Ngưỡng Thiên
Thượng Thư
Khi xưa ở tuổi ba mươi,
Đứng trên xã hội, nói cười hiên ngang
Bao năm ngồi giữa đống vàng,
Vươn tay vơ lấy, dọc ngang giữa trời
Đằng xa sấm chớp mưa rơi,
Ùn ùn kéo đến, chẳng lời xã giao
Vàng kia trôi mất ào ào,
Tới nay gần cạn, biết sao bây giờ
Chức cao vọng trọng sa cơ,
Thôi lại tiếp tục, cầm cờ tiến lên.



Đứng trên xã hội, nói cười hiên ngang
Bao năm ngồi giữa đống vàng,
Vươn tay vơ lấy, dọc ngang giữa trời
Đằng xa sấm chớp mưa rơi,
Ùn ùn kéo đến, chẳng lời xã giao
Vàng kia trôi mất ào ào,
Tới nay gần cạn, biết sao bây giờ
Chức cao vọng trọng sa cơ,
Thôi lại tiếp tục, cầm cờ tiến lên.






