Có ảnh [Thất Thân Tuỳ Bút] Tớ đã mất trinh như thế nào

Bác Huy

Yếu sinh lý
Tao là một thằng loser chính hiệu. Không có tài ăn nói, không đẹp trai, không ga lăng, tán nhiều đứa bao năm chỉ nhận lại sự thờ ơ vô cảm. Bao năm trôi qua chỉ biết tự xử, tự tưởng tượng, tự ảo tưởng về lần đầu "đi thật".

Rồi một hôm, tao bị người con gái tao tưởng là cả cuộc đời tao phớt lờ, lẩn tránh, chán quá, tao quyết định đi đá phò.

Lần đá phò này hơi tốn hơn dự tính, vì gu tao là phải xinh hợp ý tao, nhưng tụi trên web không ai như vầy cả, tau học đòi book sup, nhưng ngu dại bị scam tận 2 lần với hơn 5 củ. Thôi như ngu chịu, thôi đành lên Tele đặt gái qua app, tao chọn em mà tao linh cảm là đỡ xấu nhất trong đám trên web, thế rồi, ẻm ước vào phòng, nhìn đéo giống trên web nhưng mà ẻm xinh đúng gu tao, nhìn đéo nói giọng Bắc Kì đanh đá mà trầm ấm – đúng kiểu tao mê. Tự dưng thấy bản thân nhỏ lại như thằng nhóc lớp 5 lần đầu coi AV.

Lúc bắt đầu, ẻm BJ cho tao. Cảm giác... bình thường. Tao không thấy “lên mây” như trên phim. Nhưng mọi thứ bắt đầu bốc cháy khi ẻm cưỡi lên tao, tư thế cưỡi ngựa. Vừa vào đã nhấp nhanh, mạnh, dứt khoát. Tao chưa kịp định thần thì… phụt – hết.

Chưa được một phút. Thề luôn.

Tao cũng không biết nữa... không biết là tao yếu thật, hay do cái tư thế cưỡi ngựa đó quá khắc nghiệt với một thằng gà mờ như tao.

Sau đó, không còn gì để làm ngoài việc nằm với nhau, hôn hít, sờ mó. Ẻm thì mò cu tao, tao thì mò dú ẻm, cả hai bấm điện thoại như hai đứa trẻ hết trò. Không biết là thân mật hay vô nghĩa.

Cuối cùng ẻm mặc đồ, tạm biệt tao bằng một nụ, tao bóp đít ẻm tạm biệt. Tao ra khỏi nhà nghỉ, leo lên xe, chạy 20 cây số về nhà.

Gió tối lạnh – không phải kiểu lạnh vì thời tiết, mà là kiểu lạnh bên trong người. Một cái gì đó hụt hẫng, trống rỗng.

Tao từng nghĩ mất trinh sẽ oách lắm, đáng nhớ lắm. Nhưng thật ra, nó như một quả bong bóng tao thổi suốt mấy năm trời – vừa chạm đã vỡ cái "bụp", chẳng còn lại gì.
Đi giữa đường, nhìn mấy cặp đôi chở nhau, ôm eo, hôn nhau nhẹ... Tao thấy mình đáng thương. Không phải vì tao thua ai, mà vì cả cảm xúc lẫn xác thịt tao đều trống rỗng.

Lúc đó, tâm trạng tao uỷ mị một cách khốn nạn.
1744298476703.png
 

zemo

Thạc sĩ
Nói phét
Mất trinh đau vcl, dù là nam hay nữ
Hay mày xén đoạn hay thủ dâm
 

ok3

Yếu sinh lý
S m lại để 1 con 4 lấy trinh của m thế tml ơi, lỡ r thì thôi, còn việc lần đầu bị xts thì k sao vì t cũng như m nhưng cũng dc 2p (vì t bấm đồng hồ nên biết) :)) chủ yếu do tâm lý thôi, cải thiện dần
 

Bác Huy

Yếu sinh lý
Chủ thớt
S m lại để 1 con 4 lấy trinh của m thế tml ơi, lỡ r thì thôi, còn việc lần đầu bị xts thì k sao vì t cũng như m nhưng cũng dc 2p (vì t bấm đồng hồ nên biết) :)) chủ yếu do tâm lý thôi, cải thiện dần
Loser đành chịu thui mày
 

thanh hoang 2727

Yếu sinh lý
Tao là một thằng loser chính hiệu. Không có tài ăn nói, không đẹp trai, không ga lăng, tán nhiều đứa bao năm chỉ nhận lại sự thờ ơ vô cảm. Bao năm trôi qua chỉ biết tự xử, tự tưởng tượng, tự ảo tưởng về lần đầu "đi thật".

Rồi một hôm, tao bị người con gái tao tưởng là cả cuộc đời tao phớt lờ, lẩn tránh, chán quá, tao quyết định đi đá phò.

Lần đá phò này hơi tốn hơn dự tính, vì gu tao là phải xinh hợp ý tao, nhưng tụi trên web không ai như vầy cả, tau học đòi book sup, nhưng ngu dại bị scam tận 2 lần với hơn 5 củ. Thôi như ngu chịu, thôi đành lên Tele đặt gái qua app, tao chọn em mà tao linh cảm là đỡ xấu nhất trong đám trên web, thế rồi, ẻm ước vào phòng, nhìn đéo giống trên web nhưng mà ẻm xinh đúng gu tao, nhìn đéo nói giọng Bắc Kì đanh đá mà trầm ấm – đúng kiểu tao mê. Tự dưng thấy bản thân nhỏ lại như thằng nhóc lớp 5 lần đầu coi AV.

Lúc bắt đầu, ẻm BJ cho tao. Cảm giác... bình thường. Tao không thấy “lên mây” như trên phim. Nhưng mọi thứ bắt đầu bốc cháy khi ẻm cưỡi lên tao, tư thế cưỡi ngựa. Vừa vào đã nhấp nhanh, mạnh, dứt khoát. Tao chưa kịp định thần thì… phụt – hết.

Chưa được một phút. Thề luôn.

Tao cũng không biết nữa... không biết là tao yếu thật, hay do cái tư thế cưỡi ngựa đó quá khắc nghiệt với một thằng gà mờ như tao.

Sau đó, không còn gì để làm ngoài việc nằm với nhau, hôn hít, sờ mó. Ẻm thì mò cu tao, tao thì mò dú ẻm, cả hai bấm điện thoại như hai đứa trẻ hết trò. Không biết là thân mật hay vô nghĩa.

Cuối cùng ẻm mặc đồ, tạm biệt tao bằng một nụ, tao bóp đít ẻm tạm biệt. Tao ra khỏi nhà nghỉ, leo lên xe, chạy 20 cây số về nhà.

Gió tối lạnh – không phải kiểu lạnh vì thời tiết, mà là kiểu lạnh bên trong người. Một cái gì đó hụt hẫng, trống rỗng.

Tao từng nghĩ mất trinh sẽ oách lắm, đáng nhớ lắm. Nhưng thật ra, nó như một quả bong bóng tao thổi suốt mấy năm trời – vừa chạm đã vỡ cái "bụp", chẳng còn lại gì.
Đi giữa đường, nhìn mấy cặp đôi chở nhau, ôm eo, hôn nhau nhẹ... Tao thấy mình đáng thương. Không phải vì tao thua ai, mà vì cả cảm xúc lẫn xác thịt tao đều trống rỗng.

Lúc đó, tâm trạng tao uỷ mị một cách khốn nạn.
Xem nội dung: 370177
Xin thông tin em phò với bro
 
Bên trên