Trước hết đọc xong câu chuyện thực sự chia buồn với chủ thớt, cuộc đời con người, tiền tài và con cái (theo tư tưởng người VN) vẫn là những điều mà chúng ta luôn hướng tới và cố gắng nỗ lực. Mọi sự việc dù tệ tới đâu có đến, cứ coi như cái nghiệp m phải gánh phải trả cho những điều ko hay m đã làm từ tiền kiếp. Quay lại câu chuyện của gia đình bác (hơn mình 3t), về phần cháu nhỏ đang mang trong bụng, theo mình nghĩ thế này:
+ Nếu bỏ cháu nhỏ: mặt lợi là con gái bác còn đang 16 tuổi, tương lai hoàn toàn ở phía trước, cháu còn học giỏi, nếu bỏ và động viên cháu vượt qua được giai đoạn này thì tương lai cháu có 1 gia đình trọn vẹn (có chồng, có con, có tương lai) là hoàn toàn có thể. Tuy nhiên, về mặt hại là bác đang làm 1 điều thất đức, con bác cũng bỏ cháu là làm điều thất đức, tạm gọi là tiếp tục tạo nghiệp. Rồi nỗi đau này liệu bác có nguôi được, có cảm giác hối lỗi và hối hận sau này kể cả khi con bác thành đạt ko? Đó là câu hỏi mà cả bác, kể cả con gái bác nên tự trả lời. Thiết nghĩ con gái 16 bé thì còn bé thật nhưng ở tuổi bây giờ, 16 cũng đã tương đối trưởng thành về nhận thức và tính cách cng
+ Nếu không bỏ cháu bé: Tức bác đã chọn 1 con đường rất khó, con gái bác sẽ mang thai và sinh cháu, nuôi cháu và đương nhiên ảnh hưởng tới việc học hành, xa hơn là mẹ đơn thân. Nếu quyết định như vậy, về nghiệp thì bác ko phạm, nhưng mà cả gia đình bác sẽ vất vả, quan trọng hơn là ảnh hưởng lớn tới tương lai cháu. Mình dùng từ ảnh hưởng thôi vì có con từ sớm, hay là mẹ đơn thân, với xã hội tân tiến, nếu con gái bác vẫn học hành rồi phát triển thành người, thì tương lai vẫn có thể có hạnh phúc tất nhiên khó có thể thực sự trọn vẹn. Nghe qua cách nc thì mình nghĩ bác cũng ko phải là người gia trưởng, sẵn sàng chấp nhận điều tiếng và nuôi cháu nhỏ.
Giữa 2 sự lựa chọn và phân tích trên, bác là người tự biết m nên chọn phương án nào. Nếu là người ko tín, cảm thấy việc bỏ là có thể chấp nhận được thì bác chọn phương án 2. Còn nếu là m thì mình sẽ chọn phương án 1.
riêng về phần nhà kia, theo tôi, bác đánh kẻ chạy đi ko đánh kẻ chạy lại. Bác nên gọi nhà kia tới 1 lần nữa về quan điểm của mình, về viẹc cần thấy được trách nhiệm, thái độ cầu thị, biết lỗi của cả gia đình và mong muốn được cùng đồng hành (dù có lấy hay ko lấy, vì tình yêu tuổi này bắt lấy nhau chưa chắc đã phải là điều tốt, nếu chúng nó chỉ yêu bọ xít). Nhưng quan trọng là thái độ và trách nhiệm của con em mình thôi. Nếu họ vẫn thể hiện thái độ cửa trên trịch thượng, thì bác hãy lựa chọn pháp luật để cho nhưgnx kẻ ko biết điều 1 bài học thích đáng.
1 vài chia sẻ, mong bác và gia đình vượt qua đại nạn