Truyện sex mới_Thư ký, con dâu và người tình.

Lituchi1

Tao là gay
Chủ thớt
Ch76. Cuộc yêu không trọn vẹn
Danh trở về nhà sau chuỗi ngày vất vả vừa hay gặp con trai cũng trở về, và còn vui hơn khi nghe được tin tốt từ anh. Chuyến đi Châu Âu của anh đã thành công tốt đẹp, phía đối tác đã hẹn sẽ có một chuyến thăm trong một ngày không xa. Và nếu họ xác thực được về năng lực sản xuất của PBK group thì họ sẽ ký hợp đồng luôn. Về việc này thì Phúc và cả ông Danh đều rất chắc chắn, vậy nên trong thời gian tới họ sẽ có một chút thời gian được thảnh thơi.
Thật không dễ để Chi có thể đối diện với chồng, vì những kỷ niệm cấm kỵ vẫn còn in hằn trên cơ thể. Em nhìn chồng, nụ cười vẫn treo ở đó, nhưng trong lòng lại như có vách ngăn. Em làm gì cũng cảm thấy không thoải mái, chỉ cần nói tiếng hơi to cũng khiến em giật mình.
Vẫn ông Danh là người tinh ý nhất, thấy sự hỗn loạn của em mà đã kịp thời trấn an. Lúc xung quanh không có ai và Chi đang ngẩn ngơ trong bếp, ông đã đến và đưa cho em một cốc nước ấm và tâm sự nhẹ nhàng.
-Con, cẩn thận cắt vào tay đấy.
Chi giật thót, cô ngước nhìn ông bằng ánh mắt run run, cô rất muốn nhào vào ngực ông để nức nở, nhưng lý trí thì lại muốn tránh xa ông.
-Bố, bố vào đây làm gì ạ…bố hãy ra bàn ngồi uống nước, khi nào nấu xong con sẽ mời bố vào ăn.
-Ừ, con kệ bố, cứ chú ý thái rau của con đi, đừng vì quá chú ý những việc khác mà tự làm đau mình.
-Nhưng sao có thể không chú ý được ạ, cứ nghĩ đến hậu quả của nó là cả người con lại phát run.
-Con nhìn xem, những thứ xung quanh vốn đều tồn tại 2 mặt, con sao không nhìn vào mặt tốt nó đem lại mà chỉ nhìn đến hậu quả đen tối kia.
Nói rồi ông để nàng ngẫm lại tồi mới tiếp.
-Con vẫn yêu chồng con rất nhiều, phải chứ? Ngoài chuyện đó cuộc sống của 2 vợ chồng con đang tốt đẹp và không hề có khúc mắc, đúng không?
Chi gật đầu chắc nịch để khẳng định, với cô trước nay vẫn vậy, ngoài những phút yếu lòng kia, chồng con vẫn được đặt trên hết.
-Tốt rồi, đó là nhờ cơ thể con khỏe mạnh và khoan khoái cùng với một tâm lý được giải tỏa không còn bí bách. Vậy nên con chỉ cần tươi cười vui vẻ và thể hiện tình cảm thật nhiều với chồng con, còn những chuyện kia hãy cứ để nó đến và đi một cách tự nhiên đừng để nó ảnh hưởng đến cuộc sống. Và còn 1 điều con hãy nhớ, bố ở đây chỉ muốn các con tốt và hạnh phúc hơn mỗi ngày, cần gì hãy gọi bố, nhớ nha.
Không đòi hỏi hay chèo kéo, ông an ủi em với tất cả sự chân thành, mọi lời nói phát ra đều từ nội tâm sâu thẳm. Rồi sau đó ông dứt khóat quay lưng đi, để lại mình Chi đứng tại nơi đó cực kỳ xúc động, cô thầm cảm ơn ông khi thấy cõi lòng đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Ông đi một lúc thì Phúc đến, anh lấm la lấm lét đến từ phía sau rồi choàng cho em một cái ôm thật chặt.
-Vợ yêu, em đang làm gì thế.
-Ui…anh làm em giật cả mình. Còn làm gì được nữa, nấu cơm cho cả nhà chứ gì, anh đi tắm trước đi.
-Không, anh đứng đây với vợ, vợ muốn làm gì thì cứ bảo anh.
-Thôi em không cần, lên nhà đi tắm đi.
-Ôi, thôi đúng là vợ giận anh thật rồi, có phải tại anh đi công tác lâu quá mà lại ít gọi điện hỏi thăm em đúng không. Anh biết lỗi rồi mà, bố cũng mắng anh rồi, từ giờ anh sẽ không như vậy nữa, anh hứa sẽ để ý và quan tâm đến cảm xúc của vợ nhiều hơn. Xin em đấy đừng giận anh nữa mà.
Phúc đứng đó mè nheo rồi còn trưng ra bộ mặt tội nghiệp, anh tỏ ra chân thành để nhận lỗi, khiến Chi vừa có chút áy náy mà lại rất vui. Cô vỗ nhẹ lên tay anh mà nói nhỏ.
-Ừ, chỉ cần anh biết giữ gìn sức khỏe, thật lòng biết nhớ đến vợ con em sẽ không giận.
-Thật nhé, vợ tươi tỉnh lên và không giận nữa nhé, vậy là anh vui rồi, anh chỉ vợ giận quá rồi không thèm yêu anh.
Bỗng Chi xoay người lại, cô lấy 2 tay vuốt hai bên má của chồng một cách đầy yêu thương.
-Sao anh lại nghĩ thế, anh là chồng của em mà, cả cuộc đời này em sẽ yêu anh. Với em, ngoài con ra thì chỉ có anh là nhất.
Nói rồi nàng kiễng chân mà hôn chồng, Phúc cũng đáp lại em trong cái ôm siết chặt, hai vợ chồng lại chìm đắm trong yêu thương.
Sau khi những hiểu lầm và khúc mắc không còn nữa, người vui nhất chắc có lẽ vẫn là Chi, nàng được chồng tặng cho một đống quà xa xỉ, cùng anh chơi với con hoặc dắt tay nhau mỗi tối đi hẹn hò. Hơn thế nữa việc có chồng bên cạnh khiến trái tim em cũng không còn xao động cũng không dễ rẽ hướng linh tinh. Tất nhiên, món quà to nhất là chiếc ô tô màu trắng anh tặng Chi hôm nào nay cũng đã được mang ra sử dụng, Chi đã bắt đầu tập cho chiếc xe ấy lăn bánh những vòng đầu tiên.
Hai vợ chồng ngày nào cũng vui vầy, quấn quýt, họ toát lên vẻ hạnh phúc hệt như lúc mới yêu. Thế nhưng đâu ai biết được cả tuần rồi họ chưa một lần hòa vào nhau như vợ chồng đúng nghĩa. Vì cứ mỗi lần gần gũi, khi niềm ham muốn dâng cao đến tột đỉnh, thì bỗng đâu cơn mệt mỏi kéo tới ùn ùn, khiến Phúc đành chán nản tách ra. Chi thương chồng vì anh đã nhiều ngày căng thẳng vậy nên đã không trách mà còn động viên. Nàng nói rằng tất cả là do công việc căng thẳng, vì vậy khuyến khích anh những ngày tiếp theo phải nghỉ nhiều hơn.
Vậy là hơn cả tuần rồi, ngoài xử lý giấy tờ ra Phúc chỉ cùng Chi hẹn hò và tập lái, nên anh cũng thấy cơ thể thoải mái hơn. Tối nay anh nằm trên giường đọc sách, ung dung đợi vợ từ phòng tắm bước ra. Chi mặc trên người một bộ váy ngủ bằng lụa, choàng thêm chiếc áo khoác mỏng manh.
Nàng bước ngang qua giường, dáng đi uyển chuyển, tà lụa mềm rủ xuống theo từng cử động làm nổi bật đường cong mảnh mai mà đầy sức sống. Làn tóc ẩm còn vương vài giọt nước lăn xuống bờ vai, ánh đèn vàng hắt lên khiến làn da em như phát sáng. Nhìn Chi mong manh nhưng cũng mê hoặc đến vô cùng.
imager_14730.jpg

Phúc vô thức ngẩng đầu khỏi trang sách, đôi mắt dõi theo từng bước chân vợ như bị thôi miên. Chi khẽ dừng lại nơi bàn trang điểm, ngồi xuống một cách rất từ từ. Tấm áo khoác mỏng hờ hững tuột nhẹ xuống nửa bờ vai, để lộ tấm lưng nõn nà và phản chiếu trong gương là đôi bầu ngực căng đẫy. Nàng không mặc áo lót, đôi nụ anh đào lấp ló khiến Phúc đang nhìn xéo qua cũng phải thở nặng nề.
Hình như Chi đã cảm nhận được chồng mình đang xao động, em mỉm cười thật nhẹ rồi tiếp tục khiêu khích anh thêm. Em cúi người nhặt cây lược, mái tóc óng ả trượt dài theo động tác, vừa tỏa hương dìu dịu ra khắp phòng lại khoe ra bờ mông cong vút, và khe ngực sâu hun hút của em.
Phúc gấp sách đứng lên , anh tiến về phía sau đặt 2 tay lên vai vợ.
-Em yêu, để anh sấy tóc cho em nhé.
-Uhm, vâng anh.
Tiếp theo là tiếng “rè rè” của chiếc máy sấy nhưng vẫn không che giấu được tiếng nuốt nước bọt “ừng ực” của anh. Nhìn từ phía trên, đôi bầu vú của người vợ ngoan như hai khối thạch, vừa đẫy đà trơn mượt lại vừa nảy tưng tưng theo mỗi chuyển động dù chỉ là nhỏ nhất. Chính nhờ nó mà Phúc bị kích động, một đoàn lửa nóng trong lòng chàng đã từ từ bốc lên.
-Tóc em khô rồi vợ yêu ạ, giờ để anh bóp vai cho em.
Chiếc máy sấy được đặt sang bên, tiếp sau là hai bàn tay mạnh mẽ của anh bắt đầu lân nhè nhẹ. Đôi tay ấm lướt trên làn da mát rượi, chúng khiến cho Chi thoải mái nhắm nghiền mắt và khe khẽ bật tiếng rên.
-Uhm…dễ chịu quá…cảm ơn anh yêu.
Phúc không nói gì, chỉ để những ngón tay cần cù tiếp tục di chuyển, chúng đang trượt thấp dần qua 2 bắp tay và tiến vào vùng lưng thon. Những xoa bóp lúc nhẹ lúc mạnh đầy chủ ý làm Chi hơi ngửa cổ, xõa tóc, đôi môi mọng hé mở phả ra hơi thở dìu dịu thật mê say.
Trong gương, hình ảnh nàng phản chiếu lại càng thêm cuốn hút, với đôi gò bồng đảo tròn căng đang ẩn hiện, và vạt áo ngủ hững hờ thỉnh thoảng lại khoe ra sự xinh đẹp của 2 núm vú hồng tươi. Phúc chết trân, cả người tê dại, anh đứng ép sát hơn vào vợ để hít hà thêm mùi da thịt, và để em cảm nhận được sự cứng rắn của mình.
Chi nhận ra tín hiệu của anh mà đáp lại, nàng khẽ xoay người, đối diện anh, đôi mắt long lanh ánh lên sự trêu chọc lẫn trong gọi mời. Phúc không kìm lòng được trước sự mê hoặc ấy, anh cúi xuống hôn môi nàng thật sâu. Nụ hôn mơn man nhưng ngập mùi dục vọng, chẳng mất bao lâu, môi và lưỡi của họ đã xoắn chặt lại với nhau. Rồi tiếp theo từng dòng nước bọt trong suốt chảy ra tong tỏng, cùng với đó là tiếng thở hổn hển của 2 người. Phải khó khăn lắm họ mới tách nhau ra được, Chi nhìn Phúc và nở nụ cười thật nhẹ.
-Anh massage tuyệt lắm, em thấy người khoan khoái hơn rồi.
Phúc nhếch môi, ánh mắt anh cháy bỏng, giọng nói ấm áp nhưng không giấu nổi bao ham muốn ở bên trong.
-Vậy sao? Còn anh thì càng lúc càng căng thẳng, nóng hầm hập đây. Em có thấy không?
Chi khẽ liếc xuống, cảm nhận rõ ràng hơn sự cương cứng và nóng nảy của anh qua lớp quần mỏng. Nàng nhướn mày, giọng đùa cợt nhưng mời gọi vô cùng.
-Em có thấy mà. Vậy… anh có muốn em làm dịu cho anh không?
Không đợi Phúc trả lời, bàn tay nhỏ nhắn của Chi đã lướt xuống, vuốt ve khúc dương vật qua lớp vải mỏng manh, chậm rãi nhưng không kém phần gợi dục. Phúc khẽ nuốt nước bọt, ánh mắt anh sáng rực, gật nhẹ đầu như thay lời cổ vũ. Chi thấy vậy cũng dứt khoát bỏ đi áo khoác mà đứng lên.
56vBKQ64.jpg

Họ lại hôn nhau, Chi lột áo anh ra để đôi vú căng tròn của cô dán lên bờ ngực của anh sát rạt. Hai núm vú hồng tươi được thể vươn mình qua lớp áo, chúng không ngừng cọ quẹt khiến cho anh nhột nhạt khắp người. Bao ngày qua, những ham muốn của anh đã sớm tích tụ đến không thể nhiều hơn được nữa, vì vậy Phúc nhanh chóng đẩy vợ xuống giường rồi nhào lên.
Sau khi chút vải vóc thừa thãi trên người Chi được cởi bỏ, anh đè nàng xuống, đôi môi tham lam tìm đến gò bồng đảo căng tròn. Anh xoa bóp một cách điệu nghệ, rồi khi biết đôi bầu ngực không còn căng sữa, anh mới ngậm lấy một bên núm vú hồng tươi, mút mạnh khiến cả người nàng cũng vô thức ưỡn cong.
Uhm…anh…em nhột quá…ư hư hư…
Tiếng rên của nàng cất lên như một lời cổ vũ. Bàn tay anh vuốt ve bên vú còn lại, ngón tay khẽ búng nhẹ đầu núm, làm nàng một lần nữa lại run lên. Rồi như một thói quen, anh trượt xuống, môi lướt qua vùng bụng phẳng, và dừng lại nơi vùng kín ướt át của em. Phúc hôn nhẹ lên mu, để đám lông lún phún của Chi vờn quanh miệng, sau đó anh tách đôi chân nàng ra, để chiếc lưỡi dẻo quẹo trượt thấp dần. Nó bắt đầu từ từ khám phá, hết liếm láp rồi chuyển sang bú mút, cuối cùng tập trung vào điểm nhạy cảm nhất của Chi.
-Ôi anh…chậm đã…ư ư ư…nhột quá…ư ư ư ư…
-Uhm…nhóp nhép…em yêu, em ngon quá …nhóp nhép…uhm hưm…
Tiếng rên của Chi ngày càng to hơn, hòa cùng tiếng thở gấp của anh rồi lẫn trong tiếng bú mút “nhóp nhép” vang lên từ vùng ẩm ướt. Cả căn phòng tràn ngập âm thanh của đam mê và dục vọng, cùng thứ mùi hỗn hợp của sự kích thích và mê say. Chi quằn quại dưới từng cái chạm của anh, còn anh như đang tận hưởng sự ngọt ngào của em trên từng tấc da thịt.
Thế rồi cũng đến lúc Chi không chịu nổi, cô lật người đầy mạnh mẽ, rồi mạnh dạn kéo tụt chiếc quần chun của anh vứt sang bên. Khúc thịt nóng hổi, cương cứng của anh bật tung rồi chạm lên bàn tay nhỏ. Em nắm lấy nó, cảm nhận sức nóng và sự rắn chắc đang giật nhẹ trong tay mình. Nàng khẽ xóc nhẹ, động tác chậm rãi, khiến đầu dương vật hoàn toàn cương hết mức, rỉ ra những giọt chất lỏng trên đầu.
-Hừ hừ …vợ ơi…chậm thôi nhé…
Chi nhìn anh âu yếm rồi cúi xuống, đôi môi mọng đỏ khẽ chạm vào đầu khấc, lưỡi nàng lướt nhẹ quanh đỉnh, mơn trớn từng mạch máu đang nổi lên. Nàng ngậm lấy phần đầu, mút nhẹ, rồi từ từ đưa cả chiều dài vào miệng, môi nàng ôm chặt, tạo cảm giác ấm nóng và trơn ướt, sau đó là tiếng “chụt chụt” khe khẽ vang lên.
-Ôi em ơi…sướng quá…hừ hừ…tuyệt lắm, vợ yêu…ô hô hô…
-Uhm…chụt chụt…Của anh bự quá chồng à…chụt chụt…uhm hưm…
Khi nàng nàng bắt đầu di chuyển lên xuống, chiếc lưỡi linh hoạt xoáy quanh thân dương vật, không bỏ sót bất kỳ điểm nhạy cảm nào. Thỉnh thoảng, tay nàng không quên vuốt ve phần gốc, trong khi miệng nàng chăm chỉ chăm sóc cho cái bìu dái nhăn nheo. Cả khúc dương vật dài to chẳng mất bao lâu thì ướt nhẹp, toàn thân Phúc cũng đã phải gồng lên.
Chi như đã nhìn thấy phút giây hoan lạc của mình ngay trước mắt, em giạng rộng 2 chân rồi chủ động ngồi lên bụng chồng. Đến khi hai mép bướm của em đã trùm lên đầu thằng nhỏ, em dứt khoát hạ xuống chuẩn bị để tận hưởng những thời khắc thăng hoa.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Đính kèm

  • imager_14730.jpg
    imager_14730.jpg
    101.6 KB · Xem: 22
  • anh-sex-3d-dit-con-ghe-de-thuong-gaingon18 (99).jpg
    anh-sex-3d-dit-con-ghe-de-thuong-gaingon18 (99).jpg
    201.6 KB · Xem: 21

Lituchi1

Tao là gay
Chủ thớt
Tôi là Lituchi hàng real đây. tôi là chủ group "Đàn ông chém gió-truyện 🔞" nick Telegram tôi là @lituchi88.
Nếu tele không được thì chuyển sang Zalo 0836552559. anh em muốn mua truyện hoặc có thắc mắc gì muốn hỏi thì pm tôi nhé.
 
Ch76. Cuộc yêu không trọn vẹn
Danh trở về nhà sau chuỗi ngày vất vả vừa hay gặp con trai cũng trở về, và còn vui hơn khi nghe được tin tốt từ anh. Chuyến đi Châu Âu của anh đã thành công tốt đẹp, phía đối tác đã hẹn sẽ có một chuyến thăm trong một ngày không xa. Và nếu họ xác thực được về năng lực sản xuất của PBK group thì họ sẽ ký hợp đồng luôn. Về việc này thì Phúc và cả ông Danh đều rất chắc chắn, vậy nên trong thời gian tới họ sẽ có một chút thời gian được thảnh thơi.
Thật không dễ để Chi có thể đối diện với chồng, vì những kỷ niệm cấm kỵ vẫn còn in hằn trên cơ thể. Em nhìn chồng, nụ cười vẫn treo ở đó, nhưng trong lòng lại như có vách ngăn. Em làm gì cũng cảm thấy không thoải mái, chỉ cần nói tiếng hơi to cũng khiến em giật mình.
Vẫn ông Danh là người tinh ý nhất, thấy sự hỗn loạn của em mà đã kịp thời trấn an. Lúc xung quanh không có ai và Chi đang ngẩn ngơ trong bếp, ông đã đến và đưa cho em một cốc nước ấm và tâm sự nhẹ nhàng.
-Con, cẩn thận cắt vào tay đấy.
Chi giật thót, cô ngước nhìn ông bằng ánh mắt run run, cô rất muốn nhào vào ngực ông để nức nở, nhưng lý trí thì lại muốn tránh xa ông.
-Bố, bố vào đây làm gì ạ…bố hãy ra bàn ngồi uống nước, khi nào nấu xong con sẽ mời bố vào ăn.
-Ừ, con kệ bố, cứ chú ý thái rau của con đi, đừng vì quá chú ý những việc khác mà tự làm đau mình.
-Nhưng sao có thể không chú ý được ạ, cứ nghĩ đến hậu quả của nó là cả người con lại phát run.
-Con nhìn xem, những thứ xung quanh vốn đều tồn tại 2 mặt, con sao không nhìn vào mặt tốt nó đem lại mà chỉ nhìn đến hậu quả đen tối kia.
Nói rồi ông để nàng ngẫm lại tồi mới tiếp.
-Con vẫn yêu chồng con rất nhiều, phải chứ? Ngoài chuyện đó cuộc sống của 2 vợ chồng con đang tốt đẹp và không hề có khúc mắc, đúng không?
Chi gật đầu chắc nịch để khẳng định, với cô trước nay vẫn vậy, ngoài những phút yếu lòng kia, chồng con vẫn được đặt trên hết.
-Tốt rồi, đó là nhờ cơ thể con khỏe mạnh và khoan khoái cùng với một tâm lý được giải tỏa không còn bí bách. Vậy nên con chỉ cần tươi cười vui vẻ và thể hiện tình cảm thật nhiều với chồng con, còn những chuyện kia hãy cứ để nó đến và đi một cách tự nhiên đừng để nó ảnh hưởng đến cuộc sống. Và còn 1 điều con hãy nhớ, bố ở đây chỉ muốn các con tốt và hạnh phúc hơn mỗi ngày, cần gì hãy gọi bố, nhớ nha.
Không đòi hỏi hay chèo kéo, ông an ủi em với tất cả sự chân thành, mọi lời nói phát ra đều từ nội tâm sâu thẳm. Rồi sau đó ông dứt khóat quay lưng đi, để lại mình Chi đứng tại nơi đó cực kỳ xúc động, cô thầm cảm ơn ông khi thấy cõi lòng đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Ông đi một lúc thì Phúc đến, anh lấm la lấm lét đến từ phía sau rồi choàng cho em một cái ôm thật chặt.
-Vợ yêu, em đang làm gì thế.
-Ui…anh làm em giật cả mình. Còn làm gì được nữa, nấu cơm cho cả nhà chứ gì, anh đi tắm trước đi.
-Không, anh đứng đây với vợ, vợ muốn làm gì thì cứ bảo anh.
-Thôi em không cần, lên nhà đi tắm đi.
-Ôi, thôi đúng là vợ giận anh thật rồi, có phải tại anh đi công tác lâu quá mà lại ít gọi điện hỏi thăm em đúng không. Anh biết lỗi rồi mà, bố cũng mắng anh rồi, từ giờ anh sẽ không như vậy nữa, anh hứa sẽ để ý và quan tâm đến cảm xúc của vợ nhiều hơn. Xin em đấy đừng giận anh nữa mà.
Phúc đứng đó mè nheo rồi còn trưng ra bộ mặt tội nghiệp, anh tỏ ra chân thành để nhận lỗi, khiến Chi vừa có chút áy náy mà lại rất vui. Cô vỗ nhẹ lên tay anh mà nói nhỏ.
-Ừ, chỉ cần anh biết giữ gìn sức khỏe, thật lòng biết nhớ đến vợ con em sẽ không giận.
-Thật nhé, vợ tươi tỉnh lên và không giận nữa nhé, vậy là anh vui rồi, anh chỉ vợ giận quá rồi không thèm yêu anh.
Bỗng Chi xoay người lại, cô lấy 2 tay vuốt hai bên má của chồng một cách đầy yêu thương.
-Sao anh lại nghĩ thế, anh là chồng của em mà, cả cuộc đời này em sẽ yêu anh. Với em, ngoài con ra thì chỉ có anh là nhất.
Nói rồi nàng kiễng chân mà hôn chồng, Phúc cũng đáp lại em trong cái ôm siết chặt, hai vợ chồng lại chìm đắm trong yêu thương.
Sau khi những hiểu lầm và khúc mắc không còn nữa, người vui nhất chắc có lẽ vẫn là Chi, nàng được chồng tặng cho một đống quà xa xỉ, cùng anh chơi với con hoặc dắt tay nhau mỗi tối đi hẹn hò. Hơn thế nữa việc có chồng bên cạnh khiến trái tim em cũng không còn xao động cũng không dễ rẽ hướng linh tinh. Tất nhiên, món quà to nhất là chiếc ô tô màu trắng anh tặng Chi hôm nào nay cũng đã được mang ra sử dụng, Chi đã bắt đầu tập cho chiếc xe ấy lăn bánh những vòng đầu tiên.
Hai vợ chồng ngày nào cũng vui vầy, quấn quýt, họ toát lên vẻ hạnh phúc hệt như lúc mới yêu. Thế nhưng đâu ai biết được cả tuần rồi họ chưa một lần hòa vào nhau như vợ chồng đúng nghĩa. Vì cứ mỗi lần gần gũi, khi niềm ham muốn dâng cao đến tột đỉnh, thì bỗng đâu cơn mệt mỏi kéo tới ùn ùn, khiến Phúc đành chán nản tách ra. Chi thương chồng vì anh đã nhiều ngày căng thẳng vậy nên đã không trách mà còn động viên. Nàng nói rằng tất cả là do công việc căng thẳng, vì vậy khuyến khích anh những ngày tiếp theo phải nghỉ nhiều hơn.
Vậy là hơn cả tuần rồi, ngoài xử lý giấy tờ ra Phúc chỉ cùng Chi hẹn hò và tập lái, nên anh cũng thấy cơ thể thoải mái hơn. Tối nay anh nằm trên giường đọc sách, ung dung đợi vợ từ phòng tắm bước ra. Chi mặc trên người một bộ váy ngủ bằng lụa, choàng thêm chiếc áo khoác mỏng manh.
Nàng bước ngang qua giường, dáng đi uyển chuyển, tà lụa mềm rủ xuống theo từng cử động làm nổi bật đường cong mảnh mai mà đầy sức sống. Làn tóc ẩm còn vương vài giọt nước lăn xuống bờ vai, ánh đèn vàng hắt lên khiến làn da em như phát sáng. Nhìn Chi mong manh nhưng cũng mê hoặc đến vô cùng.Xem nội dung: 532358
Phúc vô thức ngẩng đầu khỏi trang sách, đôi mắt dõi theo từng bước chân vợ như bị thôi miên. Chi khẽ dừng lại nơi bàn trang điểm, ngồi xuống một cách rất từ từ. Tấm áo khoác mỏng hờ hững tuột nhẹ xuống nửa bờ vai, để lộ tấm lưng nõn nà và phản chiếu trong gương là đôi bầu ngực căng đẫy. Nàng không mặc áo lót, đôi nụ anh đào lấp ló khiến Phúc đang nhìn xéo qua cũng phải thở nặng nề.
Hình như Chi đã cảm nhận được chồng mình đang xao động, em mỉm cười thật nhẹ rồi tiếp tục khiêu khích anh thêm. Em cúi người nhặt cây lược, mái tóc óng ả trượt dài theo động tác, vừa tỏa hương dìu dịu ra khắp phòng lại khoe ra bờ mông cong vút, và khe ngực sâu hun hút của em.
Phúc gấp sách đứng lên , anh tiến về phía sau đặt 2 tay lên vai vợ.
-Em yêu, để anh sấy tóc cho em nhé.
-Uhm, vâng anh.
Tiếp theo là tiếng “rè rè” của chiếc máy sấy nhưng vẫn không che giấu được tiếng nuốt nước bọt “ừng ực” của anh. Nhìn từ phía trên, đôi bầu vú của người vợ ngoan như hai khối thạch, vừa đẫy đà trơn mượt lại vừa nảy tưng tưng theo mỗi chuyển động dù chỉ là nhỏ nhất. Chính nhờ nó mà Phúc bị kích động, một đoàn lửa nóng trong lòng chàng đã từ từ bốc lên.
-Tóc em khô rồi vợ yêu ạ, giờ để anh bóp vai cho em.
Chiếc máy sấy được đặt sang bên, tiếp sau là hai bàn tay mạnh mẽ của anh bắt đầu lân nhè nhẹ. Đôi tay ấm lướt trên làn da mát rượi, chúng khiến cho Chi thoải mái nhắm nghiền mắt và khe khẽ bật tiếng rên.
-Uhm…dễ chịu quá…cảm ơn anh yêu.
Phúc không nói gì, chỉ để những ngón tay cần cù tiếp tục di chuyển, chúng đang trượt thấp dần qua 2 bắp tay và tiến vào vùng lưng thon. Những xoa bóp lúc nhẹ lúc mạnh đầy chủ ý làm Chi hơi ngửa cổ, xõa tóc, đôi môi mọng hé mở phả ra hơi thở dìu dịu thật mê say.
Trong gương, hình ảnh nàng phản chiếu lại càng thêm cuốn hút, với đôi gò bồng đảo tròn căng đang ẩn hiện, và vạt áo ngủ hững hờ thỉnh thoảng lại khoe ra sự xinh đẹp của 2 núm vú hồng tươi. Phúc chết trân, cả người tê dại, anh đứng ép sát hơn vào vợ để hít hà thêm mùi da thịt, và để em cảm nhận được sự cứng rắn của mình.
Chi nhận ra tín hiệu của anh mà đáp lại, nàng khẽ xoay người, đối diện anh, đôi mắt long lanh ánh lên sự trêu chọc lẫn trong gọi mời. Phúc không kìm lòng được trước sự mê hoặc ấy, anh cúi xuống hôn môi nàng thật sâu. Nụ hôn mơn man nhưng ngập mùi dục vọng, chẳng mất bao lâu, môi và lưỡi của họ đã xoắn chặt lại với nhau. Rồi tiếp theo từng dòng nước bọt trong suốt chảy ra tong tỏng, cùng với đó là tiếng thở hổn hển của 2 người. Phải khó khăn lắm họ mới tách nhau ra được, Chi nhìn Phúc và nở nụ cười thật nhẹ.
-Anh massage tuyệt lắm, em thấy người khoan khoái hơn rồi.
Phúc nhếch môi, ánh mắt anh cháy bỏng, giọng nói ấm áp nhưng không giấu nổi bao ham muốn ở bên trong.
-Vậy sao? Còn anh thì càng lúc càng căng thẳng, nóng hầm hập đây. Em có thấy không?
Chi khẽ liếc xuống, cảm nhận rõ ràng hơn sự cương cứng và nóng nảy của anh qua lớp quần mỏng. Nàng nhướn mày, giọng đùa cợt nhưng mời gọi vô cùng.
-Em có thấy mà. Vậy… anh có muốn em làm dịu cho anh không?
Không đợi Phúc trả lời, bàn tay nhỏ nhắn của Chi đã lướt xuống, vuốt ve khúc dương vật qua lớp vải mỏng manh, chậm rãi nhưng không kém phần gợi dục. Phúc khẽ nuốt nước bọt, ánh mắt anh sáng rực, gật nhẹ đầu như thay lời cổ vũ. Chi thấy vậy cũng dứt khoát bỏ đi áo khoác mà đứng lên.Xem nội dung: 532359
Họ lại hôn nhau, Chi lột áo anh ra để đôi vú căng tròn của cô dán lên bờ ngực của anh sát rạt. Hai núm vú hồng tươi được thể vươn mình qua lớp áo, chúng không ngừng cọ quẹt khiến cho anh nhột nhạt khắp người. Bao ngày qua, những ham muốn của anh đã sớm tích tụ đến không thể nhiều hơn được nữa, vì vậy Phúc nhanh chóng đẩy vợ xuống giường rồi nhào lên.
Sau khi chút vải vóc thừa thãi trên người Chi được cởi bỏ, anh đè nàng xuống, đôi môi tham lam tìm đến gò bồng đảo căng tròn. Anh xoa bóp một cách điệu nghệ, rồi khi biết đôi bầu ngực không còn căng sữa, anh mới ngậm lấy một bên núm vú hồng tươi, mút mạnh khiến cả người nàng cũng vô thức ưỡn cong.
Uhm…anh…em nhột quá…ư hư hư…
Tiếng rên của nàng cất lên như một lời cổ vũ. Bàn tay anh vuốt ve bên vú còn lại, ngón tay khẽ búng nhẹ đầu núm, làm nàng một lần nữa lại run lên. Rồi như một thói quen, anh trượt xuống, môi lướt qua vùng bụng phẳng, và dừng lại nơi vùng kín ướt át của em. Phúc hôn nhẹ lên mu, để đám lông lún phún của Chi vờn quanh miệng, sau đó anh tách đôi chân nàng ra, để chiếc lưỡi dẻo quẹo trượt thấp dần. Nó bắt đầu từ từ khám phá, hết liếm láp rồi chuyển sang bú mút, cuối cùng tập trung vào điểm nhạy cảm nhất của Chi.
-Ôi anh…chậm đã…ư ư ư…nhột quá…ư ư ư ư…
-Uhm…nhóp nhép…em yêu, em ngon quá …nhóp nhép…uhm hưm…
Tiếng rên của Chi ngày càng to hơn, hòa cùng tiếng thở gấp của anh rồi lẫn trong tiếng bú mút “nhóp nhép” vang lên từ vùng ẩm ướt. Cả căn phòng tràn ngập âm thanh của đam mê và dục vọng, cùng thứ mùi hỗn hợp của sự kích thích và mê say. Chi quằn quại dưới từng cái chạm của anh, còn anh như đang tận hưởng sự ngọt ngào của em trên từng tấc da thịt.
Thế rồi cũng đến lúc Chi không chịu nổi, cô lật người đầy mạnh mẽ, rồi mạnh dạn kéo tụt chiếc quần chun của anh vứt sang bên. Khúc thịt nóng hổi, cương cứng của anh bật tung rồi chạm lên bàn tay nhỏ. Em nắm lấy nó, cảm nhận sức nóng và sự rắn chắc đang giật nhẹ trong tay mình. Nàng khẽ xóc nhẹ, động tác chậm rãi, khiến đầu dương vật hoàn toàn cương hết mức, rỉ ra những giọt chất lỏng trên đầu.
-Hừ hừ …vợ ơi…chậm thôi nhé…
Chi nhìn anh âu yếm rồi cúi xuống, đôi môi mọng đỏ khẽ chạm vào đầu khấc, lưỡi nàng lướt nhẹ quanh đỉnh, mơn trớn từng mạch máu đang nổi lên. Nàng ngậm lấy phần đầu, mút nhẹ, rồi từ từ đưa cả chiều dài vào miệng, môi nàng ôm chặt, tạo cảm giác ấm nóng và trơn ướt, sau đó là tiếng “chụt chụt” khe khẽ vang lên.
-Ôi em ơi…sướng quá…hừ hừ…tuyệt lắm, vợ yêu…ô hô hô…
-Uhm…chụt chụt…Của anh bự quá chồng à…chụt chụt…uhm hưm…
Khi nàng nàng bắt đầu di chuyển lên xuống, chiếc lưỡi linh hoạt xoáy quanh thân dương vật, không bỏ sót bất kỳ điểm nhạy cảm nào. Thỉnh thoảng, tay nàng không quên vuốt ve phần gốc, trong khi miệng nàng chăm chỉ chăm sóc cho cái bìu dái nhăn nheo. Cả khúc dương vật dài to chẳng mất bao lâu thì ướt nhẹp, toàn thân Phúc cũng đã phải gồng lên.
Chi như đã nhìn thấy phút giây hoan lạc của mình ngay trước mắt, em giạng rộng 2 chân rồi chủ động ngồi lên bụng chồng. Đến khi hai mép bướm của em đã trùm lên đầu thằng nhỏ, em dứt khoát hạ xuống chuẩn bị để tận hưởng những thời khắc thăng hoa.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Cuộc yêu không trọn vẹn làm mình quay tay cũng không trọn vẹn theo
 

Tdms1310

Tao là gay
Ch76. Cuộc yêu không trọn vẹn
Danh trở về nhà sau chuỗi ngày vất vả vừa hay gặp con trai cũng trở về, và còn vui hơn khi nghe được tin tốt từ anh. Chuyến đi Châu Âu của anh đã thành công tốt đẹp, phía đối tác đã hẹn sẽ có một chuyến thăm trong một ngày không xa. Và nếu họ xác thực được về năng lực sản xuất của PBK group thì họ sẽ ký hợp đồng luôn. Về việc này thì Phúc và cả ông Danh đều rất chắc chắn, vậy nên trong thời gian tới họ sẽ có một chút thời gian được thảnh thơi.
Thật không dễ để Chi có thể đối diện với chồng, vì những kỷ niệm cấm kỵ vẫn còn in hằn trên cơ thể. Em nhìn chồng, nụ cười vẫn treo ở đó, nhưng trong lòng lại như có vách ngăn. Em làm gì cũng cảm thấy không thoải mái, chỉ cần nói tiếng hơi to cũng khiến em giật mình.
Vẫn ông Danh là người tinh ý nhất, thấy sự hỗn loạn của em mà đã kịp thời trấn an. Lúc xung quanh không có ai và Chi đang ngẩn ngơ trong bếp, ông đã đến và đưa cho em một cốc nước ấm và tâm sự nhẹ nhàng.
-Con, cẩn thận cắt vào tay đấy.
Chi giật thót, cô ngước nhìn ông bằng ánh mắt run run, cô rất muốn nhào vào ngực ông để nức nở, nhưng lý trí thì lại muốn tránh xa ông.
-Bố, bố vào đây làm gì ạ…bố hãy ra bàn ngồi uống nước, khi nào nấu xong con sẽ mời bố vào ăn.
-Ừ, con kệ bố, cứ chú ý thái rau của con đi, đừng vì quá chú ý những việc khác mà tự làm đau mình.
-Nhưng sao có thể không chú ý được ạ, cứ nghĩ đến hậu quả của nó là cả người con lại phát run.
-Con nhìn xem, những thứ xung quanh vốn đều tồn tại 2 mặt, con sao không nhìn vào mặt tốt nó đem lại mà chỉ nhìn đến hậu quả đen tối kia.
Nói rồi ông để nàng ngẫm lại tồi mới tiếp.
-Con vẫn yêu chồng con rất nhiều, phải chứ? Ngoài chuyện đó cuộc sống của 2 vợ chồng con đang tốt đẹp và không hề có khúc mắc, đúng không?
Chi gật đầu chắc nịch để khẳng định, với cô trước nay vẫn vậy, ngoài những phút yếu lòng kia, chồng con vẫn được đặt trên hết.
-Tốt rồi, đó là nhờ cơ thể con khỏe mạnh và khoan khoái cùng với một tâm lý được giải tỏa không còn bí bách. Vậy nên con chỉ cần tươi cười vui vẻ và thể hiện tình cảm thật nhiều với chồng con, còn những chuyện kia hãy cứ để nó đến và đi một cách tự nhiên đừng để nó ảnh hưởng đến cuộc sống. Và còn 1 điều con hãy nhớ, bố ở đây chỉ muốn các con tốt và hạnh phúc hơn mỗi ngày, cần gì hãy gọi bố, nhớ nha.
Không đòi hỏi hay chèo kéo, ông an ủi em với tất cả sự chân thành, mọi lời nói phát ra đều từ nội tâm sâu thẳm. Rồi sau đó ông dứt khóat quay lưng đi, để lại mình Chi đứng tại nơi đó cực kỳ xúc động, cô thầm cảm ơn ông khi thấy cõi lòng đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Ông đi một lúc thì Phúc đến, anh lấm la lấm lét đến từ phía sau rồi choàng cho em một cái ôm thật chặt.
-Vợ yêu, em đang làm gì thế.
-Ui…anh làm em giật cả mình. Còn làm gì được nữa, nấu cơm cho cả nhà chứ gì, anh đi tắm trước đi.
-Không, anh đứng đây với vợ, vợ muốn làm gì thì cứ bảo anh.
-Thôi em không cần, lên nhà đi tắm đi.
-Ôi, thôi đúng là vợ giận anh thật rồi, có phải tại anh đi công tác lâu quá mà lại ít gọi điện hỏi thăm em đúng không. Anh biết lỗi rồi mà, bố cũng mắng anh rồi, từ giờ anh sẽ không như vậy nữa, anh hứa sẽ để ý và quan tâm đến cảm xúc của vợ nhiều hơn. Xin em đấy đừng giận anh nữa mà.
Phúc đứng đó mè nheo rồi còn trưng ra bộ mặt tội nghiệp, anh tỏ ra chân thành để nhận lỗi, khiến Chi vừa có chút áy náy mà lại rất vui. Cô vỗ nhẹ lên tay anh mà nói nhỏ.
-Ừ, chỉ cần anh biết giữ gìn sức khỏe, thật lòng biết nhớ đến vợ con em sẽ không giận.
-Thật nhé, vợ tươi tỉnh lên và không giận nữa nhé, vậy là anh vui rồi, anh chỉ vợ giận quá rồi không thèm yêu anh.
Bỗng Chi xoay người lại, cô lấy 2 tay vuốt hai bên má của chồng một cách đầy yêu thương.
-Sao anh lại nghĩ thế, anh là chồng của em mà, cả cuộc đời này em sẽ yêu anh. Với em, ngoài con ra thì chỉ có anh là nhất.
Nói rồi nàng kiễng chân mà hôn chồng, Phúc cũng đáp lại em trong cái ôm siết chặt, hai vợ chồng lại chìm đắm trong yêu thương.
Sau khi những hiểu lầm và khúc mắc không còn nữa, người vui nhất chắc có lẽ vẫn là Chi, nàng được chồng tặng cho một đống quà xa xỉ, cùng anh chơi với con hoặc dắt tay nhau mỗi tối đi hẹn hò. Hơn thế nữa việc có chồng bên cạnh khiến trái tim em cũng không còn xao động cũng không dễ rẽ hướng linh tinh. Tất nhiên, món quà to nhất là chiếc ô tô màu trắng anh tặng Chi hôm nào nay cũng đã được mang ra sử dụng, Chi đã bắt đầu tập cho chiếc xe ấy lăn bánh những vòng đầu tiên.
Hai vợ chồng ngày nào cũng vui vầy, quấn quýt, họ toát lên vẻ hạnh phúc hệt như lúc mới yêu. Thế nhưng đâu ai biết được cả tuần rồi họ chưa một lần hòa vào nhau như vợ chồng đúng nghĩa. Vì cứ mỗi lần gần gũi, khi niềm ham muốn dâng cao đến tột đỉnh, thì bỗng đâu cơn mệt mỏi kéo tới ùn ùn, khiến Phúc đành chán nản tách ra. Chi thương chồng vì anh đã nhiều ngày căng thẳng vậy nên đã không trách mà còn động viên. Nàng nói rằng tất cả là do công việc căng thẳng, vì vậy khuyến khích anh những ngày tiếp theo phải nghỉ nhiều hơn.
Vậy là hơn cả tuần rồi, ngoài xử lý giấy tờ ra Phúc chỉ cùng Chi hẹn hò và tập lái, nên anh cũng thấy cơ thể thoải mái hơn. Tối nay anh nằm trên giường đọc sách, ung dung đợi vợ từ phòng tắm bước ra. Chi mặc trên người một bộ váy ngủ bằng lụa, choàng thêm chiếc áo khoác mỏng manh.
Nàng bước ngang qua giường, dáng đi uyển chuyển, tà lụa mềm rủ xuống theo từng cử động làm nổi bật đường cong mảnh mai mà đầy sức sống. Làn tóc ẩm còn vương vài giọt nước lăn xuống bờ vai, ánh đèn vàng hắt lên khiến làn da em như phát sáng. Nhìn Chi mong manh nhưng cũng mê hoặc đến vô cùng.Xem nội dung: 532358
Phúc vô thức ngẩng đầu khỏi trang sách, đôi mắt dõi theo từng bước chân vợ như bị thôi miên. Chi khẽ dừng lại nơi bàn trang điểm, ngồi xuống một cách rất từ từ. Tấm áo khoác mỏng hờ hững tuột nhẹ xuống nửa bờ vai, để lộ tấm lưng nõn nà và phản chiếu trong gương là đôi bầu ngực căng đẫy. Nàng không mặc áo lót, đôi nụ anh đào lấp ló khiến Phúc đang nhìn xéo qua cũng phải thở nặng nề.
Hình như Chi đã cảm nhận được chồng mình đang xao động, em mỉm cười thật nhẹ rồi tiếp tục khiêu khích anh thêm. Em cúi người nhặt cây lược, mái tóc óng ả trượt dài theo động tác, vừa tỏa hương dìu dịu ra khắp phòng lại khoe ra bờ mông cong vút, và khe ngực sâu hun hút của em.
Phúc gấp sách đứng lên , anh tiến về phía sau đặt 2 tay lên vai vợ.
-Em yêu, để anh sấy tóc cho em nhé.
-Uhm, vâng anh.
Tiếp theo là tiếng “rè rè” của chiếc máy sấy nhưng vẫn không che giấu được tiếng nuốt nước bọt “ừng ực” của anh. Nhìn từ phía trên, đôi bầu vú của người vợ ngoan như hai khối thạch, vừa đẫy đà trơn mượt lại vừa nảy tưng tưng theo mỗi chuyển động dù chỉ là nhỏ nhất. Chính nhờ nó mà Phúc bị kích động, một đoàn lửa nóng trong lòng chàng đã từ từ bốc lên.
-Tóc em khô rồi vợ yêu ạ, giờ để anh bóp vai cho em.
Chiếc máy sấy được đặt sang bên, tiếp sau là hai bàn tay mạnh mẽ của anh bắt đầu lân nhè nhẹ. Đôi tay ấm lướt trên làn da mát rượi, chúng khiến cho Chi thoải mái nhắm nghiền mắt và khe khẽ bật tiếng rên.
-Uhm…dễ chịu quá…cảm ơn anh yêu.
Phúc không nói gì, chỉ để những ngón tay cần cù tiếp tục di chuyển, chúng đang trượt thấp dần qua 2 bắp tay và tiến vào vùng lưng thon. Những xoa bóp lúc nhẹ lúc mạnh đầy chủ ý làm Chi hơi ngửa cổ, xõa tóc, đôi môi mọng hé mở phả ra hơi thở dìu dịu thật mê say.
Trong gương, hình ảnh nàng phản chiếu lại càng thêm cuốn hút, với đôi gò bồng đảo tròn căng đang ẩn hiện, và vạt áo ngủ hững hờ thỉnh thoảng lại khoe ra sự xinh đẹp của 2 núm vú hồng tươi. Phúc chết trân, cả người tê dại, anh đứng ép sát hơn vào vợ để hít hà thêm mùi da thịt, và để em cảm nhận được sự cứng rắn của mình.
Chi nhận ra tín hiệu của anh mà đáp lại, nàng khẽ xoay người, đối diện anh, đôi mắt long lanh ánh lên sự trêu chọc lẫn trong gọi mời. Phúc không kìm lòng được trước sự mê hoặc ấy, anh cúi xuống hôn môi nàng thật sâu. Nụ hôn mơn man nhưng ngập mùi dục vọng, chẳng mất bao lâu, môi và lưỡi của họ đã xoắn chặt lại với nhau. Rồi tiếp theo từng dòng nước bọt trong suốt chảy ra tong tỏng, cùng với đó là tiếng thở hổn hển của 2 người. Phải khó khăn lắm họ mới tách nhau ra được, Chi nhìn Phúc và nở nụ cười thật nhẹ.
-Anh massage tuyệt lắm, em thấy người khoan khoái hơn rồi.
Phúc nhếch môi, ánh mắt anh cháy bỏng, giọng nói ấm áp nhưng không giấu nổi bao ham muốn ở bên trong.
-Vậy sao? Còn anh thì càng lúc càng căng thẳng, nóng hầm hập đây. Em có thấy không?
Chi khẽ liếc xuống, cảm nhận rõ ràng hơn sự cương cứng và nóng nảy của anh qua lớp quần mỏng. Nàng nhướn mày, giọng đùa cợt nhưng mời gọi vô cùng.
-Em có thấy mà. Vậy… anh có muốn em làm dịu cho anh không?
Không đợi Phúc trả lời, bàn tay nhỏ nhắn của Chi đã lướt xuống, vuốt ve khúc dương vật qua lớp vải mỏng manh, chậm rãi nhưng không kém phần gợi dục. Phúc khẽ nuốt nước bọt, ánh mắt anh sáng rực, gật nhẹ đầu như thay lời cổ vũ. Chi thấy vậy cũng dứt khoát bỏ đi áo khoác mà đứng lên.Xem nội dung: 532359
Họ lại hôn nhau, Chi lột áo anh ra để đôi vú căng tròn của cô dán lên bờ ngực của anh sát rạt. Hai núm vú hồng tươi được thể vươn mình qua lớp áo, chúng không ngừng cọ quẹt khiến cho anh nhột nhạt khắp người. Bao ngày qua, những ham muốn của anh đã sớm tích tụ đến không thể nhiều hơn được nữa, vì vậy Phúc nhanh chóng đẩy vợ xuống giường rồi nhào lên.
Sau khi chút vải vóc thừa thãi trên người Chi được cởi bỏ, anh đè nàng xuống, đôi môi tham lam tìm đến gò bồng đảo căng tròn. Anh xoa bóp một cách điệu nghệ, rồi khi biết đôi bầu ngực không còn căng sữa, anh mới ngậm lấy một bên núm vú hồng tươi, mút mạnh khiến cả người nàng cũng vô thức ưỡn cong.
Uhm…anh…em nhột quá…ư hư hư…
Tiếng rên của nàng cất lên như một lời cổ vũ. Bàn tay anh vuốt ve bên vú còn lại, ngón tay khẽ búng nhẹ đầu núm, làm nàng một lần nữa lại run lên. Rồi như một thói quen, anh trượt xuống, môi lướt qua vùng bụng phẳng, và dừng lại nơi vùng kín ướt át của em. Phúc hôn nhẹ lên mu, để đám lông lún phún của Chi vờn quanh miệng, sau đó anh tách đôi chân nàng ra, để chiếc lưỡi dẻo quẹo trượt thấp dần. Nó bắt đầu từ từ khám phá, hết liếm láp rồi chuyển sang bú mút, cuối cùng tập trung vào điểm nhạy cảm nhất của Chi.
-Ôi anh…chậm đã…ư ư ư…nhột quá…ư ư ư ư…
-Uhm…nhóp nhép…em yêu, em ngon quá …nhóp nhép…uhm hưm…
Tiếng rên của Chi ngày càng to hơn, hòa cùng tiếng thở gấp của anh rồi lẫn trong tiếng bú mút “nhóp nhép” vang lên từ vùng ẩm ướt. Cả căn phòng tràn ngập âm thanh của đam mê và dục vọng, cùng thứ mùi hỗn hợp của sự kích thích và mê say. Chi quằn quại dưới từng cái chạm của anh, còn anh như đang tận hưởng sự ngọt ngào của em trên từng tấc da thịt.
Thế rồi cũng đến lúc Chi không chịu nổi, cô lật người đầy mạnh mẽ, rồi mạnh dạn kéo tụt chiếc quần chun của anh vứt sang bên. Khúc thịt nóng hổi, cương cứng của anh bật tung rồi chạm lên bàn tay nhỏ. Em nắm lấy nó, cảm nhận sức nóng và sự rắn chắc đang giật nhẹ trong tay mình. Nàng khẽ xóc nhẹ, động tác chậm rãi, khiến đầu dương vật hoàn toàn cương hết mức, rỉ ra những giọt chất lỏng trên đầu.
-Hừ hừ …vợ ơi…chậm thôi nhé…
Chi nhìn anh âu yếm rồi cúi xuống, đôi môi mọng đỏ khẽ chạm vào đầu khấc, lưỡi nàng lướt nhẹ quanh đỉnh, mơn trớn từng mạch máu đang nổi lên. Nàng ngậm lấy phần đầu, mút nhẹ, rồi từ từ đưa cả chiều dài vào miệng, môi nàng ôm chặt, tạo cảm giác ấm nóng và trơn ướt, sau đó là tiếng “chụt chụt” khe khẽ vang lên.
-Ôi em ơi…sướng quá…hừ hừ…tuyệt lắm, vợ yêu…ô hô hô…
-Uhm…chụt chụt…Của anh bự quá chồng à…chụt chụt…uhm hưm…
Khi nàng nàng bắt đầu di chuyển lên xuống, chiếc lưỡi linh hoạt xoáy quanh thân dương vật, không bỏ sót bất kỳ điểm nhạy cảm nào. Thỉnh thoảng, tay nàng không quên vuốt ve phần gốc, trong khi miệng nàng chăm chỉ chăm sóc cho cái bìu dái nhăn nheo. Cả khúc dương vật dài to chẳng mất bao lâu thì ướt nhẹp, toàn thân Phúc cũng đã phải gồng lên.
Chi như đã nhìn thấy phút giây hoan lạc của mình ngay trước mắt, em giạng rộng 2 chân rồi chủ động ngồi lên bụng chồng. Đến khi hai mép bướm của em đã trùm lên đầu thằng nhỏ, em dứt khoát hạ xuống chuẩn bị để tận hưởng những thời khắc thăng hoa.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Ông Danh này địt con dâu mà con thốt ra đc câu muốn các con tốt và hạnh phúc
 

Anh già chăn rau

Yếu sinh lý
Ch76. Cuộc yêu không trọn vẹn
Danh trở về nhà sau chuỗi ngày vất vả vừa hay gặp con trai cũng trở về, và còn vui hơn khi nghe được tin tốt từ anh. Chuyến đi Châu Âu của anh đã thành công tốt đẹp, phía đối tác đã hẹn sẽ có một chuyến thăm trong một ngày không xa. Và nếu họ xác thực được về năng lực sản xuất của PBK group thì họ sẽ ký hợp đồng luôn. Về việc này thì Phúc và cả ông Danh đều rất chắc chắn, vậy nên trong thời gian tới họ sẽ có một chút thời gian được thảnh thơi.
Thật không dễ để Chi có thể đối diện với chồng, vì những kỷ niệm cấm kỵ vẫn còn in hằn trên cơ thể. Em nhìn chồng, nụ cười vẫn treo ở đó, nhưng trong lòng lại như có vách ngăn. Em làm gì cũng cảm thấy không thoải mái, chỉ cần nói tiếng hơi to cũng khiến em giật mình.
Vẫn ông Danh là người tinh ý nhất, thấy sự hỗn loạn của em mà đã kịp thời trấn an. Lúc xung quanh không có ai và Chi đang ngẩn ngơ trong bếp, ông đã đến và đưa cho em một cốc nước ấm và tâm sự nhẹ nhàng.
-Con, cẩn thận cắt vào tay đấy.
Chi giật thót, cô ngước nhìn ông bằng ánh mắt run run, cô rất muốn nhào vào ngực ông để nức nở, nhưng lý trí thì lại muốn tránh xa ông.
-Bố, bố vào đây làm gì ạ…bố hãy ra bàn ngồi uống nước, khi nào nấu xong con sẽ mời bố vào ăn.
-Ừ, con kệ bố, cứ chú ý thái rau của con đi, đừng vì quá chú ý những việc khác mà tự làm đau mình.
-Nhưng sao có thể không chú ý được ạ, cứ nghĩ đến hậu quả của nó là cả người con lại phát run.
-Con nhìn xem, những thứ xung quanh vốn đều tồn tại 2 mặt, con sao không nhìn vào mặt tốt nó đem lại mà chỉ nhìn đến hậu quả đen tối kia.
Nói rồi ông để nàng ngẫm lại tồi mới tiếp.
-Con vẫn yêu chồng con rất nhiều, phải chứ? Ngoài chuyện đó cuộc sống của 2 vợ chồng con đang tốt đẹp và không hề có khúc mắc, đúng không?
Chi gật đầu chắc nịch để khẳng định, với cô trước nay vẫn vậy, ngoài những phút yếu lòng kia, chồng con vẫn được đặt trên hết.
-Tốt rồi, đó là nhờ cơ thể con khỏe mạnh và khoan khoái cùng với một tâm lý được giải tỏa không còn bí bách. Vậy nên con chỉ cần tươi cười vui vẻ và thể hiện tình cảm thật nhiều với chồng con, còn những chuyện kia hãy cứ để nó đến và đi một cách tự nhiên đừng để nó ảnh hưởng đến cuộc sống. Và còn 1 điều con hãy nhớ, bố ở đây chỉ muốn các con tốt và hạnh phúc hơn mỗi ngày, cần gì hãy gọi bố, nhớ nha.
Không đòi hỏi hay chèo kéo, ông an ủi em với tất cả sự chân thành, mọi lời nói phát ra đều từ nội tâm sâu thẳm. Rồi sau đó ông dứt khóat quay lưng đi, để lại mình Chi đứng tại nơi đó cực kỳ xúc động, cô thầm cảm ơn ông khi thấy cõi lòng đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Ông đi một lúc thì Phúc đến, anh lấm la lấm lét đến từ phía sau rồi choàng cho em một cái ôm thật chặt.
-Vợ yêu, em đang làm gì thế.
-Ui…anh làm em giật cả mình. Còn làm gì được nữa, nấu cơm cho cả nhà chứ gì, anh đi tắm trước đi.
-Không, anh đứng đây với vợ, vợ muốn làm gì thì cứ bảo anh.
-Thôi em không cần, lên nhà đi tắm đi.
-Ôi, thôi đúng là vợ giận anh thật rồi, có phải tại anh đi công tác lâu quá mà lại ít gọi điện hỏi thăm em đúng không. Anh biết lỗi rồi mà, bố cũng mắng anh rồi, từ giờ anh sẽ không như vậy nữa, anh hứa sẽ để ý và quan tâm đến cảm xúc của vợ nhiều hơn. Xin em đấy đừng giận anh nữa mà.
Phúc đứng đó mè nheo rồi còn trưng ra bộ mặt tội nghiệp, anh tỏ ra chân thành để nhận lỗi, khiến Chi vừa có chút áy náy mà lại rất vui. Cô vỗ nhẹ lên tay anh mà nói nhỏ.
-Ừ, chỉ cần anh biết giữ gìn sức khỏe, thật lòng biết nhớ đến vợ con em sẽ không giận.
-Thật nhé, vợ tươi tỉnh lên và không giận nữa nhé, vậy là anh vui rồi, anh chỉ vợ giận quá rồi không thèm yêu anh.
Bỗng Chi xoay người lại, cô lấy 2 tay vuốt hai bên má của chồng một cách đầy yêu thương.
-Sao anh lại nghĩ thế, anh là chồng của em mà, cả cuộc đời này em sẽ yêu anh. Với em, ngoài con ra thì chỉ có anh là nhất.
Nói rồi nàng kiễng chân mà hôn chồng, Phúc cũng đáp lại em trong cái ôm siết chặt, hai vợ chồng lại chìm đắm trong yêu thương.
Sau khi những hiểu lầm và khúc mắc không còn nữa, người vui nhất chắc có lẽ vẫn là Chi, nàng được chồng tặng cho một đống quà xa xỉ, cùng anh chơi với con hoặc dắt tay nhau mỗi tối đi hẹn hò. Hơn thế nữa việc có chồng bên cạnh khiến trái tim em cũng không còn xao động cũng không dễ rẽ hướng linh tinh. Tất nhiên, món quà to nhất là chiếc ô tô màu trắng anh tặng Chi hôm nào nay cũng đã được mang ra sử dụng, Chi đã bắt đầu tập cho chiếc xe ấy lăn bánh những vòng đầu tiên.
Hai vợ chồng ngày nào cũng vui vầy, quấn quýt, họ toát lên vẻ hạnh phúc hệt như lúc mới yêu. Thế nhưng đâu ai biết được cả tuần rồi họ chưa một lần hòa vào nhau như vợ chồng đúng nghĩa. Vì cứ mỗi lần gần gũi, khi niềm ham muốn dâng cao đến tột đỉnh, thì bỗng đâu cơn mệt mỏi kéo tới ùn ùn, khiến Phúc đành chán nản tách ra. Chi thương chồng vì anh đã nhiều ngày căng thẳng vậy nên đã không trách mà còn động viên. Nàng nói rằng tất cả là do công việc căng thẳng, vì vậy khuyến khích anh những ngày tiếp theo phải nghỉ nhiều hơn.
Vậy là hơn cả tuần rồi, ngoài xử lý giấy tờ ra Phúc chỉ cùng Chi hẹn hò và tập lái, nên anh cũng thấy cơ thể thoải mái hơn. Tối nay anh nằm trên giường đọc sách, ung dung đợi vợ từ phòng tắm bước ra. Chi mặc trên người một bộ váy ngủ bằng lụa, choàng thêm chiếc áo khoác mỏng manh.
Nàng bước ngang qua giường, dáng đi uyển chuyển, tà lụa mềm rủ xuống theo từng cử động làm nổi bật đường cong mảnh mai mà đầy sức sống. Làn tóc ẩm còn vương vài giọt nước lăn xuống bờ vai, ánh đèn vàng hắt lên khiến làn da em như phát sáng. Nhìn Chi mong manh nhưng cũng mê hoặc đến vô cùng.Xem nội dung: 532358
Phúc vô thức ngẩng đầu khỏi trang sách, đôi mắt dõi theo từng bước chân vợ như bị thôi miên. Chi khẽ dừng lại nơi bàn trang điểm, ngồi xuống một cách rất từ từ. Tấm áo khoác mỏng hờ hững tuột nhẹ xuống nửa bờ vai, để lộ tấm lưng nõn nà và phản chiếu trong gương là đôi bầu ngực căng đẫy. Nàng không mặc áo lót, đôi nụ anh đào lấp ló khiến Phúc đang nhìn xéo qua cũng phải thở nặng nề.
Hình như Chi đã cảm nhận được chồng mình đang xao động, em mỉm cười thật nhẹ rồi tiếp tục khiêu khích anh thêm. Em cúi người nhặt cây lược, mái tóc óng ả trượt dài theo động tác, vừa tỏa hương dìu dịu ra khắp phòng lại khoe ra bờ mông cong vút, và khe ngực sâu hun hút của em.
Phúc gấp sách đứng lên , anh tiến về phía sau đặt 2 tay lên vai vợ.
-Em yêu, để anh sấy tóc cho em nhé.
-Uhm, vâng anh.
Tiếp theo là tiếng “rè rè” của chiếc máy sấy nhưng vẫn không che giấu được tiếng nuốt nước bọt “ừng ực” của anh. Nhìn từ phía trên, đôi bầu vú của người vợ ngoan như hai khối thạch, vừa đẫy đà trơn mượt lại vừa nảy tưng tưng theo mỗi chuyển động dù chỉ là nhỏ nhất. Chính nhờ nó mà Phúc bị kích động, một đoàn lửa nóng trong lòng chàng đã từ từ bốc lên.
-Tóc em khô rồi vợ yêu ạ, giờ để anh bóp vai cho em.
Chiếc máy sấy được đặt sang bên, tiếp sau là hai bàn tay mạnh mẽ của anh bắt đầu lân nhè nhẹ. Đôi tay ấm lướt trên làn da mát rượi, chúng khiến cho Chi thoải mái nhắm nghiền mắt và khe khẽ bật tiếng rên.
-Uhm…dễ chịu quá…cảm ơn anh yêu.
Phúc không nói gì, chỉ để những ngón tay cần cù tiếp tục di chuyển, chúng đang trượt thấp dần qua 2 bắp tay và tiến vào vùng lưng thon. Những xoa bóp lúc nhẹ lúc mạnh đầy chủ ý làm Chi hơi ngửa cổ, xõa tóc, đôi môi mọng hé mở phả ra hơi thở dìu dịu thật mê say.
Trong gương, hình ảnh nàng phản chiếu lại càng thêm cuốn hút, với đôi gò bồng đảo tròn căng đang ẩn hiện, và vạt áo ngủ hững hờ thỉnh thoảng lại khoe ra sự xinh đẹp của 2 núm vú hồng tươi. Phúc chết trân, cả người tê dại, anh đứng ép sát hơn vào vợ để hít hà thêm mùi da thịt, và để em cảm nhận được sự cứng rắn của mình.
Chi nhận ra tín hiệu của anh mà đáp lại, nàng khẽ xoay người, đối diện anh, đôi mắt long lanh ánh lên sự trêu chọc lẫn trong gọi mời. Phúc không kìm lòng được trước sự mê hoặc ấy, anh cúi xuống hôn môi nàng thật sâu. Nụ hôn mơn man nhưng ngập mùi dục vọng, chẳng mất bao lâu, môi và lưỡi của họ đã xoắn chặt lại với nhau. Rồi tiếp theo từng dòng nước bọt trong suốt chảy ra tong tỏng, cùng với đó là tiếng thở hổn hển của 2 người. Phải khó khăn lắm họ mới tách nhau ra được, Chi nhìn Phúc và nở nụ cười thật nhẹ.
-Anh massage tuyệt lắm, em thấy người khoan khoái hơn rồi.
Phúc nhếch môi, ánh mắt anh cháy bỏng, giọng nói ấm áp nhưng không giấu nổi bao ham muốn ở bên trong.
-Vậy sao? Còn anh thì càng lúc càng căng thẳng, nóng hầm hập đây. Em có thấy không?
Chi khẽ liếc xuống, cảm nhận rõ ràng hơn sự cương cứng và nóng nảy của anh qua lớp quần mỏng. Nàng nhướn mày, giọng đùa cợt nhưng mời gọi vô cùng.
-Em có thấy mà. Vậy… anh có muốn em làm dịu cho anh không?
Không đợi Phúc trả lời, bàn tay nhỏ nhắn của Chi đã lướt xuống, vuốt ve khúc dương vật qua lớp vải mỏng manh, chậm rãi nhưng không kém phần gợi dục. Phúc khẽ nuốt nước bọt, ánh mắt anh sáng rực, gật nhẹ đầu như thay lời cổ vũ. Chi thấy vậy cũng dứt khoát bỏ đi áo khoác mà đứng lên.Xem nội dung: 532359
Họ lại hôn nhau, Chi lột áo anh ra để đôi vú căng tròn của cô dán lên bờ ngực của anh sát rạt. Hai núm vú hồng tươi được thể vươn mình qua lớp áo, chúng không ngừng cọ quẹt khiến cho anh nhột nhạt khắp người. Bao ngày qua, những ham muốn của anh đã sớm tích tụ đến không thể nhiều hơn được nữa, vì vậy Phúc nhanh chóng đẩy vợ xuống giường rồi nhào lên.
Sau khi chút vải vóc thừa thãi trên người Chi được cởi bỏ, anh đè nàng xuống, đôi môi tham lam tìm đến gò bồng đảo căng tròn. Anh xoa bóp một cách điệu nghệ, rồi khi biết đôi bầu ngực không còn căng sữa, anh mới ngậm lấy một bên núm vú hồng tươi, mút mạnh khiến cả người nàng cũng vô thức ưỡn cong.
Uhm…anh…em nhột quá…ư hư hư…
Tiếng rên của nàng cất lên như một lời cổ vũ. Bàn tay anh vuốt ve bên vú còn lại, ngón tay khẽ búng nhẹ đầu núm, làm nàng một lần nữa lại run lên. Rồi như một thói quen, anh trượt xuống, môi lướt qua vùng bụng phẳng, và dừng lại nơi vùng kín ướt át của em. Phúc hôn nhẹ lên mu, để đám lông lún phún của Chi vờn quanh miệng, sau đó anh tách đôi chân nàng ra, để chiếc lưỡi dẻo quẹo trượt thấp dần. Nó bắt đầu từ từ khám phá, hết liếm láp rồi chuyển sang bú mút, cuối cùng tập trung vào điểm nhạy cảm nhất của Chi.
-Ôi anh…chậm đã…ư ư ư…nhột quá…ư ư ư ư…
-Uhm…nhóp nhép…em yêu, em ngon quá …nhóp nhép…uhm hưm…
Tiếng rên của Chi ngày càng to hơn, hòa cùng tiếng thở gấp của anh rồi lẫn trong tiếng bú mút “nhóp nhép” vang lên từ vùng ẩm ướt. Cả căn phòng tràn ngập âm thanh của đam mê và dục vọng, cùng thứ mùi hỗn hợp của sự kích thích và mê say. Chi quằn quại dưới từng cái chạm của anh, còn anh như đang tận hưởng sự ngọt ngào của em trên từng tấc da thịt.
Thế rồi cũng đến lúc Chi không chịu nổi, cô lật người đầy mạnh mẽ, rồi mạnh dạn kéo tụt chiếc quần chun của anh vứt sang bên. Khúc thịt nóng hổi, cương cứng của anh bật tung rồi chạm lên bàn tay nhỏ. Em nắm lấy nó, cảm nhận sức nóng và sự rắn chắc đang giật nhẹ trong tay mình. Nàng khẽ xóc nhẹ, động tác chậm rãi, khiến đầu dương vật hoàn toàn cương hết mức, rỉ ra những giọt chất lỏng trên đầu.
-Hừ hừ …vợ ơi…chậm thôi nhé…
Chi nhìn anh âu yếm rồi cúi xuống, đôi môi mọng đỏ khẽ chạm vào đầu khấc, lưỡi nàng lướt nhẹ quanh đỉnh, mơn trớn từng mạch máu đang nổi lên. Nàng ngậm lấy phần đầu, mút nhẹ, rồi từ từ đưa cả chiều dài vào miệng, môi nàng ôm chặt, tạo cảm giác ấm nóng và trơn ướt, sau đó là tiếng “chụt chụt” khe khẽ vang lên.
-Ôi em ơi…sướng quá…hừ hừ…tuyệt lắm, vợ yêu…ô hô hô…
-Uhm…chụt chụt…Của anh bự quá chồng à…chụt chụt…uhm hưm…
Khi nàng nàng bắt đầu di chuyển lên xuống, chiếc lưỡi linh hoạt xoáy quanh thân dương vật, không bỏ sót bất kỳ điểm nhạy cảm nào. Thỉnh thoảng, tay nàng không quên vuốt ve phần gốc, trong khi miệng nàng chăm chỉ chăm sóc cho cái bìu dái nhăn nheo. Cả khúc dương vật dài to chẳng mất bao lâu thì ướt nhẹp, toàn thân Phúc cũng đã phải gồng lên.
Chi như đã nhìn thấy phút giây hoan lạc của mình ngay trước mắt, em giạng rộng 2 chân rồi chủ động ngồi lên bụng chồng. Đến khi hai mép bướm của em đã trùm lên đầu thằng nhỏ, em dứt khoát hạ xuống chuẩn bị để tận hưởng những thời khắc thăng hoa.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Sao hnay lại có chap nhỉ.
 

Lituchi1

Tao là gay
Chủ thớt
Ch77. Dạy lái xe.
Tuy nhiên, cảm giác được lấp đầy kèm theo sự cứng rắn đầy mạnh mẽ của anh lại không thấy. Thay vào đó là tiếng thở hồng hộc và cái nhăn mặt đầy khó chịu của anh.
-Hộc hộc…em yêu…làm tiếp đi em, anh thích lắm… hộc hộc…
Thế nhưng Chi lại không tiếp tục, cô nhìn chồng, ánh mắt chất chứa sự lo lắng khôn nguôi.
-Chồng yêu, anh ổn chứ? Sao em cảm thấy anh như sắp hụt hơi?
Vẫn còn đó sự ham muốn cháy bỏng trong ánh mắt của Phúc, nhưng cơ thể anh đã phản bội, hơi thở dồn dập như vừa chạy cả hàng trăm cây số, từng nhịp tim gấp gáp khiến lồng ngực nhói lên. Đôi bàn tay đang ôm siết eo vợ cũng dần buông lỏng, rồi anh khẽ trầm người xuống, thở nặng nề.
-Anh… anh xin lỗi… tự nhiên anh thấy mệt quá…
Giọng anh đứt quãng, cố gắng che giấu sự mệt mỏi nhưng không thể. Chi lúc này cúi xuống, em vuốt sạch mồ hôi trên trán chồng. Chút nóng bỏng vừa nãy cũng bị nàng nén lại, thay vào đó em dùng giọng nhẹ nhàng nhất để an ủi chồng một cách đầy quan tâm.
-Thôi anh đừng cố, tất cả cũng chỉ tại em ham hố, anh đi công tác mệt mỏi cả tháng, mới cho anh nghỉ vài hôm mà đã đòi hỏi rồi. Thôi giờ hai vợ chồng nằm ôm nhau thế này thôi nhé.
Phúc mỉm cười gượng gạo, vòng tay siết chặt lưng vợ đầy yêu thương. Anh muốn tiếp tục, nhưng sức lực toàn thân tiêu biến, cả cơ thể rã rời. Trong mắt anh thoáng chút bất lực, nhưng cũng chan chứa biết ơn vì sự hiểu chuyện của người vợ yêu.
Chi vẫn nép sát trong ngực chồng, cố để sự dịu dàng của mình xoa dịu đi nỗi mệt nhọc của anh. Khi thấy hơi thở anh đã bớt gấp gáp cô lại bắt đầu thủ thỉ bên tai anh.
-Anh yêu, hay là đợt này hai vợ chồng mình đi khám sức khỏe tổng quát nhé, em thỉnh thoảng cũng hay thấy bồn chồn không yên. Còn anh sau mấy tháng hầu như không nghỉ cũng nên tầm soát lại xem có bị ảnh hưởng gì không.
Phúc biết rằng vợ rất lo cho anh, mà bản thân anh cũng thấy sức khỏe của bản thân đang có vấn đề. Chỉ là công ty đang ở thời khắc rất quan trọng vì vậy mà anh vẫn đang lần nữa mà thôi. Nhưng cũng không thể để vợ cứ tiếp tục lo lắng cho mình như vậy, nên Phúc gật đầu vỗ về cho vợ yên tâm.
-Vậy để đầu tuần sau, nếu không có công việc gì quá cần thiết, hai vợ chồng mình cùng đi khám nha.
-Vâng, chắc sẽ không sao đâu, nhưng có chỉ dẫn của bác sĩ thì yên tâm hơn, mẹ con em đều nương tựa vào anh hết.
Vừa nói Chi vừa hôn chồng thêm cái nữa, sau đó em mới trườn xuống khỏi người anh. Con cu lúc này đã không còn cương cứng, nó trượt ra khỏi con bướm nhỏ kéo theo không ít nước nhờn. Phúc thương vợ phải khó chịu khi cơn khoái cảm đến ngang chừng rồi bỏ dở, anh áy náy mà vuốt nhẹ lưng em. Thế nhưng Chi đáp lại bằng nụ cười tươi rói, vừa mặc lại đồ ngủ vừa hỏi anh.
-Anh có muốn uống nước không, để em xuống dưới lấy thêm cho anh một cốc.
-Ừ, vậy tiện thể lấy một cốc nước ấm cho anh nha.
Chi kéo gọn lại tà áo ngủ rồi bước xuống cầu thang, trời tháng Mười, gió bên ngoài thật dịu mát, nhưng trên thân thể em vẫn để lại những giọt mồ hôi li ti. Chứng tỏ cơn nóng trong người em vẫn còn chưa nguôi hẳn, em tỏ vẻ không sao chỉ để cho chồng thấy thoải mái hơn.
Em rót đầy cho mình một ly nước mát, không ngần ngại mà ngửa cổ uống một hơi. Động tác ấy vô tình để một vài giọt nước rơi xuống, chúng chảy một đường qua cần cổ rồi luồn lách giữa hai bầu ngực căng đẫy của em. Chút mát lạnh đó cũng phần nào làm em run khẽ, cả bờ mông núng nính cũng vì vậy mà rung rinh.
Chi đặt ly nước trên bàn rồi vô thức để tay vuốt nhẹ lên cổ, em như đang muốn làm dịu đi cơn nóng đang âm ỉ trong người. Thế nhưng có vuốt mấy cũng không vơi được bứt rứt, mà chỉ càng làm hơi thở của em nặng nề hơn.
Tất cả những bí bách kia tạo thành cơn u uất, nó dồn lại thành những nét ủ rũ trên khuôn mặt thánh thiện của em. Những đường nét ấy không phải ai cũng nhìn ra được, nhưng lại không giấu nổi đôi mắt đang nhìn em qua khe cửa của ông Danh.
Đúng vậy, ông đang yên lặng nhìn em từ trong phòng ngủ, xót xa cho những tiếng thở dài thườn thượt mới phát ra. Trong đôi mắt thâm thúy đang rực cháy kia là vô vàn thông cảm, cũng kèm theo những toan tính của riêng mình. Cho đến khi Chi cầm ly nước rồi lê bước chân về lại phòng đi ngủ, ông vẫn còn đứng đó, trong lòng hình như đã biết phải làm gì.
Những ngày tiếp theo vẫn diễn ra êm đẹp, đôi vợ chồng trẻ ấy vẫn quấn quýt, còn ông Danh vẫn giữ nguyên vẻ mực thước của ông.
Chiều nay chiếc xe trắng lại nằm im trong góc, vì Phúc phải đi vào Miền Nam đột xuất, không còn ai dạy lái cho em. Bỗng ông Danh từ trong nhà bước tới, ông mặc một bộ quần áo khá trẻ trung với quần kaki màu be cùng áo polo's. Vừa nhìn thấy Chi ông đã vội tươi cười.
-Vào đi con, hôm nay bố sẽ thay thằng Phúc kèm con vài vòng. Nó phải đi gấp nhưng vẫn gọi điện dặn trước rồi.
Chi mím môi, khẽ gật, tà váy lụa mỏng khẽ lướt trên bắp chân trắng muốt. Cô ngồi vào ghế phụ, mùi da mới pha lẫn mùi nước hoa dìu dịu trên cơ thể, khiến không khí trong xe bỗng trở nên ngột ngạt hơn. Tất nhiên không phải mùi nước hoa hay cơ thể của em khó ngửi, mà phần nhiều là do sự ngượng ngùng đầy những gợi nhớ cấm kỵ của 2 người.
-Mình đến khu đô thị mọi hôm con và Phúc hay đến kia nhé, thử vài vòng cho bố biết con đã thành thạo đến đâu.
-Vâng ạ.
Chiếc xe rất nhanh thì rẽ vào một khu đô thị còn xây dang dở, ở đây đường rộng nhưng lại chẳng mấy ai đi. Chi đã bắt đầu chuyển sang ghế lái, chiếc vô lăng cũng chầm chậm xoay theo ý của em. Ông Danh ngồi bên cạnh mắt không chớp, ông hoàn toàn chăm chú để bảo đảm an toàn cho con dâu. Từng đoạn thẳng, mọi khúc cua em đi qua đều được ông kĩ càng chỉ dẫn, cho đến khi yên tâm ông mới có thể ngả lưng.
-Chi có thấy hôn nhân giống lái xe không. Những lúc đường thẳng thì dễ đi, nhưng khúc ngoằn ngoèo mới biết ai giữ được tay lái vững, trong hôn nhân thì đến lúc khó khăn mới có thể minh chứng cho tình yêu.
Lời nói bất ngờ của ông chầm chậm mà ấm áp, nó như từng nhát búa gõ thẳng lên khối băng kết đặc ở trong lòng của Chi. Đôi tay nắm trên vô lăng hơi siết lại, em không trả lời mà chỉ mím môi lại tập trung nhìn trên đường. Danh thấy thế thì không dừng lại, ông tiếp tục hỏi sâu hơn.
-Con và Phúc đang gặp trắc trở gì hả, có thể chia sẻ cùng bố hay không.
Chi run nhẹ, như có ai chạm vào nỗi đau thầm kín. Hơi thở em nặng dần, bàn tay rời khỏi vô lăng một thoáng rồi nắm lại. Nỗi u uất dâng trào khiến khóe mắt nàng chợt long lanh. Trong khoảnh khắc ấy, em cảm nhận được sự quan tâm thật đúng lúc, khi bàn tay ấm áp của ông Danh đặt hờ lên mu bàn tay em, chỉ nhẹ thôi nhưng khiến tim em lặng lại đôi chút. Em nhìn sang, bắt gặp vẻ cảm thông từ gương mặt kiên nghị của ông, vì vậy em chấp nhận mở lòng.
-Thật ra… vợ chồng con không có vấn đề gì lớn đâu ạ. Chỉ là… dạo này anh Phúc hay mệt mỏi, chắc tại những chuyến đi xa và căng thẳng kia. Con hơi lo cho anh ấy mà thôi.
-Có phải nó dẫn đến việc suy giảm khả năng đàn ông của Phúc.
Câu hỏi thẳng thắn khiến Chi há hôc nhưng nghĩ lại mối quan hệ của hai người Chi cảm thấy câu hỏi ấy cũng có thể trả lời được. Cô gật đầu rất nhẹ, gương mặt ủ rũ thoáng hiện thêm một vệt hồng.
-Con biết anh ấy rất yêu con và muốn gần gũi…nhưng hay bị cơn mệt mỏi bất chợt ép phải…dừng lại giữa chừng… chắc tại con đã không để anh ấy nghỉ ngơi đủ nhiều.
Cô không biết vì sao có thể dễ dàng tâm sự chuyện thầm kín với ông, có lẽ vì sự trầm ấm trong giọng ông, hoặc vì cái chạm tay đầy an ủi ấy. Nhưng khi đã nói ra được, Chi bỗng thấy trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Danh nghiêng đầu nhìn con dâu, ánh mắt sâu thẳm thoáng hiện chút xót xa. Ông không cắt ngang, chỉ để bàn tay mình áp nhẹ hơn lên mu bàn tay em, giọng cũng thêm chậm lại.
-Con à… cái đó không phải lỗi của con đâu. Đàn ông, nhất là khi áp lực công việc lớn, sức khỏe bị bào mòn thì chuyện ấy cũng dễ… yếu đi. Điều quan trọng là vợ chồng biết cảm thông cho nhau.
Vâng, chúng con cũng đặt lịch để cùng nhau đi khám rồi, con mong rằng mọi chuyện sẽ không sao, để anh ấy phấn chấn lên, và tình cảm của bọn con lại có thể mặn nồng như trước.
Danh nhìn và cảm nhận từng nghẹn ngào trong những lời em nói. Ông biết, đó không chỉ là sự lo lắng cho chồng, mà còn là tiếng kêu thầm kín của một người đàn bà đang độ xuân thì nhưng bị bỏ lỡ những khát khao tự nhiên nhất.
Ông siết chặt bàn tay mình hơn chút nữa để cảm xúc trong em lắng lại, và cũng để em thấy vững vàng hơn.
-Con nói ra được như thế… đã là can đảm lắm rồi. Con còn trẻ, con cần được yêu thương, được lấp đầy… mới có thể hạnh phúc trọn vẹn.
Chi rùng mình, gương mặt đỏ hơn nữa. Hai chữ “lấp đầy” vang lên như một cú gãi trực tiếp vào những khát khao em vừa cố giấu. Cả người em nóng hầm hập, bàn tay trên vô lăng bỗng run lên.
-Mà thôi, cung đường này con đã đi nhiều nên thành thạo quá rồi, hãy tìm kiếm chút thử thách lớn hơn, rẽ ở đây, chạy thẳng theo con đê phía trước.
Chi điều khiển chiếc xe như ông nói, nhưng lúc này trong lòng cũng hỗn loạn hơn.
-Đường chưa quen con cứ đi thật chậm, có bố đây rồi, đừng lo. Nhưng trước hết hãy thắt dây an toàn lại đã.
Nói rồi ông vươn người sang thắt dây an toàn cho em rồi chỉnh lại ngay ngắn. Bàn tay thô ráp lướt nhanh trên hai bầu ngực khiến chúng phập phồng càng kịch liệt hơn.
-Bình tĩnh lại, tự tin và tập trung hơn vào tay lái.
Chi cuối cùng cũng đạp ga từ từ. Con đường đê quanh co trải dài theo áng chiều vàng óng. Giữa khung cảnh nên thơ ấy có một chiếc xe đang di chuyển chậm chạp, mới đầu còn trúc trắc, càng về sau càng thẳng lối hơn. Cũng giống như câu chuyện của 2 người trên xe cũng vậy, càng lúc càng cởi mở hơn nhiều.
-Anh Phúc không bao giờ dám cho con đi những cung đường như vậy, vô tình đã bỏ lỡ biết bao nhiêu buổi hoàng hôn rực rỡ.
-Đấy là vì Phúc muốn bao bọc cho con nhưng lại chưa biết cách, vì bản thân nó cũng chưa được bảo bọc đúng nghĩa bao giờ. Muốn một người được bảo bọc mà vẫn thấy tự do thoải mái thì hãy ở bên cổ vũ và sẵn sàng lao lên bảo vệ họ trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Chứ đừng nhét họ trong vòng an toàn và giữ nguyên họ trong đó, như vậy có khác nào đang nhốt một con chim.
-Hi hi, vậy bố phải dạy lại cách bảo bọc cho con trai bố rồi.
Nàng tinh nghịch cười tít mắt, chân ga cũng bất giác đạp nhanh hơn.
-Cẩn thận…Chi…con không sao chứ.
Danh kéo phanh tay vừa kịp lúc xe trật bánh, cánh tay cũng vươn ra tránh cho Chi bị đập đầu. Hắn nhìn sang thấy cô con dâu của mình đang thảng thốt, hắn nhẹ nhàng nói những lời như vuốt ve.
-Không sao rồi con, có bố đây rồi.
-Con… cảm ơn bố…nếu không có bố thì…
-Ừ, đừng hoảng, con có thấy bị đau ở đâu không.
-Dạ, có hơi nhói ở chân…nhưng bố bỏ tay ra được không ạ.
Ông Danh lúc này mới để ý, bàn tay của mình đã ôm trọn một bên vú của em, quá đáng hơn khi bị nhắc nhở, bàn tay ấy còn kín đáo bóp nhẹ sau đó mới chịu thu về. Ngoài trời lúc này đã kéo giông mù mịt, Danh nhìn rồi nói với Chi.
-Sắp mưa rồi, đường sẽ trơn và khó nhìn lắm, thôi để bố lái cho.
Chi biết nói gì hơn ngoài đồng ý, đến khi bước xuống xe bằng cái chân tập tễnh ông lại bắt em phải ngồi xuống ghế sau. Rồi chiếc xe lăn bánh khi trời bắt đầu mưa sầm sập, ông cho xe đỗ lại ở một chòi gác rồi chuyển người xuống hàng ghế sau.
-Bố…sao không đi tiếp đi ạ…trời sắp tối rồi.
-Bố muốn kiểm tra xem chân của con thế nào, yên tâm có bà vú ở nhà, chắc cu Bin cũng chẳng quấy lắm đâu.
Lời nói chưa xong bàn tay ông đã cầm lấy cổ chân nàng, vạt váy được kéo lên, khoe ra làn da trắng muốt. Bố chồng bắt đầu những động tác kiểm tra mà sao lại khiến cả hai người thở gấp hơn.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Lituchi1

Tao là gay
Chủ thớt
Tôi là Lituchi hàng real đây. tôi là chủ group "Đàn ông chém gió-truyện 🔞" nick Telegram tôi là @lituchi88.
Nếu tele không được thì chuyển sang Zalo 0836552559. anh em muốn mua truyện hoặc có thắc mắc gì muốn hỏi thì pm tôi nhé.
 

Cởi truồng sơvin

Yếu sinh lý
Ch77. Dạy lái xe.
Tuy nhiên, cảm giác được lấp đầy kèm theo sự cứng rắn đầy mạnh mẽ của anh lại không thấy. Thay vào đó là tiếng thở hồng hộc và cái nhăn mặt đầy khó chịu của anh.
-Hộc hộc…em yêu…làm tiếp đi em, anh thích lắm… hộc hộc…
Thế nhưng Chi lại không tiếp tục, cô nhìn chồng, ánh mắt chất chứa sự lo lắng khôn nguôi.
-Chồng yêu, anh ổn chứ? Sao em cảm thấy anh như sắp hụt hơi?
Vẫn còn đó sự ham muốn cháy bỏng trong ánh mắt của Phúc, nhưng cơ thể anh đã phản bội, hơi thở dồn dập như vừa chạy cả hàng trăm cây số, từng nhịp tim gấp gáp khiến lồng ngực nhói lên. Đôi bàn tay đang ôm siết eo vợ cũng dần buông lỏng, rồi anh khẽ trầm người xuống, thở nặng nề.
-Anh… anh xin lỗi… tự nhiên anh thấy mệt quá…
Giọng anh đứt quãng, cố gắng che giấu sự mệt mỏi nhưng không thể. Chi lúc này cúi xuống, em vuốt sạch mồ hôi trên trán chồng. Chút nóng bỏng vừa nãy cũng bị nàng nén lại, thay vào đó em dùng giọng nhẹ nhàng nhất để an ủi chồng một cách đầy quan tâm.
-Thôi anh đừng cố, tất cả cũng chỉ tại em ham hố, anh đi công tác mệt mỏi cả tháng, mới cho anh nghỉ vài hôm mà đã đòi hỏi rồi. Thôi giờ hai vợ chồng nằm ôm nhau thế này thôi nhé.
Phúc mỉm cười gượng gạo, vòng tay siết chặt lưng vợ đầy yêu thương. Anh muốn tiếp tục, nhưng sức lực toàn thân tiêu biến, cả cơ thể rã rời. Trong mắt anh thoáng chút bất lực, nhưng cũng chan chứa biết ơn vì sự hiểu chuyện của người vợ yêu.
Chi vẫn nép sát trong ngực chồng, cố để sự dịu dàng của mình xoa dịu đi nỗi mệt nhọc của anh. Khi thấy hơi thở anh đã bớt gấp gáp cô lại bắt đầu thủ thỉ bên tai anh.
-Anh yêu, hay là đợt này hai vợ chồng mình đi khám sức khỏe tổng quát nhé, em thỉnh thoảng cũng hay thấy bồn chồn không yên. Còn anh sau mấy tháng hầu như không nghỉ cũng nên tầm soát lại xem có bị ảnh hưởng gì không.
Phúc biết rằng vợ rất lo cho anh, mà bản thân anh cũng thấy sức khỏe của bản thân đang có vấn đề. Chỉ là công ty đang ở thời khắc rất quan trọng vì vậy mà anh vẫn đang lần nữa mà thôi. Nhưng cũng không thể để vợ cứ tiếp tục lo lắng cho mình như vậy, nên Phúc gật đầu vỗ về cho vợ yên tâm.
-Vậy để đầu tuần sau, nếu không có công việc gì quá cần thiết, hai vợ chồng mình cùng đi khám nha.
-Vâng, chắc sẽ không sao đâu, nhưng có chỉ dẫn của bác sĩ thì yên tâm hơn, mẹ con em đều nương tựa vào anh hết.
Vừa nói Chi vừa hôn chồng thêm cái nữa, sau đó em mới trườn xuống khỏi người anh. Con cu lúc này đã không còn cương cứng, nó trượt ra khỏi con bướm nhỏ kéo theo không ít nước nhờn. Phúc thương vợ phải khó chịu khi cơn khoái cảm đến ngang chừng rồi bỏ dở, anh áy náy mà vuốt nhẹ lưng em. Thế nhưng Chi đáp lại bằng nụ cười tươi rói, vừa mặc lại đồ ngủ vừa hỏi anh.
-Anh có muốn uống nước không, để em xuống dưới lấy thêm cho anh một cốc.
-Ừ, vậy tiện thể lấy một cốc nước ấm cho anh nha.
Chi kéo gọn lại tà áo ngủ rồi bước xuống cầu thang, trời tháng Mười, gió bên ngoài thật dịu mát, nhưng trên thân thể em vẫn để lại những giọt mồ hôi li ti. Chứng tỏ cơn nóng trong người em vẫn còn chưa nguôi hẳn, em tỏ vẻ không sao chỉ để cho chồng thấy thoải mái hơn.
Em rót đầy cho mình một ly nước mát, không ngần ngại mà ngửa cổ uống một hơi. Động tác ấy vô tình để một vài giọt nước rơi xuống, chúng chảy một đường qua cần cổ rồi luồn lách giữa hai bầu ngực căng đẫy của em. Chút mát lạnh đó cũng phần nào làm em run khẽ, cả bờ mông núng nính cũng vì vậy mà rung rinh.
Chi đặt ly nước trên bàn rồi vô thức để tay vuốt nhẹ lên cổ, em như đang muốn làm dịu đi cơn nóng đang âm ỉ trong người. Thế nhưng có vuốt mấy cũng không vơi được bứt rứt, mà chỉ càng làm hơi thở của em nặng nề hơn.
Tất cả những bí bách kia tạo thành cơn u uất, nó dồn lại thành những nét ủ rũ trên khuôn mặt thánh thiện của em. Những đường nét ấy không phải ai cũng nhìn ra được, nhưng lại không giấu nổi đôi mắt đang nhìn em qua khe cửa của ông Danh.
Đúng vậy, ông đang yên lặng nhìn em từ trong phòng ngủ, xót xa cho những tiếng thở dài thườn thượt mới phát ra. Trong đôi mắt thâm thúy đang rực cháy kia là vô vàn thông cảm, cũng kèm theo những toan tính của riêng mình. Cho đến khi Chi cầm ly nước rồi lê bước chân về lại phòng đi ngủ, ông vẫn còn đứng đó, trong lòng hình như đã biết phải làm gì.
Những ngày tiếp theo vẫn diễn ra êm đẹp, đôi vợ chồng trẻ ấy vẫn quấn quýt, còn ông Danh vẫn giữ nguyên vẻ mực thước của ông.
Chiều nay chiếc xe trắng lại nằm im trong góc, vì Phúc phải đi vào Miền Nam đột xuất, không còn ai dạy lái cho em. Bỗng ông Danh từ trong nhà bước tới, ông mặc một bộ quần áo khá trẻ trung với quần kaki màu be cùng áo polo's. Vừa nhìn thấy Chi ông đã vội tươi cười.
-Vào đi con, hôm nay bố sẽ thay thằng Phúc kèm con vài vòng. Nó phải đi gấp nhưng vẫn gọi điện dặn trước rồi.
Chi mím môi, khẽ gật, tà váy lụa mỏng khẽ lướt trên bắp chân trắng muốt. Cô ngồi vào ghế phụ, mùi da mới pha lẫn mùi nước hoa dìu dịu trên cơ thể, khiến không khí trong xe bỗng trở nên ngột ngạt hơn. Tất nhiên không phải mùi nước hoa hay cơ thể của em khó ngửi, mà phần nhiều là do sự ngượng ngùng đầy những gợi nhớ cấm kỵ của 2 người.
-Mình đến khu đô thị mọi hôm con và Phúc hay đến kia nhé, thử vài vòng cho bố biết con đã thành thạo đến đâu.
-Vâng ạ.
Chiếc xe rất nhanh thì rẽ vào một khu đô thị còn xây dang dở, ở đây đường rộng nhưng lại chẳng mấy ai đi. Chi đã bắt đầu chuyển sang ghế lái, chiếc vô lăng cũng chầm chậm xoay theo ý của em. Ông Danh ngồi bên cạnh mắt không chớp, ông hoàn toàn chăm chú để bảo đảm an toàn cho con dâu. Từng đoạn thẳng, mọi khúc cua em đi qua đều được ông kĩ càng chỉ dẫn, cho đến khi yên tâm ông mới có thể ngả lưng.
-Chi có thấy hôn nhân giống lái xe không. Những lúc đường thẳng thì dễ đi, nhưng khúc ngoằn ngoèo mới biết ai giữ được tay lái vững, trong hôn nhân thì đến lúc khó khăn mới có thể minh chứng cho tình yêu.
Lời nói bất ngờ của ông chầm chậm mà ấm áp, nó như từng nhát búa gõ thẳng lên khối băng kết đặc ở trong lòng của Chi. Đôi tay nắm trên vô lăng hơi siết lại, em không trả lời mà chỉ mím môi lại tập trung nhìn trên đường. Danh thấy thế thì không dừng lại, ông tiếp tục hỏi sâu hơn.
-Con và Phúc đang gặp trắc trở gì hả, có thể chia sẻ cùng bố hay không.
Chi run nhẹ, như có ai chạm vào nỗi đau thầm kín. Hơi thở em nặng dần, bàn tay rời khỏi vô lăng một thoáng rồi nắm lại. Nỗi u uất dâng trào khiến khóe mắt nàng chợt long lanh. Trong khoảnh khắc ấy, em cảm nhận được sự quan tâm thật đúng lúc, khi bàn tay ấm áp của ông Danh đặt hờ lên mu bàn tay em, chỉ nhẹ thôi nhưng khiến tim em lặng lại đôi chút. Em nhìn sang, bắt gặp vẻ cảm thông từ gương mặt kiên nghị của ông, vì vậy em chấp nhận mở lòng.
-Thật ra… vợ chồng con không có vấn đề gì lớn đâu ạ. Chỉ là… dạo này anh Phúc hay mệt mỏi, chắc tại những chuyến đi xa và căng thẳng kia. Con hơi lo cho anh ấy mà thôi.
-Có phải nó dẫn đến việc suy giảm khả năng đàn ông của Phúc.
Câu hỏi thẳng thắn khiến Chi há hôc nhưng nghĩ lại mối quan hệ của hai người Chi cảm thấy câu hỏi ấy cũng có thể trả lời được. Cô gật đầu rất nhẹ, gương mặt ủ rũ thoáng hiện thêm một vệt hồng.
-Con biết anh ấy rất yêu con và muốn gần gũi…nhưng hay bị cơn mệt mỏi bất chợt ép phải…dừng lại giữa chừng… chắc tại con đã không để anh ấy nghỉ ngơi đủ nhiều.
Cô không biết vì sao có thể dễ dàng tâm sự chuyện thầm kín với ông, có lẽ vì sự trầm ấm trong giọng ông, hoặc vì cái chạm tay đầy an ủi ấy. Nhưng khi đã nói ra được, Chi bỗng thấy trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Danh nghiêng đầu nhìn con dâu, ánh mắt sâu thẳm thoáng hiện chút xót xa. Ông không cắt ngang, chỉ để bàn tay mình áp nhẹ hơn lên mu bàn tay em, giọng cũng thêm chậm lại.
-Con à… cái đó không phải lỗi của con đâu. Đàn ông, nhất là khi áp lực công việc lớn, sức khỏe bị bào mòn thì chuyện ấy cũng dễ… yếu đi. Điều quan trọng là vợ chồng biết cảm thông cho nhau.
Vâng, chúng con cũng đặt lịch để cùng nhau đi khám rồi, con mong rằng mọi chuyện sẽ không sao, để anh ấy phấn chấn lên, và tình cảm của bọn con lại có thể mặn nồng như trước.
Danh nhìn và cảm nhận từng nghẹn ngào trong những lời em nói. Ông biết, đó không chỉ là sự lo lắng cho chồng, mà còn là tiếng kêu thầm kín của một người đàn bà đang độ xuân thì nhưng bị bỏ lỡ những khát khao tự nhiên nhất.
Ông siết chặt bàn tay mình hơn chút nữa để cảm xúc trong em lắng lại, và cũng để em thấy vững vàng hơn.
-Con nói ra được như thế… đã là can đảm lắm rồi. Con còn trẻ, con cần được yêu thương, được lấp đầy… mới có thể hạnh phúc trọn vẹn.
Chi rùng mình, gương mặt đỏ hơn nữa. Hai chữ “lấp đầy” vang lên như một cú gãi trực tiếp vào những khát khao em vừa cố giấu. Cả người em nóng hầm hập, bàn tay trên vô lăng bỗng run lên.
-Mà thôi, cung đường này con đã đi nhiều nên thành thạo quá rồi, hãy tìm kiếm chút thử thách lớn hơn, rẽ ở đây, chạy thẳng theo con đê phía trước.
Chi điều khiển chiếc xe như ông nói, nhưng lúc này trong lòng cũng hỗn loạn hơn.
-Đường chưa quen con cứ đi thật chậm, có bố đây rồi, đừng lo. Nhưng trước hết hãy thắt dây an toàn lại đã.
Nói rồi ông vươn người sang thắt dây an toàn cho em rồi chỉnh lại ngay ngắn. Bàn tay thô ráp lướt nhanh trên hai bầu ngực khiến chúng phập phồng càng kịch liệt hơn.
-Bình tĩnh lại, tự tin và tập trung hơn vào tay lái.
Chi cuối cùng cũng đạp ga từ từ. Con đường đê quanh co trải dài theo áng chiều vàng óng. Giữa khung cảnh nên thơ ấy có một chiếc xe đang di chuyển chậm chạp, mới đầu còn trúc trắc, càng về sau càng thẳng lối hơn. Cũng giống như câu chuyện của 2 người trên xe cũng vậy, càng lúc càng cởi mở hơn nhiều.
-Anh Phúc không bao giờ dám cho con đi những cung đường như vậy, vô tình đã bỏ lỡ biết bao nhiêu buổi hoàng hôn rực rỡ.
-Đấy là vì Phúc muốn bao bọc cho con nhưng lại chưa biết cách, vì bản thân nó cũng chưa được bảo bọc đúng nghĩa bao giờ. Muốn một người được bảo bọc mà vẫn thấy tự do thoải mái thì hãy ở bên cổ vũ và sẵn sàng lao lên bảo vệ họ trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Chứ đừng nhét họ trong vòng an toàn và giữ nguyên họ trong đó, như vậy có khác nào đang nhốt một con chim.
-Hi hi, vậy bố phải dạy lại cách bảo bọc cho con trai bố rồi.
Nàng tinh nghịch cười tít mắt, chân ga cũng bất giác đạp nhanh hơn.
-Cẩn thận…Chi…con không sao chứ.
Danh kéo phanh tay vừa kịp lúc xe trật bánh, cánh tay cũng vươn ra tránh cho Chi bị đập đầu. Hắn nhìn sang thấy cô con dâu của mình đang thảng thốt, hắn nhẹ nhàng nói những lời như vuốt ve.
-Không sao rồi con, có bố đây rồi.
-Con… cảm ơn bố…nếu không có bố thì…
-Ừ, đừng hoảng, con có thấy bị đau ở đâu không.
-Dạ, có hơi nhói ở chân…nhưng bố bỏ tay ra được không ạ.
Ông Danh lúc này mới để ý, bàn tay của mình đã ôm trọn một bên vú của em, quá đáng hơn khi bị nhắc nhở, bàn tay ấy còn kín đáo bóp nhẹ sau đó mới chịu thu về. Ngoài trời lúc này đã kéo giông mù mịt, Danh nhìn rồi nói với Chi.
-Sắp mưa rồi, đường sẽ trơn và khó nhìn lắm, thôi để bố lái cho.
Chi biết nói gì hơn ngoài đồng ý, đến khi bước xuống xe bằng cái chân tập tễnh ông lại bắt em phải ngồi xuống ghế sau. Rồi chiếc xe lăn bánh khi trời bắt đầu mưa sầm sập, ông cho xe đỗ lại ở một chòi gác rồi chuyển người xuống hàng ghế sau.
-Bố…sao không đi tiếp đi ạ…trời sắp tối rồi.
-Bố muốn kiểm tra xem chân của con thế nào, yên tâm có bà vú ở nhà, chắc cu Bin cũng chẳng quấy lắm đâu.
Lời nói chưa xong bàn tay ông đã cầm lấy cổ chân nàng, vạt váy được kéo lên, khoe ra làn da trắng muốt. Bố chồng bắt đầu những động tác kiểm tra mà sao lại khiến cả hai người thở gấp hơn.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Mình xin
 

Anh già chăn rau

Yếu sinh lý
Ch77. Dạy lái xe.
Tuy nhiên, cảm giác được lấp đầy kèm theo sự cứng rắn đầy mạnh mẽ của anh lại không thấy. Thay vào đó là tiếng thở hồng hộc và cái nhăn mặt đầy khó chịu của anh.
-Hộc hộc…em yêu…làm tiếp đi em, anh thích lắm… hộc hộc…
Thế nhưng Chi lại không tiếp tục, cô nhìn chồng, ánh mắt chất chứa sự lo lắng khôn nguôi.
-Chồng yêu, anh ổn chứ? Sao em cảm thấy anh như sắp hụt hơi?
Vẫn còn đó sự ham muốn cháy bỏng trong ánh mắt của Phúc, nhưng cơ thể anh đã phản bội, hơi thở dồn dập như vừa chạy cả hàng trăm cây số, từng nhịp tim gấp gáp khiến lồng ngực nhói lên. Đôi bàn tay đang ôm siết eo vợ cũng dần buông lỏng, rồi anh khẽ trầm người xuống, thở nặng nề.
-Anh… anh xin lỗi… tự nhiên anh thấy mệt quá…
Giọng anh đứt quãng, cố gắng che giấu sự mệt mỏi nhưng không thể. Chi lúc này cúi xuống, em vuốt sạch mồ hôi trên trán chồng. Chút nóng bỏng vừa nãy cũng bị nàng nén lại, thay vào đó em dùng giọng nhẹ nhàng nhất để an ủi chồng một cách đầy quan tâm.
-Thôi anh đừng cố, tất cả cũng chỉ tại em ham hố, anh đi công tác mệt mỏi cả tháng, mới cho anh nghỉ vài hôm mà đã đòi hỏi rồi. Thôi giờ hai vợ chồng nằm ôm nhau thế này thôi nhé.
Phúc mỉm cười gượng gạo, vòng tay siết chặt lưng vợ đầy yêu thương. Anh muốn tiếp tục, nhưng sức lực toàn thân tiêu biến, cả cơ thể rã rời. Trong mắt anh thoáng chút bất lực, nhưng cũng chan chứa biết ơn vì sự hiểu chuyện của người vợ yêu.
Chi vẫn nép sát trong ngực chồng, cố để sự dịu dàng của mình xoa dịu đi nỗi mệt nhọc của anh. Khi thấy hơi thở anh đã bớt gấp gáp cô lại bắt đầu thủ thỉ bên tai anh.
-Anh yêu, hay là đợt này hai vợ chồng mình đi khám sức khỏe tổng quát nhé, em thỉnh thoảng cũng hay thấy bồn chồn không yên. Còn anh sau mấy tháng hầu như không nghỉ cũng nên tầm soát lại xem có bị ảnh hưởng gì không.
Phúc biết rằng vợ rất lo cho anh, mà bản thân anh cũng thấy sức khỏe của bản thân đang có vấn đề. Chỉ là công ty đang ở thời khắc rất quan trọng vì vậy mà anh vẫn đang lần nữa mà thôi. Nhưng cũng không thể để vợ cứ tiếp tục lo lắng cho mình như vậy, nên Phúc gật đầu vỗ về cho vợ yên tâm.
-Vậy để đầu tuần sau, nếu không có công việc gì quá cần thiết, hai vợ chồng mình cùng đi khám nha.
-Vâng, chắc sẽ không sao đâu, nhưng có chỉ dẫn của bác sĩ thì yên tâm hơn, mẹ con em đều nương tựa vào anh hết.
Vừa nói Chi vừa hôn chồng thêm cái nữa, sau đó em mới trườn xuống khỏi người anh. Con cu lúc này đã không còn cương cứng, nó trượt ra khỏi con bướm nhỏ kéo theo không ít nước nhờn. Phúc thương vợ phải khó chịu khi cơn khoái cảm đến ngang chừng rồi bỏ dở, anh áy náy mà vuốt nhẹ lưng em. Thế nhưng Chi đáp lại bằng nụ cười tươi rói, vừa mặc lại đồ ngủ vừa hỏi anh.
-Anh có muốn uống nước không, để em xuống dưới lấy thêm cho anh một cốc.
-Ừ, vậy tiện thể lấy một cốc nước ấm cho anh nha.
Chi kéo gọn lại tà áo ngủ rồi bước xuống cầu thang, trời tháng Mười, gió bên ngoài thật dịu mát, nhưng trên thân thể em vẫn để lại những giọt mồ hôi li ti. Chứng tỏ cơn nóng trong người em vẫn còn chưa nguôi hẳn, em tỏ vẻ không sao chỉ để cho chồng thấy thoải mái hơn.
Em rót đầy cho mình một ly nước mát, không ngần ngại mà ngửa cổ uống một hơi. Động tác ấy vô tình để một vài giọt nước rơi xuống, chúng chảy một đường qua cần cổ rồi luồn lách giữa hai bầu ngực căng đẫy của em. Chút mát lạnh đó cũng phần nào làm em run khẽ, cả bờ mông núng nính cũng vì vậy mà rung rinh.
Chi đặt ly nước trên bàn rồi vô thức để tay vuốt nhẹ lên cổ, em như đang muốn làm dịu đi cơn nóng đang âm ỉ trong người. Thế nhưng có vuốt mấy cũng không vơi được bứt rứt, mà chỉ càng làm hơi thở của em nặng nề hơn.
Tất cả những bí bách kia tạo thành cơn u uất, nó dồn lại thành những nét ủ rũ trên khuôn mặt thánh thiện của em. Những đường nét ấy không phải ai cũng nhìn ra được, nhưng lại không giấu nổi đôi mắt đang nhìn em qua khe cửa của ông Danh.
Đúng vậy, ông đang yên lặng nhìn em từ trong phòng ngủ, xót xa cho những tiếng thở dài thườn thượt mới phát ra. Trong đôi mắt thâm thúy đang rực cháy kia là vô vàn thông cảm, cũng kèm theo những toan tính của riêng mình. Cho đến khi Chi cầm ly nước rồi lê bước chân về lại phòng đi ngủ, ông vẫn còn đứng đó, trong lòng hình như đã biết phải làm gì.
Những ngày tiếp theo vẫn diễn ra êm đẹp, đôi vợ chồng trẻ ấy vẫn quấn quýt, còn ông Danh vẫn giữ nguyên vẻ mực thước của ông.
Chiều nay chiếc xe trắng lại nằm im trong góc, vì Phúc phải đi vào Miền Nam đột xuất, không còn ai dạy lái cho em. Bỗng ông Danh từ trong nhà bước tới, ông mặc một bộ quần áo khá trẻ trung với quần kaki màu be cùng áo polo's. Vừa nhìn thấy Chi ông đã vội tươi cười.
-Vào đi con, hôm nay bố sẽ thay thằng Phúc kèm con vài vòng. Nó phải đi gấp nhưng vẫn gọi điện dặn trước rồi.
Chi mím môi, khẽ gật, tà váy lụa mỏng khẽ lướt trên bắp chân trắng muốt. Cô ngồi vào ghế phụ, mùi da mới pha lẫn mùi nước hoa dìu dịu trên cơ thể, khiến không khí trong xe bỗng trở nên ngột ngạt hơn. Tất nhiên không phải mùi nước hoa hay cơ thể của em khó ngửi, mà phần nhiều là do sự ngượng ngùng đầy những gợi nhớ cấm kỵ của 2 người.
-Mình đến khu đô thị mọi hôm con và Phúc hay đến kia nhé, thử vài vòng cho bố biết con đã thành thạo đến đâu.
-Vâng ạ.
Chiếc xe rất nhanh thì rẽ vào một khu đô thị còn xây dang dở, ở đây đường rộng nhưng lại chẳng mấy ai đi. Chi đã bắt đầu chuyển sang ghế lái, chiếc vô lăng cũng chầm chậm xoay theo ý của em. Ông Danh ngồi bên cạnh mắt không chớp, ông hoàn toàn chăm chú để bảo đảm an toàn cho con dâu. Từng đoạn thẳng, mọi khúc cua em đi qua đều được ông kĩ càng chỉ dẫn, cho đến khi yên tâm ông mới có thể ngả lưng.
-Chi có thấy hôn nhân giống lái xe không. Những lúc đường thẳng thì dễ đi, nhưng khúc ngoằn ngoèo mới biết ai giữ được tay lái vững, trong hôn nhân thì đến lúc khó khăn mới có thể minh chứng cho tình yêu.
Lời nói bất ngờ của ông chầm chậm mà ấm áp, nó như từng nhát búa gõ thẳng lên khối băng kết đặc ở trong lòng của Chi. Đôi tay nắm trên vô lăng hơi siết lại, em không trả lời mà chỉ mím môi lại tập trung nhìn trên đường. Danh thấy thế thì không dừng lại, ông tiếp tục hỏi sâu hơn.
-Con và Phúc đang gặp trắc trở gì hả, có thể chia sẻ cùng bố hay không.
Chi run nhẹ, như có ai chạm vào nỗi đau thầm kín. Hơi thở em nặng dần, bàn tay rời khỏi vô lăng một thoáng rồi nắm lại. Nỗi u uất dâng trào khiến khóe mắt nàng chợt long lanh. Trong khoảnh khắc ấy, em cảm nhận được sự quan tâm thật đúng lúc, khi bàn tay ấm áp của ông Danh đặt hờ lên mu bàn tay em, chỉ nhẹ thôi nhưng khiến tim em lặng lại đôi chút. Em nhìn sang, bắt gặp vẻ cảm thông từ gương mặt kiên nghị của ông, vì vậy em chấp nhận mở lòng.
-Thật ra… vợ chồng con không có vấn đề gì lớn đâu ạ. Chỉ là… dạo này anh Phúc hay mệt mỏi, chắc tại những chuyến đi xa và căng thẳng kia. Con hơi lo cho anh ấy mà thôi.
-Có phải nó dẫn đến việc suy giảm khả năng đàn ông của Phúc.
Câu hỏi thẳng thắn khiến Chi há hôc nhưng nghĩ lại mối quan hệ của hai người Chi cảm thấy câu hỏi ấy cũng có thể trả lời được. Cô gật đầu rất nhẹ, gương mặt ủ rũ thoáng hiện thêm một vệt hồng.
-Con biết anh ấy rất yêu con và muốn gần gũi…nhưng hay bị cơn mệt mỏi bất chợt ép phải…dừng lại giữa chừng… chắc tại con đã không để anh ấy nghỉ ngơi đủ nhiều.
Cô không biết vì sao có thể dễ dàng tâm sự chuyện thầm kín với ông, có lẽ vì sự trầm ấm trong giọng ông, hoặc vì cái chạm tay đầy an ủi ấy. Nhưng khi đã nói ra được, Chi bỗng thấy trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Danh nghiêng đầu nhìn con dâu, ánh mắt sâu thẳm thoáng hiện chút xót xa. Ông không cắt ngang, chỉ để bàn tay mình áp nhẹ hơn lên mu bàn tay em, giọng cũng thêm chậm lại.
-Con à… cái đó không phải lỗi của con đâu. Đàn ông, nhất là khi áp lực công việc lớn, sức khỏe bị bào mòn thì chuyện ấy cũng dễ… yếu đi. Điều quan trọng là vợ chồng biết cảm thông cho nhau.
Vâng, chúng con cũng đặt lịch để cùng nhau đi khám rồi, con mong rằng mọi chuyện sẽ không sao, để anh ấy phấn chấn lên, và tình cảm của bọn con lại có thể mặn nồng như trước.
Danh nhìn và cảm nhận từng nghẹn ngào trong những lời em nói. Ông biết, đó không chỉ là sự lo lắng cho chồng, mà còn là tiếng kêu thầm kín của một người đàn bà đang độ xuân thì nhưng bị bỏ lỡ những khát khao tự nhiên nhất.
Ông siết chặt bàn tay mình hơn chút nữa để cảm xúc trong em lắng lại, và cũng để em thấy vững vàng hơn.
-Con nói ra được như thế… đã là can đảm lắm rồi. Con còn trẻ, con cần được yêu thương, được lấp đầy… mới có thể hạnh phúc trọn vẹn.
Chi rùng mình, gương mặt đỏ hơn nữa. Hai chữ “lấp đầy” vang lên như một cú gãi trực tiếp vào những khát khao em vừa cố giấu. Cả người em nóng hầm hập, bàn tay trên vô lăng bỗng run lên.
-Mà thôi, cung đường này con đã đi nhiều nên thành thạo quá rồi, hãy tìm kiếm chút thử thách lớn hơn, rẽ ở đây, chạy thẳng theo con đê phía trước.
Chi điều khiển chiếc xe như ông nói, nhưng lúc này trong lòng cũng hỗn loạn hơn.
-Đường chưa quen con cứ đi thật chậm, có bố đây rồi, đừng lo. Nhưng trước hết hãy thắt dây an toàn lại đã.
Nói rồi ông vươn người sang thắt dây an toàn cho em rồi chỉnh lại ngay ngắn. Bàn tay thô ráp lướt nhanh trên hai bầu ngực khiến chúng phập phồng càng kịch liệt hơn.
-Bình tĩnh lại, tự tin và tập trung hơn vào tay lái.
Chi cuối cùng cũng đạp ga từ từ. Con đường đê quanh co trải dài theo áng chiều vàng óng. Giữa khung cảnh nên thơ ấy có một chiếc xe đang di chuyển chậm chạp, mới đầu còn trúc trắc, càng về sau càng thẳng lối hơn. Cũng giống như câu chuyện của 2 người trên xe cũng vậy, càng lúc càng cởi mở hơn nhiều.
-Anh Phúc không bao giờ dám cho con đi những cung đường như vậy, vô tình đã bỏ lỡ biết bao nhiêu buổi hoàng hôn rực rỡ.
-Đấy là vì Phúc muốn bao bọc cho con nhưng lại chưa biết cách, vì bản thân nó cũng chưa được bảo bọc đúng nghĩa bao giờ. Muốn một người được bảo bọc mà vẫn thấy tự do thoải mái thì hãy ở bên cổ vũ và sẵn sàng lao lên bảo vệ họ trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Chứ đừng nhét họ trong vòng an toàn và giữ nguyên họ trong đó, như vậy có khác nào đang nhốt một con chim.
-Hi hi, vậy bố phải dạy lại cách bảo bọc cho con trai bố rồi.
Nàng tinh nghịch cười tít mắt, chân ga cũng bất giác đạp nhanh hơn.
-Cẩn thận…Chi…con không sao chứ.
Danh kéo phanh tay vừa kịp lúc xe trật bánh, cánh tay cũng vươn ra tránh cho Chi bị đập đầu. Hắn nhìn sang thấy cô con dâu của mình đang thảng thốt, hắn nhẹ nhàng nói những lời như vuốt ve.
-Không sao rồi con, có bố đây rồi.
-Con… cảm ơn bố…nếu không có bố thì…
-Ừ, đừng hoảng, con có thấy bị đau ở đâu không.
-Dạ, có hơi nhói ở chân…nhưng bố bỏ tay ra được không ạ.
Ông Danh lúc này mới để ý, bàn tay của mình đã ôm trọn một bên vú của em, quá đáng hơn khi bị nhắc nhở, bàn tay ấy còn kín đáo bóp nhẹ sau đó mới chịu thu về. Ngoài trời lúc này đã kéo giông mù mịt, Danh nhìn rồi nói với Chi.
-Sắp mưa rồi, đường sẽ trơn và khó nhìn lắm, thôi để bố lái cho.
Chi biết nói gì hơn ngoài đồng ý, đến khi bước xuống xe bằng cái chân tập tễnh ông lại bắt em phải ngồi xuống ghế sau. Rồi chiếc xe lăn bánh khi trời bắt đầu mưa sầm sập, ông cho xe đỗ lại ở một chòi gác rồi chuyển người xuống hàng ghế sau.
-Bố…sao không đi tiếp đi ạ…trời sắp tối rồi.
-Bố muốn kiểm tra xem chân của con thế nào, yên tâm có bà vú ở nhà, chắc cu Bin cũng chẳng quấy lắm đâu.
Lời nói chưa xong bàn tay ông đã cầm lấy cổ chân nàng, vạt váy được kéo lên, khoe ra làn da trắng muốt. Bố chồng bắt đầu những động tác kiểm tra mà sao lại khiến cả hai người thở gấp hơn.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
🥰🥰🥰
 
Bên trên