bệ phóng cao tầm nhìn rộng thì bay nhanh hơn. Xuất phát điểm thấp hơn thì phải nỗ lực gấp 5, gấp 10.
 

Cyborg09

Tao là gay
Trên thế gian này, m nên nhớ, biết bao nhiêu người ngoài kia còn hoàn cảnh, còn cùng cực hơn mày gấp trăm vạn lần, có lẽ m chưa thấy đâu, nhưng người ta vẫn sống khỏe, sống nhăn răng... và cười tươi.
Cái quan trọng nhất là m vẫn tồn tại để mà cảm hết cái đắng cay đôi khi lẫn chút ngòn bùi xung quanh mày, những cái đó mới chính là hương vị của cuộc sống..
Ùm, Xàm này rất nhiều thằng như m, nên m cứ tự tin, yên tâm mà vượt qua những điều đó đi.
... Hãy cứ vô tư và lạc.. lạc.. lạc.. lạc quan lên em ơi... 😘
 

_Nát_

Buồi To Nhất Nước
Kiểu ngta sống khôn ngoan vl còn t sống ngu dại khờ quá. Giờ t tiết chế lại thôi. Sống yêu bản thân, sống có nguyên tắc, và tĩnh tâm, ko lo lắng sợ hãi và bị người khác tác động nữa.
Ba t gây khổ đau cho t quá. T ko tiếp thu đc cái gì và có rào cản như cứ nhấn chìm t xuống v.T giờ kiểu t yếu ớt tổn thương quá nhiều mỗi ngày t sống t chỉ cố gắng làm gì đó t thích khiến t chill.
Ba mày gây tổn thương cho m và ảnh hưởng tâm lý m từ nhỏ. Nhưng giờ t thấy bản thân m nhận biết đúng sai và như nào hết rồi nên dừng đổ lỗi hay mong sự thông cảm hay thương hại của ng đời mà thay đổi suy nghiz sống mạnh mẽ lên . Cha mẹ mày rồi cũng già mất m hận cả đời và đổ lỗi mãi à trong khi cuộc đời còn lại của m còn dài và m phải tự sống. Buồn lên đây than nhưng phải lạc quan lên chứ đừng ấu trĩ biện minh vì này kia
 

sjcksjzjxn

Yếu sinh lý
Chủ thớt
M viết hơi dài mà t say chỉ đọc được đoạn đâu nên góp ý như này :
Khi m biết nhận ra những khiếm khuyết cũng như hoàn cảnh của mình thì sao m ko nghĩ về mẹ m mà cố gắng . Sao cứ phải lý do về hoàn cảnh gd về ba m mà này kia . Nhận ra những cái thiêis và biết cái gì cần và đủ cho mình lại ko làm thì m cũng ra gì đâu. 30 rồi sn lại đi chứ 40 thì lại khác nhiều đo, sn tích cực lên tml
Vài ba ngày t lại suy nghĩ bức xúc về gđ về ba t. T làm nhưng t k làm đc k thay đổi đc k tích cực đc. T luôn chán nản và như có gì cứ nhấn chìm t xuống. T quá yếu ớt :((((
 

sjcksjzjxn

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Trên thế gian này, m nên nhớ, biết bao nhiêu người ngoài kia còn hoàn cảnh, còn cùng cực hơn mày gấp trăm vạn lần, có lẽ m chưa thấy đâu, nhưng người ta vẫn sống khỏe, sống nhăn răng... và cười tươi.
Cái quan trọng nhất là m vẫn tồn tại để mà cảm hết cái đắng cay đôi khi lẫn chút ngòn bùi xung quanh mày, những cái đó mới chính là hương vị của cuộc sống..
Ùm, Xàm này rất nhiều thằng như m, nên m cứ tự tin, yên tâm mà vượt qua những điều đó đi.
... Hãy cứ vô tư và lạc.. lạc.. lạc.. lạc quan lên em ơi... 😘
T giờ đang tập tĩnh tâm bình tĩnh lạc quan mà sống.
 

sjcksjzjxn

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ba mày gây tổn thương cho m và ảnh hưởng tâm lý m từ nhỏ. Nhưng giờ t thấy bản thân m nhận biết đúng sai và như nào hết rồi nên dừng đổ lỗi hay mong sự thông cảm hay thương hại của ng đời mà thay đổi suy nghiz sống mạnh mẽ lên . Cha mẹ mày rồi cũng già mất m hận cả đời và đổ lỗi mãi à trong khi cuộc đời còn lại của m còn dài và m phải tự sống. Buồn lên đây than nhưng phải lạc quan lên chứ đừng ấu trĩ biện minh vì này kia
Lạc quan lên mà sống vì có ai thương t đâu nên t phải thương lấy bản thân.
 

_Nát_

Buồi To Nhất Nước
Vài ba ngày t lại suy nghĩ bức xúc về gđ về ba t. T làm nhưng t k làm đc k thay đổi đc k tích cực đc. T luôn chán nản và như có gì cứ nhấn chìm t xuống. T quá yếu ớt :((((
Yếu ớt cái lol , đầy ng ta còn ko lành lặn khi sinh ra rồi khổ gấp 10 m mà ng ta vẫn đầy năng lượng và nghị lực. Ngta cũng có trách cha mẹ ngta đâu , đm sn ấu trĩ vừa thôi . Như t giờ sn khác xưa nhiều , sướng khổ tự hiểu là do mình trách cha mẹ là bất hiếu nên sn tích cực vào và tự tìm một niềm vui cho mình mà tự an ủi
 

sjcksjzjxn

Yếu sinh lý
Chủ thớt
đủ tri thức viết và nhận biết vấn đề, thì đứng dậy mà làm, đừng kêu ca than vãn, đàn ông phải thế. Làm việc lớn đéo dc, làm việc nhỏ, tận tâm, trồng cây đừng mong hái quả nhanh, làm nhân viên chả nổi ức chế với sếp, làm thì đéo đến nơi đến chốn nhưng luôn nghĩ mình bị đối xử bất công. Chăm chỉ giúp đỡ người khác, không ngại khó. Như là mày trồng 1 cái cây, chăm bón từng ngày, mỗi ngày 1 tí, nó mới đến ngày có quả. Đéo có đường tắt, may mắn cha mẹ cho bệ phóng cao tầm nhìn rộng thì bay nhanh hơn. Xuất phát điểm thấp hơn thì phải nỗ lực gấp 5, gấp 10.
Cố gắng chứ biết sao giờ.
 

Cyborg09

Tao là gay
T giờ đang tập tĩnh tâm bình tĩnh lạc quan mà sống.
Ừ, tập đi và đừng từ bỏ. T một time cũng có những nỗi buồn và mặc cảm gần giống như m, nhưng t kệ mẹ đời, ai tốt thì mình có ít giúp ít, nhiều giúo nhiều, không có thì giúp bằng mõm củng được. Ai không tốt thì t don't care và học cách tránh xa từ từ, để loại bỏ tiêu cực. đặt ra mục tiêu dù có nhỏ bé đi nữa để tạo động lực sống và chăm lo cho bản thân.
 

sjcksjzjxn

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Yếu ớt cái lol , đầy ng ta còn ko lành lặn khi sinh ra rồi khổ gấp 10 m mà ng ta vẫn đầy năng lượng và nghị lực. Ngta cũng có trách cha mẹ ngta đâu , đm sn ấu trĩ vừa thôi . Như t giờ sn khác xưa nhiều , sướng khổ tự hiểu là do mình trách cha mẹ là bất hiếu nên sn tích cực vào và tự tìm một niềm vui cho mình mà tự an ủi
Mỗi người mỗi cảnh, ko cái khổ nào giống khổ nào. Đúng là nói éo ai hiểu.
 

sjcksjzjxn

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Ừ, tập đi và đừng từ bỏ. T một time cũng có những nỗi buồn và mặc cảm gần giống như m, nhưng t kệ mẹ đời, ai tốt thì mình có ít giúp ít, nhiều giúo nhiều, không có thì giúp bằng mõm củng được. Ai không tốt thì t don't care và học cách tránh xa từ từ, để loại bỏ tiêu cực. đặt ra mục tiêu dù có nhỏ bé đi nữa để tạo động lực sống và chăm lo cho bản thân.
:(((((
 

duynguyenminh

Giáo sư
Sống 30 năm cuộc đời nghĩ mà buồn. Kiểu giờ t thấy thời độc thân sống cũng khổ rồi giờ t chỉ muốn ở một mình chứ ko muốn lập gđ để khổ kiểu khác.
+ gđ t ko hạnh phúc, ba t gia trưởng tồi tệ, chửi đánh mẹ con t, gây khủng hoảng tinh thần t rất nhiều. Ba t cũng chẳng dạy dỗ gì còn như vùi dập để t ko phát triển đc vậy, t có vấn đề về nhận thức, vì tâm trí t chỉ có hoảng loạn sợ hãi lo âu.
+ anh chị em t xung khắc, bất hòa, chửi nhau thậm tệ, mệnh ai nấy sống.
Bọn m cảm tưởng như có bố, có ace mà như ko có, họ còn gây đau khổ cho t.
+ t ngoại hình xấu xí, bệnh tật đầy mình, liên quan đến tim, còn bị đủ thứ bệnh tâm thần, trầm cảm, rối loạn lo âu, người t nó yếu đuối cả về sức khỏe thể chất và tinh thần, đã vậy t còn chịu sự đày đọa tinh thần chửi bới dọa nạt của bố t lên mẹ con t. Lúc đó t run rẩy, t thấy rất tệ.
+ t nằm nghĩ lại những gì trước đây, t hành xử với bạn bè, với đồng nghiệp với sếp với mọi người như một đứa ngu, t cảm tính, t dễ bị lợi dụng, coi thường, t dễ phụ thuộc cảm xúc vào người khác, t khó đưa ra quyết định, k có lập trường, suy nghĩ t rối loạn và t làm gì cũng dằn vặt hối hận. T nông nổi, ko biết suy nghĩ. T dễ bị người khác đánh giá, khó chịu, ghét. T ko có giá trị, ko có năng lực, ngại khó vì đầu t luôn căng thẳng, t chán nản và t chỉ muốn thu mình trong phòng.
xong t tự hỏi "vì sao lại thế nhỉ?" vì tinh thần và sức khỏe t yếu nên mới vậy. Yếu đến mức t ko sống đc cs như người bt. T ko đi xe máy đc. K có bạn bè. Cũng ko kết hôn sinh con. Cái tính t rất tiêu cực như t bị nghiện tiêu cực vậy. T sợ làm ảnh hưởng người khác vì họ tiếp xúc với t sẽ thấy mệt thấy áp lực. Hiện giờ t chán nản cùng cực. T sống vật vờ qua ngày. T chẳng làm gì cả vì t k làm nổi cái gì, làm cái gì một tg t cũng tự hủy bỏ hết và lại trở về số 0. T làm gì cũng thấy ko hiệu quả. T hào hứng đi chợ nấu ăn nhưng nấu dở ko ai ăn đc. T mua đồ nhưng đồ tào lao ko dùng đc. T tiêu tiền thì tiêu hoang phí như ném tiền vào sọt rác vậy. Mqh xã giao đã từng có thì t hủy hết. T làm cái gì xong t cũng dằn vặt hối hận tội lỗi hủy bỏ, rồi t chán t đéo làm gì luôn vì làm đéo ra gì.
Trước đây t bị áp đặt bắt t làm theo ý ba t, t thì dễ bị tác động bởi ngoại cảnh, t nghĩ giờ t u30 rồi. Ba mẹ t cũng già bệnh tật chẳng biết sống vs t đc bn năm nữa. Ace thì cũng ko dựa đc. T lo âu về tương lai. T vô tích sự yếu kém như thế này tương lai t sẽ ra sao...
Tao thấy mày cũng thông minh đó chứ, đừng nghi ngờ năng lực của mày, mày bị trầm cảm giai đoạn đầu nên sinh ra tính khí như vậy mày cảm thấy khó chịu, cách giải quyết TC, 5 h chiều mua 2 lớn bia uống
Tao đi nhiều ngành tiếp xúc đũ loại người, có kinh nghiệm và kiến thức rộng, mày cũng thế thôi, cái kết là mày có lý thuyết sẽ vượt qua
Tao nói ví dụ cho mày biết để ko nghi ngờ năng lực của mày: một nghệ sĩ lúc nào lên sân khấu cũng nói chuyện đào hoa nhân nghĩa, chợt trên sân khấu có ai rớt 500k, nó cúi xuống lụm bỏ túi
Con tư sản cũ và vài người bạn của tao, cả đời hầu như ko làm gì, bán đất ăn nhậu và nuôi con... Có đứa có cửa hàng, ba mẹ cho, lợi 15 pt 1 tháng mà nó dẹp, nó đòi tận 50 pt, mà suy nghĩ này làm ăn với nhà nước khối người ở tù...
Mày đang bị trầm cảm: việc mua sắm của mày là để thuyen giảm, mày chỉ cần uống 2 lon, ko thêm ko bớt nhé 💓
 

Linhheo955

Yếu sinh lý
M có khuyết điểm thì nên sửa và sống tích cực hơn chứ đừng vịn vào mấy khuyết điểm đấy mà sống như một thằng thất bại, hãy thay đổi bản thân từ chính hành động và suy nghĩ của m. Thân ái!
 
Bên trên