TrìnhCa
Tiến sĩ
Cảnh giới của một người có nội tâm mạnh mẽ đôi khi khiến người khác phải nể sợ.
Bởi khi tâm đủ sâu, bạn không còn cần ồn ào để chứng minh điều gì, mà chọn cho mình sự trầm lặng.
Người giỏi không thích tranh cãi, họ âm thầm làm - để thời gian là bằng chứng rõ ràng nhất.
Trưởng thành chính là khi bạn không còn muốn thay đổi ai.
Bạn hiểu rằng mỗi người đều có nghiệp, có hành trình, có tầng số riêng.
Ép buộc chỉ làm cả hai tổn thương.
Và bạn học được cách mỉm cười trước mọi duyên đến duyên đi.
Người đến để dạy bạn một bài học, người ở lại để đi cùng bạn một đoạn.
Không ai thuộc về ai mãi mãi, vì vậy, đừng cưỡng cầu.
Có người rời đi không phải vì họ xấu, chỉ là vai diễn của họ trong kịch bản đời bạn đã kết thúc.
Khi nội tâm đủ mạnh, bạn không còn trách móc.
Bạn hiểu rằng ai cũng đúng - chỉ là đứng ở vị trí khác nhau mà thôi.
Người càng hiểu chuyện, càng ít phán xét.
Một người có bản lĩnh thật sự sẽ không bao giờ sợ mất.
Thứ gì rời khỏi bạn, nghĩa là nó vốn không thuộc về bạn.
Buông đúng lúc, bạn mới giữ được những điều xứng đáng hơn.
Và khi bạn học được chữ "buông", bạn mới thật sự tự do.
Buông cái tôi, buông định kiến, buông kỳ vọng, buông những dính mắc không cần thiết.
Nội tâm mạnh mẽ không phải là lúc nào cũng tỏ ra kiên cường, không bao giờ khóc.
Bạn có thể yếu đuối, có thể bật khóc, nhưng không gục ngã, không mất niềm tin.
Ngoài mặt bình tĩnh, bên trong có giông bão - đó mới là bản lĩnh thật sự.
Ai cũng từng trải qua đau đớn, chỉ khác nhau ở cách ho giữ được sư điềm nhiên.
Người càng cao tầng, càng ung dung trước sóng gió.
Họ không để cơn giận làm hao mòn phúc
khí.
Họ cũng không chạy theo so sánh, không khoe mẽ.
Bởi hoa hồng đẹp theo cách của hoa hồng, hoa cúc đẹp theo cách của hoa cúc.
Mỗi người đều có giá trị riêng, chẳng cần chứng minh với ai.
Và cuối cùng, bạn nhận ra: hạnh phúc không nằm ở những điều to tát, mà trong những điều bình dị quanh ta
một bữa cơm ấm, một cái ôm chân thành, một lời hỏi han đúng lúc.
Người biết đủ, dẫu cơm canh đạm bạc cũng thấy bình an.
Người không biết đủ, dẫu vàng bạc đầy kho cũng chẳng thể mỉm cười.
Người thật sự mạnh mẽ, không phải là người luôn giành phần thắng, mà là người có thể an nhiên đứng ngoài mọi hơn thua.
Không cần ai hiểu, không cần ai công nhận.
Chỉ cần bản thân mình hiểu chính mình, đủ chân thành với cuộc đời, đủ bao dung với chính mình và người khác.
Đó mới là sức mạnh - sức mạnh của một nội tâm đã trưởng thành.



Tự nhiên lôi vào tùm lum gì thế ko biết