Có ảnh Những tên này tôi muốn sấm sét xuất hiện😡😡

TrìnhCa

Tiến sĩ
Chủ thớt


🌸Bao dung là sức mạnh thầm lặng🌸

Triết lý sống

Có những lúc, ta dốc hết lòng để giải thích điều đúng đắn cho một ai đó.

Ta chọn lời nhẹ nhàng, thái độ ôn hoà, dùng lý lẽ hợp tình.

Nhưng người kia vẫn cãi.

Không những không lắng nghe, họ còn công kích, chỉ trích, thậm chí gieo vào ta những lời lẽ tổn thương.

Và thế là, ta bực.

Ta cảm thấy bất công, thấy lòng mình bị xúc phạm.

Nhưng nếu nhìn sâu, ta sẽ thấy: ta bực không hẳn vì người đó vô minh, mà vì ta muốn người ta phải hiểu đúng như mình nghĩ – đó chính là cái tôi tinh tế đang cần được công nhận.

Phật dạy: “Vô minh là gốc rễ của khổ đau.”

Một người vô minh không phải là người xấu họ chỉ là người chưa thấy rõ bản chất của các pháp.

Họ phản ứng theo bản năng, phòng thủ theo thói quen, sống trong vòng lặp của khổ đau mà chính họ cũng chưa hề nhận ra.

Nếu ta trách người vô minh, chẳng khác nào trách một đứa trẻ chưa biết chữ vì viết sai.

Nhưng nếu ta trừng phạt đứa trẻ đó, hay buộc nó phải viết đúng theo ý mình, thì lòng từ bi nơi ta ở đâu?

Bao dung không phải là dung túng cái sai.

Bao dung là không để cái sai của người khác khiến tâm mình cũng sai theo.

Người ghét ta, họ đang tự giam mình trong khổ hận.

Nếu ta ghét lại, ta đang cùng ngồi trong chiếc ngục đó với họ.

Nhưng nếu ta giữ được tâm không sân, lòng không oán, thì chính ta là người đã bước ra khỏi bóng tối ấy.

Khi ta gặp một người đầy định kiến, thay vì cố tranh luận, hãy lùi lại một bước.

Một người đang đứng giữa cơn giận không cần thêm lý lẽ họ cần thời gian để chính cơn giận ấy tự tan.

Việc của ta là giữ đèn không tắt, để nếu họ muốn bước ra khỏi bóng tối, ánh sáng vẫn còn đó.

Và nếu họ chưa sẵn sàng, thì ta vẫn tiếp tục sống tử tế – không vì họ, mà vì chính sự bình an của mình.

Chúng ta không được sinh ra để làm người sửa lỗi cho cả thế giới.

Nhưng ta có thể là người sống ngay thẳng trong thế giới đầy lệch lạc ấy, một cách nhẹ nhàng và vững chãi.

Bao dung là một dạng sức mạnh – không ồn ào, không cần chứng minh, nhưng đủ rộng để chứa cả điều mình không đồng ý.

Đến một lúc nào đó, ta nhận ra: người vô minh đáng thương hơn là đáng trách.

Và người ghét mình thật ra cũng chỉ đang giận dỗi với chính bản thân họ.
🌸🌸
 

TrìnhCa

Tiến sĩ
Chủ thớt
Tối qua sấm set dữ dội. Không biết mấy tên khốn kiếp còn thở không nữa
.. haizzz 🤢🤢
 

TrìnhCa

Tiến sĩ
Chủ thớt


🌸" Ở ĐÂU CÓ GHEN GHÉT và TRANH CHẤP, Ở ĐÓ CÓ XÁO TRỘN và TỘI LỖI "🌸

Hơn thua, đố kị, tranh chấp là đầu mối của tội lỗi khiến ta mệt mỏi.

Thay vào đó hãy sống bình an và chấp nhận những gì mình có.

Hơn một chút để làm gì, kém một chút thì đã sao...

Cuộc đời vốn chẳng phải một cuộc đua đường thẳng để ai cũng phải về đích cùng lúc.

Người hơn ta hôm nay có thể từng kém ta hôm qua, và người kém ta hôm nay rồi sẽ có ngày vượt ta trong một chặng khác của đời.

Sự hơn - kém, nếu quá bận tâm, sẽ trở thành những chiếc xiềng vô hình trói chặt trái tim, khiến ta quên mất rằng sống không phải để tranh hơn thua, mà là để cùng nhau đi qua tháng ngày một cách trọn vẹn và tử tế.

Hơn người một chút thì sao?

Để tự hào?

Để so đo?

Hay để nhìn xuống những người chưa kịp bước nhanh như mình?

Nếu cái “hơn” ấy không dùng để nâng đỡ, để chia sẻ, thì nó chỉ là hư danh gió thoảng.

Và kém người một chút thì đã sao?

Chẳng ai mang bảng điểm của cuộc đời đi theo mãi, và cũng chẳng ai đo lường giá trị của một con người chỉ bằng những khoảnh khắc tạm thời.

Có khi, chính sự kém hơn ấy lại giúp ta hiểu đời, biết người, và biết cúi xuống mà nắm lấy bàn tay ai đó khi họ cần.

Cuộc đời nên là nâng đỡ, đừng là đày đọa.

Chúng ta đâu ai bước một mình qua bão giông.

Sẽ có những lúc ta là người chống ô che mưa cho ai đó, và cũng sẽ có khi ta cần một bàn tay khác nâng mình dậy.

Nâng đỡ không làm ta mất đi gì, ngược lại, nó gieo hạt ấm áp vào lòng người, để một ngày nào đó chính ta được nhận về yêu thương.

Cuộc đời nên là bao dung, đừng là chấp nhất.

Vì chấp nhất là tự dựng tường đá trong tim, còn bao dung là mở cánh cửa để ánh sáng ùa vào.

Ai cũng từng sai, từng lầm.

Tha thứ không có nghĩa là quên, mà là chọn bình yên thay vì giam mình trong hận thù.

Hơn người một chút, hay kém người một chút, suy cho cùng đều chỉ là những con số nhỏ bé trong cuốn sổ dài mang tên “cuộc đời”.

Thứ đáng nhớ không phải là khoảng cách giữa ta với người, mà là khoảng ấm áp ta để lại trong lòng nhau.

🌸🌸
 

Bep

Yếu sinh lý



🌸" Ở ĐÂU CÓ GHEN GHÉT và TRANH CHẤP, Ở ĐÓ CÓ XÁO TRỘN và TỘI LỖI "🌸

Hơn thua, đố kị, tranh chấp là đầu mối của tội lỗi khiến ta mệt mỏi.

Thay vào đó hãy sống bình an và chấp nhận những gì mình có.

Hơn một chút để làm gì, kém một chút thì đã sao...

Cuộc đời vốn chẳng phải một cuộc đua đường thẳng để ai cũng phải về đích cùng lúc.

Người hơn ta hôm nay có thể từng kém ta hôm qua, và người kém ta hôm nay rồi sẽ có ngày vượt ta trong một chặng khác của đời.

Sự hơn - kém, nếu quá bận tâm, sẽ trở thành những chiếc xiềng vô hình trói chặt trái tim, khiến ta quên mất rằng sống không phải để tranh hơn thua, mà là để cùng nhau đi qua tháng ngày một cách trọn vẹn và tử tế.

Hơn người một chút thì sao?

Để tự hào?

Để so đo?

Hay để nhìn xuống những người chưa kịp bước nhanh như mình?

Nếu cái “hơn” ấy không dùng để nâng đỡ, để chia sẻ, thì nó chỉ là hư danh gió thoảng.

Và kém người một chút thì đã sao?

Chẳng ai mang bảng điểm của cuộc đời đi theo mãi, và cũng chẳng ai đo lường giá trị của một con người chỉ bằng những khoảnh khắc tạm thời.

Có khi, chính sự kém hơn ấy lại giúp ta hiểu đời, biết người, và biết cúi xuống mà nắm lấy bàn tay ai đó khi họ cần.

Cuộc đời nên là nâng đỡ, đừng là đày đọa.

Chúng ta đâu ai bước một mình qua bão giông.

Sẽ có những lúc ta là người chống ô che mưa cho ai đó, và cũng sẽ có khi ta cần một bàn tay khác nâng mình dậy.

Nâng đỡ không làm ta mất đi gì, ngược lại, nó gieo hạt ấm áp vào lòng người, để một ngày nào đó chính ta được nhận về yêu thương.

Cuộc đời nên là bao dung, đừng là chấp nhất.

Vì chấp nhất là tự dựng tường đá trong tim, còn bao dung là mở cánh cửa để ánh sáng ùa vào.

Ai cũng từng sai, từng lầm.

Tha thứ không có nghĩa là quên, mà là chọn bình yên thay vì giam mình trong hận thù.

Hơn người một chút, hay kém người một chút, suy cho cùng đều chỉ là những con số nhỏ bé trong cuốn sổ dài mang tên “cuộc đời”.

Thứ đáng nhớ không phải là khoảng cách giữa ta với người, mà là khoảng ấm áp ta để lại trong lòng nhau.

🌸🌸
Sân si, tốt xấu .... cuộc đời nó thế ng ơiiii
 
Bên trên